Tử Cấm Thành
Ớn lạnh cơn thơ Dọc lưng thi sĩ Cây nhội già thả từng từ mới mẻ Ta chưa từng biết tên cây Ớn lạnh cơn say Tóc dựng trên đầu nỗi sợ Ta say rồi sao em tỉnh thế Nụ hôn xưa không có phút bắt đầu Bước lạnh cạnh bước say Nghiêm trang và nồng nhiệt Trẻ thơ
Nội dung bài thơ: Tử Cấm Thành
Ớn lạnh cơn thơ
Dọc lưng thi sĩ
Cây nhội già thả từng từ mới mẻ
Ta chưa từng biết tên cây
Ớn lạnh cơn say
Tóc dựng trên đầu nỗi sợ
Ta say rồi sao em tỉnh thế
Nụ hôn xưa không có phút bắt đầu
Bước lạnh cạnh bước say
Nghiêm trang và nồng nhiệt
Trẻ thơ ơi cho ta về lại cũ
Lá sấu xanh quanh lớp gạch già
Cơm nguội, xà cừ kể chuyện chưa xa
Trăm năm nữa ta vẫn còn non dại
Dẫu đứng bên nhau thấy mình cổ kính
Mỗi người một tầng văn minh
Những kẻ lạc đường trong quá khứ
Cùng lần tìm về một tương lai
Thành quách lặng im như chưa hề phố xá
Lớp gạch đá ngổn ngang vẽ bóng lâu đài
Buồn thì lún sâu vui thì gập ghềnh đau thương thì vỡ vụn
Giọng trống âm âm san phẳng vết héo mòn
Dòng mương xanh chảy từ thời Lý
Trở về trấn giữ nguồn nước Đông A
Tình yêu vẫn đâu đây rêu mọc
Cổ hơn cả Tử cấm thành
Cổng nào mở cho người hỡi tình yêu thế kỷ?
Cánh cửa nào dẫn tới cấm cung?
Bài thơ Tử Cấm Thành của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Viết cho những giấc mơ tuổi hai mươi
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời
Hà Nội hôm nay làm tôi buồn quá
Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!
Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng
Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga
Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông
Viết cho người con gái tài hoa sáng suốt
Em không nhận thêm điều gì nữa
Khi tình yêu vẫn còn một chút...