Nước mắt của riêng em

Thơ   •   Thứ sáu, 26/11/2021, 17:07 PM

Có đôi khi em ngồi trong bóng tối Lặng lẽ buồn và thoáng chút cô đơn Khóc một mình có thể sẽ buồn hơn Nhưng nước mắt này đỡ làm anh mệt mỏi Em chạy ra vườn, tìm thân cây to lớn Gục đầu vào, cây thấu hết niềm đau Cây xù xì, cây chẳng nói gì đâu Cây cô

Nội dung bài thơ: Nước mắt của riêng em

Có đôi khi em ngồi trong bóng tối

Lặng lẽ buồn và thoáng chút cô đơn

Khóc một mình có thể sẽ buồn hơn

Nhưng nước mắt này đỡ làm anh mệt mỏi

Em chạy ra vườn, tìm thân cây to lớn

Gục đầu vào, cây thấu hết niềm đau

Cây xù xì, cây chẳng nói gì đâu

Cây cô độc hiểu lòng người cô độc

Rồi đây đi bên nhau em chỉ cười, không khóc

Làm những điều khiến anh thích, anh vui

Chỉ khi nào còn lại một mình thôi

Em mới khóc cho thỏa niềm tha thiết

Ôi chỉ thân cây vô tri là biết

Nước mắt em là giọt nước hồn em

Lúc vui buồn em đều muốn khóc lên

Đôi khi cả vì những điều vô nghĩa!

Đừng ghét em vì em như thế

Như bầu trời, mặt đất - ướt rồi khô

Không có những phút giây nức nở vẩn vơ

Hẳn em sẽ buồn mà chết mất!

Đối với em, anh là người thân yêu nhất

Nhưng nước mắt này vẫn là của riêng em...


Bài thơ Nước mắt của riêng em của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Thuỵ Anh

Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn

Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Thuỵ Anh

Tử Cấm Thành

Thơ   •   04.01.2022
Ớn lạnh cơn thơ Dọc lưng thi sĩ Cây nhội già thả từng từ mới mẻ Ta chưa từng biết tên cây Ớn lạnh cơn say Tóc dựng trên đầu nỗi sợ Ta say rồi sao em tỉnh thế Nụ hôn xưa không có phút bắt đầu Bước lạnh cạnh bước say Nghiêm trang và nồng nhiệt Trẻ thơ

Rung động

Thơ   •   26.11.2021
Ngoài ba mươi còn rung động nữa không Tim chai sạn tưởng chừng không hát được Bỗng thêm một lần nhao đi trong ngực Vì những điều không phải yêu đương Cắm cúi đi trên một con đường Một chiều nọ nhặt được bài thơ nhỏ Thấy một câu thơ rất cổ Cổ xưa như

Nhớ tuyết

Thơ   •   05.01.2022
Đi cạnh niềm vui hẫng một vấp buồn Giữa mùa hạ bỗng quay cuồng nhớ tuyết Khắc nghiệt phũ phàng ta nhận hết Trả cho người giây phút thăng hoa Tuyết lạnh của người tuyết ấm của ta Ấm hay lạnh vẫn một màu trinh trắng Tóc đổi màu giữa tuyết rơi đêm lặng

Làm sao?

Thơ   •   05.01.2022
Một vết lõm Một thiếu hụt Một nỗi sợ Một bất an Cơn đau qua một ngày thành quen Nỗi xúc động qua một ngày trở nên vô cảm Em qua một ngày không còn em nữa Bao kỳ diệu lung linh nhanh chóng hoá tầm thường Chỉ một ngày thôi. Làm sao trám lại? Làm sao đầ

Viết trong cơn đau

Thơ   •   26.11.2021
Cơn đau này cũng dễ quen thôi Rồi lại buồn nếu nay mai sẽ hết Dùng thuốc giảm đau là thiệt! Những nhói, buốt, đau, tê… mấy khi được nếm trải trong đời! Tôi đón nhận người Chút sợ hãi trong tim thảng thốt (Cơn đau nào cũng gợi về cái chết!) Ch

Cảm ơn người...

Thơ   •   26.11.2021
Cảm ơn người đã muốn hiểu tôi Đã đón nhận những gì tôi viết Như tay ấm chạm vào tay tha thiết Câu thơ này không còn của riêng tôi! Cảm ơn người đã vui sướng cùng tôi Ngày hạnh phúc người chép thơ vào sổ Tôi sẽ viết, thôi không còn lo sợ Những yêu đươ

Cô gái đang yêu

Thơ   •   26.11.2021
Những cô gái đang yêu Cho đến già vẫn yêu như thời con gái Chẳng cần biết yêu ai Bởi cứ yêu được một người trai là đủ! Em từng yêu anh tình đầu không biết sợ Cánh hoa cúc vặt trụi dần, đau xót biết bao Bói tim anh, bói lòng anh: Đắng? Ngọt? Khát kha

Ác mộng

Thơ   •   04.01.2022
Những niềm vui thường bay đi mỗi sáng Chỉ giấc mơ buồn còn lại cùng ta Máu loãng ra nước mắt cũng loãng ra Nỗi sợ trong mơ bao trùm trời đất Đường hành lang xám dài hun hút Những bóng người nhập nhoạng gọi hồn tôi Đau nỗi đau thân xác của người Ngh

