Tình tự ca
Em thích khám phá mình qua sự bí ẩn của đêm Đi nhiều đường lạnh sẽ tới khu rừng nắng Đêm khát nằm úp thìa yêu nhau trong giấc thiếp Đêm thèm lăn mình vào cánh tay Anh biết em không thể ngớt yêu Anh và yêu thơ dù chốc lát Thật khiên cưỡng nếu một tố
Nội dung bài thơ: Tình tự ca
Em thích khám phá mình qua sự bí ẩn của đêm
Đi nhiều đường lạnh sẽ tới khu rừng nắng
Đêm khát nằm úp thìa yêu nhau trong giấc thiếp
Đêm thèm lăn mình vào cánh tay
Anh biết em không thể ngớt yêu Anh và yêu thơ dù chốc lát
Thật khiên cưỡng nếu một tối nào đó em ngủ sớm hay thu lu nhìn bầy mối lải nhải đay nghiến cửa
Quên rụt rè em chạy đến Anh hổn hển
Vừa thêm một tập thơ tuổi 25 nhánh xanh
Không có chân trời cuối cho đường bay tình yêu
Tạm vắng nhau nhiều đêm giương cánh
Chỉ có ân tình không gian tượng thanh
Yêu là liều, bất chấp ngặt nghèo ngăn cấm
Chẳng có gì trói buộc, hoãn, sợ run
Lúc 12 giờ đêm đến gần Anh đang đợi
Phòng ngủ biển xanh mây bay thiên thanh
Chiếc giường đàn hương - máy bay bằng gỗ
Dâng mình lên theo cơ thể ngụt ngàn
Dâng từng đợt mưa say đợt cắn
Anh trai tráng hệt như chưa lần nào
Em nữ tính nhiều mà sao vẫn thiếu
Đoá nhung đen nở mịn đường cỏ ấm
Còn nợ mùa thu vì em trắng quá
Suốt đời mải miết chạy theo tình yêu
Vì em trắng quá mà đêm trong hơn
Ngồi bên lò sưởi trên ghế chân quỳ, em chải tóc
Anh để dành cho em chiếc lưỡi
Da thịt dậy tình làm rơi xiêm áo
Eo chờ đợi vuốt ve thắt bão
Phòng sáng dịu đèn pin mặt trời, mùi ngọc lan tây búp lay tao nhã, mùi thịt da mượt mềm lan toả
Hàng thông bứt rứt nhựa tuôn hổ phách, cối xay gió cuồng khi Anh thổi từng trận gió lên lên xuống xuống
Mỗi đợt yêu lại sinh đời khác
Không thể lười, cũ kỹ, thoát ly nhau
Không thể ngưng bùng nổ sóng lạc giao
Lực tuyến dồn lưng nhịp gấp
Em rừng thơ để Anh thụ hưởng
Thon dài nằm ngoan trong tay Anh, khi thế giới hiểm hoạ bạo tàn bấn loạn
Có đâu dối gian kinh hãi vì tình yêu vĩnh hằng ngự trị
Mềm và ngon, thơm và ấm, Anh yêu em mang thai trái đất
Tình chiếu sáng muôn nơi bao mộng đẹp
Truyền thuyết tình yêu là lịch sử trần gian -
Lịch sử của sự sống không bao giờ lãng quên và kết thúc
Tự chủ và say đắm, Anh yêu em như thưởng thức chai rượu quý
(Làm cho rượu toả hương, các giác quan náo nức thấu được hồn men, rồi mới từ từ uống)
Roméo bế nàng Giselle đang nhón chân hát trong vườn:
“Hôn ngực em rất thơm
Xin cho hôn, hôn vào trái ngoan
Ngực đầy êm và ấm
Nụ hồng non đỏ thắm
Ngực tròn căng nhựa sống vươn lên mịt mùng”
Ào tới, Carmen quyến rũ tung váy hoan mê, cũng Adam vocal tự tình:
“Say sưa đi tìm lối
Đường vào sâu tình ái
Trầm mình trong dòng suối nhục tình không vơi”
Tuyệt vọng cực điểm để vĩnh biệt hoang mang
Dấu vết cuồng phong còn nguyên vết cắn
Tay mở bàng hoàng Anh chải mượt tóc em
Yêu nhau triệu năm dồn một đêm nay
Yêu nhau đời đời không thoả mảy may
Ánh sáng múa thân xuân
Loài người lại khai sinh từ cõi ấy...
Mặt trời thoát y vì em trẻ lắm
Bài thơ Tình tự ca của tác giả Nhà thơ Vi Thuỳ Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vi Thuỳ Linh
Nghệ danh: Vi Thuỳ Linh
Tên thật: Vi Thuỳ Linh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vi Thuỳ Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Vi Thùy Linh, Nhà thơ Vi Thùy Linh, Thơ Vi Thùy Linh, Tập thơ Đồng tử (Prunelle, 2005)
Hãy phủ thơ khắp thế giới của em!