Sẽ có lúc...

Thơ   •   Thứ ba, 04/01/2022, 18:00 PM

Sẽ có lúc anh gọi em thì em biến mất Anh tìm trời tìm đất Em đi mãi không về Như cánh bướm, em rập rờn trong tim anh Như gió xanh, em vò đầu tóc anh rối tung Như mật ngọt, em kéo một bầy kiến đến làm anh bấn loạn Như nụ hoa, em nở trong tay anh và ch

Nội dung bài thơ: Sẽ có lúc...

Sẽ có lúc anh gọi em thì em biến mất

Anh tìm trời tìm đất

Em đi mãi không về

Như cánh bướm, em rập rờn trong tim anh

Như gió xanh, em vò đầu tóc anh rối tung

Như mật ngọt, em kéo một bầy kiến đến làm anh bấn loạn

Như nụ hoa, em nở trong tay anh và chầm chậm héo khô

Em ở đó ở đây

Em ở giữa những ý nghĩ của anh

Nên anh không bao giờ còn gặp...


Bài thơ Sẽ có lúc... của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Thuỵ Anh

Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn

Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Thuỵ Anh

Mưa đông

Thơ   •   26.11.2021
Khe khẽ hình như mưa rơi Đâu đó trong ta mùa đổi Đất lả mềm đi dưới chân Cỏ úa dọc ngang rối bời Đã nghe lạnh dần trên má Bỗng nhớ bàn tay một người Ấp vào chén trà bốc khói Sưởi ấm hồn ta một đời Mùa Đông có cơn mưa Đông Nhẹ bỗng như xa như gần Nhì

Tảng đá

Thơ   •   26.11.2021
Một tảng đá đè lên tim Muốn bước đi mà không thể Tốt hơn là hãy lặng im Nghe lòng rên lên khe khẽ Nặng nề sao ôi tảng đá Đêm ngày nằm trong ngực tôi Nỗi buồn một thời rất lạ Bây giờ quen quá mất rồi! Tôi chưa sống hết một đời Mà nghe bảo rằng "đ

Nàng tiên cá

Thơ   •   26.11.2021
Tóc xanh quấn quanh mình Tôi bơi theo luồng cá Ngỡ hóa thành nàng tiên vẩy đuôi trắng xóa Hát muôn đời điệp khúc với một từ duy nhất: “Tình Yêu” Nắng đã chiều Biển còn say dâng nước? Cánh buồm trắng xa xưa trong mây mất hút Hoàng tử, chàng ở đâu giữa

Anh có phải là bờ cỏ ướt

Thơ   •   26.11.2021
“Giá có thể đốt mình lên như hoa Bay về miền xa lại mọc vào mùa mới Có bờ cỏ riêng mình suốt đời chờ đợi...”   Anh có phải là bờ cỏ ướt Dịu dàng ôm lấy cằn khô? Bông hoa dại khờ, bé nhỏ Vươn lên khao khát, đợi chờ Hoa đầu xuân đâu cằn cỗi ba

Giun đất

Thơ   •   04.01.2022
Anh Giun yếu đuối Hay sợ mặt trời Trốn dưới đất rồi Bé không thấy được! Đào đất hì hục Người đã bẩn chưa? Gặp khi trời mưa Vội bò ra tắm Bé thương Giun lắm Không dẫm lên Giun Giun làm đất mùn Cho cây xanh tố

Xin đừng bắt tôi làm thơ nữa!

Thơ   •   26.11.2021
Xin đừng giục giã làm thơ nữa! Tôi muốn xa rời ý tứ xưa Tôi không còn muốn chìm trong cõi Mơ ước, yêu đương phủ nắng mờ! Tôi muốn sống vui với cuộc đời Muốn yêu thì được, bỏ thì thôi Day dứt làm chi vương vấn nỗi Niềm đau, thơ lạc vận tơi bời Thôi đừ

Không đề

Thơ   •   26.11.2021
Thế là bây giờ em sống không anh Đã đánh đổi những gì em có: Một trái tim yêu và những buồn đau, khổ sở Đời thêm nhiều khoảng lặng bình yên Chẳng còn ai để em yêu như điên, Chẳng còn điều gì làm em thất vọng, Chẳng còn cớ gì khiến em nổi nóng, Mọi v

Lời con

Thơ   •   26.11.2021
Con nghe thấy mẹ rồi, mẹ ơi! Từ xa thẳm con đợi tháng năm gần lại Đợi ngày cha mẹ gặp nhau Đợi ấm lên những mùa Đông tê tái Đừng thôi mong chờ, đừng thôi nghĩ về con! Từ thuở xa xưa trời đất vuông tròn Con đã là con của mẹ Mẹ đừng giận cha nh

Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng

Thơ   •   26.11.2021
Em là cô gái không biết yêu lặng lẽ Đôi mắt như lửa kia nào giấu được ai Mặc cho người đời dè bỉu chê bai Mặc cho tình yêu của em có thể làm anh sợ hãi Em muốn nói rằng yêu anh mãi Chỉ mình anh. Duy nhất một mình anh Trời là anh, mà đất cũng là anh Đ

Trớ trêu

Thơ   •   26.11.2021
Tôi đi tìm nửa của tôi Trớ trêu thay     tôi thành nửa của người không quen...