Hoa xuyên tuyết

Thơ   •   26.11.2021
Bông hoa nhỏ nở âm thầm dưới tuyết Ngó ra làm gì cho phiền muộn chạm vào tim Trời và gió chỉ là mơ ước Đời reo vui một thoáng lại im lìm Bông hoa nhỏ hãy trở về với tuyết Với tình say lặng lẽ giấu trong lòng Dưới đất ấm không còn giông bão Mơ cho mì

Lời con

Thơ   •   26.11.2021
Con nghe thấy mẹ rồi, mẹ ơi! Từ xa thẳm con đợi tháng năm gần lại Đợi ngày cha mẹ gặp nhau Đợi ấm lên những mùa Đông tê tái Đừng thôi mong chờ, đừng thôi nghĩ về con! Từ thuở xa xưa trời đất vuông tròn Con đã là con của mẹ Mẹ đừng giận cha nh

Bồ công anh

Thơ   •   26.11.2021
Em nở dưới trời nắng mới Nụ tròn e ấp, mê say Anh là mặt trời ở xa vời vợi Đi chín mười phương bỗng dừng lại nơi này Anh gửi nắng cho hoa em kết mật, Anh thiêu lòng em cánh hoa bỏng hết rồi Anh giục nụ hoa nở nhanh, nông nổi Anh đã làm em yêu anh khô

Bàn tay

Thơ   •   04.01.2022
Bày tay xinh xinh Bàn tay xinh quá Tay sờ vào má Tay vuốt vào cằm Tay này sẽ cầm Cái thìa để xúc Cái bút để viết Cái khăn để lau Bàn tay mau mau Rót nước cho mẹ Cho mẹ thật khỏe Cho mẹ thật vui Rồi mẹ tươi cười Cảm ơn… tay bé!

Mai trắng

Thơ   •   05.01.2022
Em giản đơn như một nhành mai trắng Đợi người dẫu biết không ai! Em nhởn nhơ như một cánh chuồn Đậu vào cơn ngủ nắng dài. Em vô tâm như một nỗi buồn Đến bên người, tựa vai tin cậy Và cứ thế, em vô tâm, nhởn nhơ, đơn giản, Và im lặng yêu Anh.

Em ghen với anh, người yêu!

Thơ   •   26.11.2021
Em ghen với anh, người yêu ơi Vì anh được yêu nhiều quá thể Trên đời này có bao nhiêu người như thế Những người được yêu giống anh? Nhận từ cuộc đời tia sáng mong manh Từ mắt nhìn xa xăm, từ muôn vàn ý nghĩ Từ một lần tim đập nhầm nhịp nghỉ Khiến má

Chiếc bình hoa

Thơ   •   26.11.2021
Em chẳng phải là pha lê đâu anh Vì đã rơi nhiều lần mà không vỡ Thèm được tan ra, nức nở Nhưng thủy tinh tầm thường, không vỡ vụn, vẫn đau Trong đêm tối, cùng ánh lên như nhau Ánh sáng nào kia lung linh kỳ ảo Em nghĩ đến những giấc mơ táo bạo Rút cuộ

Ký ức tháng năm

Thơ   •   26.11.2021
Tháng Năm Hồn nước Nga xanh Cỏ mịn, Nắng mềm, Đất đầu mùa màu mỡ Bồ công anh rộ nở Đã bao năm vẫn chẳng hết vội vàng Liều lĩnh cháy lên trong gió ngang tàng Rực lên cho bõ những ngày ngủ vùi dưới tuyết Giống như em, mỏng manh mà quyết liệt Tháng Nă

Bập bênh

Thơ   •   26.11.2021
Em bay về phía nắng trời Nơi nhiều gió... Cất tiếng cười đắm say Rồi em rơi xuống đất này Về nơi tỉnh táo tháng ngày cùng anh - Anh ngồi bên đấy đi anh Cho em bay bổng chòng chành tìm mây! - Bên em một núi tình đầy Tình anh không đủ vui vầy vớ

Mơ hồ

Thơ   •   05.01.2022
Mơ hồ trên tóc Môi cười thân thương Mơ hồ trên đất Dấu chân ven đường Mơ hồ tim tím Giữa bời bời xanh Mơ hồ vỡ vụn Giữa những nguyên lành Cứ mơ hồ thế Chớ rõ ràng hơn Trùng trùng sóng gợn Sẽ thành đại dương..

Buổi sớm

Thơ   •   05.01.2022
Thức cho hết để nhớ về ngày tháng Mới đây thôi tất cả đã xưa rồi Người vẫn người, mà mọi điều đã khác Tôi vẫn tôi mà lơ lắc xa xôi Xa, xa thế vẫn cùng trong vũ trụ Gần, gần ghê mà không thể nhìn nhau Xa hay gần còn có nghĩa gì đâu Khi buổi sớm đang g

Sẽ có lúc...

Thơ   •   04.01.2022
Sẽ có lúc anh gọi em thì em biến mất Anh tìm trời tìm đất Em đi mãi không về Như cánh bướm, em rập rờn trong tim anh Như gió xanh, em vò đầu tóc anh rối tung Như mật ngọt, em kéo một bầy kiến đến làm anh bấn loạn Như nụ hoa, em nở trong tay anh và ch

Điều ước

Thơ   •   04.01.2022
Mùng 8 tháng 3 Mệt ghê bố nhỉ? Xung quanh chúng ta Bao nhiêu bạn gái! Tặng hoa người này Người kia tự ái Mà không tặng ai Ngại ơi là ngại! Con làm cho mẹ Được một món quà Thì mẹ lại bảo: Nên dành tặng bà! Bao giờ con lớn Có "Phây Búc" rồ

