Cô gái đang yêu

Thơ   •   Thứ sáu, 26/11/2021, 23:41 PM

Những cô gái đang yêu Cho đến già vẫn yêu như thời con gái Chẳng cần biết yêu ai Bởi cứ yêu được một người trai là đủ! Em từng yêu anh tình đầu không biết sợ Cánh hoa cúc vặt trụi dần, đau xót biết bao Bói tim anh, bói lòng anh: Đắng? Ngọt? Khát kha

Nội dung bài thơ: Cô gái đang yêu

Những cô gái đang yêu

Cho đến già vẫn yêu như thời con gái

Chẳng cần biết yêu ai

Bởi cứ yêu được một người trai là đủ!

Em từng yêu anh tình đầu không biết sợ

Cánh hoa cúc vặt trụi dần, đau xót biết bao

Bói tim anh, bói lòng anh: Đắng? Ngọt? Khát khao?

Em một mình yêu, một mình đi qua ngày gió đổi

Anh xa rồi, em vẫn còn níu gọi

(Xa cách lòng chứ gần đó một với tay!)

Anh cần em hay cần êm ấm đắm say?

Em cần gì ở anh em cũng không biết nữa!

Hay chỉ cần một nơi trút bỏ

Gánh nặng tình yêu chất chứa trĩu hồn?

Em dồn bao thương mến cho con

Cứ ngỡ rằng với em, con là tất cả

Nhưng có những ngày, một cơn mưa hạ

Lại nhắc em về khoảng trống cuối đường

Nơi có đôi người thường bước dưới hoàng hôn

Nơi có cỏ ánh màu xanh kỳ lạ

Nơi có những lời yêu chạm vào bên má

Nơi em từng có anh.

Cứ mỗi lần đứng nép vào anh

Em lại trở thành cô gái nhỏ

Là tình yêu của anh một thuở

Nhưng anh bước qua cửa nhà mình, em một thoáng già thêm

Anh đi, rồi lại về với em

Em có cần thế chăng? Cần anh hay cần điều gì khác?

Ôi cuộc sống lạ lùng thay! Là mẹ rồi mà em còn ngơ ngác

Loay hoay không sắp xếp được đời mình!

Sao thấy cô đơn giữa trăm nẻo đường tình

Tình của anh - vội vàng, ban phát

Tình của người – bao người đàn ông khác

Đã đến dịu dàng ngồi im lặng bên em…

Chắc cho đến cuối đời, khi đêm xuống, trăng lên

Em vẫn cứ là cô gái đang yêu, không bao giờ khác được!


Bài thơ Cô gái đang yêu của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Thuỵ Anh

Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn

Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Thuỵ Anh

Mộng mị

Thơ   •   26.11.2021
Không thể nào biết được đâu anh “Mình đang yêu?” - bao lần em nghĩ Vẩn vơ thế mà cũng thành mộng mị Em mơ hoài về tình yêu của em. Một vì sao cô độc trong đêm Tuyết rơi buốt hơi lạnh tràn lên tóc Em ngơ ngẩn nghĩ về anh. Và khóc Em điên rồ muốn nhấm

Bài thơ đêm Giáng Sinh

Thơ   •   05.01.2022
Chưa bao giờ em tin Chúa đâu anh Mà Giáng sinh năm nay em cầu nguyện Lời thành tâm, chúc điều lành thiện Muốn cùng đời chia sẻ những đắng cay Đêm qua em nghe một người say Khóc nức nở trong quên trong nhớ Chai rượu trong veo đựng bao buồn khổ Em nỡ

Hồi tôi tám tuổi

Thơ   •   26.11.2021
Hồi tôi Tám tuổi Tóc ngắn ngang tai Mắt bắt chước ai đã biết thẫm lại buồn buồn Tuy chẳng có điều gì phải buồn Nhà có mẹ có cha Có em trai xinh xắn Có đàn vịt dưới mương, có đàn gà trong chuồng đầy nắng Có đàn bướm từ đâu lấp lánh cuối chiề

Nước ơi!

Thơ   •   04.01.2022
Nước ơi, nước ơi Lại đây với bé Cho bé rửa mặt Cho bé rửa tay Cho bé sạch sẽ Rồi bé đi chơi Mắt bé sáng ngời Miệng cười xinh xắn Răng bé rất trắng Bé cắn rất đau!

Ví von tình yêu

Thơ   •   04.01.2022
Tình yêu như bóng hoa Tiện thể đổ lên tường khi còn ánh sáng Tình yêu như lời hát Tiện thể anh trao em vì có một cây đàn Tình yêu như bộ phim Tiện thể ta cùng xem trong một chiều rảnh rỗi Tình yêu không có lỗi Khi cuộc đời chẳng ai ra tay sắp xếp Cứ

Thuỷ tiên thân mảnh hoa vàng

Thơ   •   04.01.2022
Cớ gì những mầm cây khẽ lớn lên trong tưởng tượng của người lại cho nhiều hy vọng thế? Đừng nói gì với tôi, từng giờ qua lặng lẽ niềm vui ngắn không sao xoá được những nhớ thương không cách nào nguôi Chỉ cần mầm cây nhú lên từ đất nấm và cỏ dại xung

Mưa đông

Thơ   •   26.11.2021
Khe khẽ hình như mưa rơi Đâu đó trong ta mùa đổi Đất lả mềm đi dưới chân Cỏ úa dọc ngang rối bời Đã nghe lạnh dần trên má Bỗng nhớ bàn tay một người Ấp vào chén trà bốc khói Sưởi ấm hồn ta một đời Mùa Đông có cơn mưa Đông Nhẹ bỗng như xa như gần Nhì

Xin đừng bắt tôi làm thơ nữa!

