Lốm đốm cuối năm...

Thơ   •   Thứ tư, 29/12/2021, 15:44 PM

Tống biệt chúng mày lũ chuột một năm béo bở một năm đục khoét một năm chơi trò mèo tống biệt một năm lũ lụt một năm hoạn nạn một năm thiên tai một năm nhìn đâu cũng lộn ruột nhìn đâu cũng muốn thở dài... đủ rồi bốc hơi hết đi tống biệt nhé! thờ

Nội dung bài thơ: Lốm đốm cuối năm...

Tống biệt chúng mày lũ chuột

một năm béo bở

một năm đục khoét

một năm chơi trò mèo

tống biệt một năm lũ lụt

một năm hoạn nạn

một năm thiên tai

một năm nhìn đâu cũng lộn ruột

nhìn đâu cũng muốn thở dài...

đủ rồi

bốc hơi hết đi

tống biệt nhé!

thời thổ tả không có tình yêu

và giữ lại tình yêu thời thổ tả

hỡi người con gái đã yêu ta

kẻ hái hết hoa hồng trên thế gian mà

                 chỉ cạn toàn chén đắng

chẳng còn bông hoa nào cho em

chàng thi sĩ thuở nào đã chết

còn lại gã dở hơi nhố nhăng bốc phét

nửa người nửa ngợm nửa đười ươi

ngậm ngùi tạ lỗi

kiếp nào có yêu nhao

thì xinh hẹn đến mai sao...

em nhé!

cứ tự nhiên bốc hơi đi!

lũ chuột bọ

đạo đức giả trí thức giả

học giả giả – cái gì cũng giả

bốc hơi đi!

chỉ có thật

con trâu xanh hiền lành

con trâu xanh cần mẫn

con trâu xanh lim dim dưới bóng đa hiền

con trâu xanh bạn cùng trẻ nhỏ

con trâu xanh nghèo khó bốn nghìn năm

dễ thương như áo nâu bùn đất

mẹ ta...

tống biệt!

không hẹn gặp lại

gặp lại cũng không hẹn

chiều cuối năm

ta tưới ly rượu nhỏ

lên chùm hoa cúc nở âm thầm

màu vàng bé mọn lập loè đốm nắng

lốm đốm cả

hồn ta...


Bài thơ Lốm đốm cuối năm... của tác giả Nhà thơ Đỗ Trung Quân, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Đỗ Trung Quân

Nghệ danh: Đỗ Trung Quân

Tên thật: Đỗ Trung Quân

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đỗ Trung Quân - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Đỗ Trung Quân, Thơ Đỗ Trung Quân, Nhà thơ Đỗ Trung Quân

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Đỗ Trung Quân

Màu Tết

Thơ   •   29.12.2021
chuyến xe cuối cùng đã ra đi ngoài phố lá me rắc cốm chàng áo xanh Tư Mã không quê nhà chưa gió rét mà linh hồn đau ốm giàn thiên lý nở quên... giàn thiên lý rụng quên... chẳng nhuộm áo chàng như năm trước chàng Tư Mã áo xanh nát nhàu chàng nằm ốm

Khúc tháng ba

Thơ   •   29.12.2021
Hoa điệp vàng tháng ba Những phố mùa mưa xa Một tên người vừa nhớ Một tên người vừa quên .... Những phố dài anh đi Mái nhà lên rêu xám Chút tình nào phơi mưa Em không là rêu bám Hoa điệp vàng tháng ba Những phố mù mưa xa Một tên người ở lạ

Không đề

Thơ   •   29.12.2021
Tôi là con chim nhỏ một hôm đến giữa cuộc đời hót chơi dăm ba tiếng Mặt đất nếu đầy đá sỏi tiếng hót xin làm những hạt mầm mong cây xanh mọc trên sỏi đá Nếu sớm mai nào em gặp nụ hồng trong vườn bất chợt đấy là chút quà bé mọn tôi mang tặng mọi ngườ

Phía sau thơ

Thơ   •   29.12.2021
Cảm ơn em, người chẳng bao giờ quan tâm dến những bài thơ anh viết. Người chẳng bao giờ để mắt đến những trang bản thảo anh quăng bừa bãi trên bàn, người đứng đứng ngoài cuộc đời riêng của anh từng đêm - nhưng vẫn thức cùng anh suốt sáng... Cảm ơn em

Xin lại

Thơ   •   29.12.2021
Xin lại mùa xuân biếc Tuổi lên năm lên mười Vàng hoa ngoài đầu ngõ Vàng nắng trong nụ cười Hoa cúc màu bươm bướm Áo đỏ như môi tươi Guốc xinh ngoài hiên vắng Tóc gió thả giữa trời Xin lại mùa xuân biếc Chẳng gặp ai ăn mày Ai cũng nhiều áo mới Phong b

Vàng thu cũng tiết...

