Căm hờn

Thơ   •   Thứ sáu, 19/11/2021, 14:49 PM

Đã đứng lên, những con người uất ức, Những thế hệ nuốt oan hờn giữa ngực; Đã đứng lên những chiến sĩ, những anh hùng, Những gươm thiêng, những giáo nhọn, những gan đồng, Những dạ sắt: đã đứng lên tất cả! Giã từ quá khứ trăm năm hận, Một bước sa cơ

Nội dung bài thơ: Căm hờn

Đã đứng lên, những con người uất ức,

Những thế hệ nuốt oan hờn giữa ngực;

Đã đứng lên những chiến sĩ, những anh hùng,

Những gươm thiêng, những giáo nhọn, những gan đồng,

Những dạ sắt: đã đứng lên tất cả!

Giã từ quá khứ trăm năm hận,

Một bước sa cơ tủi vó hùm!

Ngoảnh lại thời gian, bao hậm hực!

Lỡ đường, nên nỗi giận trăm năm.

Đã cháy rồi, ánh sáng giữa đêm tăm;

Đã mọc giậy sao vàng trên nếp gió.

Trong thắm thiết, giữa bầu vinh dự đỏ;

Máu này là sắc đỏ của lòng dân.

Lũ chúng bay, loài bạc ác vô nhân

Xây sung sướng trên nhọc nhằn kẻ khác;

Lấy gian khổ của người làm cực lạc,

Rượu mồ hôi nước mắt, bánh xương tuỷ tim gan,

Thịt nhân quần, chúng mày vẫn uống ăn!

Sao này là ngôi sao dắt nẻo,

Máu này là máu để đưa đường.

Đỏ này quả quyết như bàn thạch,

Vàng này là một ánh triều dương.

Từ không gian đưa lại tiếng trăm phương,

Từ mặt đất nảy lên bao quyết chiến,

Từ cây cối mầm ra muôn sức điện,

Nước non này hiển hiện thế hiên ngang.

- Sông trườn dài giẫy giụa đuổi sài lang,

Núi dựng đứng hỏi chân trời độc lập;

Làng mạc thét từng mỗi thôn mỗi ấp,

Rặng tre thành gậy gộc, bờ bụi hoá thừng giây,

Sắt đồng thành giáo mác, cành nhánh hoá chân tay,

Đất thành khối, cát quây quần ném đá:

Nghìn nghị lực đã đứng lên tất cả!

Lũ chúng bay tàn tạ, hết cầu mong!

Máu này là máu giòng anh hùng.

Đã chảy trên non, chảy dưới đồng,

Đã chảy trên quân Nguyên, trên giặc Mãn,

Đỏ này là đỏ khối hồn chung.

Vì tới đây đoàn lũ tám mươi đông,

Bay đã nhục cả đến loài cây cỏ.

Người chẳng phục; cho đến thân ngựa chó

Cùng gặm gừ căm giận mặt quân bay.

Xiềng đã kêu trên nghìn vạn cổ tay,

Xích đã siết những cuộc đời hảo hán;

Mặt đã vỡ, óc đã rời trên trán,

Tay lìa thân, đầu rụng, tiếc đau thương

Cho một loài khát máu; tiếc vô lương!

Những Bản Thuột, những Kon Tum, Lao Bảo,

Những Bà Ráá, những Sơn La, Côn Đảo,

Còn rừng thiêng nước độc, còn núi hiểm đèo cao,

Còn cát khô, đảo vắng, biển sâu nào

Bay chẳng đoạ những anh hùng, chiến sĩ?

- Bay cố nhốt trong lao tù ích kỷ

Cả lòng yêu, ý tốt của trời Nam.

Máu này là máu lòng căm hận

Đỏ bởi tim gan giận tím chàm.

Đỏ này là đỏ trăm năm trước

Thắm lại tưng bừng triệt giống tham.

Giết chúng bay là tội chúng bay làm.

Những tội ác chúng bay gieo nay đã mọc

Thành súng ống, thành gươm dao, thành gậy gộc,

Thành cát bay đá chạy, thành mưa giông,

Thành sấm vang, thành bão táp đùng đùng!