Thơ   •   26.11.2021
Xin đừng giục giã làm thơ nữa! Tôi muốn xa rời ý tứ xưa Tôi không còn muốn chìm trong cõi Mơ ước, yêu đương phủ nắng mờ! Tôi muốn sống vui với cuộc đời Muốn yêu thì được, bỏ thì thôi Day dứt làm chi vương vấn nỗi Niềm đau, thơ lạc vận tơi bời Thôi đừ

Tỏ tình

Thơ   •   04.01.2022
Những triền núi xa những đỉnh núi xa Đến bao giờ hết xa xôi thế? Đá vẫn lạ những khúc quanh vẫn lạ Thoáng chạm tay thôi ngỡ có nhau rồi! Ta đã ở đâu? Mã Pì Lèng rừng thông không bóng đổ Tiếng lục lạc gọi đàn dê hiện lên gọi ta mơ núi gọi về yêu th

Chú Dê con biết đếm đến mười

Thơ   •   04.01.2022
Dê trắng còn nhỏ Đầu chưa mọc sừng Nhưng đã đến trường Nên Dê biết đếm: “Dê con là Một Anh Bê là Hai Cô Bò là Ba Bò rừng là Bốn A, còn anh Ngựa Thì đứng thứ Năm Cô Lợn chăm chăm Đứng vào hàng Sáu...” ... Tất cả các bạn Lên một con tàu Dòng sông thì s

Giã bạn

Thơ   •   05.01.2022
Cánh trầu têm ghép hoa hồng rất đẹp Chỉ đẹp thôi không thắm được môi người Câu hát khóc cổ tay tròn mòn mỏi Đến cuối đường càng người ở người ơi Người đàn bà khô xác Trở về sau chiến tranh Tay cằn nâng lời hát Lời hát còn bom đạn đã xa chưa? Têm miế

Sinh nhật

Thơ   •   04.01.2022
Một bài thơ tha thiết đọc trong ngày sinh không thuộc về người viết Cây bút, Và bàn phím, Những ngón tay rời rã mỏi nhừ, Một tấm lòng say đắm cùng thơ... Tất cả chỉ là sứ giả của bầu trời trong ta không vẩn đục, dòng sông thời gian trôi vùn vụt, nhạ

Một nửa

Thơ   •   05.01.2022
Người quên không quên đến cùng Nhớ không nhớ mãi Lơ lửng giữa miền trống trải Em là cái dằm trong thịt da Ngày mỗi gần năm mỗi mỗi xa Một lần nhớ là một lần nhức nhối Một lần muốn quên là một lần nghe gọi Từ trong thẳm sâu những ngón tay buồn Hãy quê

Cửa sổ

Thơ   •   05.01.2022
Ô cửa sổ mang lại tự do Khi ngợp gió giữa trời bỗng trở nên khó thở Song gỗ lọc nắng lành che chở Chỉ bóng tình yêu mới lọt được vào Xin ở lại bên ngoài những xúc động xôn xao Hoa, lá, nắng, góc vườn vun tổ mối Bỏ qua bao trò vui bao lời mời gọi Có m

Thế giới

Thơ   •   04.01.2022
Khoá mọi giác quan Chỉ để lại một thôi Năm giác quan đóng lại dồn cho ta giận hờn đầy ắp cho trở về những năm tháng cũ xưa của kiếp trước Con đường anh rải kín vỏ cây vẫn dậy lên mùi đất Đầm nước tanh tanh đuôi cá quẫy dưới trăng mờ Ổ gà trên nóc nhà

Tình bạn

Thơ   •   26.11.2021
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu Những mẩu thư viết vội cuối chiều Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc Trong cả những ước mơ ta không đơn độc Có bạn thân bên cạnh cùng mơ Cùng luận bàn về thời cuộc... ngây thơ Cùng tưở

Cách biệt

Thơ   •   26.11.2021
Em nói em buồn anh cũng chẳng hiểu đâu Vì anh nào thấy mắt em nét quầng xanh thẫm Nào thấy môi em run lên, nước mắt rơi mặn ấm Không chạm được vào tay em lạnh toát nỗi lo sầu Buồn hay vui mình cũng chẳng cùng nhau Cứ bảo lòng gần sợ chi cách biệ

Gửi chị

Thơ   •   26.11.2021
Chị, Đi mãi con đường mòn mỏi Cánh đồng hoa cỏ mơ màng Hạnh phúc nhìn trong mê sảng Tình yêu níu mấy vẫn đi Vội vàng như thế làm chi Hãy nhìn về sau một lát: Nắng chiếu mắt người ngơ ngác Gió đầy bất trắc, chị ơi Em dõi theo mỗi nét cười, M

Bịa đặt

Thơ   •   26.11.2021
“Hạnh phúc chỉ là bịa đặt?” Giá như tin được lời người! Cứ bịa đi, xin đánh đổi Những điều thật nhất của tôi Hãy bịa ra vòm trời sáng Chiếc cầu vồng bé vắt ngang Cuối chân trời còn ẩm nước Buồm ai màu đỏ giăng hàng Hãy bịa ra cánh rừng rộng

Cánh buồm

Thơ   •   26.11.2021
Kính gửi nhà thơ vĩ đại M.Iu.Lermontov Cánh buồm xưa đi một vòng quả đất Lại trở về, đơn độc, lẻ loi Buồm tơi tả nỗi đau chia cắt Sóng điệp trùng hoài niệm xa xôi Cánh buồm đã rời giông bão Quay đầu cập bến bình yên Sao cột kèo rên lên lời ảo não Ôm