Thơ   •   29.12.2021
ta gắn cho cây khế đang hoa tím vòng dây trắng này gắn cho con cún lạc bầy tháng rồi mẹ nó treo ngoài quán kia gắn cho tình nhỏ nhu mì một bông hoa để đừng đi lạc đường mưa dài tháng bảy hơi buồn vàng thu cũng tiết cô hồn đó em... buồn theo nhang khó

Có một bài thơ không bươm bướm

Thơ   •   29.12.2021
Không thể nói khác hơn rằng hôm nay - buổi sáng rất buồn. Anh mất nửa giờ ở ngã tư quen thuộc, Chỉ vì một gã đụng người rồi bỏ chạy luôn ... Gã đụng người chạy luôn còn anh đứng lại. Rồi một "người anh em" đến làm chứng lập lờ. Anh mất nửa

Thỉnh thoảng đi qua áo trắng

Thơ   •   29.12.2021
Góc nhỏ nhoi chổ Chương ngồi Chổ cuộc đời duy nhất tinh khôi Thơ giấy trắng Tuổi giấy trắng Chập chờn người bướm trắng Chỗ tự lâu rồi không có tôi. Góc nhỏ nhoi ấy Biền ít ngồi Chân quen phố xá Dặm dài xa xôi Bao giờ ngựa già mỏi vó Trở về góc nhỏ Ng

Tháng mười - Thành phố dốc đồi

Thơ   •   29.12.2021
Thành phố dốc đồi già theo người đi hoa quì dại có bao giờ vàng thế sao hoa quì buồn quá hay chính ta buổn Tẩu thuốc nào để lại khói sương trên đỉnh tháp nhà thờ buổi sáng trên phố chợ buổi chiều trên cửa kính quán cà phê buổi tối khói sương sao buổ

Trả lời một cái mail mở vội bên bờ hồ Xuân Hương Đà Lạt

Thơ   •   29.12.2021
... tôi vừa đi bộ trong sương mù mùi sương mỹ đặc biệt không có tên những ngọn đèn vàng “không người lái`” xô đẩy nhau tôi hát bài “như có bác...” điệp khúc có hơi khác — giọng run run của người già: hồng ơi! bồ lấy tui! hồng ơi! bồ lấy tùi! hồ

Nụ cười Duyên Hải

Thơ   •   29.12.2021
Bạn vẫn vốn mang mồ hôi muối Về vùng biển thắm mặn mà thêm Nụ cười tươi, nhẹ như con gái Gặp một lần sẽ chẳng ai quên. Hải đảo sóng xô căng lồng ngực Bốn mùa sông nước kết thành hoa Hẳn quen kéo lưới nên thành tật Bàn tay nắm lại ít xòe ra. Bây giờ h

Chút tình đầu

Thơ   •   29.12.2021
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng Em chở mùa hè của tôi đi đâu ? Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu Mối tình đầu của tôi có gì ? Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp Lá áo người trắng cả giấc ngủ mê

Mẹ

Thơ   •   29.12.2021
"Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ" Con sẽ không đợi một ngày kia khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ? Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua mỗ

Bài hát của hoa hồng

Thơ   •   29.12.2021
Nỗi khổ đau đấy ư? Ra là người Khuôn mặt lạnh lùng và độc ác Người đã trải xuống chân ta những cành gai lấy từ thập giá Đã giật khỏi tay ta nụ hoa bé nhỏ Để đặt vào đấy than hồng. Được rồi ta sẽ cầm như nhận lấy phần mình một điều thách thức dù nỗi đ

Cỏ hồng

Thơ   •   29.12.2021
Ta đi qua thời cỏ hồng Cỏ đã héo đồi xanh đã úa Dấu chân cũ lẫn nơi nào trong cỏ Khi ta về hoa hoang dại mọc lên Con đồi dài - như em còn ngoan Lòng ta rụng trái thông khô thoảng thốt Ta qua dốc phía hoàng hôn tím ngắt Cỏ hồng xưa đổi sắc dưới chân m

Gửi bạn ở tuyến trước

Thơ   •   29.12.2021
Trời lạnh làm ta nhớ bạn Hẳn rừng đã giăng mù sương Những thằng khinh thường thời tiết Giờ này chắc đã lên đường Biên cương đất trời khắc nghiệt Nắng se ngọn cỏ quắt queo Bất chợt mùa đông ùa đến Đồng đội ta chắc lạnh nhiều Ta ở tuyến sau xa quá Mặ

Thõng tay rời chợ

Thơ   •   29.12.2021
1- thõng tay rời khỏi chợ cười thở phào suýt nữa đi đời nhà ma thõng tay rời chợ phù hoa thở ra suýt nữa thì ta đi đời thõng tay rời khỏi chợ trời hú hồn! thấy được cõi người bất minh thõng tay rời khỏi chợ tình thấy da gà nổi cùng mình ta ơi! 2- thõ

Chỗ mẹ xưa ngồi

Thơ   •   29.12.2021
... Con hẻm dài như mọi con hẻm của Sài Gòn. Đầu hẻm là đường giao thông chính, cuối hẻm là con kênh Nhiêu Lộc cắt ngang, chỗ cái xóm ổ chuột của dân tứ xứ lưu lạc vì đủ thứ lý do: chiến tranh, nhập cư tìm việc, học sinh, sinh viên trọ học, gái điếm,

