Câu chuyện trái ớt
"Biết anh không ăn được ớt Sao em nấu vẫn cho vào?" Thói quen dễ gì thêm bớt Em ngồi nhớ bố nôn nao… Người miền Trung ưa trái ớt Mọc trong khô nóng gió Lào Nấu canh cũng dùng lá ớt Ngọt đắng quện vào xôn xao Ngày xưa bữa ăn có thể Thiếu trứ
Nội dung bài thơ: Câu chuyện trái ớt
"Biết anh không ăn được ớt
Sao em nấu vẫn cho vào?"
Thói quen dễ gì thêm bớt
Em ngồi nhớ bố nôn nao…
Người miền Trung ưa trái ớt
Mọc trong khô nóng gió Lào
Nấu canh cũng dùng lá ớt
Ngọt đắng quện vào xôn xao
Ngày xưa bữa ăn có thể
Thiếu trứng thiếu thịt – không sao
"Nhưng con đừng quên ớt nhé!"
Lời mẹ dặn em thuở nào
Ớt làm mắt em có nước
Ớt làm môi em đỏ hơn
Ớt làm lời thêm sức nóng
Ớt làm tính em hay hờn!
Anh vẫn thường hay nói thế
Cái hồi chúng mình mới yêu
Rồi cưới em về, anh bảo:
“Thôi em đừng ăn ớt nhiều!”
Bên nhau sớm sớm chiều chiều
Em đã dần quên trái ớt
Em đã bỏ chua, thích ngọt
Bỏ luôn cả thói dỗi hờn
Có phải em đáng yêu hơn
Khi không còn ăn được ớt?
Con trai mình tuổi non nớt
Bỗng nhiên thích vị ớt cay
Em phải vội vàng nhắc nhở:
“Ăn ớt là hại… dạ dày”
- Mẹ ơi, nhưng con không sợ
Ớt có vị ấm rất hay
Bà bảo ngày xưa ông ngoại
Ăn cơm với ớt… suốt ngày
Mắt em lại như có nước
Nhớ bố bao giờ mới nguôi!
Sớm ra thấy một cây ớt
Anh mang tặng em… mỉm cười!
Bài thơ Câu chuyện trái ớt của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Viết cho những giấc mơ tuổi hai mươi
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời
Hà Nội hôm nay làm tôi buồn quá
Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!
Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng
Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga
Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông
Viết cho người con gái tài hoa sáng suốt
Em không nhận thêm điều gì nữa
Khi tình yêu vẫn còn một chút...