Trên con đường mùa thu của cuộc đời

Thơ   •   26.11.2021
Anh đi trên con đường mùa thu Qua nghĩa trang, hàng mộ dài im lặng Nghe tiếng nước rơi trên lá mục Anh thèm một tiếng khóc Thấy ngực nghẹn ngào tiếng khóc của em Mình chưa từng xa nhau, phải không em? Nên anh không biết mùa thu có thể buồn đến thế A

Thương

Thơ   •   04.01.2022
Thơ tình giờ viết khó hơn Sợ người chê cũ, chê mòn... Xót xa! Dễ gì một chữ viết ra Phải đâu cứ nói, thế là... có nhau! Khúc tình đem bắc sông sâu Muộn màng, vẫn giống ban đầu thôi anh Trăm lần yêu nhớ mong manh Những điều cũ kỹ vẫn hành hạ ta Con tà

Giữa một ngày trôi

Thơ   •   05.01.2022
Cho một cơn ớn lạnh Cho một dao động không đều của quả lắc Cho mấy chục độ nóng không đo bằng nhiệt kế Cho một điều bình thường giữa mãi mãi bất thường Tay mềm Má nhỏ Hương cỏ Xa xôi Mặt trời Hồi hộp Thay cho Một người Mến thương Nhặt lấy Giữa chiề

Mãi có Người, cõi chữ

Thơ   •   26.11.2021
Đời thơ vắt qua hai thế kỷ Ngó lời còn vương,            bóng chữ còn đầy Đau đớn mấy ai hay                 &nbs

Có ai biết thỏ là gì không?

Thơ   •   04.01.2022
Thỏ là mềm Thỏ là êm Thỏ là bông trắng Thỏ là mắt hồng Thỏ là sợ hãi Khi thả rau vào Thỏ là im lặng Dựa lưng vào nhau Thỏ là động đậy Tai vểnh vểnh lên Thỏ là hít hít Thấy bàn tay quen Thỏ là nhanh nhẹn Nhảy phóc ra ngoài Nhưng sao chẳng chạy Chỉ ngồ

Vị khách

Thơ   •   04.01.2022
Một vị khách kỳ lạ Xam xám, rất nhiều chân Nếu học Toán kém quá Đếm cũng hay bị nhầm Một vị khách rất quý Chẳng làm phiền chúng ta Khẽ khàng, không ầm ĩ Lang thang nơi góc nhà Một vị khách bận rộn Chăng võng và kết tơ Không cần ai tiếp đón Bắt muỗi r

Ngói xưa

Thơ   •   05.01.2022
Lửa già ngói cổ Vỡ vụn từ lâu Nắng xưa cũng khác Buồn xưa cũng sâu Nói xưa lặng lẽ Cười xưa thắm trầu Im xưa day dứt Non xưa tình đầu Một bước chân đưa Hai bước chân đưa Ngói nghiêng lòng ngói Người khô lòng người Máng mưa giếng cạn Khóc đầy mùa vơ

Chiêm bao

Thơ   •   05.01.2022
Gió đẩy cửa vào nhà cuối giấc chiêm bao Quyết không tỉnh mặc gió lay gọi mãi Nắm đấm cửa xoay một vòng khoá lại Hơi thở thân quen không lọt ra ngoài... Cơn ngủ thoảng qua giữa giấc mơ dài Sợi tóc bạc chỉ một người thấy được Day dứt sáng trên đầu như

Món quà cuối cùng của tình yêu

Thơ   •   05.01.2022
Anh đừng sợ! Em đã không cần nữa Nắng vàng anh từng hứa Một vòng tay siết vào lòng điều quý giá cho không Khúc ca sớm mai thời khắc giao mùa Tiếng chuông ngân bay lên cao chạm vào mây làm rơi nước mắt Khuấy động nham thạch nguội ngàn năm nằm sâu tầng

Nơi có bạn tôi

Thơ   •   26.11.2021
Gửi Sài Gòn nơi ấy có bạn tôi Có nắng trưa chẳng nơi nào nắng thế Có cơn mưa thoảng qua như thể Vô tình nhầm đi lạc chốn người đông Tình Sài Gòn như có, như không Những ngọt ngào, tươi vui, diễm lệ Những lọc lõi, thơ ngây, già-trẻ Mắt đèn màu tha

Cánh diều

Thơ   •   05.01.2022
Có lý giải tình yêu bằng trăm lời thì cuối cùng cũng rơi vào ngõ cụt Từng bay cao quá những ngọn cây trong sự ràng buộc mong manh Của một sợi dây nghẹn ngào nối dài từ mặt đất Giờ em đã không còn lối thoát Phía trước là bức tường của trái tim câm

Cửa sổ

Thơ   •   05.01.2022
Ô cửa sổ mang lại tự do Khi ngợp gió giữa trời bỗng trở nên khó thở Song gỗ lọc nắng lành che chở Chỉ bóng tình yêu mới lọt được vào Xin ở lại bên ngoài những xúc động xôn xao Hoa, lá, nắng, góc vườn vun tổ mối Bỏ qua bao trò vui bao lời mời gọi Có m

Tuyết tan

Thơ   •   26.11.2021
Lặng im nghe tiếng tuyết tan Giữa đông mà lại đã tàn mùa đông Nghe băng rạn nứt trên sông Nghe im lặng vỡ trong lòng mong manh Một lần thoáng nghĩ về anh Lặng im đã vỡ mong manh trong lòng