Thơ vui về trái đất

Thơ   •   04.01.2022
Tặng Thái Linh Trái đất này siêu bé Cho người người gặp nhau Ngoái nhìn về tuổi trẻ Gặp non tơ ban đầu Trái đất này siêu chật Với những người yêu nhau Trái tim không phên dậu Hoa biết mọc nơi đâu? Trái đất này siêu phẳng Nhớ một lá thư tay Tìm đường

Rượu (II)

Thơ   •   26.11.2021
Chén rượu này khó cạn Bởi đựng đầy nỗi đau Lời tâm tình khó nói: Bởi nào đã say đâu!

Nắng

Thơ   •   26.11.2021
Tặng Vinh Trang Em cứ hỏi vì sao anh nhớ nắng Khi Matxcơva mùa nắng đã đến rồi Mưa đầu Hạ không kịp làm mây ướt Ngập trong nắng trời sao vẫn nhớ em thôi? Nắng của anh, em từ phía xa vời Gửi đến anh những đốm vàng nghịch ngợm Nhảy múa trên mặt bàn a

Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời

Thơ   •   26.11.2021
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời Xanh nhức nhối một màu không có thật Bao năm rồi em ngỡ mình vẽ được màu trái đất Hóa ra màu Trời Đất vẫn mông lung Nào ai đã đi được đến tận cùng Đường chân trời giao hòa cùng góc bể Mà dám bảo rằng Bầu trời xanh

Nỗi buồn của mèo con

Thơ   •   04.01.2022
Mèo con buồn quá "Meo meo" khóc hoài: Có mấy con cá Chẳng ai cho ăn! Cá bơi trong bể Không bắt được đâu! Mèo con buồn rầu: Đành xơi cơm ...thịt!

Mong

Thơ   •   26.11.2021
Em, xin em khóc lên đi Hát lời cay đắng làm gì thế em? Em mơ thấy gì trong đêm Sớm ra ánh mắt yếu mềm hơn xưa? Mong nghe em hát về mưa Về căn phòng có gió lùa yêu thương Về hoa nắng mọc bên đường Về con tim hết chán chường từ lâu Về bức tranh

Em cười

Thơ   •   26.11.2021
Sớm nay nghe tiếng em cười Vỡ ra một mảnh nắng tươi sau vườn Còn đâu là những lo buồn Mơ màng vẳng tiếng nước nguồn trong veo Hàng ngàn tay lá vẫy reo Có con chim muộn hót theo một bài Nâng niu mỗi buổi sớm mai Tiếng cười đi suốt ngày dài cùng anh...

Ghế mộc

Thơ   •   05.01.2022
Dãy ghế nằm bên ngoài một nhà hát Bên trong người ta khóc cười... Những chiếc ghê mộc như tình yêu không sơn vẽ trơ trọi giữa đời chẳng thuộc về ai Ngồi xuống nhẹ thôi để đứng dậy thấy thời gian còn lại Những người không hay nhớ Những người mau quê

Xin lỗi

Thơ   •   04.01.2022
Xin lỗi những khoảng trời đầy nắng em mơ một ngày tuyết lạnh Xin lỗi những gương mặt xinh tươi hoàn hảo em mơ gai góc xù xì Xin lỗi cuộc đời dồn dập bước chân đi em mơ một ngày nằm dài trên cỏ Xin lỗi những lời yêu chưa ngỏ em mơ dõng dạc ngang trờ

Lời nói (1)

Thơ   •   05.01.2022
Lời nói chỉ là lời nói Hãy nghe bằng tai thôi Đừng dùng tim và phổi Kẻo chịu đau cả đời!

Đêm ngắn

Thơ   •   26.11.2021
I can write the saddest poem tonight Pablo Neruda Đêm trường đã ngắn Người không còn say Sao còn viết nữa Thơ sầu đêm nay? Một con muỗi nhỏ Đã vào nhà ta Nhận lấy giọt khổ Lạc hoài đường ra Gió Nam đã lại Ướp đầy hương thơm Tay còn níu mãi Rã rời cọ

Một ngày mùa thu đơn giản

Thơ   •   05.01.2022
Mát lạnh dịu dàng Là hạnh phúc ngồi bên ấm áp đơn giản như một phép tính không dư Xam xám hiền hoà Là hạnh phúc không làm ta loá mắt đơn giản như một số nhà em lỡ bước bỏ qua Quen thuộc từ những mùa xưa Là hạnh phúc sống cùng ký ức đơn giản như mộ

Ác mộng

Thơ   •   04.01.2022
Những niềm vui thường bay đi mỗi sáng Chỉ giấc mơ buồn còn lại cùng ta Máu loãng ra nước mắt cũng loãng ra Nỗi sợ trong mơ bao trùm trời đất Đường hành lang xám dài hun hút Những bóng người nhập nhoạng gọi hồn tôi Đau nỗi đau thân xác của người Ngh

Nghiện

Thơ   •   26.11.2021
Cà phê thì đắng Rượu nồng thì cay Trầu vỏ thì say Trà xanh thì chát Người ta thường nghiện Những gì đắng cay Biết là chua chát Vẫn yêu đắm say.

Trống rỗng

Thơ   •   26.11.2021
Đam mê qua đi, trong tôi trống rỗng Em với tôi quen thuộc quá mất rồi Hoa xứ lạ mới làm say ong bướm Tôi ước mình mãi lạ với em thôi Ôi giá có thể nhiều lần trong đời Được cảm thấy... lần đầu tiên rung động Được nghe thấy sóng trùm lên trong ng

Bạn bè ơi!