Chuyện kể của một gã lang thang

Thơ   •   29.12.2021
đấy là một ngày nào đó của một năm nào đó người đàn ông trờ thành kẻ không nhà tự nguyện dù hắn có cửa nhà hắn là thi sĩ ngốc nghếch quen nói trăng là trăng mây là mây gió là gió không thể là gì khác hắn không biết đánh bạc ngôi nhà tự ba

Một nhà thơ cũ mèm bày đặt làm thơ hậu hiện đại

Thơ   •   29.12.2021
Gửi tặng Hoàng Ngọc Biên &                         Lynh Bacardi Nhà báo (phỏng vấn) Này ông đỗ Nếu có em nào nhận r

Huế 1998

Thơ   •   29.12.2021
Chỗ nào cho bình yên thôi ta ngồi với cỏ ghế đời chông chênh quá chỗ nào cho bình yên? ngồi mỏi ta cứ nằm mây bay tự nghìn năm cuộc đời ầm ĩ quá ngủ được thì ngủ đi nghe được thì nghe đi trong lặng im lá cỏ giật mình ai điều gì cỏ ung dung trên đá th

Lại ba lăng nhăng

Thơ   •   29.12.2021
...nghĩ về nghề lúc này cũng buồn như nghĩ về em... em nói dối tỉnh bơ như nói thật nghĩ về nghề lúc này cũng phiền như nghĩ về em em nói thật tỉnh queo như nói dối thôi! khỏi nghĩ về nghề để khỏi nghĩ về em nghĩ cho lắm đêm mơ toàn đá cuội...

Những con đường ven biển

Thơ   •   29.12.2021
Xin cám ơn những con đường ven biển Rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi Cảm ơn sóng nói thay lời dào dạt Hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì Anh làm núi đứng suốt đời ngóng biển Một tình yêu chạm đến đỉnh trời Em là sóng nhưng xin đừng như sóng Đã xô và

Lá biếc

Thơ   •   29.12.2021
Rồi một ngày em ngồi hong tóc ướt ta chia tay như dụ ngôn báo trước sân nhà em cây lá rụng âm thầm ta không về hái nữa rồi một ngày em thôi còn bé nhỏ bàn chân ta dừng lại trước hiên ngoài Cây trái đã chín mùa trên môi đỏ ta chiều rồi - lau trắng mọ

Hoa và đất

Thơ   •   29.12.2021
Khi con ra đời Cha gọi con là nụ hoa Cha gọi con là ngọn gió Cha gọi con là mặt trời Cha gọi con bằng tất cả Những từ ngữ đẹp nhất trên đời. Những buổi mai Cha vẫn đạp xe đi làm Cha kể chuyện con trong quán cà-phê Buổi chiều đi làm về Cha v

Thơ trong công viên

Thơ   •   29.12.2021
Vốn tình hay quên và thường đến muộn chỗ đã có người ngồi chẳng sao thì ta ngồi xuống cỏ cũng vui thôi thỉnh thoảng ta cũng có một chỗ ngồi chưa lâu lại lơ đãng đứng lên kẻ chiếm chỗ cười nhăn nhở chẳng sao ta lại ngồi với xanh nghe cỏ thở cỏ êm ái đ

Sinh nhật bướm

Thơ   •   29.12.2021
Những ngọn nến màu nhỏ bé xinh xắn anh thắp lên trong tâm tưởng tháng tám - mùa trăng và bươm bướm anh treo cho em một chiếc đèn hoa sinh nhật em cầu trời đừng mưa tháng tám trời mưa ngọn nến màu sẽ tắt lồng đèn hoa dành cho em sẽ tắt đừng mưa - đừng

Viết giữa mùa hè

Thơ   •   29.12.2021
Những ngày em đi vắng Mùa hạ bỗng dài thêm Những cơn mưa chiều tưởng chừng không bao giờ chấm dứt Anh mang về nhà chùm hoa mùa hè cháy rực Nhờ thắp sáng hộ căn phòng Những ngày em đi vắng Anh nấu nồi cơm không ra hồn Đành đến ăn nhờ nhà bạn Anh ăn cơ

Vọng âm

Thơ   •   29.12.2021
Gã bạn thân đi xa Người bạn gái ở nhà đau ốm Lũ bạn quen ồn ào như quạ Vắng bặt áo cơm Còn ta nằm không Đưa võng ngó trời Đôi khi không buồn không vui Không nhớ ai, không giận ai Chỉ thấy sống là khó Sống tử tế Càng khó Thì làm một việc gì đó Sơn lạ

Mộng qua đầu ngõ

Thơ   •   29.12.2021
Áo vàng như mộng qua đầu ngõ Em lễ chùa nào đêm hôm nay Ngoài sân nụ áo khăn rồi đó Một dòng hương khói mọc trên tay Khói hương mỏng mảnh lên trời rộp Đêm lạnh mà sao chợt ấm lòng Áo vàng hay mộng qua đầu ngõ Mùi hương rớt lại giữa thinh không. Đêm ấ