Ru tóc nhạt

Thơ   •   04.01.2022
Ngủ thôi... Cho tóc nhạt bỗng xanh trở lại Cho nụ cười gượng gạo mềm đi Cho khắc nghiệt giật mình rời khoé miệng những nếp nhăn dịu hiền Và bình yên hơi thở thân quen Ngủ đi... Lấy khổ làm vui lấy buồn làm vật báu Cơ hội được đổ vỡ được tổn thương đợ

Bếp

Thơ   •   04.01.2022
Ở trong nhà ta Bếp là vui nhất: Có một lọ mật Biết nói ngọt ngào Mẹ cất trên cao Kiến không ăn vụng! Có một cái thúng Nói cười xôn xao Bởi vì ở trong Rất nhiều hạt gạo! Có một cái chảo Đen nhẻm đen nhèm Ngọn lửa bùng lên Chảo kêu: "Nóng! Nóng!&q

Nhớ thời gian

Thơ   •   05.01.2022
Tiếng chuông rung khe khẽ trong vườn gió biển ấm thổi qua ô cửa tối cuốn sách giấy gai thoảng mùi mực mới nhật ký ghi hồi hộp một cảm tình Thời gian của người thời gian của tôi có khi nào bỗng trùng nhau một đoạn? để hôm nay tôi đỡ hộ người nỗi nhớ

Miền ảo

Thơ   •   26.11.2021
Có hay không, hay là ảo ảnh Một ngày buồn đẫm nước đã qua Nắng vừa lên, vỉa hè ráo tạnh Mưa hay không mưa sao má nhạt nhòa? Lướt qua cửa nhà một dáng người xa Thân thuộc quá, mà như ảo ảnh Người nói gì với ta chăng? Người im lặng? Chớp mắt nhìn, cửa

Không đề

Thơ   •   26.11.2021
Thế là bây giờ em sống không anh Đã đánh đổi những gì em có: Một trái tim yêu và những buồn đau, khổ sở Đời thêm nhiều khoảng lặng bình yên Chẳng còn ai để em yêu như điên, Chẳng còn điều gì làm em thất vọng, Chẳng còn cớ gì khiến em nổi nóng, Mọi v

Đợi nắng

Thơ   •   26.11.2021
Lá chín rồi, tôi đợi nắng lên Để mùa Hè lại về theo bước gió Mùa Hè rớt như một tình yêu nhỏ Bừng lên trên màu cỏ úa vàng Cả năm trời chỉ ngóng một mùa sang Như cả đời mong một lời mê muội Để mắt long lanh tình lại mới Để vần thơ chẳng cũ vớ

Viết cho những giấc mơ tuổi hai mươi

Thơ   •   26.11.2021
Mơ mộng mãi rồi cũng dần tỉnh lại Hồn ta ơi, nắng gió đã bay rồi Rừng phong bạc ngả màu trong ký ức Sắc lá vàng cũng chỉ sắc mơ thôi Đâu mất rồi những niềm vui của tôi Reo hớn hở trong trăm bài ca nhỏ? Đâu  nỗi buồn dịu dàng muôn thuở Ru lòng tô

Chú Hổ dạo phố

Thơ   •   04.01.2022
Một hôm chú Hổ Lạc ra khỏi rừng Vui sướng tưng bừng Chú đi dạo phố Chú thấy ôtô Phóng nhanh, nhanh quá Chú thấy ngôi nhà Sơn xanh sơn đỏ Nhưng mà chú Hổ Lại không thấy người: Chạy trốn hết rồi Chán ơi là chán! Người chui xuống cống Ngườ

Rượu (I)

Thơ   •   26.11.2021
Người say mượn rượu giải sầu Ta không say, biết quẳng đâu nỗi buồn?

Cánh buồm

Thơ   •   26.11.2021
Kính gửi nhà thơ vĩ đại M.Iu.Lermontov Cánh buồm xưa đi một vòng quả đất Lại trở về, đơn độc, lẻ loi Buồm tơi tả nỗi đau chia cắt Sóng điệp trùng hoài niệm xa xôi Cánh buồm đã rời giông bão Quay đầu cập bến bình yên Sao cột kèo rên lên lời ảo não Ôm

Một bên vỉa hè

Thơ   •   26.11.2021
Anh sợ ư anh? Anh sợ cơn lá thu rụng ào ào cuối phố? Hay sợ nắng chẳng còn vàng như cũ? Hay sợ vui quá vui, buồn quá buồn                     &nb

Cái bóng

Thơ   •   05.01.2022
Anh đừng tin cái bóng trên tường Nó dịu dàng, dễ thương, mong manh thế Không sắc bạc của tóc, không vết chân chim khoé mắt, cái bóng này mãi trẻ Nó có thể chìa tay ra cho anh Nó nhảy chân sáo như trẻ thơ bên hồ xanh Ngả mình mơ màng trên mặt hồ lấp l

Bói chỉ tay

Thơ   •   26.11.2021
Bàn tay cùng tôi đi nửa cuộc đời Bỗng hôm nay thêm nhiều nếp lạ: Đường sống kéo dài điểm bao hoa lá Đường tình duyên đôi nét cắt ngang Đường chéo mơ màng bao danh vọng giàu sang Chen những vết mờ dọc ngang cân đối Cuối đường “lộc” nơi gò Thái dương a

Cảm ơn anh

Thơ   •   05.01.2022
Cảm ơn anh đã ở bên em, tung chiếc phao xuống dòng sông trong suốt neo giữ em giữa những nỗi buồn Nỗi buồn của em không ai thấy được nó trong hơn cả nước sông Cảm ơn anh đã đợi sẵn trên bờ đưa tay ra khi em sắp chìm xuống đáy với một vết thương sâu m

Nỗi buồn của mèo con

Thơ   •   04.01.2022
Mèo con buồn quá "Meo meo" khóc hoài: Có mấy con cá Chẳng ai cho ăn! Cá bơi trong bể Không bắt được đâu! Mèo con buồn rầu: Đành xơi cơm ...thịt!