Thơ   •   26.11.2021
Sau những vui buồn mình phải chia xa Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại ? Đường đến tôi là con đường xa ngái Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện Đường "bạn hữu" ở đâu, nào a

Cánh buồm

Thơ   •   26.11.2021
Kính gửi nhà thơ vĩ đại M.Iu.Lermontov Cánh buồm xưa đi một vòng quả đất Lại trở về, đơn độc, lẻ loi Buồm tơi tả nỗi đau chia cắt Sóng điệp trùng hoài niệm xa xôi Cánh buồm đã rời giông bão Quay đầu cập bến bình yên Sao cột kèo rên lên lời ảo não Ôm

Chạm tay nhau qua mùa xuân

Thơ   •   05.01.2022
Mình gắng chạm vào nhau Qua một mùa xuân không nắng Xa hay gần. Gần hay xa. Phố đầy hay phố vắng. Em không biết nữa đâu, em chỉ đưa tay ra trước mặt Bàn tay em có làm anh ấm lên chưa mà sao người em vẫn lạnh toát thế này? Mình phải nhờ đến mùa xuân đ

Cỏ mật

Thơ   •   26.11.2021
Lá vàng rơi xuống cỏ nằm im Mật đắng cỏ mềm, trăng dịu êm Gỡ rối cỏ bòng, thu lặng lẽ Kết thành nhẫn cỏ gửi vào đêm.                Hoàng Tâm - Hình như em từng ví mình là

Đá

Thơ   •   26.11.2021
Có một đời khóc than mới hiểu đời đá vàng Võ Thành An. Chiều nay ra biển dõi về Hải âu của mùa Hạ ấy Màu biển mê say ai thấy Cánh buồm cũng nhuộm niềm vui Đi bên anh trong cuộc đời Năm tháng là Vàng hay Bạc? Nơi ta ngồi đây đã khác? Em thầm gọ

Cây ô-liu

Thơ   •   05.01.2022
Một cây ô-liu mọc bên đường tôi đi Chỉ khi buồn tôi mới nhìn ra nó Quả nho nhỏ những nỗi niềm nho nhỏ lá bạc đi không xanh lại bao giờ Cây mọc bên đường cho một tứ thơ một lý do để đi qua một nơi để dừng chân một cớ để nghĩ về người thân lâu rồi khô

Bàn tay

Thơ   •   04.01.2022
Bày tay xinh xinh Bàn tay xinh quá Tay sờ vào má Tay vuốt vào cằm Tay này sẽ cầm Cái thìa để xúc Cái bút để viết Cái khăn để lau Bàn tay mau mau Rót nước cho mẹ Cho mẹ thật khỏe Cho mẹ thật vui Rồi mẹ tươi cười Cảm ơn… tay bé!

Chuyển mùa

Thơ   •   05.01.2022
Chân chưa chạm đất đã nẻ Lòng tay khô khốc gió mùa Vệt chì ngang trời anh vẽ Em thôi không còn đợi mưa Không ai làm em giận nổi Câm điếc với lời khó ưa Lá rụng xin đừng quá vội Để Thu nán lại vài giờ...

Mùa say mê

Thơ   •   26.11.2021
"Mùa hè rớt dành cho người yếu đuối" (Olga Becgon) Chuyện tình yêu ai nói trước được gì Gặp nhau bao giờ, yêu nhau mấy đỗi? Tình vợ chồng khác chi thời nông nổi? Có nhau trong đời, tình còn say, còn mê? .... Nắng hạ hết lâu rồi, mưa

Nhớ tuyết

Thơ   •   05.01.2022
Đi cạnh niềm vui hẫng một vấp buồn Giữa mùa hạ bỗng quay cuồng nhớ tuyết Khắc nghiệt phũ phàng ta nhận hết Trả cho người giây phút thăng hoa Tuyết lạnh của người tuyết ấm của ta Ấm hay lạnh vẫn một màu trinh trắng Tóc đổi màu giữa tuyết rơi đêm lặng

Tạm biệt!

Thơ   •   26.11.2021
Đừng an ủi em Em khóc cho nhớ cho thương Cho những gì đã qua, những gì sắp đến Đường rạc lá xác xơ không lời hứa hẹn Đoạn này đông vui, đoạn kia còn lại một mình Thành phố mến yêu, thành phố ân tình Xa chẳng phải xa, em vẫn biết Mà thắt lòng vì cơn g

Năm phút

Thơ   •   05.01.2022
Ngồi xuống đây anh Còn 5 phút thôi Xin nán lại! Rượu đã hết cay Mình sắp sửa rời xa Đã dọn sạch nơi này Bao vụn vỡ Hôm qua? Hay có còn quên Điều gì Đâu đó? Ngày cũ qua rồi Sớm mai chưa tới 5 phút này Lơ lửng Giữa đời ta! Một cái nắm tay trước lúc ra

Em khóc

Thơ   •   26.11.2021
Một lần em khóc Anh vội dỗ dành "Em ơi đừng khóc" Mắt liền khô nhanh Lần sau em khóc Anh cười, nhìn em "Em thật là ngốc" Mắt em ướt mèm Lần nữa em khóc Anh chẳng quan tâm "Rồi em tự nín!" Tim em ướt đầm Một l

