Thơ chưa đề tựa số 4
Nơi ấy trên triền dốc cao nhìn xuống hồ, đồi và thung lũng chị tôi đếm những mùa lá phong những mùa chim thiên di để lại dấu chân trên rãnh mắt Nơi ấy, sương núi đi qua tóc chị nỗi muộn phiền đi qua vầng trán chị sự tần tảo đi qua cuộc đời chị Khi sơ
Nội dung bài thơ: Thơ chưa đề tựa số 4
Nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hồ, đồi và thung lũng
chị tôi
đếm những mùa lá phong
những mùa chim thiên di
để lại dấu chân trên rãnh mắt
Nơi ấy,
sương núi đi qua tóc chị
nỗi muộn phiền đi qua vầng trán chị
sự tần tảo đi qua cuộc đời chị
Khi sơn cúc lấm tấm vàng
chị ngồi nhớ một phiên chợ tết
sên mứt xa rồi
cúc quỳ xa rồi
lá dong xanh không còn thơm tay chị
sợi lạt bán không còn đứt tay chị
chỉ còn một nụ cười buồn.
Mặc kệ tuyết
mặc kệ những giờ part-time
mặc kệ những dáng xinh lấp lánh dây kim tuyến
chị búi lại tóc dài
ngày ngày,
vẫn khói lên từ những bữa cơm
Đi qua mùa thu
đi qua mùa đông
đi qua sáu mùa sơn cúc
nhìn núi nhớ quê nhà
Tôi nhìn quê nhà
nhớ người
nhớ mái tóc lệch bay nghiêng
nhấp nhô một gọng kính vàng trên sóng mũi...
Bài thơ Thơ chưa đề tựa số 4 của tác giả Nhà thơ Đỗ Trung Quân, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Nghệ danh: Đỗ Trung Quân
Tên thật: Đỗ Trung Quân
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đỗ Trung Quân - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Đỗ Trung Quân, Thơ Đỗ Trung Quân, Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Có một bài thơ không bươm bướm
Không phải tơ trời, không phải sương mai
Anh có còn chút trí nhớ nào không?
Một nhà thơ cũ mèm bày đặt làm thơ hậu hiện đại
Có một ngày trong ngăn sách cũ
Chuyện kể của một gã lang thang
Những bông khuynh diệp để lại trên đường Trương Định cũ
Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa
Một bài thơ chưa đề tựa nhân ngày của mẹ
Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn
Trả lời một cái mail mở vội bên bờ hồ Xuân Hương Đà Lạt
Cuộc truy tìm một bản lý lịch khô héo
Ở thị xã Cần Giờ - dịch từ nguyên tác tiếng Cần Giuộc...
Tháng mười - Thành phố dốc đồi