Lốm đốm cuối năm...
Tống biệt chúng mày lũ chuột một năm béo bở một năm đục khoét một năm chơi trò mèo tống biệt một năm lũ lụt một năm hoạn nạn một năm thiên tai một năm nhìn đâu cũng lộn ruột nhìn đâu cũng muốn thở dài... đủ rồi bốc hơi hết đi tống biệt nhé! thờ
Nội dung bài thơ: Lốm đốm cuối năm...
Tống biệt chúng mày lũ chuột
một năm béo bở
một năm đục khoét
một năm chơi trò mèo
tống biệt một năm lũ lụt
một năm hoạn nạn
một năm thiên tai
một năm nhìn đâu cũng lộn ruột
nhìn đâu cũng muốn thở dài...
đủ rồi
bốc hơi hết đi
tống biệt nhé!
thời thổ tả không có tình yêu
và giữ lại tình yêu thời thổ tả
hỡi người con gái đã yêu ta
kẻ hái hết hoa hồng trên thế gian mà
chỉ cạn toàn chén đắng
chẳng còn bông hoa nào cho em
chàng thi sĩ thuở nào đã chết
còn lại gã dở hơi nhố nhăng bốc phét
nửa người nửa ngợm nửa đười ươi
ngậm ngùi tạ lỗi
kiếp nào có yêu nhao
thì xinh hẹn đến mai sao...
em nhé!
cứ tự nhiên bốc hơi đi!
lũ chuột bọ
đạo đức giả trí thức giả
học giả giả – cái gì cũng giả
bốc hơi đi!
chỉ có thật
con trâu xanh hiền lành
con trâu xanh cần mẫn
con trâu xanh lim dim dưới bóng đa hiền
con trâu xanh bạn cùng trẻ nhỏ
con trâu xanh nghèo khó bốn nghìn năm
dễ thương như áo nâu bùn đất
mẹ ta...
tống biệt!
không hẹn gặp lại
gặp lại cũng không hẹn
chiều cuối năm
ta tưới ly rượu nhỏ
lên chùm hoa cúc nở âm thầm
màu vàng bé mọn lập loè đốm nắng
lốm đốm cả
hồn ta...
Bài thơ Lốm đốm cuối năm... của tác giả Nhà thơ Đỗ Trung Quân, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Nghệ danh: Đỗ Trung Quân
Tên thật: Đỗ Trung Quân
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đỗ Trung Quân - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Đỗ Trung Quân, Thơ Đỗ Trung Quân, Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Có một bài thơ không bươm bướm
Tháng mười - Thành phố dốc đồi
Trả lời một cái mail mở vội bên bờ hồ Xuân Hương Đà Lạt
Chuyện kể của một gã lang thang
Một nhà thơ cũ mèm bày đặt làm thơ hậu hiện đại
Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn
Không phải tơ trời, không phải sương mai
Anh có còn chút trí nhớ nào không?
Cuộc truy tìm một bản lý lịch khô héo
Những bông khuynh diệp để lại trên đường Trương Định cũ
Có một ngày trong ngăn sách cũ
Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa
Ở thị xã Cần Giờ - dịch từ nguyên tác tiếng Cần Giuộc...
Một bài thơ chưa đề tựa nhân ngày của mẹ