Nhật thực

Thơ   •   Chủ nhật, 07/11/2021, 16:34 PM

Cắn giập cuống chiều Bốn bề gió thốc Nắng đen mặt người Đất như ngừng thở Khóc cười mệnh bạc Em vẫn tìm Anh Tìm trong bóng đêm Tìm ngày rát nắng Hơi thở cũng lạnh Mặt trời mặt trời Mặt trời quá xa Anh còn xa hơn Em nhìn bằng tim Anh đừng đi nữa! Ngày

Nội dung bài thơ: Nhật thực

Cắn giập cuống chiều

Bốn bề gió thốc

Nắng đen mặt người

Đất như ngừng thở

Khóc cười mệnh bạc

Em vẫn tìm Anh

Tìm trong bóng đêm

Tìm ngày rát nắng

Hơi thở cũng lạnh

Mặt trời mặt trời

Mặt trời quá xa

Anh còn xa hơn

Em nhìn bằng tim

Anh đừng đi nữa!

Ngày thì nhật thực

Đêm thì nguyệt thực

Sông thành sa mạc

Anh thì hư vô

Sót một tiếng kèn

Mắt như lá úa

Anh đừng xa nữa

Đường mờ lòng tay

Anh đừng xa nữa!

Em bỏ tất cả

Em quên tất cả

Quên cả tên mình

Quên cả tuổi mình

Quên cả lối đi

Chỉ còn nhớ Anh

Nam mô a di đà...


Bài thơ Nhật thực của tác giả Nhà thơ Vi Thuỳ Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Vi Thuỳ Linh

Nghệ danh: Vi Thuỳ Linh

Tên thật: Vi Thuỳ Linh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vi Thuỳ Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Vi Thùy Linh, Nhà thơ Vi Thùy Linh, Thơ Vi Thùy Linh, Tập thơ Đồng tử (Prunelle, 2005)

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Đồng tử (Prunelle, 2005)

Ngôi nhà

Thơ   •   07.11.2021
Vụng về làm sao Tôi không thể đẩy mặt trăng u ám kia đính chặt lên trời như đơm lại chiếc khuy đen sắp rơi khỏi áo Ở phía sau những tấm gương là gì? Những cái hồ bị lấp - những tấm gương bịt kín Dò bước chân tôi tìm nơi xây cất ngôi nhà bình yên Nhữ

Nơi ánh sáng

Thơ   •   07.11.2021
Bóng tối ập đến, sớm hơn mùa ái ân, vì tháng 10 bồn chồn không kịp giấu đi nước mắt Em lại hoang lại mang mầm thai chờ đợi Như sự sống của em cần được nối vào Anh Thấm sâu cực khổ cách xa Hoảng hốt lên đèn không thấy mặt Thành phố lên đèn không thấy

Yêu cùng George Sand

Thơ   •   07.11.2021
Cơ duyên thiên đường Paris là nơi hò hẹn Sao Anh lại chọn em Để đưa tới ngả đường kỳ tú Con đường Anh, em đã bồn chồn ước Anh hiểu đúng em, những trang thơ lốc Em giải phóng em trong thế giới tâm hồn Hỡi những người phụ nữ, hãy yêu và sống đến cùng

Bản đồ tình yêu

Thơ   •   07.11.2021
Thềm mưa thềm mưa Phấn hoa bay trên làn da cẩm thạch Trời trong vắt như bình vang trắng Cơn gió đực Làm tình một mình trên mái Anh tô son môi em chín chín lần trong buổi tối bằng môi anh Điệu Samba thôi miên mùa thu Rượu Bohême đổ không biết cạn Tha

Đồng tử

Thơ   •   07.11.2021
Khi những ngôi sao nhảy dù khỏi bầu trời Mẹ chỉ thấy ánh sáng tiếng con bay muôn vàn bích ngọc Chỉ thấy mặt đất nứt theo đường chỉ tay mẹ mỏi mòn Chờ con - Đồng Tử Những sinh vật cần sống, bị huỷ diệt dần hoặc tuyệt chủng, bởi con người (Loại ngư

Hãy phủ thơ khắp thế giới của em!

Thơ   •   07.11.2021
Thình lình, đàn nhện nối nhau nhảy dù bằng dây màng giăng sương xuống khu vườn thơ mộng, cùng kiếm mồi, chui ra chui vào những vỏ ốc rỗng tíu tít chuẩn bị kỳ sinh nở Ngày đêm tuần hoàn kéo mặt trời mặt trăng theo chiếc ròng rọc khổng lồ thôi miên mí

Sinh nhật

Thơ   •   07.11.2021
Bánh ga-tô cho sinh nhật suốt thời ấu thơ Treo trên cao trên cao lắm những dãy nhà cấp 4 Bọn trẻ rất thèm, bố mẹ chẳng với được Không sinh nhật nào không mơ ga-tô Bánh như trăng, cứ chạy theo nhìn theo Rực sáng vì hàng triệu ước mơ trẻ em gửi lên th

Nhật thực

Thơ   •   07.11.2021
Cắn giập cuống chiều Bốn bề gió thốc Nắng đen mặt người Đất như ngừng thở Khóc cười mệnh bạc Em vẫn tìm Anh Tìm trong bóng đêm Tìm ngày rát nắng Hơi thở cũng lạnh Mặt trời mặt trời Mặt trời quá xa Anh còn xa hơn Em nhìn bằng tim Anh đừng đi nữa! Ngày

Thư gửi cha

Thơ   •   07.11.2021
Nhoài khỏi vòng vay chứa chan nghiêm cẩn của Cha Con đi dọc đất nước mình 7 tuần hối hả Tìm thêm được nơi chở che thiêng liêng: Chúa, các Thánh dưới sải tay thập tự Trái Đất ngơ ngác một ngày con trải rộng tán tán mây phẳng phiu tựa hồ Cha có thể dắ

Tình tự ca

Thơ   •   07.11.2021
Em thích khám phá mình qua sự bí ẩn của đêm Đi nhiều đường lạnh sẽ tới khu rừng nắng Đêm khát nằm úp thìa yêu nhau trong giấc thiếp Đêm thèm lăn mình vào cánh tay Anh biết em không thể ngớt yêu Anh và yêu thơ dù chốc lát Thật khiên cưỡng nếu một tố