Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn
1- Năm giờ mười phút sáng ở Sài Gòn người phụ nữ nhẹ nhàng rời nhà tiếng chân nhẹ, tiếng mở khóa lách cách công viên cũng gần người phụ nữ đi bộ hối hả ngược thời gian tìm lại thanh xuân đã mất (gì thì gì cũng cẩn thận – coi chừng tim mạch huyế
Nội dung bài thơ: Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn
1-
Năm giờ mười phút sáng
ở Sài Gòn
người phụ nữ nhẹ nhàng rời nhà
tiếng chân nhẹ, tiếng mở khóa lách cách
công viên cũng gần
người phụ nữ đi bộ hối hả ngược thời gian
tìm lại thanh xuân đã mất
(gì thì gì cũng cẩn thận – coi chừng tim mạch huyết
áp đó em…
đằng nào ta cũng không chạy kịp thời gian…)
2-
Năm giờ mười phút sáng
ở Sài Gòn
người đàn ông lồm cồm ngồi dậy
(quái! Sao ngày càng ít ngủ thế này!)
Bật computer
gõ Yahoo
màn hình xanh vô hồn vắng bặt
không có email nào
ối trời ơi ! anh B có làm sao
có làm sao không?
10 ngày email trống không?
3-
Năm giờ mười phút sáng
ở Sài Gòn
thôi đừng lo nữa em
tình già như rượu chôn lâu
ta không cần vòng eo nữa đâu
tội nghiệp quá
năm giờ mười phút sáng
tạ ơn trời – màn hình loé xanh
(xanh như màu cốm)
người đàn ông bên kia đại dương
miệng đã lệch, tay đã run
vẫn cố giữ tin lúc năm giờ mười phút sáng
thì ra người ta sống
bằng hy vọng
như người phụ nữ đi bộ ngoài công viên hy vọng
dù chẳng rõ hy vọng điều gì.
miễn cứ là hy vọng đi…
Bài thơ Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn của tác giả Nhà thơ Đỗ Trung Quân, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Nghệ danh: Đỗ Trung Quân
Tên thật: Đỗ Trung Quân
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đỗ Trung Quân - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Đỗ Trung Quân, Thơ Đỗ Trung Quân, Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Trả lời một cái mail mở vội bên bờ hồ Xuân Hương Đà Lạt
Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn
Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa
Ở thị xã Cần Giờ - dịch từ nguyên tác tiếng Cần Giuộc...
Cuộc truy tìm một bản lý lịch khô héo
Những bông khuynh diệp để lại trên đường Trương Định cũ
Một nhà thơ cũ mèm bày đặt làm thơ hậu hiện đại
Có một ngày trong ngăn sách cũ
Anh có còn chút trí nhớ nào không?
Một bài thơ chưa đề tựa nhân ngày của mẹ
Có một bài thơ không bươm bướm
Không phải tơ trời, không phải sương mai
Tháng mười - Thành phố dốc đồi
Chuyện kể của một gã lang thang