Thơ chưa đề tựa số 4

Thơ   •   29.12.2021
Nơi ấy trên triền dốc cao nhìn xuống hồ, đồi và thung lũng chị tôi đếm những mùa lá phong những mùa chim thiên di để lại dấu chân trên rãnh mắt Nơi ấy, sương núi đi qua tóc chị nỗi muộn phiền đi qua vầng trán chị sự tần tảo đi qua cuộc đời chị Khi sơ

Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn

Thơ   •   29.12.2021
1- Năm giờ mười phút sáng ở Sài Gòn người phụ nữ nhẹ nhàng rời nhà tiếng chân nhẹ, tiếng mở khóa lách cách công viên cũng gần người phụ nữ đi bộ hối hả ngược thời gian tìm lại thanh xuân đã mất (gì thì gì cũng cẩn thận – coi chừng tim mạch huyế

Sinh nhật này anh sẽ về thăm

Thơ   •   29.12.2021
Anh sẽ về ra đón gió bờ kinh Nhìn sóng nước thả con thuyền lãng mạn, Để lồng ngực vỡ tiếng cười hào sảng Chốn này đây anh đã hát vào đời. Sinh nhật này anh sẽ hát em ơi Sao đồng đội, mắt người duyên dáng quá, Hương đồng nội - Chao ơi mùi cỏ lạ Cứ vây

Không phải tơ trời, không phải sương mai

Thơ   •   29.12.2021
Mong manh nhất không phải là tơ trời Không phải nụ hồng Không phải sương mai Không phải là cơn mơ vừa chập chờn đã thức Anh đã biết một điều mong manh nhất Là tình yêu Là tình yêu đấy em! Tình yêu, Vừa buổi sáng nắng lên, Đã u ám cơn mưa chiều dữ dộ

Mùa xưa (II)

Thơ   •   29.12.2021
Một con đường nhỏ Vẫn tên mùa đông Áo ai lộng gió Và môi ai hồng Chân ai chim nhỏ Lòng anh se buồn Lòng anh mệt mỏi Ngủ quên trong vườn Trong vườn lá rét Hoa tím khôn nguôi Mái nhà ngói xám Buồn ngang lưng trời Một con đường nhỏ Vắng như lòng anh Mộ

Một khúc Nậm Thi

Thơ   •   29.12.2021
Người phụ nữ ấy gần trở lại như trẻ thơ khi cho dừng xe bên đường để tìm lại ngôi nhà cũ, ngôi nhà đã mất dấu sau 30 năm chị trở ra sông Nậm Thi tìm tảng đá ngày xưa lên 8 tuổi chị thường ra tắm và nhặt sỏi tảng đá còn nhưng tuổi thơ đi mất trên c

San Jose #1

Thơ   •   29.12.2021
hỏi thăm hoa cỏ ven đường ta về nhé! chuyện cũng bình thường thôi bạn già đi bộ chậm rồi chị ta đi chậm như người không đi... hỏi thăm lá cỏ hiểu gì bốn bàn chân ấy thường khi đi về

Thu với lại đông... kệ bà nó!

Thơ   •   29.12.2021
trời lạnh bởi vì nó áp thấp thu thiếc con khỉ khô! ta làm thơ đã đủ lâu để ngu làm nữa có mà phát rồ! sài gòn lạnh có đứa la toáng đứa la mùa thu — đứa la mùa đông ta nói mùa gì cũng mặc xác nó ai còn chai rượu nào không?

Nhạt nắng

Thơ   •   29.12.2021
Tháng Chín bao giờ không như mùa thu Hàng me ấy lá đã vàng màu nhớ Ngôi nhà ấy ngói đã vàng màu phố Như lòng anh giờ đã cũ hơn xưa Tháng Chín bao giờ không gặp trời mưa Anh ướt áo một mình trong góc tối Con sẻ gầy xù cánh ướt bên chân Tháng Chín nà

Anh có còn chút trí nhớ nào không?

Thơ   •   29.12.2021
Có quá nhiều thứ phải ngoái nhìn bao giờ thì chúng ta thanh thản? Có quá nhiều thứ phải sái cổ gãi đầu phải cố nhớ phải ca hát cái đầu - chúng ta ai cũng có vấn đề em ạ phía trước là bầu trời - cái tựa phim nghe kêu ra phết nhưng ta cứ phải ngoá

Mai xưa

Thơ   •   29.12.2021
Những người áo mới lên chùa Còn tôi áo cũ ngày xưa mẹ còn Áo này mặc giữa trầm hương Để thương mảnh vá trên lưng mẹ buồn Mảnh này trả nợ áo cơm Mảnh kia cho tuổi đời con được lành Đêm thơm một vạt đêm xanh Một mùa xuân vắng trên cành mai xưa.

Lốm đốm cuối năm...

