Mơ
Những giấc mơ vô lý hàng đêm Nhắc một nỗi lo âu có thật Em thức giấc không vì em sợ Giữa đêm dài em không gọi tên anh! Mặt biển đen và cơn bão màu đen Những thân cá tả tơi kỳ quặc Em là sóng điên cuồng bất tận Không nhận ra mình giữa bức tranh đen. T
Nội dung bài thơ: Mơ
Những giấc mơ vô lý hàng đêm
Nhắc một nỗi lo âu có thật
Em thức giấc không vì em sợ
Giữa đêm dài em không gọi tên anh!
Mặt biển đen và cơn bão màu đen
Những thân cá tả tơi kỳ quặc
Em là sóng điên cuồng bất tận
Không nhận ra mình giữa bức tranh đen.
Thế thôi anh. Đâu có nghĩa là em
đã biến mất khỏi đời anh rạng rỡ
Mà thảng thốt trong mơ em cứ ngỡ
Ánh ban mai trong vắt
cánh hải âu ấm áp
và nụ cười tin yêu đã rời bỏ em rồi...
Thao thức cửa đêm ngóng đợi mặt trời
Tia nắng đầu tiên sẽ chạm vào đâu
Thì nơi ấy giấc mơ ấm lại
Ngày mai
Với giấc mộng bình thường
Em cho phép mình cất giọng gọi anh...
Bài thơ Mơ của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Viết cho những giấc mơ tuổi hai mươi
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời
Hà Nội hôm nay làm tôi buồn quá
Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!
Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng
Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga
Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông
Viết cho người con gái tài hoa sáng suốt
Em không nhận thêm điều gì nữa
Khi tình yêu vẫn còn một chút...