Gọi

Thơ   •   05.01.2022
Giữa những mơ hồ ẩm ướt đầu xuân Giữa những êm êm vô hình trên lá Giữa những nỗi niềm ngại ngùng xa lạ Giữa những xám xanh ngơ ngác chân trời Mưa. Em ào vào lòng anh bằng cơn mưa rào ngang ngược trái mùa Cuống quýt gọi những gì đang đi mất Violet ơi,

Chuột túi

Thơ   •   04.01.2022
Lũ chuột con kêu: “Mẹ ơi, bế, bế!” Nhưng nhiều đứa thế Chuột mẹ tay đâu! Mẹ bèn ngồi khâu Một chiếc túi lớn Cả lũ chuột con Cuộn tròn trong ổ Mẹ đi những đâu Con đều theo đó Mẹ, con đều có Chung một cái tên: “Cả nhà chuột túi!”

Ống kính tình yêu

Thơ   •   26.11.2021
Bức ảnh này em chụp nỗi đam mê Đã cuốn em đi từ những ngày thơ bé Là hoa trắng, lá xanh, mọng vàng quả khế Là bếp than đen ôm mãi lửa trong lòng Bức ảnh này em chụp nỗi chờ mong Trót hứa hẹn với em bằng câu chuyện cổ Đêm trăng sáng mơ về anh – Hoàng

Lũng đá

Thơ   •   26.11.2021
Tôi đi trong thung lũng đá Thét lời yêu không nghe tiếng vọng về Đá! Người vô cảm với đam mê Hay tham lam nuốt trọn vào lòng trăm ngàn lời mê muội? Một đời người không đủ tình để đợi Đời đá vạn năm chẳng vội gì!

Nước mắt của riêng em

Thơ   •   26.11.2021
Có đôi khi em ngồi trong bóng tối Lặng lẽ buồn và thoáng chút cô đơn Khóc một mình có thể sẽ buồn hơn Nhưng nước mắt này đỡ làm anh mệt mỏi Em chạy ra vườn, tìm thân cây to lớn Gục đầu vào, cây thấu hết niềm đau Cây xù xì, cây chẳng nói gì đâu Cây cô

Những niềm vui bé nhỏ

Thơ   •   26.11.2021
Những niềm vui bé nhỏ Từng ở lại với tôi Chỉ là một nụ cười Chỉ là tia nắng lạc Giữa bụi cây xơ xác Vương lại chiếc lá xanh Một tình yêu mong manh Một nụ hôn còn ấm Những niềm vui bé nhỏ Xin ở lại cùng người Bàn tay mến thương ơi Hãy giữ cho thật chặ

Tách trà nguội

Thơ   •   04.01.2022
Trong cái rét này trà nào rồi cũng nguội An toàn cho những bàn tay Ý nghĩ nào cũng vang như lời gọi Gọi ngàn mây bay... Đừng trách mùa đông, đừng trách người không Hơi nước thoảng qua tách trà từng đã ấm Tôi biết vậy và lòng tay tôi yên tĩnh Nhưng kỷ

Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!

Thơ   •   26.11.2021
Ngay cả trong mơ anh cũng làm em đau Vì những yêu thương. Vì điều gian dối Con đom đóm ban đêm cậy có đèn mà lạc lối Lối trong tim lắt léo không ngờ! Anh làm em buồn cả lúc em mơ Anh nói điều em không mong đợi nữa Em muốn tỉnh dậy ngay để lục trong

Đêm ngắn

Thơ   •   26.11.2021
I can write the saddest poem tonight Pablo Neruda Đêm trường đã ngắn Người không còn say Sao còn viết nữa Thơ sầu đêm nay? Một con muỗi nhỏ Đã vào nhà ta Nhận lấy giọt khổ Lạc hoài đường ra Gió Nam đã lại Ướp đầy hương thơm Tay còn níu mãi Rã rời cọ

Ho

Thơ   •   04.01.2022
- Có cái gì trong cổ Làm con cứ ho lên? Con đã mắng: “Nằm yên!” Mà cái gì ngọ ngoạy? - Đó là cái lạnh đấy Tại hôm qua đi chơi Con không chịu nghe lời Chẳng quàng khăn cho ấm! Thế là cổ bị cóng Ngọn gió nó chui vào Làm cổ con nôn nao Làm mũi con khó c

Thức

Thơ   •   04.01.2022
Những bông hoa ngái ngủ Nhắc cho em về anh Những chiếc lá ngái ngủ Nhắc một ngày rất xanh Thức dậy ở bên nhau Mà có còn nhau đâu Chỉ trong mơ mới nhận Nỗi dịu êm buổi đầu Rất lâu không còn khóc Rất lâu không còn chờ Rất lâu không quen được Những thoá

Thư của vợ

Thơ   •   26.11.2021
Vợ lại gửi thư sang Viết toàn bằng mực đỏ          "Ba năm mẹ chiếc con côi Một dòng thư anh không có Em viết thư này, mực đỏ Khẩn cầu anh đọc,... hồi âm Vợ chồng nghĩa nặng tình thâm Một lời sao anh cũ

Xin đừng bắt tôi làm thơ nữa!