Thơ   •   29.12.2021
Tống biệt chúng mày lũ chuột một năm béo bở một năm đục khoét một năm chơi trò mèo tống biệt một năm lũ lụt một năm hoạn nạn một năm thiên tai một năm nhìn đâu cũng lộn ruột nhìn đâu cũng muốn thở dài... đủ rồi bốc hơi hết đi tống biệt nhé! thờ

Hai bài thơ tháng mười

Thơ   •   29.12.2021
Tìm em tôi tìm mình hạc xương mai... một bài vọng cổ chung do kwan: gửi mỹ lệ em – đồng nghiệp trẻ Mỹ lệ em Hôm qua anh được tin nhắn của osin Người vừa từ mỹ về nhưng cập nhật thông tin Vậy là ông và mỹ lệ Không được phép đi xe gắn máy trê

Đôi khi

Thơ   •   06.11.2021
Thỉnh thoảng bỗng nhớ chốn nào đó Mỗi ngày ra đường mỏi cổ Lêu nghêu cao ốc Mỗi trưa về nhà toé đom đóm mắt Thì ta lại nhớ một chốn nào Có gì mềm như lá ở trên cao Đôi khi chợt nhớ chốn gì đấy Ngán ngẩm đèn màu xanh đỏ Ngán phòng lạnh quen ngồi ngạ

Đã không còn một điều bí mật

Thơ   •   29.12.2021
1. Những gã đồng nghiệp thò đầu qua cửa sổ hét toáng: - Bác ơi! Mang hắn về nhà cho bú tí đi! khi ấy tôi đã ba mươi tám tuổi một vợ, một con trai khi ấy người đọc gọi tôi bằng danh xưng: nhà thơ! mẹ tôi mất vài năm sau đó. 2. Khi mẹ tôi cắp nón rụt r

Quán mưa

Thơ   •   29.12.2021
1. Giã từ một cơn mơ đẹp giọt sương trên mắt Hương gương mặt nghiêm trang mà trẻ ranh của Yên Huyền bụ bẫm Thuỷ hồn nhiên 2. Giã từ và chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiếu phụ của Nga tâm hồn đất phương Nam của Diệu sự ồn ào của Khanh vẻ trầm tư của Chánh gương

Hoa ngọc

Thơ   •   29.12.2021
Vườn đã hoang rồi hoa trắng ạ anh đã quên như chưa nhớ bao giờ hai đứa trẻ ngày xưa đã chết còn lại một người râu tóc lơ phơ Đừng giữ mãi chùm hoa trắng ấy trắng giờ đây lên màu tóc ta rồi hoa đã chết sao hồn còn khắc khoải vẫn nhờ một người không đá

Đêm phương nam

Thơ   •   29.12.2021
Gió rét từ trang báo thốc vào ngực anh Lạnh! Sao trán toát mồ hôi(!) Ở đấy mùa đông sao dài đến vậy Còn chi hoa đào đúng hẹn Còn gì áo đỏ đi chơi Gió rét từ trang báo thổi toác ngực anh Kẻ không hen mà suyễn Tìm đi em - đêm cuối năm phương Na

Chuyện ngày thường

Thơ   •   29.12.2021
Những ngày ốm trong căn phòng hẹp Anh mơ những chiều vàng Hoa dầu thả cơn mưa chong chóng Con đường dài áo lụa thênh thang... Anh nằm nhớ tiếng chân quen Gõ nhịp ngoài thềm vội vã Tan tầm em về như làn gió Dìu anh ra cửa đón mặt trời Những ch

Biển nhớ

Thơ   •   29.12.2021
Em đã lấy hết của anh những buổi tối yên tĩnh Những buổi tối bây giờ sóng biển tràn vào nhà Em đã lấy của anh những trưa êm ả Trưa đỏ trời sắc lửa cháy trên hoa. Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại - Nhân mười Nỗi nhớ biế

Thơ chưa đề tựa số 2

Thơ   •   29.12.2021
Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu tôi ném thơ tôi vào lửa vo viên dưới chân bàn ấy là khi một người đi lấy chồng ấy là khi ra đường gặp một thằng đốn mạt thơ không cứu nổi nỗi buồn hãy quên tôi đi sao em lại tin tôi cả anh nữa - người bạn tôi khô

Ngày mai không bao giờ chết

Thơ   •   06.11.2021
Bất cứ khi nào anh cho nổ súng (bảo rằng) để điều chỉnh những sai lầm của lịch sử, anh đều đang nói dối. Bởi lẽ lịch sử không sai lầm, vì nó không có chủ đích...              &

Cuộc truy tìm một bản lý lịch khô héo

Thơ   •   29.12.2021
Ðẹp giai-con nhà giàu-học giỏi. Ðấy là cha tôi (tôi hình dung như thế). Ðẹp gái-con nhà nghèo-học dở. Ðấy là mẹ tôi (tôi biết chắc như thế) Ðẹp giai-con nhà giàu hẳn chơi bời khiếp lắm. Ðẹp gái-con nhà nghèo hẳn nhẹ dạ cả tin lắm. Thế

Vườn mưa

Thơ   •   29.12.2021
Những chiều mưa thế này anh nhớ khu vườn của em biết bao. Khu vườn có thật mà không có thật, bông hoa nào run rẩy trong mưa? Có thật là bông hoa run hay lòng anh run đấy? Tháng năm trời thấp vô cùng... Những đêm mưa thế này anh nhớ ánh đèn nhà em biế

Trong mưa có cháy...