Hà Nội hôm nay làm tôi buồn quá

Thơ   •   05.01.2022
Hà Nội hôm nay làm tôi buồn quá Phố hoa xơ xác góc bờ Hồ Bước chân biết về đâu nữa Những con đường chỉ còn dấu nắng mưa? Dấu thanh lịch gái trai ngày cũ Đã lạc đâu giữa góc khuất Hà Thành? Những dáng vóc mảnh mai thương nhớ Lặn vào đời một kh

Cuối thu

Thơ   •   05.01.2022
Gọi thơ về với mùa thu Cho những ánh vàng xưa trong tôi bừng lên dù mắt nhìn không trẻ nữa Lời nói ngày thường rung lên nỗi nhớ Nụ cười bâng quơ giấu giếm hẹn hò Tiếng khóc của tôi không mặn chát tim người Góc xa xăm người dành cho tôi đọc tên tôi nh

Hàng rào

Thơ   •   05.01.2022
Hàng rào cao lên đến tận trời Che những xôn xao bên ngoài mời gọi Nắng không lọt và tình yêu không tới Vườn em hoa không mọc Cỏ dại ngập lút giày Những viên đá say rêu nằm ngủ cả ngày Đừng gọi em làm gì Nắng và gió chỉ là vô nghĩa Khi con diều bằng g

Còn ai, ngồi lại đây một phút?

Thơ   •   05.01.2022
Còn ai, ngồi lại đây với tôi một phút Chỉ bây giờ, khắc này, tôi cần bạn mà thôi! Bạn gái tôi bảo, đang ở quê, bao giờ lên sẽ gặp Bạn trai tôi bảo, đang đi du lịch xa, bao giờ về sẽ đến Anh tôi bảo, anh bận, mai sẽ gọi điện cho em Người tôi yêu vui v

Gọi

Thơ   •   05.01.2022
Giữa những mơ hồ ẩm ướt đầu xuân Giữa những êm êm vô hình trên lá Giữa những nỗi niềm ngại ngùng xa lạ Giữa những xám xanh ngơ ngác chân trời Mưa. Em ào vào lòng anh bằng cơn mưa rào ngang ngược trái mùa Cuống quýt gọi những gì đang đi mất Violet ơi,

Bông hoa xanh

Thơ   •   05.01.2022
Bông hoa xanh nở ra từ tuổi trẻ chúng ta còn ở lại Dành cho nhau một ngày êm ái Không trách hờn, không ước vọng xa xôi Bông hoa xanh của tôi Mọc biếc trong lồng ngực Khi nở nó làm tôi đau đớn Từ lâu tôi đã chấp nhận nỗi đau này Những gì viết ra tôi đ

Chiêm bao

Thơ   •   05.01.2022
Gió đẩy cửa vào nhà cuối giấc chiêm bao Quyết không tỉnh mặc gió lay gọi mãi Nắm đấm cửa xoay một vòng khoá lại Hơi thở thân quen không lọt ra ngoài... Cơn ngủ thoảng qua giữa giấc mơ dài Sợi tóc bạc chỉ một người thấy được Day dứt sáng trên đầu như

Giọt lệ của anh

Thơ   •   26.11.2021
"Trái đất ba phần tư nước mắt Đi như giọt lệ giữa không trung" (Xuân Diệu) Bé con ơi, giọt lệ của anh ơi, Em từ đâu sinh ra, đi mãi thành giọt nước? Đọng dấm dứt trên vai anh chẳng thể nào thấm được Bé con ơi, giọt lệ của anh ơi! Em

Chìm xuống đáy buồn

Thơ   •   26.11.2021
Chìm xuống đi cho tận đáy buồn Nằm dưới rong rêu những suy tư lộn xộn Thả mình theo làn cát gợn Lao vào bụi sắc san hô đau chữa lòng đau Ánh sáng của trời chiếu xuống miền sâu Đau đớn thế nào tình vẫn trong trẻo lắm Tiếng chuông gió rung đâu đây say

Nước mắt của riêng em

Thơ   •   26.11.2021
Có đôi khi em ngồi trong bóng tối Lặng lẽ buồn và thoáng chút cô đơn Khóc một mình có thể sẽ buồn hơn Nhưng nước mắt này đỡ làm anh mệt mỏi Em chạy ra vườn, tìm thân cây to lớn Gục đầu vào, cây thấu hết niềm đau Cây xù xì, cây chẳng nói gì đâu Cây cô

Anh nhìn qua cửa sổ chiều nay

Thơ   •   26.11.2021
Anh nhìn qua ô cửa chiều nay Ô cửa tím đã ngả màu nhợt nhạt Anh ôm cây đàn mà không hát Lẫn lộn trong đầu những lời hát chia tay Anh không uống gì vì không thể say Anh không đi nằm vì không muốn ngủ Nhưng thao thức mãi vì em anh lại không dám thử Nê

Đêm mùa đông

Thơ   •   26.11.2021
(Tặng anh, người đang say giấc êm đềm...) Kìa, bông tuyết đang lượn là, hớn hở Mời gọi ta trong vũ điệu muộn màng Trời buốt giá, có gì mà vui sướng! (Ta trót mơ nắng rồi nên đâu thể đa mang!) Gió chạy trên mái nhà những bước rền vang

Ra trường

Thơ   •   26.11.2021
Mơ gì em một thời đã qua Một thời ước mơ thành cổ tích Một thời điểm năm là nước mắt Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở Giữa sân trường mộ

Em có thể một mình hạnh phúc được không?