Thơ   •   26.11.2021
Xin đừng giục giã làm thơ nữa! Tôi muốn xa rời ý tứ xưa Tôi không còn muốn chìm trong cõi Mơ ước, yêu đương phủ nắng mờ! Tôi muốn sống vui với cuộc đời Muốn yêu thì được, bỏ thì thôi Day dứt làm chi vương vấn nỗi Niềm đau, thơ lạc vận tơi bời Thôi đừ

Cuối thu

Thơ   •   05.01.2022
Gọi thơ về với mùa thu Cho những ánh vàng xưa trong tôi bừng lên dù mắt nhìn không trẻ nữa Lời nói ngày thường rung lên nỗi nhớ Nụ cười bâng quơ giấu giếm hẹn hò Tiếng khóc của tôi không mặn chát tim người Góc xa xăm người dành cho tôi đọc tên tôi nh

Đồng hành

Thơ   •   05.01.2022
Trong dằng dặc chuyến đi Ta từng ngồi cạnh một người Cứ ngỡ thân thuộc lắm rồi Nhắm mắt cũng hình dung ra gương mặt Rồi ở mỗi chặng dừng Người đồng hành đi mất Ta dõi theo người qua ô cửa tối Sau mỗi lần cô độc lại lớn hơn Một người khác vừa lên Đừng

Nghiện

Thơ   •   26.11.2021
Cà phê thì đắng Rượu nồng thì cay Trầu vỏ thì say Trà xanh thì chát Người ta thường nghiện Những gì đắng cay Biết là chua chát Vẫn yêu đắm say.

Tỏ tình

Thơ   •   04.01.2022
Những triền núi xa những đỉnh núi xa Đến bao giờ hết xa xôi thế? Đá vẫn lạ những khúc quanh vẫn lạ Thoáng chạm tay thôi ngỡ có nhau rồi! Ta đã ở đâu? Mã Pì Lèng rừng thông không bóng đổ Tiếng lục lạc gọi đàn dê hiện lên gọi ta mơ núi gọi về yêu th

Bà nuôi chú Dê

Thơ   •   04.01.2022
Bà nuôi chú Dê Chú Dê màu xám Bà cho Dê ăn Bà cho Dê uống Bà yêu Dê lắm Dê kêu "Be be"

Thày sẽ giúp tôi trở thành người lớn

Thơ   •   26.11.2021
(Kính tặng thày Vũ Xuân Túc) Tôi sợ và rất lo Một ngày nào đó phải trở thành người lớn Sẽ lạc lõng giữa dòng người cuồn cuộn Về đâu? Chẳng biết về đâu! Tôi run rẩy bước đi suốt đêm thâu Muốn tìm một tia sáng tuổi thơ mà sợ rằng không thấy Đẹ

Mất đêm…

Thơ   •   26.11.2021
Khi xa Hà Nội Tôi không còn đêm Lặn vào gió thổi Ngợp trăng trên thềm Chuông chùa vang vọng Từ một cõi mơ Cành khuya sương đọng Giọt rơi bao giờ? Dài theo nỗi nhớ Một tiếng rao đêm Thơm mùi lá khúc Mùa đông lạnh, hiền… Khi xa Hà Nội Tô

Giã bạn

Thơ   •   05.01.2022
Cánh trầu têm ghép hoa hồng rất đẹp Chỉ đẹp thôi không thắm được môi người Câu hát khóc cổ tay tròn mòn mỏi Đến cuối đường càng người ở người ơi Người đàn bà khô xác Trở về sau chiến tranh Tay cằn nâng lời hát Lời hát còn bom đạn đã xa chưa? Têm miế

Còn ai có thể làm em buồn, ngoài anh?

Thơ   •   26.11.2021
Anh hỏi ai làm em buồn Mà nắng bỗng nhạt dần đi như thế? Mà nụ hôn bỗng nhiên nứt nẻ Khô như đất cằn Mùa thu vừa đến bây giờ hay dừng lại từ lâu? Trái tim người không đủ rộng đủ sâu Để ôm hết những nỗi buồn theo chiều dài năm tháng Góc tối dành gạ

Bánh chưng ơi

Thơ   •   26.11.2021
Tết đã gần tôi gọi bánh chưng ơi Để gọi lại những Xuân xa thuở trước Nơi cuối năm khắp chiều dài đất nước Ngõ phố nào cũng thấy lá dong xanh Vòi nước nào cũng gạo, đỗ vây quanh Tay thoăn thoắt tiếng râm ran trò chuyện Mặt vui tươi, những nụ cườ

Ngọt ngào của mẹ

Thơ   •   26.11.2021
Suốt bấy lâu cứ mê mải thơ tình Dở dang mãi bài thơ về mẹ Mẹ ơi, con còn quá trẻ Để biến những ngọt ngào mẹ cho con thành thơ Trong tủi hờn con trở lại nơi đây Về bên Mẹ, nghe lòng mình ấm áp Cuộn mình như chú mèo ngoan lấm láp Đời chỉ còn có Mẹ và c

Hàng rào

Thơ   •   05.01.2022
Hàng rào cao lên đến tận trời Che những xôn xao bên ngoài mời gọi Nắng không lọt và tình yêu không tới Vườn em hoa không mọc Cỏ dại ngập lút giày Những viên đá say rêu nằm ngủ cả ngày Đừng gọi em làm gì Nắng và gió chỉ là vô nghĩa Khi con diều bằng g

Tên anh

Thơ   •   26.11.2021
Thơ là tiếng của con tim Thơ là tiếng của lặng im ngọt ngào Xin anh đừng hỏi vì sao Tên anh em để lẫn vào trong thơ.