Thơ   •   29.12.2021
1- sáng nay mưa cũng như hôm qua mưa vậy thôi.... anh vừa đi vừa hỏi em có đủ sức yêu một ai đó không? em có đủ sức đón bão không? nhưng những điều ấy lớn lao quá anh hỏi những điều nho nhỏ vậy: -em có đủ sức không bỏ chạy trước anh không? -em có đủ

Hương tràm

Thơ   •   29.12.2021
U Minh bốn bề là tràm Chẳng biết tháng nào nở hoa Mà hương thơm dường như suốt mùa Ướp mật vào tóc em thở Xa xa tiếng hò nhịp nhàng Nhà em lung linh mặt nước Sáng trăng ra sân em chải tóc Khuấy chân em nghịch ánh trăng tan Bát ngát rừng tràm hoa nở T

Khúc mưa

Thơ   •   29.12.2021
Tháng sáu Mưa Giá trời đừng mưa anh đừng nhớ Trời không mưa và anh không nhớ anh còn biết làm gì?... Em như hạt mưa trên phố xưa Nuôi kỷ niệm bám hoài trí nhớ Kỷ niệm như rêu... Giẫm vào anh trượt ngã tình xưa xa lắm rồi... Giá trời đừng m

Chiều đại nội

Thơ   •   29.12.2021
Ngựa xe nào khuất nẻo thành xưa loang bóng chiều hồn ai trong lá rụng dấu hài mờ sân rêu lòng ta như thành quách nhớ một nàng ái phi giật mình nghe... áo động nắng rớt trên hoa quì ta tìm vườn ngự uyển cỏ hoang che dấu rồi tiếng chim chiều đại nội rụ

Thơ chưa đề tựa số 1

Thơ   •   29.12.2021
Đã mưa rồi đó những chiều mưa rửa sạch mái ngói dù muộn - cũng đã trở về dù tầm tã - cũng đã trở về còn em thì ra đi bỏ lại nụ hồng khô lãng quên trong ngăn kéo Đã mưa rồi đó những chiều anh không về nhà cơn mưa dẫn đi đâu trên những con đường anh kh

Ngày vắng

Thơ   •   29.12.2021
Ta ném qua cửa sổ cành Vilolet quá buồn có những ngày vắng quá hoa cúc vàng ngoài dậu vẫn cứ màu hoàng hôn Có những ngày vắng quá hình như không còn ai... đành gõ cửa một người không muốn gặp vu vơ vài lời đầu môi ta nói thầm với nắng trô

Hương tâm tưởng

Thơ   •   29.12.2021
Để xây nhà có người đã đốn mất cây ngọc lan. Buổi tối đi qua anh chỉ còn tìm hương trong tâm tưởng- Họ sẽ chẳng còn nhớ gì khi ngôi nhà đã mọc lên tráng lệ- Họ sẽ quên như mùi hương chưa hề có bao giờ. Nhưng anh đã có lần cùng em đi qua đó- Hoa đã có

Nhã ca

Thơ   •   06.11.2021
Ngọc kết hạt trong vườn nhà Chúa Những chuỗi long lanh như đức tin Lan đã nở trong vườn nhà Chúa Qua những mùa giông bão – xanh bình yên Tâm hồn anh – của người nghèo Của những người chân đất Trái tim và bàn tay thợ mộc Không có anh những chốn hà

Nhã ca tháng mười hai

Thơ   •   29.12.2021
1. Khi ven đường có một người đàn ông đốt bông khuynh diệp khô Và buổi chiều, giáo đường vang lên lời buồn thánh. Là mùa đông đã về Cài trên ngực em những vòng khăn ấm 2. Khi ngôi nhà ấy một hôm mọc lên những vì sao bạc Trên ngọn thông xanh Và câu ch

Ngụ ngôn của mỗi ngày

Thơ   •   29.12.2021
Ngồi cùng trang giấy nhỏ Tôi đi học mỗi ngày Tôi học cây xương rồng Trời xanh cùng nắng, bão Tôi học trong nụ hồng Màu hoa chừng rỏ máu Tôi học lời ngọn gió Chẳng bao giờ vu vơ Tôi học lời của biển Đừng hạn hẹp bến bờ Tôi học lời con trẻ Về thế giớ

Bài học đầu cho con

Thơ   •   29.12.2021
Quê hương là gì hở mẹ Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Ai đi xa cũng nhớ nhiều Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay Quê hương là con diều biếc Tuổi thơ con thả trên đồng

Blues

Thơ   •   29.12.2021
buổi chiều đi uể oải như một điệu blues buồn những buổi chiều ngơ ngác nắng trên phố mênh mông vàng lên một ngọn khói người đàn ông mắt buồn đong đưa trên ghế dựa hoa tím lại tím hơn những hoàng hôn ngoài cửa người đàn ông mắt buồn một hôm không trẻ

Những bông khuynh diệp để lại trên đường Trương Định cũ

Thơ   •   29.12.2021
Tưởng nhớ dịch giả Diễm Châu Vẫn còn những bông hoa quắt queo trên đường Trương Định Chỉ lâu rồi không còn người nhặt Ngày xưa, Một người đạp xe chậm như không muốn đi Luôn bỏ đầy những bông hoa khô trong túi áo Hồi ấy,tháng mười hai... Mùi hoa khô

