Chưa hiểu

Thơ   •   Thứ sáu, 19/11/2021, 15:27 PM

Trên trời, dưới đất, ở giữa loài người, Anh vẫn chưa hiểu từ đâu đưa lại            Một con người Tên là em, hay tên là thế giới, Tên là em, hay tên gọi chân trời... Anh vẫn chưa hiểu tự đâu mẹ

Nội dung bài thơ: Chưa hiểu

Trên trời, dưới đất, ở giữa loài người,

Anh vẫn chưa hiểu từ đâu đưa lại

           Một con người

Tên là em, hay tên là thế giới,

Tên là em, hay tên gọi chân trời...

Anh vẫn chưa hiểu tự đâu mẹ cha

Một ông đồ nghèo, một người thợ mộc,

Một bà nội trợ, một bác gái cày

Đã sinh chúng ta để thành hoà hợp

Đôi cây trong vườn, một cặp chim bay...

Anh vẫn chưa hiểu vì đâu, tại sao

Như đánh que diêm bỗng xoè trận lửa,

Như tay ẩy cửa bỗng loá trăng ngà,

Trong tháng ngày, có một ngày gặp gỡ,

Ta đụng vào đâu, mà đổ xuống cả rừng hoa...

Một con người, điệp khúc của bài ca...

- Anh có cảm tưởng như là em hiểu.


Bài thơ Chưa hiểu của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Nghệ danh: Xuân Diệu

Tên thật: Ngô Xuân Diệu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác

icon Xuân Diệu, Thơ Xuân Diệu, Nhà thơ Xuân Diệu, Tập thơ Cầm tay

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Cầm tay (1962)

Hoa cải cúc

Thơ   •   19.11.2021
Không có ai đến em Anh nhắn nhờ mấy chữ Bên đường về băng cỏ Chỗ ruộng cúc đang hoa - Thứ cải cúc ăn kia - Nở những hoa hiền đẹp. Đến thăm em hôm trước Về mấy đoá cầm tay Trong lành trong cốc nước Còn đẹp đến hôm nay. Em về nhớ tặng anh Mấy cành hoa

Một buổi chiều

Thơ   •   19.11.2021
Một chiều trong bếp nấu cơm Má đang lặt rau, lửa nhè nhẹ cháy Một buổi chiều trong vườn sạch lá Đất còn mang dấu chổi quét ban mai Một buổi chiều ngoài phố xe hơi Đi công việc theo nhịp thường cuộc sống... Một buổi chiều mùa xuân lồng lộng Đã thầm ma

Thơ tình mùa xuân

Thơ   •   19.11.2021
Mùa xuân về trong tiếng ca chim, Trên nước xanh sông, trong liễu rèm. Chưa hái được hoa mang tặng em Nên một cành thơ em tạm đem. Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt, Những ống khói cao bèn nhận trước. Ruộng xanh đã cấy đến châi trời Lóng lánh mạ soi mì

Aragông và Enxa

Thơ   •   19.11.2021
I Aragông và Enxa Tình sử đẹp, tình ca. Trong vườn tình muôn thuở Nở vút một đôi hoa. Chuyện riêng của hai người Thành thơ chung nhân loại. Aragông, Enxa Tình mỗi ngày mới mãi. Aragông thi sĩ Người yêu kính nhân dân, Người kiên cường chiến sĩ Là tuyệ

Gần... xa...

Thơ   •   19.11.2021
Gần như da với thân cây, Xa như cội với cành nầy ngóng nhau. Xa như sông ở đôi đầu, Mỗi tuần được thấy mặt nhau một lần. Xa như bổng lặn vừng trăng, Gần như lại tỏ: trăng dần dần lên, Gần như khi thấy mặt em, Sáu hôm xa vắng hoà quên một ngày. Gần nh

Ước chi...

Thơ   •   19.11.2021
Ước chi không phải là xa, Sớm mai tung cánh cửa đà thấy em Cười làm trái đất đẹp thêm, Chân qua trăm dặm còn nhem bụi đường. Ước phòng anh ngát mến thương, Ngừng trang sách mở, nghe hương tâm tình; Nhìn gương ta bỗng thấy mình, Đôi ta bóng chuyện vớ

Tình yêu san sẻ

Thơ   •   19.11.2021
I - VUI Là hoa, là nụ, hay là cành Là cả mùa xuân em tặng anh. Ôi những lá sương ôm lóng lánh Tay em đưa đến với ngày xanh. Phải chăng chim, gió mới qua đèo, Hay suối, hay thông đang hoạ reo? Nghe bước mầm đi như tiếng nhạc Cũng vì muôn vạn hạt em g