Thơ   •   05.01.2022
Có gì khó đâu, chỉ trọn một cơn cười Trắng mặt đất bồ công anh tan tác Cỏ rỗng lá giữa rừng dập nát Mùa yêu thương cũng ngắn ngủi như thơ Bài thơ viết hoài đến hồi kết thúc Lê bước trường ca... Đường xa gãy gục Cảm xúc đi hoang tản mát khắp trời Lành

Chỉ cần có con đường

Thơ   •   05.01.2022
1. Một con đường, anh ạ, của hai ta một nét phác thờ ơ gọi là số phận ngang dọc ổ gà, chập chờn hoa lá hun hút gió về đẩy chân bước sóng đôi Cơn lốc tình yêu từ tiền kiếp xa xôi ngây ngô và nồng nhiệt cho cơn thức suốt tháng năm dằng dặc tuyết cho mù

Tình yêu (I)

Thơ   •   26.11.2021
Biết bao lời đã nói với tình yêu Vẫn không đủ, không lường được hết Nó dữ dội, bất ngờ hơn cái chết Lại bình thường như cuộc sống quá quen Vẫn bắt đầu từ hai tiếng "Anh-Em", Từ bông hoa, nụ cười, giọng nói Từ ánh sáng dịu dàng trong đ

Tro tàn êm ái

Thơ   •   04.01.2022
Chút tàn tro còn sót lại sớm mai Cho ta biết bếp lò từng rất đượm Đôi bàn tay ngỡ ngàng chạm vào khoảng trống thân quen duy nhất Tách trà xanh trên bàn nguội ngắt Que cời rỉ sét Căn phòng ngập hơi giá mùa thu... Ngoài trời giăng lớp lớp sương mù Ch

Ho

Thơ   •   04.01.2022
- Có cái gì trong cổ Làm con cứ ho lên? Con đã mắng: “Nằm yên!” Mà cái gì ngọ ngoạy? - Đó là cái lạnh đấy Tại hôm qua đi chơi Con không chịu nghe lời Chẳng quàng khăn cho ấm! Thế là cổ bị cóng Ngọn gió nó chui vào Làm cổ con nôn nao Làm mũi con khó c

Rượu (I)

Thơ   •   26.11.2021
Người say mượn rượu giải sầu Ta không say, biết quẳng đâu nỗi buồn?

Lịch sự

Thơ   •   04.01.2022
Nhà em có em bé Bông Tóc đen, váy trắng, nơ hồng Đã xinh lại còn... lịch sự Cả nhà ai cũng khen Bông! Bé biết cảm ơn đúng lúc Khi người lớn cho bé quà Miệng bé cười, mắt chớp chớp Gương mặt rạng người như hoa Làm gì bé cũng xin phép (Xin thế ai m

Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông

Thơ   •   26.11.2021
Anh muốn mình có mặt trong thơ em Chỉ để biết rằng anh được yêu nhiều đến thế Em nhiệt thành, rồi bỗng dưng lặng lẽ? Anh rạch ròi chia ranh giới yêu thương... Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông, Em lo lắng, chỉ sợ mình lầm lẫn: Giận dỗi nhiều hơn y

Xoá tình yêu

Thơ   •   26.11.2021
Nếu hết yêu nhau rồi Mình đừng buồn anh nhé Chỉ có ngày lặng lẽ Là lặng lẽ nhiều hơn Chỉ có lời yêu thương Nói ra thì ngượng ngập Hơi thở không còn mật Vai rộng không còn êm Những bàn tay trong đêm Không nhận ra nhau nữa Nếu hết yêu em rồi Anh nói đ

Em không nhận thêm điều gì nữa

Thơ   •   26.11.2021
Không nhận thêm điều gì nữa Gió về khi nắng hết yêu Mắt thôi đừng nhìn ra cửa Nhạc đừng ngân lên cuối chiều Em còn lại em cằn cỗi Không hiểu thế nào là vui Không ôm vào lòng buồn tủi Lặng ngồi đợi tháng năm trôi Cuốn sách trên tay đã gấp Lời thơ bay

Những niềm vui bé nhỏ

Thơ   •   26.11.2021
Những niềm vui bé nhỏ Từng ở lại với tôi Chỉ là một nụ cười Chỉ là tia nắng lạc Giữa bụi cây xơ xác Vương lại chiếc lá xanh Một tình yêu mong manh Một nụ hôn còn ấm Những niềm vui bé nhỏ Xin ở lại cùng người Bàn tay mến thương ơi Hãy giữ cho thật chặ

Cuộc gọi mùa đông

Thơ   •   26.11.2021
Anh gọi cho em khi ở ngoài kia Bão tuyết nổi lên, gió gào tuyệt vọng Gió cũng cần chăng một tâm hồn nóng Sau những cuồng xoay điên đảo giữa trời? "Lạnh thế này, anh yêu, mình hãy nói ít thôi!" Trạm điện thoại chơ vơ trong hẻm nhỏ Giọng anh

Lũng đá

Thơ   •   26.11.2021
Tôi đi trong thung lũng đá Thét lời yêu không nghe tiếng vọng về Đá! Người vô cảm với đam mê Hay tham lam nuốt trọn vào lòng trăm ngàn lời mê muội? Một đời người không đủ tình để đợi Đời đá vạn năm chẳng vội gì!