Trở lại phố Hoài

Thơ   •   26.11.2021
Hãy treo cao lên cây đèn năm ấy Sưởi cho con tim tịch liêu Bao giờ trở lại phố Hoài xưa Với đèn lồng ấm chiều, dây hoa tím Với nỗi buồn thoảng qua tiếng hò xa ngọt lịm Với niềm vui không cần biết vì đâu Với ngày ngồi im lặng, mà cùng nói một điều rấ

Gặp bạn cũ

Thơ   •   26.11.2021
Đứng xa ra nhìn mình nhé Để không quá rõ nếp nhăn Ánh nhìn hãy còn rất trẻ Như chưa in dấu nhọc nhằn Cầm tay thì đừng lo lắng Nếu thấy chẳng mềm như xưa Vẫn đây nỗi niềm đằm thắm Vết chai in mực khó mờ Đừng hỏi vì sao mái tóc Không buộc gọn như thuở

Em cười

Thơ   •   26.11.2021
Sớm nay nghe tiếng em cười Vỡ ra một mảnh nắng tươi sau vườn Còn đâu là những lo buồn Mơ màng vẳng tiếng nước nguồn trong veo Hàng ngàn tay lá vẫy reo Có con chim muộn hót theo một bài Nâng niu mỗi buổi sớm mai Tiếng cười đi suốt ngày dài cùng anh...

Lịch sự

Thơ   •   04.01.2022
Nhà em có em bé Bông Tóc đen, váy trắng, nơ hồng Đã xinh lại còn... lịch sự Cả nhà ai cũng khen Bông! Bé biết cảm ơn đúng lúc Khi người lớn cho bé quà Miệng bé cười, mắt chớp chớp Gương mặt rạng người như hoa Làm gì bé cũng xin phép (Xin thế ai m

Điều ước

Thơ   •   04.01.2022
Mùng 8 tháng 3 Mệt ghê bố nhỉ? Xung quanh chúng ta Bao nhiêu bạn gái! Tặng hoa người này Người kia tự ái Mà không tặng ai Ngại ơi là ngại! Con làm cho mẹ Được một món quà Thì mẹ lại bảo: Nên dành tặng bà! Bao giờ con lớn Có "Phây Búc" rồ

Tình yêu (I)

Thơ   •   26.11.2021
Biết bao lời đã nói với tình yêu Vẫn không đủ, không lường được hết Nó dữ dội, bất ngờ hơn cái chết Lại bình thường như cuộc sống quá quen Vẫn bắt đầu từ hai tiếng "Anh-Em", Từ bông hoa, nụ cười, giọng nói Từ ánh sáng dịu dàng trong đ

Nước mắt Cá Sấu

Thơ   •   04.01.2022
Cá Sấu nức nở Nước mắt trào ra: “Nuốt nhầm con gà! Chao ôi, thương quá!” Nhưng đừng tin nhá Các bạn của tôi Giả dối nhất đời Nước mắt cá sấ

Nắng tắt

Thơ   •   05.01.2022
Em có gọi anh cũng không đáp nữa Nắng tắt rồi bóng tối mải rong chơi Bàn tay lạnh giấu vào miền ảo mị Thắp ngọn đèn day dứt một mùa vơi Bấm phím N giữ cho trời còn nắng Mà ngón tay trượt đến cuối đường Mưa Quét trôi hết những ngỡ ngàng xa vắng Câu ch

Tiếng Việt vui

Thơ   •   04.01.2022
Lên cao là dấu sắc Lúc lắc Lúc lắc Bè trầm là dấu huyền Dịu hiền Dịu hiền Băn khoăn là dấu hỏi Mệt mỏi Mệt mỏi Trúc trắc là dấu ngã Vội vã Vội vã Buồn thiu là dấu nặng Im lặng Im lặng Tiếng gì mà hay thế Như là một trò chơi? Em xóa những con dấu Đọc

Cỏ

Thơ   •   26.11.2021
Ước một lần được khóc bên vai Thì cũng chỉ là giấc mơ tuyệt vọng Em như ngọn cỏ đùa gió lộng Để một ngày mệt mỏi rã thân xanh Anh vô tư mang bão lốc tung hoành Cuốn đi cả miền cỏ em bình lặng Rễ bật khỏi đất mềm, thân đã đắng Tình yêu nào cũng đắng

Anh có phải là bờ cỏ ướt

Thơ   •   26.11.2021
“Giá có thể đốt mình lên như hoa Bay về miền xa lại mọc vào mùa mới Có bờ cỏ riêng mình suốt đời chờ đợi...”   Anh có phải là bờ cỏ ướt Dịu dàng ôm lấy cằn khô? Bông hoa dại khờ, bé nhỏ Vươn lên khao khát, đợi chờ Hoa đầu xuân đâu cằn cỗi ba

Thật nắng!