Giết! Sẽ giết! Chết! Chúng bay sẽ chết!

Đoàn dân Việt một lòng căm đứng hết

Ôm non sông cười ngạo với nghìn thu:

"- Xác thù là xác nhồi phân ruộng,

"Máu thù là máu rửa quân nhu.

"Sao này là sao đưa hạnh phúc,

"Đỏ này là đỏ diệt quân thù!".


Bài thơ Căm hờn của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Nghệ danh: Xuân Diệu

Tên thật: Ngô Xuân Diệu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác

icon Xuân Diệu, Thơ Xuân Diệu, Nhà thơ Xuân Diệu, Tập thơ Dưới sao vàng

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Dưới sao vàng (1949)

Tiếng nói Việt Nam

Thơ   •   19.11.2021
"Đây là Tiếng nói Việt Nam..." Sáng tinh sương đã giậy làm triều dương. Mai xanh như lúc chiều vàng, Trưa hồng hay buổi đêm sương lạnh lùng, Cũng đưa tiếng nói trong không, Phố chen đứng lại; - trong phòng bừng lên. Trong tiếng nói hãy rề

Ảnh cụ Hồ

Thơ   •   19.11.2021
Cụ Hồ, ấy là Việt Nam sinh đẻ, Nên nghìn xưa còn lại vẻ nhà nho, Trải thế gian qua biết mấy địa đồ, Môi bất hủ vẫn nụ cười nước Việt; Vẫn cái trán non cao, vẫn mắt ngời nước biếc, Vẫn chòm râu hoà nhã của phương Đông. Dân sinh ra, nên nói tựa dân đồ

Thủ đô đêm mười chín

Thơ   •   19.11.2021
Hà Nội đứng trong đêm mười chín lửa, Súng căm thù vây bủa lũ tàn tham, Súng rửa hờn, súng của nước Việt Nam, Sấm công lý đánh đầu quân bất tín. Súng quân tử chín tháng trời giữ kín, Gượng cười đau xem bầy chó cắn điên. Súng chưa kêu, chúng nó tưởng

Tổng... bất đình công

Thơ   •   19.11.2021
Tổng đình công hỡi! Tổng đình công! Tưởng có, ai ngờ lại hoá không! Trời hỡi, đất ơi, xin chứng giám! Lấy mo mà bịt mặt cho xong! Tổng đình công đấy, nghĩ mà thương. Phố đóng sao mà cửa mở toang? Tầu điện long cong ra vẫn chạy! Đồng Xuân ầm ỹ họp như

Mai

Thơ   •   19.11.2021
Mẹ hiền ơi, chúng con như lúa sạ, Thấy nước lên phải lên kịp với triều. Đầu lúa nhỏ, nhưng mà đông lúa cả, Lên rào rào như một lũ tầm kêu. Đêm dưới nước ngạt vô cùng nô lệ. Đời chìm đắm bóp chẹt hết mầu vui, Nên bông lúa chạy thi từng thế hệ Lên tr

Đôi hoa gạo

Thơ   •   19.11.2021
Tháng hai, hoa đất nước Mở cánh ngập đồi xa, Máu đào tung toé vỡ, Chân mây thở sáng loà. Mắt tôi thành biển đỏ, Chân đến hồng ngân nga. Cây mạnh đứng giang tay Hút dạt dào sức đất. Máu sông núi lên hoà Rượu mặt trời mới cất. Giữa đời xuân mới tới, Hộ

Đàn chim dân tộc

Thơ   •   19.11.2021
Tặng nhi đồng Việt Nam Một, hai! Một, hai! Các em nhi đồng súng vác vai, Nhịp kỹ trăm chân như một bước, Lo tròn bổn phận lính tương lai. Đội trưởng trang nghiêm tiến dẫn đầu. Ráng son pha sắc cúc vàng thâu, Cờ thiêng tổ quốc đưa vinh dự Lên mặt anh

