Bất mị
Bất mị thính hàn canh, Hàn canh bất khẳng tận. Quan san dẫn mộng trường, Châm chử thôi hàn cận. Phế táo tụ hà ma, Thâm đường xuất khâu dận. Ám tụng "Thiên vấn" chương, Thiên cao hà xứ vấn?
Nội dung bài thơ: Bất mị
不寐
不寐聽寒更,
寒更不肯盡。
關山引夢長,
砧杵催寒近。
廢灶聚蝦蟆,
深堂出蚯蚓。
暗誦天問章,
天高何處問?
Bất mị
Bất mị thính hàn canh,
Hàn canh bất khẳng tận.
Quan san dẫn mộng trường,
Châm chử thôi hàn cận.
Phế táo tụ hà ma,
Thâm đường xuất khâu dận.
Ám tụng "Thiên vấn" chương,
Thiên cao hà xứ vấn?
Dịch nghĩa
Không ngủ nằm nghe tiếng trống canh trong đêm lạnh.
Trong đêm lạnh, trống canh điểm không thôi.
Quan san làm giấc mộng dài thêm,
Tiếng chày nện vải càng giục hơi lạnh đến gần.
Cóc nhái tụ họp quanh bếp,
Giun từ góc sâu trong nhà bò ra.
Thầm đọc bài ca hỏi trời,
Trời cao, biết đâu mà hỏi?
Bài thơ Bất mị của tác giả Nhà thơ Nguyễn Du - 阮攸, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Du - 阮攸
Nghệ danh: Nguyễn Du
Tên thật: 阮攸
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Du - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Du, Thơ Nguyễn Du, Tập thơ Thanh Hiên thi tập
Đồng Lư lộ thượng dao kiến Sài Sơn