Thơ   •   26.11.2021
Nắng chạm vào em Thật nắng! Bóng anh mờ nhạt nơi nào, anh yêu? Hơi ấm này là thật vai em nóng bỏng Âu yếm này là thật lòng em dịu dàng Vòng ôm này là thật của nắng rất vàng Em không quay về phía mặt trời đâu! Vì em muốn thấy anh đang ôm em nồng nà

Bí ẩn

Thơ   •   05.01.2022
(Tặng chị Ngọc) Ấm như tim anh lần đầu nghe thấy lời em Mềm như lần đầu anh áp má vào mu bàn tay của em Run rẩy như ý nghĩ đầu tiên về em nảy ra thảng thốt Những rung động truyền đi thật nhất Từ bàn tay em Từ ngón trỏ xinh xinh từ lòng tay s

Cô gái ở hiệu cắt tóc

Thơ   •   26.11.2021
Từ hiệu cắt tóc cô gái bước ra Một cô gái với nụ cười buồn bã Sợi tóc ngắn chạm hờ bên má Bàn tay đưa vuốt tóc chợt buông về Sao cô nỡ đánh đổi mái tóc thề Lấy những buồn vui nhẹ nhàng, ngắn ngủi? Dùng kéo cắt những sợi mềm buồn tủi Những ấm êm vẫn p

Những niềm vui bé nhỏ

Thơ   •   26.11.2021
Những niềm vui bé nhỏ Từng ở lại với tôi Chỉ là một nụ cười Chỉ là tia nắng lạc Giữa bụi cây xơ xác Vương lại chiếc lá xanh Một tình yêu mong manh Một nụ hôn còn ấm Những niềm vui bé nhỏ Xin ở lại cùng người Bàn tay mến thương ơi Hãy giữ cho thật chặ

Mai trắng

Thơ   •   05.01.2022
Em giản đơn như một nhành mai trắng Đợi người dẫu biết không ai! Em nhởn nhơ như một cánh chuồn Đậu vào cơn ngủ nắng dài. Em vô tâm như một nỗi buồn Đến bên người, tựa vai tin cậy Và cứ thế, em vô tâm, nhởn nhơ, đơn giản, Và im lặng yêu Anh.

Cảm ơn anh

Thơ   •   05.01.2022
Cảm ơn anh đã ở bên em, tung chiếc phao xuống dòng sông trong suốt neo giữ em giữa những nỗi buồn Nỗi buồn của em không ai thấy được nó trong hơn cả nước sông Cảm ơn anh đã đợi sẵn trên bờ đưa tay ra khi em sắp chìm xuống đáy với một vết thương sâu m

Crưm

Thơ   •   05.01.2022
Cớ gì chia xa? Cớ gì gần gũi? Những đoạn đường đầy nắng dốc cheo leo Con nai nhỏ đội mặt trời trên gạc Đá cuội nằm mong nhớ bước chân theo Núi thở mạnh trong nhịp ru phóng khoáng Gió bạt ngàn bóng thông đổ âm u Rừng sâu thẳm cùng tiếng kèn thức giấc

Nàng tiên cá

Thơ   •   26.11.2021
Tóc xanh quấn quanh mình Tôi bơi theo luồng cá Ngỡ hóa thành nàng tiên vẩy đuôi trắng xóa Hát muôn đời điệp khúc với một từ duy nhất: “Tình Yêu” Nắng đã chiều Biển còn say dâng nước? Cánh buồm trắng xa xưa trong mây mất hút Hoàng tử, chàng ở đâu giữa

Giun đất

Thơ   •   04.01.2022
Anh Giun yếu đuối Hay sợ mặt trời Trốn dưới đất rồi Bé không thấy được! Đào đất hì hục Người đã bẩn chưa? Gặp khi trời mưa Vội bò ra tắm Bé thương Giun lắm Không dẫm lên Giun Giun làm đất mùn Cho cây xanh tố

Anh Gà Trống

Thơ   •   04.01.2022
Anh Gà Trống Đẹp làm sao: Mào anh đỏ Dáng anh cao Ức anh nở Đuôi anh dài Anh cất tiếng Ó ò o...

Một lời yêu đương

Thơ   •   26.11.2021
Một lời đùa cợt yêu đương Cũng làm môi hồng lại được Cũng làm tóc xanh hơn trước Cũng làm mắt mơ màng hơn Một lời lỡ nói yêu đương Cũng làm bàn chân nhẹ nhõm Cũng làm trái tim đập rộn Dáng đi thanh thoát dịu dàng Một lời hờ hững yêu đương Cũng làm cà

Thơ   •   26.11.2021
Những giấc mơ lặp lại nhiều đêm Nhắc về nỗi buồn lo thủa trước Chôn đáy ngàn năm nào ai biết được Những lỗi lầm nông nổi, thơ ngây Cứ thử một lần uống rượu đón say Để nhòa đi gương mặt người êm dịu (Đắng cay nào chẳng cho dư âm ngọt lịm!

Đêm ngắn

Thơ   •   26.11.2021
I can write the saddest poem tonight Pablo Neruda Đêm trường đã ngắn Người không còn say Sao còn viết nữa Thơ sầu đêm nay? Một con muỗi nhỏ Đã vào nhà ta Nhận lấy giọt khổ Lạc hoài đường ra Gió Nam đã lại Ướp đầy hương thơm Tay còn níu mãi Rã rời cọ

Gần xa

Thơ   •   17.11.2021
Một bước gần trăm vạn bước xa Khoảng cách nào an toàn để ta lên tiếng gọi? Lạ lùng một cái tên Âm thanh không còn thuận Lật trang từ điển thấy nhiều biến thể Của từ có nghĩa yêu thương Một bước xa để níu lại bước gần Còn lại mùi hương Của gốc lá Của

Lớn lên cùng tuổi thơ

Thơ   •   26.11.2021
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi” Những cái tên như khắc chạm trong đầu Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu? Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấ

Bạn bè ơi!