Một ngôi nhà

Thơ   •   06.11.2021
Một ngôi nhà như mọi ngôi nhà Một ngôi nhà không như mọi ngôi nhà Ngưòi đi Chim sẻ tha hồ làm tổ Cỏ buồn rầu xanh sân gạch hoa... Ta nhớ Củi lửa – nhớ vuông bếp đầy tro than Chiếc xe đạp trở về vội vã sau những tiết pháp văn Đong đưa mớ rau – con c

Ngày hôm qua

Thơ   •   29.12.2021
Rồi hôm nào anh đến chơi tất cả đều đã khác đám mây trên nóc nhà đã lớn chia sẻ trên mái ngói đã già chỉ rêu xanh còn trẻ mãi ôi! ngày hôm qua... Rồi hôm nào anh ghé chơi dường như đến lần đầu dường như là người lạ cây cối trong vườn như không q

Thư gửi các thiên thần

Thơ   •   29.12.2021
Thưa các thiên thần bé nhỏ tôi gặp sáng nay trên những con đường có hàng me xanh ngắt những hàng me đã đi vào vô số nhạc và thơ tôi xin tự giới thiệu tôi - một người đã lớn kẻ suốt đời đi tình tuổi thơ đã mất tìm suốt đời vẫn hoài không gặp tìm không

Những bông hoa trên tuyến lửa

Thơ   •   29.12.2021
Ở trong rừng đâu có gương soi Làm sao em thấy được vết bầm trên má Chuyến tải thương về mấy lần trượt ngã Vì mùa mưa nào chưa dứt ở đây. Anh bộ đội thương binh vừa tỉnh lại sáng nay Đã hỏi thăm em người cáng thương hôm trước “Cô ấy ngã mấy lần tôi đế

Thơ chưa đề tựa số 3

Thơ   •   29.12.2021
ta về chơi với trẻ con thôi ta cầm tay bé như cầm cỏ tiếng cười mang nắng lụa ra phơi phờ phạc ta một ngày hôm qua những lời mật ngọt những phù hoa ta theo trẻ nhỏ lên trời hái một nghìn hạt sáng mưa sao sa mệt nhoài ta rồi người lớn ơi ta về chơi vớ

Có một ngày trong ngăn sách cũ

Thơ   •   29.12.2021
Có một chiều như thế trong đời Trên vai tôi nàng khóc Có một chiều mưa của khắp thế gian Lặng trong một giọt nước mắt Có một chiều như thế trong đời Muối của mọi đại dương trên lưỡi tôi khô đắng Có một chiều như thế Mọi màu tím của hoàng hô

Huệ

Thơ   •   29.12.2021
Mãi đến mười năm anh mới nhận ra mình đã mất ngôi nhà có khung cửa tối và ngã tư mưa bay mù trời những chiều về muộn em ướt như con chim sẻ lông xù lạnh run, cuống quýt nhấn chuông gọi cửa Mãi đến mười năm tất cả những câu chuyện khôi hài ở đó (

Có một chiều tháng năm

Thơ   •   29.12.2021
"Thầy còn nhớ con không...?" Tôi giật mình nhận ra          người đàn ông áo quần nhếch nhác Người đàn ông gầy gò          ngồi sau tủ thuốc ven đ

Tạ lỗi Trường Sơn

Thơ   •   29.12.2021
1. Một ngàn chín trăm bảy mươi lăm Các anh từ Bắc vào Nam Cuộc trường chinh 30 năm dằng dặc Các anh đến Và nhìn Sài Gòn như thủ đô của rác Của xì ke, gái điếm, cao bồi Của tình dục,ăn chơi “Hiện sinh – buồn nôn – phi lý!!!” Các anh bảo con trai Sài G

Mây mùa thu

Thơ   •   29.12.2021
Một hôm áo trắng về lại phố Trời vẫn trong veo, má vẫn hồng Có nàng cắn tóc bâng khuâng hỏi Có gặp người quen năm ngoái không? Một hôm áo trắng về lại phố Tháng chín mây mùa thu ghé thăm Có chàng chùi kiếng bâng khuâng hỏi Có gặp cô nàng năm ngoái kh

Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa

Thơ   •   29.12.2021
Một hôm thấy nắng vàng ngoài hiên Nắng như là năm cũ Một hôm thấy nắng vàng vừa lên Vui - buồn không biết nữa Chỉ là nắng vàng thôi mà Chỉ là em đùa thôi mà Mà nắng vàng ơi Sao đùa tình tôi Sao đùa một hơi Sao đùa tí thôi Mà mười năm chẵn Tôi như trá

Biển, núi, em và sóng

Thơ   •   29.12.2021
Xin cảm ơn những con đường ven biển Cho rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi Cám ơn sóng nói thay lời dào dạt Hàng thuỳ dương nói hộ tiếng thầm thì Anh như núi đứng suốt đời ngóng biển Một tình yêu vươn chạm tới đỉnh trời Em là sóng nhưng xin đừng như

Thương nhớ hoa đào

Thơ   •   29.12.2021
Sài Gòn không mưa bụi mùa đông hay mùa xuân phố dài lên áo ấm khói lên chiều cuối năm cành lan nào năm ngoái em gửi trước sân nhà lạnh rồi - hoa chớm nụ em có về thăm ta? em có về phơi áo dây mướp đỏ hoa vàng em có về gội tóc giếng ta còn xanh trong

Ở thị xã Cần Giờ - dịch từ nguyên tác tiếng Cần Giuộc...