Mặt người thương

Thơ   •   19.11.2021
Muốn vẽ mà chơi, vẽ được nào Nguyễn Công Trứ Thơ chẳng nên câu, bút cũng thường, Vẽ sao cho được mặt người thương! Hữu hình gắn bó là xương thịt, Lại cả vô hình tựa gió, hương. Anh tưởng như anh thuộc mặt người, Ôi ngôi sao nhỏ chiếu trong ngời! Kh

Mưa

Thơ   •   19.11.2021
Lâm râm mưa chuyện trên cành, Thì thầm lá nói trong mành nước xe. Phòng anh nghe tiếng mưa đi, Em xa - chẳng hiểu làm chi giờ này. Khí đêm man mát qua tay, Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè. Ve im, lặng vắng tứ bề: Em xa - mưa có bay về chốn em? Hơn l

Tình yêu muốn hoá vô biên...

Thơ   •   19.11.2021
Tình yêu muốn hoá vô biên, Một ngày yêu, muốn kết liền ngàn năm. Kể từ khi có trái tim, Những đôi người vẫn triền miên với đời. Đó là như thế, em ơi, Hai ta có sống trên đời mãi đâu; Nhưng từ may mắn yêu nhau, Đôi tim gắn với dài lâu triệu người. Nhậ

Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em...

Thơ   •   19.11.2021
Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em Cửa sổ là khung có hình em ở giữa Tách nước - là ngón tay em cầm, Quyển sách chao đèn là bóng em đọc mở... Đường nhựa là đường in dấu vạn chân, Duy có một dấu chân - em yêu dấu. Tàu điện là tàu một đêm anh tiễn em đi -

Một buổi sớm mai

Thơ   •   19.11.2021
Sớm thường như sớm mai đây; Trời trên xanh biếc xưa nay vẫn trời; Gió kia bay, chẳng lạ người; Lá rung rinh nhịp muôn đời đã rung. Sớm thường nhưng khác hôm qua; Màu xanh sáo thổi ngân nga vòm trời... Có chi đổi mới trong đời: Lá hay là gió reo cườ

Bá Nha, Trương Chi

Thơ   •   19.11.2021
Anh là người thuyền chài Trương Chi Trong trái tim mang em đọng lại. Anh là người gảy đàn Bá Nha Đã đặt em thành khúc nhạc ca. Khúc ca khi nắng và khi gió Lúc nhặt khoan và lúc lặng im; Mang em ngày thắm và đêm biếc Trong trái tim - nhưng vẫn còn tìm

Quả trứng và lòng đỏ

Thơ   •   19.11.2021
Có em, nên mới là anh; Có em, anh mới hai mình giàu thêm. Thêm mình, vì có thêm em; Mình thêm em nữa, cho nên thật mình. Em là hoa thắm lá xanh, Anh như đất ủ muốn thành mùa xuân; Mang em trong dạ như mầm, Ngày đi suy nghĩ, đêm nằm mến thương. Thời g

Anh nhớ thương ai

Thơ   •   19.11.2021
"Anh nhớ thương ai, đôi mắt lim dim" Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em. Ngó lên trời đẹp muốn xem, Hồ dâng sắc nước, trăng đem ánh ngà. Trúc thanh trúc cũng la đà, Gió hương dường đã chan hoà trong đêm. Anh nhớ thương em, anh nhớ thương

Nguyện

Thơ   •   19.11.2021
Nguyện miếng ngon đừng vắng bóng em Nguyện cảnh đẹp có em bên cạnh Nguyện tâm hồn như chim chắp cánh Nguyện xương thịt như cây liền cành. Tiếc lúc trăng vàng soi bóng chiếc Khổ khi hoa nở một mình anh Nguyện xin trời đất làm hai bản Những lúc xa nha

Anh đến thăm em

Thơ   •   19.11.2021
Được nhìn thấy em, anh chở em về trong mắt Anh đưa em về trên đường ca hát Một mình anh đi, với mắt của em, Anh đã đem về đôi mắt của em. Anh băng đường cái, anh trải cánh đồng. Anh qua nhà của buổi chiều rét mướt Anh qua rộng rãi nhà của mùa đông, H

Hoa nở sớm

Thơ   •   19.11.2021
Hoa chẳng chờ em, nở sớm hơn, Một vùng xao xuyến dạ lan hương. Bỗng đêm ngào ngạt qua khung cửa, Ấy dạ lan hoa hội giữa vườn. Từ khi hoa trổ những chùm xinh, Trong ý thương yêu đã để dành Nghĩ đến em về, hoa độ nở Vì em, hương đượm cả mi thanh. Mấy

Uống xong lại khát...