Thày sẽ giúp tôi trở thành người lớn

Thơ   •   26.11.2021
(Kính tặng thày Vũ Xuân Túc) Tôi sợ và rất lo Một ngày nào đó phải trở thành người lớn Sẽ lạc lõng giữa dòng người cuồn cuộn Về đâu? Chẳng biết về đâu! Tôi run rẩy bước đi suốt đêm thâu Muốn tìm một tia sáng tuổi thơ mà sợ rằng không thấy Đẹ

Tỏ tình

Thơ   •   04.01.2022
Những triền núi xa những đỉnh núi xa Đến bao giờ hết xa xôi thế? Đá vẫn lạ những khúc quanh vẫn lạ Thoáng chạm tay thôi ngỡ có nhau rồi! Ta đã ở đâu? Mã Pì Lèng rừng thông không bóng đổ Tiếng lục lạc gọi đàn dê hiện lên gọi ta mơ núi gọi về yêu th

Tử đinh hương

Thơ   •   26.11.2021
Tử đinh hương nở vội Thơm trong đêm muộn màng Dịu dàng ơi, hãy đợi Nồng nàn ơi, đừng tan Tử đinh hương thao thức Hạnh phúc đến bất ngờ Vòng tay đêm mở rộng Hương ùa vào trong mơ... Hương thơm đâu còn mãi Để cho đêm ngỡ ngàng Li ti hoa trắng rụng

Em đã về

Thơ   •   05.01.2022
Em đã về. Mùa thu không nỡ đi Cứ dùng dằng cho nắng vàng ở lại Tóc thôi bay trên phố dài khắc khoải Mũ cứng trên đầu giấu thương nhớ thật sâu Em đã về. Nhưng có thấy anh đâu Hương hoa sữa buổi đêm vẫn đó Chỉ thoảng qua như một lời nhắc nhớ Hoa không

Mùa hè

Thơ   •   04.01.2022
Phố trưa Nắng gắt Tiếng ồn Chợt tắt Mới nghe Tiếng ve Râm ran Hát bè Mới biết Mùa hè Rộn ràng Đã đến Đèn ơi Sáng đỏ Xe ơi Dừng chân Còi ơi Đừng thổi Bạn ơi Thì thầm... Nghệ sĩ Mùa hè Ve ve Đang hát Ai mà Ầm ĩ Ve buồn Lặng thinh Úp mặt Nằm khóc Ướt đầ

Nắng lạnh

Thơ   •   26.11.2021
Cửa sổ nhà mình đầy ắp mùa Thu Nắng rực rỡ em tưởng rằng ấm áp Một mùa rớt đang về cho ảo giác Ôm nắng vào lòng, bàn tay lạnh hơn băng Hoa trong vườn như dậy màu hơn Dù thân lá ngả nghiêng trong gió lớn Cỏ úa dần từng sợi Chầm chậm ta đạp lên thời g

Crưm

Thơ   •   05.01.2022
Cớ gì chia xa? Cớ gì gần gũi? Những đoạn đường đầy nắng dốc cheo leo Con nai nhỏ đội mặt trời trên gạc Đá cuội nằm mong nhớ bước chân theo Núi thở mạnh trong nhịp ru phóng khoáng Gió bạt ngàn bóng thông đổ âm u Rừng sâu thẳm cùng tiếng kèn thức giấc

Mai trắng

Thơ   •   05.01.2022
Em giản đơn như một nhành mai trắng Đợi người dẫu biết không ai! Em nhởn nhơ như một cánh chuồn Đậu vào cơn ngủ nắng dài. Em vô tâm như một nỗi buồn Đến bên người, tựa vai tin cậy Và cứ thế, em vô tâm, nhởn nhơ, đơn giản, Và im lặng yêu Anh.

Một ngày...

Thơ   •   26.11.2021
Một ngày không nghĩ đến anh Một ngày em thấy tim mình trống trơ Một ngày không nhớ, không mơ Một ngày không giận, hững hờ bàn tay Một ngày trời chẳng gợn mây Trong văn vắt chẳng mảy may nỗi niềm Một ngày em bỗng dịu hiền Thờ ơ em lạc vào miền xa xô

Nơi có bạn tôi

Thơ   •   26.11.2021
Gửi Sài Gòn nơi ấy có bạn tôi Có nắng trưa chẳng nơi nào nắng thế Có cơn mưa thoảng qua như thể Vô tình nhầm đi lạc chốn người đông Tình Sài Gòn như có, như không Những ngọt ngào, tươi vui, diễm lệ Những lọc lõi, thơ ngây, già-trẻ Mắt đèn màu tha

Nghe xuân

Thơ   •   05.01.2022
Ước làm sao mai ta sẽ vui hơn Nghe màu tím cười ran trên mặt đất Nghe sắc hồng thơ ngây phảng phất Nắng toả bừng giữa lưng áo thời gian Mấy chục năm quá hiểu bước Xuân sang Nghe độ ẩm tăng dần trong sương khói Nhen đống lửa cuối chiều về vội vội Hoá

Hoa xuyên tuyết

Thơ   •   26.11.2021
Bông hoa nhỏ nở âm thầm dưới tuyết Ngó ra làm gì cho phiền muộn chạm vào tim Trời và gió chỉ là mơ ước Đời reo vui một thoáng lại im lìm Bông hoa nhỏ hãy trở về với tuyết Với tình say lặng lẽ giấu trong lòng Dưới đất ấm không còn giông bão Mơ cho mì

Xin đừng nói...