Thơ   •   29.12.2021
Quán vắng, ghé vào chẳng thấy ai ra hỏi    mặt biển phía xa loá nắng nhạt cả màu nước thị trấn vắng teo buổi trưa im ắng trĩu cả hai mắt    tháng tư    hoa phượng hừng hực đỏ    không một bó

Ngày với John Lennon

Thơ   •   29.12.2021
Không còn tuổi như em để hôn và để yêu bãi cỏ xanh, hàng cây xanh đã thuộc về người khác ngày với John thời gian đã mất chiếc tàu ngầm màu vàng chở tôi đi chơi không còn tuổi như em để ca hát ồn ào để thả giọt nước mắt dỗi hờn lăn tròn trên sóng mũ

Bài thơ về đôi lứa

Thơ   •   29.12.2021
"Nơi nào có em, nơi ấy là thiên đường" Mark Twain Nếu như đêm nay anh ngồi gác một mình Chỉ riêng anh và những vì sao còn thức Anh sẽ chọn một vì sao đẹp nhất Để bảo rằng - đấy chính là em Nếu trưa nào anh qua một khoảng đường êm Chỉ có nắ

Cỏ hoa cần gặp

Thơ   •   29.12.2021
Có thể chấm dứt được rồi những nụ cười giễu cợt Rằng những ai nói về cỏ hoa là những kẻ không chạm hai chân trên mặt đất này Anh vẫn đến thăm em bằng bước chân có thật Vẫn không quên chùm hoa cúc cầm tay... Anh không dửng dưng trước hạt gạo khó khă

Chia phần

Thơ   •   29.12.2021
nhận từ tháng chín ô cửa vắng đèn nhận từ góc phố những ngày chân quen nhận từ giường chiếu hơi ấm chỗ nằm nhận từ ký ức buồn, vui mười năm nhận từ kẻ lạ đã thành tình nhân nhận từ chia cách giọt nước mắt thầm nhận từ mối mọt những đêm gặm mòn lòng

Một chút hương thời gian

Thơ   •   29.12.2021
Cơn gió mùa xưa về gõ cửa Cho lòng ta nhớ Tết thế này Em đến mà sao trời nóng quá Đâu còn một chút mưa xuân bay ? Em đến cùng ta xin ngồi lại Treo một cành lan trong lặng im Nhịp guốc nào quen xin gõ nhẹ Đã nghe êm ả - gió qua thềm Ta không xuống phố

Tưởng tượng

Thơ   •   29.12.2021
Hãy tưởng tượng... sớm mai thức dậy chỉ còn lại một mình những thân quen chẳng còn ai cả chùm hoa mua về không cho ai nằm buồn thiu trong túi áo hãy tưởng tượng... chiều cuối năm chỉ có một mình cùng lá rụng con đường hun hút buồn tênh nghe bài hát q

Thư cho chị

Thơ   •   29.12.2021
1- một cách cố ý em để lại những mẩu thuốc lá khắp nơi trong vườn trên lối sỏi viền quanh nhà mình trên ô cỏ vuông xén gọn gàng... 2- một cách cố ý em giữ thói quen kém văn minh nơi xứ sở được xem rất văn minh: ném tàn thuốc bừa bãi 3- kệ! cứ giữ ng

Một bài thơ chưa đề tựa nhân ngày của mẹ

Thơ   •   29.12.2021
Trên bàn thờ nhà tôi Có mấy cha lạ hoắc Tôi chẳng biết là ai Cũng chẳng thèm thắc mắc Lớn lên tôi hỏi mẹ "Chàng bố của con đâu?” Mẹ cười rưng nước mắt Không nói chỉ xoa đầu Bây giờ tôi thắc mắc Mấy thằng cha lạ hoắc Có phải bố tôi đ

Lửa tro

Thơ   •   06.11.2021
Chiều cuối cùng của thế kỷ 20                      Tặng một con người còn đó – ngọn đèn chầu... Có những âm thanh ồn ào Tạ ơn trời Ta đã điếc

Mùa xưa (I)

Thơ   •   29.12.2021
Dấu chân chim sẻ cũ Còn in dấu sân nhà Ngày xưa em đã đến Vịn cành xuân, hái hoa Tháng Giêng, mây trắng lắm Ngọc Lan trên cành mưa Mùa xuân này, có lẽ Em cũng về như xưa Nhà tôi còn mở cổng Hoa khế tím rụng đầy Vườn tôi còn gom lá Chờ tay người - khó

Trắng

Thơ   •   29.12.2021
Mẹ ta tro bụi trên sông Xuôi bèo hoa nẻo hư không mẹ về Chiều hoa trắng rợn bốn bề Trần gian thêm một kẻ về - mồ côi Từ đây chỗ mẹ ta ngồi Mây như tóc trắng rối bời mây qua