Thơ   •   19.11.2021
Uống xong lại khát, là tình; Gặp rồi lại nhớ, là mình của ta. Dù cho ngày tháng trôi qua, Mến yêu không thể thành ra hôm nào. Nắng mưa lớp lớp khơi trào Trăm sông nghìn suối đổ vào lòng anh!

Chưa hiểu

Thơ   •   19.11.2021
Trên trời, dưới đất, ở giữa loài người, Anh vẫn chưa hiểu từ đâu đưa lại            Một con người Tên là em, hay tên là thế giới, Tên là em, hay tên gọi chân trời... Anh vẫn chưa hiểu tự đâu mẹ

Mượn nhà vũ trụ

Thơ   •   19.11.2021
Gốc cây là một gốc cây, Chiều hôm là khoảng bóng dầy chiều hôm; Đường đi đường vẫn đi mòn; Làng êm trước mặt, non dồn tận xa... Một lần đặt bước đôi ta, Gốc cây, đường cái bỗng là thịt xương! Chiều hôm bỗng hoá tâm hồn; Hình non bảng lảng, sương thô

Từ xa bờ cỏ đường quê

Thơ   •   19.11.2021
Từ xa bờ cỏ đường quê Từ xa cây duối từng che đôi đầu; Từ xa nhà nhỏ thân nhau Mía ăn trên chõng, trăng đầu ngọn tre; Từ xa sáng sớm sương che, Chiếc thau rửa mặt, tách chè còn thơm; Từ xa sương đổ chiều hôm, Ánh đèn thân mật, bữa cơm lành hiền: Kể

Đề từ

Thơ   •   19.11.2021
Vì em, thơ tạo nên lời, Lại vì em, giữa đêm ngồi chép thơ, Nâng niu như cậu học trò Lòng son non trắng, thơm tho tâm tình. Tuy là thơ tặng em anh Nhưng chung một cội với tình người ta. Ước muôn đôi lứa gần xa Ngày xuân hái lộc cùng hoa trong này.

Áo em

Thơ   •   19.11.2021
Áo em để lại dáng hình Treo trên mắc áo cho mình thấy thương. Đôi vai nho nhỏ bình thường, Khuỷu tay áo gợi hình xương tay gầy. Sờn sờn đôi chỗ đâu đây, Áo em nhuộm chắc xanh tày biển xa, Mấy khuy cúc áo thật thà, Ngắn rồi - em để về nhà mặc thêm. Á

Cái dằm

Thơ   •   19.11.2021
Em đi, có biết cho tình, Lòng anh vò xé tan tành vì em. Mới vừa xa khuất mắt đen, Nỗi đau lòng đã tràn lên tấm lòng. Cái dằm xuyên giữa đôi ta Còn hơn đau đớn thịt da mấy lần. Vết thương trong cõi tinh thần Đã đau một lúc, lại dần dần đau. Em là nhâ

Sao em lại như thế

Thơ   •   19.11.2021
Sao em lại như thế - Em, em là mặt bể, Em, em là đỉnh non Xanh chót vót chon von... Em cho tình yêu dấu Anh đựng hết tâm hồn Anh đựng tràn da thịt, Vẫn hãy còn vô biên. Sao em lại như thế - Em là chùm hoa cam Muốt cánh và vàng nhị Ngây ngất dạ vì thơ

Những suối trời

Thơ   •   19.11.2021
Em có yêu không những suối trời Trong con chiền chiện líu lo hoài, Mình ném thia lia lên khoảng biếc, Tiếng ca thanh, lọc cả đồng vui? Em có yêu không trên mái gianh Tiếng chim se sẻ gảy đàn tranh; Có yêu cu đất gù trưa nắng, Và tiếng cò kêu qua lúa

Ngút ngàn

Thơ   •   19.11.2021
Khi nỗi yêu thương quá nặng tràn, Tiếng reo có lúc giả lời than... Tình yêu những lúc mênh mông quá, Như hắt hiu xa - bởi ngút ngàn!

Biển

Thơ   •   19.11.2021
Anh không xứng là biển xanh Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng Bờ cát dài phẳng lặng Soi ánh nắng pha lê... Bờ đẹp đẽ cát vàng - Thoai thoải hàng thông đứng Như lặng lẽ mơ màng Suốt ngàn năm bên sóng... Anh xin làm sóng biếc Hôn mãi cát vàng em Hôn th