Thơ   •   26.11.2021
Sau những vui buồn mình phải chia xa Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại ? Đường đến tôi là con đường xa ngái Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện Đường "bạn hữu" ở đâu, nào a

Em thôi nghĩ về tan vỡ

Thơ   •   26.11.2021
Khi em không còn định nghĩa được tình yêu Thì không phải em chẳng còn yêu nữa Em đã từng nghĩ về tan vỡ Hồn bơ vơ lạc chốn xa vời Em bây giờ chấp nhận mọi lẽ đời Không còn tin vào "tình yêu mãi mãi" Dù con tim đã ấm êm trở lại Hoa đã

Bánh chưng ơi

Thơ   •   26.11.2021
Tết đã gần tôi gọi bánh chưng ơi Để gọi lại những Xuân xa thuở trước Nơi cuối năm khắp chiều dài đất nước Ngõ phố nào cũng thấy lá dong xanh Vòi nước nào cũng gạo, đỗ vây quanh Tay thoăn thoắt tiếng râm ran trò chuyện Mặt vui tươi, những nụ cườ

Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga

Thơ   •   26.11.2021
Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga Cũng nhức nhối như mọi tình yêu khác Cũng muốn sẻ chia, kiếm tìm, khao khát Cũng hoang mang giữa những con người Nước Nga của lòng tôi nay đã khác rồi Những gương mặt lạnh lùng, mệt mỏi Người bước đi vội vàng,

Một buổi trưa cổ điển

Thơ   •   05.01.2022
Cảm xúc ta từng có hoá ra trăm năm nay người ta đã nói rồi càng đọc càng xem càng nghe càng sợ Còn gì mới nữa, anh? Khép cửa một mình nghe bản nhạc xanh chói chang nắng một buổi trưa cổ điển em bỗng hiểu điều duy nhất em có thể làm cho thế giới cho c

Rượu (I)

Thơ   •   26.11.2021
Người say mượn rượu giải sầu Ta không say, biết quẳng đâu nỗi buồn?

Tóc bạc

Thơ   •   26.11.2021
Soi gương thấy sợi tóc bạc Sáng lên buồn bã một màu Một đêm nhớ thương khắc khoải Bạc đến tận cùng tình sâu! Đừng buồn, ơi sợi tóc bạc Ta không nỡ nhổ người đâu Một ngày đếm từng sợi sáng Trẻ lại niềm yêu ban đầu...

Làm sao?

Thơ   •   05.01.2022
Một vết lõm Một thiếu hụt Một nỗi sợ Một bất an Cơn đau qua một ngày thành quen Nỗi xúc động qua một ngày trở nên vô cảm Em qua một ngày không còn em nữa Bao kỳ diệu lung linh nhanh chóng hoá tầm thường Chỉ một ngày thôi. Làm sao trám lại? Làm sao đầ

Khóc

Thơ   •   26.11.2021
Em đọc câu thơ Trần Dần “Anh cho phép em khóc nhiều khóc nữa” Mà mỉm cười Ghen với người. Còn em? Người cho phép em khóc Là ai? Mắt em bỏng lên cuối một ngày dài Bắt lửa khi trời dần sáng Vệt màu đỏ vỡ ra mắt nát Tay chạm vào má khô, tự hỏi: Ngườ

Giấc mơ đen

Thơ   •   05.01.2022
Những giấc mơ vô lý hàng đêm Nhắc một nỗi lo âu có thật Em thức giấc không vì em sợ Giữa đêm dài em không gọi tên anh! Mặt biển đen và cơn bão màu đen Những thân cá tả tơi kỳ quặc Em là sóng điên cuồng bất tận Không nhận ra mình giữa bức tranh đen. T

Chú Hổ dạo phố

Thơ   •   04.01.2022
Một hôm chú Hổ Lạc ra khỏi rừng Vui sướng tưng bừng Chú đi dạo phố Chú thấy ôtô Phóng nhanh, nhanh quá Chú thấy ngôi nhà Sơn xanh sơn đỏ Nhưng mà chú Hổ Lại không thấy người: Chạy trốn hết rồi Chán ơi là chán! Người chui xuống cống Ngườ

Ngày xưa, ngày nay, ngày sau…

Thơ   •   04.01.2022
Hồi mình mới biết đi Cũng nhiều điều thú vị Nhưng nay mình biết chạy Thấy đời vui hơn nhiều! Ngày trước mình hay khóc Vì có nói được đâu Giờ kể chuyện làu làu Thời gian đâu mà khóc! Nhưng cái tên Cún Mốc Mẹ vẫn gọi từ xưa Đến nay vẫn không chừa Dù mì

Tro tàn êm ái

Thơ   •   04.01.2022
Chút tàn tro còn sót lại sớm mai Cho ta biết bếp lò từng rất đượm Đôi bàn tay ngỡ ngàng chạm vào khoảng trống thân quen duy nhất Tách trà xanh trên bàn nguội ngắt Que cời rỉ sét Căn phòng ngập hơi giá mùa thu... Ngoài trời giăng lớp lớp sương mù Ch

Mùa thu (I)

Thơ   •   05.01.2022
Đã tuột khỏi tay rồi Một mùa nắng lạnh Có được mùa Thu chỉ bằng hoài niệm Giữ một chiếc lá Còn lại Giữa ngàn chiếc lá Đã rơi Chớp mắt đi qua mười bảy mùa Thu cũ Thấy một màu vàng rực rỡ Thương một thời thiếu nữ Dễ tin Tiếc một thời thiếu nữ Dễ yêu G

