Mất đêm…
Khi xa Hà Nội Tôi không còn đêm Lặn vào gió thổi Ngợp trăng trên thềm Chuông chùa vang vọng Từ một cõi mơ Cành khuya sương đọng Giọt rơi bao giờ? Dài theo nỗi nhớ Một tiếng rao đêm Thơm mùi lá khúc Mùa đông lạnh, hiền… Khi xa Hà Nội Tô
Nội dung bài thơ: Mất đêm…
Khi xa Hà Nội
Tôi không còn đêm
Lặn vào gió thổi
Ngợp trăng trên thềm
Chuông chùa vang vọng
Từ một cõi mơ
Cành khuya sương đọng
Giọt rơi bao giờ?
Dài theo nỗi nhớ
Một tiếng rao đêm
Thơm mùi lá khúc
Mùa đông lạnh, hiền…
Khi xa Hà Nội
Tôi không còn đêm
Gió mùa trên phố
Trở người êm êm
Bàn tay vẫn ấm
Vì nhớ bàn tay
Mắt thì đã nhắm
Ai cười đâu đây?
Tiếng cười nhẹ bỗng
Là tiếng lòng trong
Vang âm theo gió
Về nơi sông Hồng
Khi xa Hà Nội
Tôi không còn đêm
Nay về Hà Nội
Mất đêm xưa rồi?
Bài thơ Mất đêm… của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Viết cho người con gái tài hoa sáng suốt
Em không nhận thêm điều gì nữa
Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng
Thày sẽ giúp tôi trở thành người lớn
Còn ai, ngồi lại đây một phút?
Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!