Gửi chị

Thơ   •   26.11.2021
Chị, Đi mãi con đường mòn mỏi Cánh đồng hoa cỏ mơ màng Hạnh phúc nhìn trong mê sảng Tình yêu níu mấy vẫn đi Vội vàng như thế làm chi Hãy nhìn về sau một lát: Nắng chiếu mắt người ngơ ngác Gió đầy bất trắc, chị ơi Em dõi theo mỗi nét cười, M

Hoa sữa

Thơ   •   05.01.2022
Người trồng hoa rồi lại giết hoa Nồng nàn quá làm người hoảng sợ Khơi mê đắm bùng lên rồi bỏ chạy Hoa rời cành còn ngất ngây say Không dám chạm vào hoa sợ thơm ngát bàn tay Không dám nghĩ đến hoa sợ đêm mất ngủ Dọc phố hoa những ngôi nhà im lìm đóng

Bài thơ đêm Giáng Sinh

Thơ   •   05.01.2022
Chưa bao giờ em tin Chúa đâu anh Mà Giáng sinh năm nay em cầu nguyện Lời thành tâm, chúc điều lành thiện Muốn cùng đời chia sẻ những đắng cay Đêm qua em nghe một người say Khóc nức nở trong quên trong nhớ Chai rượu trong veo đựng bao buồn khổ Em nỡ

Tảng đá

Thơ   •   26.11.2021
Một tảng đá đè lên tim Muốn bước đi mà không thể Tốt hơn là hãy lặng im Nghe lòng rên lên khe khẽ Nặng nề sao ôi tảng đá Đêm ngày nằm trong ngực tôi Nỗi buồn một thời rất lạ Bây giờ quen quá mất rồi! Tôi chưa sống hết một đời Mà nghe bảo rằng "đ

Tiếng Việt vui

Thơ   •   04.01.2022
Lên cao là dấu sắc Lúc lắc Lúc lắc Bè trầm là dấu huyền Dịu hiền Dịu hiền Băn khoăn là dấu hỏi Mệt mỏi Mệt mỏi Trúc trắc là dấu ngã Vội vã Vội vã Buồn thiu là dấu nặng Im lặng Im lặng Tiếng gì mà hay thế Như là một trò chơi? Em xóa những con dấu Đọc

Ru

Thơ   •   04.01.2022
Ngủ đi những vì sao ngoan Lấp lánh làm chi cho trẻ con trằn trọc? Giấc mơ tròn những viên bi lại méo Giấc dịu êm cơn mộng lại ồn ào Những vì sao xanh ngăn ngắt trên cao Thao thức cho yên lòng người mất ngủ Muộn lắm rồi vẫn có người cười, người chat c

Tử đinh hương

Thơ   •   26.11.2021
Tử đinh hương nở vội Thơm trong đêm muộn màng Dịu dàng ơi, hãy đợi Nồng nàn ơi, đừng tan Tử đinh hương thao thức Hạnh phúc đến bất ngờ Vòng tay đêm mở rộng Hương ùa vào trong mơ... Hương thơm đâu còn mãi Để cho đêm ngỡ ngàng Li ti hoa trắng rụng

Một ngày mùa thu đơn giản

Thơ   •   05.01.2022
Mát lạnh dịu dàng Là hạnh phúc ngồi bên ấm áp đơn giản như một phép tính không dư Xam xám hiền hoà Là hạnh phúc không làm ta loá mắt đơn giản như một số nhà em lỡ bước bỏ qua Quen thuộc từ những mùa xưa Là hạnh phúc sống cùng ký ức đơn giản như mộ

Em giữ một dòng sông trôi lặng trong người

Thơ   •   05.01.2022
Khóc một chút thôi rồi sẽ lại yêu người Những thắm thiết nay đã là xa xỉ Loay hoay muốn dập tắt đi đống lửa Lại vụng về cơi gió lửa bùng lên Những tàn tro kỷ niệm không tên Tưởng đã tan đi lại hoá thành mồi lửa Đã bình thản đi ngang qua đêm tối Lại r

Hoa đá

Thơ   •   05.01.2022
Đá nở hoa trên vách núi cánh hồng đen bạc những nỗi niềm Người tri kỷ cất tiếng ca từ lồng ngực dồn yêu thương từ quặn thắt đáy lòng Màu đỏ là khăn áo của em Màu xanh điệp trùng là áo của núi Áo của ta đen buồn không trông đợi Cánh hồng đen nở trên v

Đố bé bánh gì?

Thơ   •   04.01.2022
Lá dong Gạo nếp Bọc đỗ Bọc thịt Chiếc lạt Chạy quanh Ôm lấy Bánh xanh Dính ơi Là dính! Nhưng mà Vẫn thích Ngày Tết Rất cần Chiếc bánh Màu xanh Dính ơi Là dính!

