Lời cỏ (I)
Trí nhớ lăn quay ra vệ đường mất ngủ Bàn tay vò nát miếng thời gian trần truồng giẫy giụa đen như cà phê Đêm nay Anh bóp chết những vì sao hão huyền trên trời thẳm Những vì sao đã mục rũ trăm năm Đang run rẫy vinh quang Đang lạnh lùng cõi chết Đang h
Nội dung bài thơ: Lời cỏ (I)
Trí nhớ lăn quay ra vệ đường mất ngủ
Bàn tay vò nát miếng thời gian trần truồng giẫy giụa đen như cà phê
Đêm nay
Anh bóp chết những vì sao hão huyền trên trời thẳm
Những vì sao đã mục rũ trăm năm
Đang run rẫy vinh quang
Đang lạnh lùng cõi chết
Đang hấp hối nhọc nhằn huyền thoại
Đang ngóc đầu lừa bịp phố đen!
Anh không tin một vì sao mà em gọi nó là tình yêu mãnh liệt
Một tình yêu là máu thịt trong em
Một tình yêu đã ngăn cản anh được kề cận răng môi hạnh phúc
Một tình yêu địa ngục!
Mà trần gian đao kiếm lọc lừa!
Ôi tình yêu của em!
Anh xin làm cọng cỏ hèn thôi
Cọng cỏ sinh linh nhếch nhác lội lầy thế tục
Vẫn ngát xanh ký ức bùn đen
Vẫn ngát xanh thảo nguyên bát ngát
Em cứ giẫm đạp nhục nhằn
Em cứ thiêu đốt bằng tù đày ngôn ngữ
Em cứ xới bươi quá khứ anh
Mà khứ là hành trình của cỏ
Thôi em ạ!
Hãy dung hòa hai dòng máu
Hãy yêu dù một lần thôi
Yêu là tha thứ.
Bài thơ Lời cỏ (I) của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Cánh chim tụng ca tình yêu vĩnh cửu
Gió xao xác khúc điêu linh lên ngàn
Có những buổi sáng cưỡi mây bay đi
Trên khuôn mặt không còn ánh sáng
Hoàng hôn có tiếng chim kêu lẻ
Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng
Ngày xưa con người sợ cọp dữ ăn thịt
Những toà tháp nát dần theo tuế nguyệt
Uống Làng Chuồn ở Hắc Mộc Nhai
Tôi đã nghe nắng chiều lội qua sông
Cơn gió lạc dưới vòm trời đen như sông Tô
Anh thận trọng sắp lại từng hơi thở