Bếp

Thơ   •   04.01.2022
Ở trong nhà ta Bếp là vui nhất: Có một lọ mật Biết nói ngọt ngào Mẹ cất trên cao Kiến không ăn vụng! Có một cái thúng Nói cười xôn xao Bởi vì ở trong Rất nhiều hạt gạo! Có một cái chảo Đen nhẻm đen nhèm Ngọn lửa bùng lên Chảo kêu: "Nóng! Nóng!&q

Mùa hè

Thơ   •   04.01.2022
Phố trưa Nắng gắt Tiếng ồn Chợt tắt Mới nghe Tiếng ve Râm ran Hát bè Mới biết Mùa hè Rộn ràng Đã đến Đèn ơi Sáng đỏ Xe ơi Dừng chân Còi ơi Đừng thổi Bạn ơi Thì thầm... Nghệ sĩ Mùa hè Ve ve Đang hát Ai mà Ầm ĩ Ve buồn Lặng thinh Úp mặt Nằm khóc Ướt đầ

Ngói xưa

Thơ   •   05.01.2022
Lửa già ngói cổ Vỡ vụn từ lâu Nắng xưa cũng khác Buồn xưa cũng sâu Nói xưa lặng lẽ Cười xưa thắm trầu Im xưa day dứt Non xưa tình đầu Một bước chân đưa Hai bước chân đưa Ngói nghiêng lòng ngói Người khô lòng người Máng mưa giếng cạn Khóc đầy mùa vơ

Soi mắt

Thơ   •   26.11.2021
Một ngày em mở mắt ra Và anh biến mất. Đơn giản là anh chưa từng có mặt Trong khu vườn đường không lát gạch của em Anh cũng như bao người muốn chân bước thật êm Thảm cỏ phải mịn màng, và đường không gập ghềnh sỏi đá Chiếc ghế gỗ bụi chẳng phủ m

Tiếng chuông chùa thành phố

Thơ   •   26.11.2021
Trong đêm, Tiếng chuông chùa xa ngân thảng thốt Sương rơi trên thềm nhà thành giọt Trong..Vang.. Thành phố ngủ, Giấc ngủ mơ màng, Đất trời thở khẽ. Không có ai giật mình Bởi tiếng chuông chùa ngân dài như thế Một giọt âm bay đến đây, chạm nhẹ Vào tay

Nhớ Tết Tây

Thơ   •   05.01.2022
Tôi lại sống với mùa Đông chưa cũ Vẫn ấm chân đôi ủng lông dày Vẫn mềm mại đôi găng tay len nhỏ Vẫn muộn màng đêm sáng tuyết bay Ô cửa sổ đã thắp lên ngọn nến Thức cùng tôi như lời chúc âm thầm Lời thân thiết dành cho người yêu mến Nhắc tên người đã

Xin đừng nói...

Thơ   •   26.11.2021
“: Yêu em. Mãi mãi...”: Dẫu bây giờ mình đã chia tay Lời cuối cùng xin anh đừng nói vội Với tình yêu không có lời giả dối Phút lặng thầm là phút nghĩ về nhau... Đêm lạnh lùng...Anh hãy ngủ thật sâu Đừng mơ về những gì đã mất Đời em có anh là ước m

Tiếng vọng

Thơ   •   04.01.2022
Lại mải miết trên một con đường Hàng cột mốc trôi về sau vùn vụt Quá khứ vội vàng chạy trốn Ngày ta gặp nhau cũng sắp thành quá khứ một ngày mai Một bông hoa gọi ta ngước lên Thả xuống khoảnh khắc vàng rực rỡ Bầu trời chưa gặp mà sao đã nhớ Trong giấ

Giá em là kỷ niệm...

Thơ   •   26.11.2021
Giá em là kỷ niệm của anh Anh sẽ nhớ về em da diết lắm Bóng hình em đằm thắm Dáng thân yêu giữa trăm vạn con người Em chưa là quá khứ, anh ơi Mà hiện tại… mấy ai cần gìn giữ!

Trớ trêu

Thơ   •   26.11.2021
Tôi đi tìm nửa của tôi Trớ trêu thay     tôi thành nửa của người không quen...

Mẹ tôi

Thơ   •   26.11.2021
“Mẹ tôi trẻ và xinh” Ngày ấu thơ tôi vẫn thường nghĩ thế Sau này lớn lên tôi hiểu rằng con trẻ Đứa nào cũng yêu và ngưỡng mộ mẹ mình Mẹ tôi hình như không xinh Má không măng tơ, môi không đỏ Tóc không dài để vờn bay cùng gió Mắt chẳng long la

Chạm tay vào kỷ niệm

Thơ   •   26.11.2021
Lục lại đống thư từ cũ Chạm tay vào kỷ niệm xưa Kỷ niệm mang màu vàng ố Bàn tay trẻ lại như mơ Anh giờ không còn nói nữa Những lời yêu em mong chờ Thơ em anh không còn đọc Những dòng viết cũ nằm trơ Tay em chạm vào kỷ niệm Tay mềm như hồi mới yêu Ngó

Chỉ cần có con đường

Thơ   •   05.01.2022
1. Một con đường, anh ạ, của hai ta một nét phác thờ ơ gọi là số phận ngang dọc ổ gà, chập chờn hoa lá hun hút gió về đẩy chân bước sóng đôi Cơn lốc tình yêu từ tiền kiếp xa xôi ngây ngô và nồng nhiệt cho cơn thức suốt tháng năm dằng dặc tuyết cho mù

Em không

Thơ   •   05.01.2022
Em không còn gì cho một bình minh không ra thăm vườn trước khi trời sáng Không đợi tiếng chim ngại ngần gọi đất Sẽ không trời, không nắng, không mưa. Em không chờ những buổi trưa Hờ hững tới đằng sau rèm cửa Bữa ăn thường Dù cố mấy vẫn suông Em không

Ở nước ngoài...