Biển mặn

Thơ   •   26.11.2021
Sóng bạc, cát vàng có làm ta hết khổ Mà khi buồn tìm ra biển đợi chờ? Mắt dõi về giải đất trời ngăn cách Một cánh buồm cũng chạnh nỗi bơ vơ Những đứa trẻ làng chài da sạm nắng Mắt trong veo tưởng nhìn thấu lòng ta Thuyền nằm úp hàng dài trên cồn trắ

Đom đóm rừng dương

Thơ   •   26.11.2021
Chiều đã buông, cánh rừng đã lặng Những thân cây dáng đứng thẳng vẫn buồn Giá vùi mặt xuống đất kia như cỏ Thì nỗi niềm có dễ chịu hơn không? Nắng đã tắt, dòng sông xa thẫm lại Vạt hoa vàng cũng khép những niềm vui Gió thì lạnh, cỏ cuối mùa cằn cỗ

Nắng

Thơ   •   26.11.2021
Tặng Vinh Trang Em cứ hỏi vì sao anh nhớ nắng Khi Matxcơva mùa nắng đã đến rồi Mưa đầu Hạ không kịp làm mây ướt Ngập trong nắng trời sao vẫn nhớ em thôi? Nắng của anh, em từ phía xa vời Gửi đến anh những đốm vàng nghịch ngợm Nhảy múa trên mặt bàn a

Anh quá bận để yêu em

Thơ   •   26.11.2021
- Em yêu, anh quá bận để yêu em: Hôm nay họp hành, ngày mai tổng kết Đời cuốn anh đi trong vòng quay mải miết Em yêu, anh quá bận để yêu em! Anh trả em những cỏ biếc, nắng êm Trả những nụ hôn nồng nàn hình như từng có Tất cả như bóng mây râm thoáng q

Trái đắng

Thơ   •   26.11.2021
Mình bây giờ không là gì của nhau Gần tấc gang mà trăm lần cách trở Chẳng cần chọn tháng năm, chọn ngày, chọn cớ, Cuộc chia tay nào cũng thế mà thôi! Tôi trở về là tôi đơn côi Tìm lại cái riêng ngày xưa đã cũ Thói quen thường khiến hai ta đều bỡ ngỡ

Lớn lên cùng tuổi thơ

Thơ   •   26.11.2021
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi” Những cái tên như khắc chạm trong đầu Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu? Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấ

Ngày trước - bây giờ

Thơ   •   05.01.2022
Tặng Cammy và OS Những lá thư ngày trước Em gửi vào mông lung Bàn tay trong đêm vắng Biết nói lời nhớ nhung Những giấc mơ ngày trước Nhòa nhạt một mặt người Nụ cười trong sương khói Tỉnh rồi, hồn vẫn trôi Em vẫn em ngày trước Người vẫn ngườ

Ví von tình yêu

Thơ   •   04.01.2022
Tình yêu như bóng hoa Tiện thể đổ lên tường khi còn ánh sáng Tình yêu như lời hát Tiện thể anh trao em vì có một cây đàn Tình yêu như bộ phim Tiện thể ta cùng xem trong một chiều rảnh rỗi Tình yêu không có lỗi Khi cuộc đời chẳng ai ra tay sắp xếp Cứ

Xoá tình yêu

Thơ   •   26.11.2021
Nếu hết yêu nhau rồi Mình đừng buồn anh nhé Chỉ có ngày lặng lẽ Là lặng lẽ nhiều hơn Chỉ có lời yêu thương Nói ra thì ngượng ngập Hơi thở không còn mật Vai rộng không còn êm Những bàn tay trong đêm Không nhận ra nhau nữa Nếu hết yêu em rồi Anh nói đ

Nỗi buồn thiếu nữ

Thơ   •   26.11.2021
“Trong đám đông, bên những người xa lạ Tôi nói cười mà lòng vẫn không vui…” Trong mơ tôi gặp lại nỗi buồn Đã cùng tôi suốt một thời thiếu nữ ở trong ngôi nhà vụn vỡ Nó chẳng nhận ra tôi. Nỗi buồn xưa đã bỏ hẳn tôi rồi Khi tôi biết nói cười giữa đám

Giá em là kỷ niệm...

Thơ   •   26.11.2021
Giá em là kỷ niệm của anh Anh sẽ nhớ về em da diết lắm Bóng hình em đằm thắm Dáng thân yêu giữa trăm vạn con người Em chưa là quá khứ, anh ơi Mà hiện tại… mấy ai cần gìn giữ!

Say ở thành cổ

Thơ   •   04.01.2022
Trời nắng lạnh nhớ những ngày nồng nhiệt Một mùa thu chưa đến đã đi rồi Gió đùa cợt ngọn cỏ lùa nông nổi Tưởng dịu mềm mà rớm máu trên môi Quán đầy hoa em đã chọn ngồi Cocktail xanh hay đỏ Giả dối rắc một vòng ngây thơ đường hay muối trắng Mặn ngọt q

Thế còn con trai?

Thơ   •   04.01.2022
(Viết cho ngày 20-10) Hôm nay đến lớp Thấy ngày của cô Nhiều hoa lắm nhé Cả quà nữa cơ! Về nhà bố bảo “Mừng ngày của bà Mừng ngày của mẹ Bon vẽ bông hoa!” Bon ngồi chờ mãi Được nhắc đến tên Chờ đến tận đêm Vẫn… không ai gọi! Bon bèn hỏi bố: -

Ô cửa bốn mùa

Thơ   •   26.11.2021
Ô cửa sổ nhìn ra vòm trời rộng Tôi yêu biết bao khung cửa nhỏ xinh này! Như bức tranh, mà thay đổi từng ngày Như cuộc sống. Lại êm đềm, thơ mộng Mùa Đông nước Nga,       ô cửa như tấm thiệp Giáng sinh màu bạc Tuyết rơ