Thơ   •   26.11.2021
“: Yêu em. Mãi mãi...”: Dẫu bây giờ mình đã chia tay Lời cuối cùng xin anh đừng nói vội Với tình yêu không có lời giả dối Phút lặng thầm là phút nghĩ về nhau... Đêm lạnh lùng...Anh hãy ngủ thật sâu Đừng mơ về những gì đã mất Đời em có anh là ước m

Sẽ có lúc...

Thơ   •   04.01.2022
Sẽ có lúc anh gọi em thì em biến mất Anh tìm trời tìm đất Em đi mãi không về Như cánh bướm, em rập rờn trong tim anh Như gió xanh, em vò đầu tóc anh rối tung Như mật ngọt, em kéo một bầy kiến đến làm anh bấn loạn Như nụ hoa, em nở trong tay anh và ch

Quả cầu thuỷ tinh

Thơ   •   04.01.2022
Anh thả từ trên cao một quả cầu thủy tinh nhỏ Lấp lánh diệu kỳ Em muốn đón lấy mà không kịp Vỡ rồi, Muôn vạn mảnh tim rơi Anh vẫn thế, luôn luôn đứng từ trên cao mà nhìn em Có trao tình yêu cũng không cúi xuống Em đợi chờ mình lớn lên (Thời gia

Nhảm nhí

Thơ   •   26.11.2021
"Chỉ còn lại nỗi buồn trơ núi đá Điều em tin là nhảm nhí cả thôi!" Lưu Quang Vũ Đã nửa đời người chưa, đã chưa – chưa nhỉ? Để cho tôi thốt lên tiếng đau lòng Lòng trơ trọi lạnh lùng như núi đá Đập tan chiếc bình đựng những nhảm nhí xưa Chiế

Hát

Thơ   •   05.01.2022
Mùa đến cho ấm lòng Những cỏ đá xám xanh Những rong rêu tường gạch Những gió buốt mưa lùa Nụ cười em có anh Nhắm mắt vào là nhớ Gọi nắng bừng xa xưa Em vẫn còn ở lại Anh qua mấy nỗi chờ Mùa mùa tìm kiếp thơ Mở mắt ra là mơ Một ngày yêu còn cũ Tê

Em không

Thơ   •   05.01.2022
Em không còn gì cho một bình minh không ra thăm vườn trước khi trời sáng Không đợi tiếng chim ngại ngần gọi đất Sẽ không trời, không nắng, không mưa. Em không chờ những buổi trưa Hờ hững tới đằng sau rèm cửa Bữa ăn thường Dù cố mấy vẫn suông Em không

Tự hỏi

Thơ   •   26.11.2021
Đôi khi em tự hỏi: Nói những gì với anh Để nắng chẳng tắt nhanh Để gió về ấm mãi? Để lòng không trống trải Cho đến tận cuối đời? Để có thể mỉm cười Nhìn sâu vào trong mắt? Đôi khi em tự hỏi: Mình đánh mất mình chưa? Em của thuở xa xưa Khác bây giờ

Cảm ơn người...

Thơ   •   26.11.2021
Cảm ơn người đã muốn hiểu tôi Đã đón nhận những gì tôi viết Như tay ấm chạm vào tay tha thiết Câu thơ này không còn của riêng tôi! Cảm ơn người đã vui sướng cùng tôi Ngày hạnh phúc người chép thơ vào sổ Tôi sẽ viết, thôi không còn lo sợ Những yêu đươ

Lời chào cây dẻ

Thơ   •   05.01.2022
Một người dừng lại Một người đã đi Không còn cơ hội Nói lời chia ly Nhìn về lối cũ Bụi mờ vấn vương Bước nhanh bước chậm Lệch nhau trên đường Say mê còn gọi In một dáng hình Một cành hoa dẻ Năm miền lặng thinh Đã từng nghe gió Đã từng vẽ mây Đã từng

Điều ước

Thơ   •   04.01.2022
Mùng 8 tháng 3 Mệt ghê bố nhỉ? Xung quanh chúng ta Bao nhiêu bạn gái! Tặng hoa người này Người kia tự ái Mà không tặng ai Ngại ơi là ngại! Con làm cho mẹ Được một món quà Thì mẹ lại bảo: Nên dành tặng bà! Bao giờ con lớn Có "Phây Búc" rồ

Thuỷ tiên thân mảnh hoa vàng

Thơ   •   04.01.2022
Cớ gì những mầm cây khẽ lớn lên trong tưởng tượng của người lại cho nhiều hy vọng thế? Đừng nói gì với tôi, từng giờ qua lặng lẽ niềm vui ngắn không sao xoá được những nhớ thương không cách nào nguôi Chỉ cần mầm cây nhú lên từ đất nấm và cỏ dại xung

Cách biệt

Thơ   •   26.11.2021
Em nói em buồn anh cũng chẳng hiểu đâu Vì anh nào thấy mắt em nét quầng xanh thẫm Nào thấy môi em run lên, nước mắt rơi mặn ấm Không chạm được vào tay em lạnh toát nỗi lo sầu Buồn hay vui mình cũng chẳng cùng nhau Cứ bảo lòng gần sợ chi cách biệ