Thơ   •   26.11.2021
Tôi đứng lẫn vào đám đông xa lạ Khóc to lên, nói cũng to lên Chẳng sợ ai nhìn hay cười nhạo. Tôi rên Cả nỗi lòng ném đi theo gió Những người bản xứ không hiểu người ngoại quốc là tôi Nói gì Bên người yêu dấu, tôi trở lại nhu mì Nói những lời êm dị

Thơ vui về trái đất

Thơ   •   04.01.2022
Tặng Thái Linh Trái đất này siêu bé Cho người người gặp nhau Ngoái nhìn về tuổi trẻ Gặp non tơ ban đầu Trái đất này siêu chật Với những người yêu nhau Trái tim không phên dậu Hoa biết mọc nơi đâu? Trái đất này siêu phẳng Nhớ một lá thư tay Tìm đường

Trái đắng

Thơ   •   26.11.2021
Mình bây giờ không là gì của nhau Gần tấc gang mà trăm lần cách trở Chẳng cần chọn tháng năm, chọn ngày, chọn cớ, Cuộc chia tay nào cũng thế mà thôi! Tôi trở về là tôi đơn côi Tìm lại cái riêng ngày xưa đã cũ Thói quen thường khiến hai ta đều bỡ ngỡ

Con chuột nhắt

Thơ   •   26.11.2021
Một hôm có con chuột nhắt Gặm miếng gỗ cửa ra vào Đêm ấy ngủ không tròn giấc Nhớ tuổi thơ mình nôn na

Hát

Thơ   •   05.01.2022
Mùa đến cho ấm lòng Những cỏ đá xám xanh Những rong rêu tường gạch Những gió buốt mưa lùa Nụ cười em có anh Nhắm mắt vào là nhớ Gọi nắng bừng xa xưa Em vẫn còn ở lại Anh qua mấy nỗi chờ Mùa mùa tìm kiếp thơ Mở mắt ra là mơ Một ngày yêu còn cũ Tê

Vị khách

Thơ   •   04.01.2022
Một vị khách kỳ lạ Xam xám, rất nhiều chân Nếu học Toán kém quá Đếm cũng hay bị nhầm Một vị khách rất quý Chẳng làm phiền chúng ta Khẽ khàng, không ầm ĩ Lang thang nơi góc nhà Một vị khách bận rộn Chăng võng và kết tơ Không cần ai tiếp đón Bắt muỗi r

Hàng rào

Thơ   •   05.01.2022
Hàng rào cao lên đến tận trời Che những xôn xao bên ngoài mời gọi Nắng không lọt và tình yêu không tới Vườn em hoa không mọc Cỏ dại ngập lút giày Những viên đá say rêu nằm ngủ cả ngày Đừng gọi em làm gì Nắng và gió chỉ là vô nghĩa Khi con diều bằng g

Ở ngoài sân...

Thơ   •   04.01.2022
Ở ngoài sân Có tiếng chân Đi lịch bịch Ai đang bước? Bé lắng nghe Trời lạnh ghê Sương đã xuống Thật vui sướng Ngồi trong nhà Cùng với bà Cùng bố mẹ Cười khe khẽ Đợi bánh sôi Có ông Trời Đang thèm bánh Ông sợ lạnh Đứng co ro Chân ông to Đi lịch bịch

Cuối thu

Thơ   •   05.01.2022
Gọi thơ về với mùa thu Cho những ánh vàng xưa trong tôi bừng lên dù mắt nhìn không trẻ nữa Lời nói ngày thường rung lên nỗi nhớ Nụ cười bâng quơ giấu giếm hẹn hò Tiếng khóc của tôi không mặn chát tim người Góc xa xăm người dành cho tôi đọc tên tôi nh

Em không nhận thêm điều gì nữa

Thơ   •   26.11.2021
Không nhận thêm điều gì nữa Gió về khi nắng hết yêu Mắt thôi đừng nhìn ra cửa Nhạc đừng ngân lên cuối chiều Em còn lại em cằn cỗi Không hiểu thế nào là vui Không ôm vào lòng buồn tủi Lặng ngồi đợi tháng năm trôi Cuốn sách trên tay đã gấp Lời thơ bay

Tết không về

Thơ   •   26.11.2021
Cứ hẹn lần năm này sang năm khác Hai chục năm Tết cũ đã phai Hoa tím ta yêu góc đường xơ xác Có còn ai thương rét lộc rét đài? Rong ruổi làm chi bước đường mê mải Để mùa Xuân cũng không kịp trở về Mùi hương cũ nhớ mòn trong ký ức Nhắm mắt vào cố tưở

Có ai biết thỏ là gì không?