Hồn cách mạng

Thơ   •   19.11.2021
I Đội binh văn sĩ với người thơ Nghe thổi trong kèn lòng cứu nước, Rúc lên từ những ngực tròn xoe Những tiếng căm hờn không nén được; Nghe dồn mặt đất, chuyển không gian Súng khạc ngang thù, dao thét ngược: Luống run trong dạ những giây đờn Tê tái nh

Biệt ly kháng chiến

Thơ   •   19.11.2021
Tiếng ly biệt truyền ra, Môi mỉm cười với mắt. Mắt nói chi với lòng, Lòng nói gì với nhau. Ly biệt là bông hoa Nở trên đường kháng chiến. Hoa ly biệt nở nhiều Hát cùng hoa thương mến. Hôm qua biết hôm nay Sẽ chia tay, chia tay. Chim trên trời họp đế

Mãi mãi

Thơ   •   19.11.2021
- Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi; Mãi mãi là trong những phút giây.      Sắc hồng mãi mãi hôm nay, Hoa sim nở rộ cuồng say một đồi; Em nói nhỏ: "hỡi người yêu dấu, Hãy yêu em mãi mãi nghe anh?"    &nbs

Tiếng vàng

Thơ   •   19.11.2021
Đêm trong động một tiếng vàng, Tiếng nghe êm ái, lắng càng dịu trong. Tiếng đưa hoà dịu vào không, Như rơi giọt bạc nằm trong da trời. Lung linh xoay giọt lệ cười, Vuốt ve man mác như lời nước xanh, Ấy là tiếng sao lanh lảnh nói, Hạt bóng trăng s

Trở về

Thơ   •   19.11.2021
Cũng bởi vì tôi nhớ, tôi mong, Một sớm mai hồng, tôi sẽ lên đường trở lại Giữa vũ trụ nhân gian, trong gia đình xã hội Giữa quốc gia nhân loại, trong thế giới gia đình, Một sớm mai hồng, vắng một bình minh Xanh mắt trẻ con, Hồng môi thiếu nữ. Tôi sẽ

Đêm đêm tiếng của lòng Trung Bắc...

Thơ   •   19.11.2021
Đêm đêm tiếng của lòng Trung Bắc Qua núi, qua sông, tới cửa đèo, Men biển, men rừng vô tới ruộng, Tìm em Nam Bộ gửi tình theo. Tiếng yêu đi thẳng vào gan ruột, Như máu trong thân chảy một giòng. Tiếng của tay chân thương máu mủ, Tiếng buồng gan phổ

Biểu tình mưa

Thơ   •   19.11.2021
(19 tháng Tám 1946) Biểu tình! Biểu tình! Trên đường réo một tiếng sông, tiếng thác, Quần áo chảy dưới mưa nghe xào xạc, Cổ hầu kêu mường tượng tiếng mưa bay. Thác ào ào gần nghe tựa xa xa: Tiếng mưa đi lùa sương trên đường nhựa, Tiếng gió v

Căm hờn

Thơ   •   19.11.2021
Đã đứng lên, những con người uất ức, Những thế hệ nuốt oan hờn giữa ngực; Đã đứng lên những chiến sĩ, những anh hùng, Những gươm thiêng, những giáo nhọn, những gan đồng, Những dạ sắt: đã đứng lên tất cả! Giã từ quá khứ trăm năm hận, Một bước sa cơ

Nhớ mùa tháng tám

Thơ   •   19.11.2021
Cờ Đỏ Sao Vàng... Tháng Tám Bốn Mươi Nhăm... Nhà Hát Lớn... Mùa Thu Năm Cách Mạng... Hà Nội Thủ Đô... Việt Minh Mặt Trận... Tự Do Độc Lập... Dân Chủ Cộng Hoà... - Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta! Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy! "Cá

Bài thơ của mẹ Việt muôn đời

Thơ   •   19.11.2021
Nắng trong xanh, trời cũng trong xanh. Mây bay, trái giỡn trên cành. Một con chim cánh vàng như nắng Bay qua thông còn hát thanh thanh. Thông ngâm, sông cũng long lanh, Nước non rất đỗi an lành, Một buổi trưa của Mẹ hoa giam ríu rít   &nbs