Mùa hè đến sau

Thơ   •   17.11.2021
Em đã nhận nắng vàng ở lại Gió thổi qua ống sáo cũ. Cánh diều Đã bay lượn tầng không mê mải Như tuổi lành đón nhận tình yêu Mùa hè đến và em cũng đến Từ xa xôi tiến lại gần nhau Bước hồi hộp ai là người tới trước? Chạm tay rồi mới biết... đến sau! Mộ

Thức

Thơ   •   04.01.2022
Những bông hoa ngái ngủ Nhắc cho em về anh Những chiếc lá ngái ngủ Nhắc một ngày rất xanh Thức dậy ở bên nhau Mà có còn nhau đâu Chỉ trong mơ mới nhận Nỗi dịu êm buổi đầu Rất lâu không còn khóc Rất lâu không còn chờ Rất lâu không quen được Những thoá

Tổ quốc

Thơ   •   04.01.2022
Tôi muốn viết một bài thơ về Tổ Quốc tôi Không dám viết đến cùng những điều thành thật Chỉ nói rằng yêu Dù chưa thực hiểu Lời yêu nói mãi không nhàm Mà không khiến ai trách giận, lạm bàn! Tổ Quốc vang trong lòng tôi hai chữ Việt Nam Cái tên nhọc nhằ

Giã bạn

Thơ   •   05.01.2022
Cánh trầu têm ghép hoa hồng rất đẹp Chỉ đẹp thôi không thắm được môi người Câu hát khóc cổ tay tròn mòn mỏi Đến cuối đường càng người ở người ơi Người đàn bà khô xác Trở về sau chiến tranh Tay cằn nâng lời hát Lời hát còn bom đạn đã xa chưa? Têm miế

Người đi rừng cô độc

Thơ   •   05.01.2022
Chỉ một con đường đến được với anh Mà em luôn đi lạc Em quay về chốn cũ Để yêu thương lần lại bước ban đầu Một tiếng chuông bên mái nhà thờ Cơn mưa đầu hạ vội vàng nặng hạt Chớp rạch trời cho ta nhìn rõ mặt Của tình yêu ta vẫn gọi tình đầu! Nước mắ

Thơ ở lại

Thơ   •   26.11.2021
Viếng chị Thu Trang. Đời người thì ngắn, đời thơ thì dài Người đã xa rồi, chỉ thơ ở lại Viết làm chi câu ân hận muộn màng Người gần với lòng ta đến thế Đời thơ dài đau xé những đa mang Lồng ngực nào đã rỗng với trần gian Trăm vạn tình có làm tim ấm l

Thế giới

Thơ   •   04.01.2022
Khoá mọi giác quan Chỉ để lại một thôi Năm giác quan đóng lại dồn cho ta giận hờn đầy ắp cho trở về những năm tháng cũ xưa của kiếp trước Con đường anh rải kín vỏ cây vẫn dậy lên mùi đất Đầm nước tanh tanh đuôi cá quẫy dưới trăng mờ Ổ gà trên nóc nhà

Chú Dê con biết đếm đến mười

Thơ   •   04.01.2022
Dê trắng còn nhỏ Đầu chưa mọc sừng Nhưng đã đến trường Nên Dê biết đếm: “Dê con là Một Anh Bê là Hai Cô Bò là Ba Bò rừng là Bốn A, còn anh Ngựa Thì đứng thứ Năm Cô Lợn chăm chăm Đứng vào hàng Sáu...” ... Tất cả các bạn Lên một con tàu Dòng sông thì s

Làm sao?

Thơ   •   05.01.2022
Một vết lõm Một thiếu hụt Một nỗi sợ Một bất an Cơn đau qua một ngày thành quen Nỗi xúc động qua một ngày trở nên vô cảm Em qua một ngày không còn em nữa Bao kỳ diệu lung linh nhanh chóng hoá tầm thường Chỉ một ngày thôi. Làm sao trám lại? Làm sao đầ

Vị khách

Thơ   •   04.01.2022
Một vị khách kỳ lạ Xam xám, rất nhiều chân Nếu học Toán kém quá Đếm cũng hay bị nhầm Một vị khách rất quý Chẳng làm phiền chúng ta Khẽ khàng, không ầm ĩ Lang thang nơi góc nhà Một vị khách bận rộn Chăng võng và kết tơ Không cần ai tiếp đón Bắt muỗi r

Soi mắt

Thơ   •   26.11.2021
Một ngày em mở mắt ra Và anh biến mất. Đơn giản là anh chưa từng có mặt Trong khu vườn đường không lát gạch của em Anh cũng như bao người muốn chân bước thật êm Thảm cỏ phải mịn màng, và đường không gập ghềnh sỏi đá Chiếc ghế gỗ bụi chẳng phủ m

Đợi nắng

Thơ   •   26.11.2021
Lá chín rồi, tôi đợi nắng lên Để mùa Hè lại về theo bước gió Mùa Hè rớt như một tình yêu nhỏ Bừng lên trên màu cỏ úa vàng Cả năm trời chỉ ngóng một mùa sang Như cả đời mong một lời mê muội Để mắt long lanh tình lại mới Để vần thơ chẳng cũ vớ