Thơ   •   04.01.2022
Thỏ là mềm Thỏ là êm Thỏ là bông trắng Thỏ là mắt hồng Thỏ là sợ hãi Khi thả rau vào Thỏ là im lặng Dựa lưng vào nhau Thỏ là động đậy Tai vểnh vểnh lên Thỏ là hít hít Thấy bàn tay quen Thỏ là nhanh nhẹn Nhảy phóc ra ngoài Nhưng sao chẳng chạy Chỉ ngồ

Cái bóng

Thơ   •   05.01.2022
Anh đừng tin cái bóng trên tường Nó dịu dàng, dễ thương, mong manh thế Không sắc bạc của tóc, không vết chân chim khoé mắt, cái bóng này mãi trẻ Nó có thể chìa tay ra cho anh Nó nhảy chân sáo như trẻ thơ bên hồ xanh Ngả mình mơ màng trên mặt hồ lấp l

Cặp lông mày

Thơ   •   05.01.2022
Mở vầng trán Lộng ngang hơi gió Gạn nắng mây Ủ lại riêng mình Mềm mại rủ Xuống đời góc cạnh Tỉa làm gì Những xanh tốt mùa anh? Giữ cái nhìn Không còn quá sắc Giữ lòng mình Không để quá khôn Giữ niềm tin Không cần quá chắc Giữ nỗi buồn Không vội đổi m

Món quà cuối cùng của tình yêu

Thơ   •   05.01.2022
Anh đừng sợ! Em đã không cần nữa Nắng vàng anh từng hứa Một vòng tay siết vào lòng điều quý giá cho không Khúc ca sớm mai thời khắc giao mùa Tiếng chuông ngân bay lên cao chạm vào mây làm rơi nước mắt Khuấy động nham thạch nguội ngàn năm nằm sâu tầng

Bập bênh

Thơ   •   26.11.2021
Em bay về phía nắng trời Nơi nhiều gió... Cất tiếng cười đắm say Rồi em rơi xuống đất này Về nơi tỉnh táo tháng ngày cùng anh - Anh ngồi bên đấy đi anh Cho em bay bổng chòng chành tìm mây! - Bên em một núi tình đầy Tình anh không đủ vui vầy vớ

Hoa xuyên tuyết 2

Thơ   •   05.01.2022
Xin đừng sợ bông hoa bé nhỏ Gắng vươn mình xuyên vỡ những niềm đau Những niềm đau đã đóng băng trên mặt đất Vô cảm như những người tình cũ Đứng gần mà không nhận ra nhau! Anh muốn gọi hoa bằng tên khác Nghe êm tai như ngàn vạn lời ru Như lửa ấm bếp

Con đường trăng

Thơ   •   26.11.2021
Cái đêm ấy qua đi. Tôi không rõ nữa Con đường trăng có thực hay mơ Nếu là thực sao biến đi như ảo ảnh Nếu là mơ sao mơ mãi đến giờ? Tôi thấy mình đi trên đường quen Chưa khuya lắm và trăng rất sáng Không tự hỏi vì sao vắng lặng Khách bộ hành chỉ mộ

Đổi tim

Thơ   •   26.11.2021
Nắng sôi nổi tràn vào tuyết trắng Chạm vào cây, lay gọi mùa Xuân Mà đường vắng vẫn nằm dài im lặng Có hay đâu Tết đã rất gần! Ngày vui thế sao người muốn khóc? Hơi tuyết buồn chẳng ấm được lên Xin nhặt đá đặt vào trong ngực Đổi trái tim lấy giấc mộng

Thư tình

Thơ   •   26.11.2021
Vẫn những yêu thương, vẫn những ghen hờn Bao thế kỷ chỉ còn ngần ấy? Những lăng tẩm, đình đài bốc cháy Những vàng son bạt sắc phai màu Lá thư yêu đậm nét mực sầu Bàn tay ngọc chạm vào chữ ngọc Trái tim đế vương* âm thầm than khóc Cho mối tình hoang v

Ngồi bên anh

Thơ   •   05.01.2022
Ngồi bên anh ngày nắng Nghe tiếng mưa trong lòng Thấy con đường đã vắng Biết lòng mình đã trong Ngồi bên anh ngày mưa Nghe bãi sông nắng cả Hơi ấm phía sau lưng Cho bàn tay tan giá Ngồi bên nhau một ngày Thấy ngày này năm trước Thấy ngày này năm sa

Nhà tớ có em bé

Thơ   •   04.01.2022
(Tặng anh Mía, em Mật) Một em bé ra đời: Cả nhà tớ đều vui! (Không hiểu sao lại thế Khi họ có tớ rồi?)… Một em bé xuất hiện: Khóc to đến là phiền! Tớ đang học đếm số Nhầm loạn hết cả lên! Nhưng khi em bé ngủ Má hồng, nhìn cũng xinh Tớ

Ra trường

Thơ   •   26.11.2021
Mơ gì em một thời đã qua Một thời ước mơ thành cổ tích Một thời điểm năm là nước mắt Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở Giữa sân trường mộ

Dặn mẹ

Thơ   •   04.01.2022
Mẹ ơi, con dặn Mẹ để ý này: Chiếc bút cầm tay Đừng bôi ra áo Mẹ ơi, con dặn Mẹ tô nhẹ nhàng: Tô dọc, tô ngang Trong hình thôi nhé! Ơ kìa, kìa mẹ Mẹ tô ra ngoài Như thế là sai Mẹ cần cố gắng! Ngoài sân hạt nắng Rơi đầy từ lâu Dạy mẹ tô m

Muỗi

Thơ   •   04.01.2022
- Đừng chạy theo tớ nhé Tớ chẳng phải mồi đâu! Cậu chớ cắn tớ đau Vì mẹ tớ sẽ đánh! Mẹ tớ trông hiền lắm Nhưng yêu tớ quá mà Tớ mà chảy máu ra Cậu biết tay mẹ tớ!

Ác mộng

Thơ   •   04.01.2022
Những niềm vui thường bay đi mỗi sáng Chỉ giấc mơ buồn còn lại cùng ta Máu loãng ra nước mắt cũng loãng ra Nỗi sợ trong mơ bao trùm trời đất Đường hành lang xám dài hun hút Những bóng người nhập nhoạng gọi hồn tôi Đau nỗi đau thân xác của người Ngh