Hương đời

Thơ   •   19.11.2021
Đời ta tất cả, nhưng cũng có gì đâu? - Miếng vấn chênh kêu giữa dịp cầu, Một buổi chiều sương nghe chó sủa, Sân hè thóc trải liệng bồ câu. Tiếng chân yêu mến vào trong dạ, Giọng nói thân yêu mới đổi màu. Cái nắng ồ lên trong tiếng lá: Đời là tất cả -

Nhớ tay chân

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thương Binh Có những khi mưa dầm dài dặc như trời                    nhức nhối ở trên mây; Có những đêm trăng lặng gieo trên tàu lá chuối; Có những

Mê quần chúng

Thơ   •   19.11.2021
Phải là sóng nở hay chuông đánh? Gió chở ngập mình, giông chuyển bánh. Trời ơi, đứt thở giữa phần đông! Ngục tựa phao con thở phập phồng. Tôi run thân xác, tôi run tóc, Miệng muốn gầm vang, tay muốn khóc, Muốn cười khoan khoái ở bàn chân, Lại muốn c

Một cuộc biểu tình

Thơ   •   19.11.2021
Bữa kia trong vài phố Hà Nội, Có cuộc biểu tình, (nghĩ cũng tội!) Vẻn vẹn đếm được những ba mươi Lính bảy thằng người đi quấy rối. Khuyển Ưng một lũ sắp mưu gian, Cai quản ít nhiều đàn ốm đói, Đi qua mấy phố diễn trò hề, Khiến cả quốc dân đề

Trận trường kỳ

Thơ   •   19.11.2021
Thưa Mẹ Việt Nam, Mẹ lòng sông biển! Mở Cộng Hoà, hai mươi triệu chúng con Dâng tặng Mẹ trận trường kỳ kháng chiến. Quà thiêng liêng tươi thắm cả linh hồn. Quà trong đó thịt chúng con run rẩy Từng vết thương như đất ruột cày lên. Thịt chơi với đạn mư

Nguồn thơ mới

Thơ   •   19.11.2021
Có một suối thơ chảy từ gần gũi, Ra xa xôi, và lại đến gần quanh. Một suối thơ lá ngọt với hoa lành Nói trong xóm, và dỡn cười dưới phố, Nguồn chẳng có tiên ca, không hạc múa, Bách tùng không, sương khói cũng đều tan. Những núi, đồi toàn ở xứ nhân g

Một ngày xuân

Thơ   •   19.11.2021
Một ngày xuân xanh tươi như mắt biếc, Gió biển Đông phơ phất thổi lên rừng. Áo Việt Bắc màu chàm pha vững chắc Cũng thêu thùa những đường nắng mênh mông. Tôi bước đi trên những đường phá vỡ, Lắng tai nghe kháng chiến hát mơ hồ. Mùi chiến thắng g

Xuân Việt Nam

Thơ   •   19.11.2021
I Xuân nước Việt khởi một ngày Tháng Tám. Triều dân gian lên với sóng Hồng Hà. Lụt cờ đỏ nổi giữa ngày u ám. Trời sao vàng mọc lúc nước bao la. Xuân lạ lùng thay! tràn tiếng Quân Ca, Đến mãnh liệt, vỡ cả bờ sống cũ. Lòng con trẻ, lòng thanh niên nhự

Kim chỉ

Thơ   •   19.11.2021
Chúng ta là cây kim, Chúng ta là sợi chỉ, Để may lại cuộc đời Cho liền trong vạn kỷ. Bọn cướp đời, cướp nước Tay cầm súng, cầm dao Cắt xẻ mình nhân loại, Hút máu đào với nhau. Những núi lở vì cưa Vẫn hãy còn lở lói. Mổ xẻ ruộng cùng đồng, Những rãnh

Chúng ta...

Thơ   •   19.11.2021
Tụi xảo ác muốn giở trò cướp nước. Chó gian ngoa đưa mồm sủa đoàn người. Cắn răng lại, Anh Em ơi! cứ bước! Ngày mai hồng đập vỡ bóng đen thui. Giặc phản động hùa theo quân cướp nước. Súng cũng suông, miệng lưỡi có làm gì! Cắn răng lại, Anh Em ơi! cứ