Trên con đường mùa thu của cuộc đời

Thơ   •   Thứ sáu, 26/11/2021, 17:00 PM

Anh đi trên con đường mùa thu Qua nghĩa trang, hàng mộ dài im lặng Nghe tiếng nước rơi trên lá mục Anh thèm một tiếng khóc Thấy ngực nghẹn ngào tiếng khóc của em Mình chưa từng xa nhau, phải không em? Nên anh không biết mùa thu có thể buồn đến thế A

Nội dung bài thơ: Trên con đường mùa thu của cuộc đời

Anh đi trên con đường mùa thu

Qua nghĩa trang, hàng mộ dài im lặng

Nghe tiếng nước rơi trên lá mục

Anh thèm một tiếng khóc

Thấy ngực nghẹn ngào tiếng khóc của em

Mình chưa từng xa nhau, phải không em?

Nên anh không biết mùa thu có thể buồn đến thế

Anh từng mong một ngày lặng lẽ

Đọc một cuốn sách, ngắm khoảng trời chiều không có bóng em

Lúc anh bận, em làm anh bối rối thêm

Dù không nói, nhưng mắt em nhìn, tay em chạm vào anh

Như những giọt mưa vô duyên lọt vào cổ anh buổi sáng

Đôi lúc em còn hát vang khi anh lo lắng

Anh sợ cộng trừ sai, sợ con số không tròn

Bây giờ mùa thu, con đường anh đi như tối hơn

Hàng bạch dương phát sáng trong đêm cũng làm anh sợ hãi

Nhỡ con đường này cứ dài ra mãi

Nhỡ cánh rừng cứ vàng đi mà không xanh trở lại?

Nhỡ mai anh về không nghe thấy giọng em?

Giọng em,

Anh vẫn nghe để đoán xem cuộc đời đang bình an hay giông gió

Khi em ngừng hát giữa chừng, anh chuẩn bị tinh thần cho những buồn phiền nho nhỏ

Nhưng chỉ một lát thôi, chưa bao giờ em ngừng hát thật lâu!

Anh có biết đâu

Rằng anh cần nghe giọng em, dù anh vẫn thường giễu em quên lời lạc giọng

Chỉ khi đi trên con đường nước đọng

Giữa một nghĩa trang có làn sương trắng

Khi mặt đất mịt mù, anh mới kiếm tìm những âm thanh quen thuộc của em

Không cần hát, không cần cười

Em hãy kêu lên

Có thể cao giọng cãi lại anh cũng được

Hay là em khóc?

Ừ, khóc đi em, cho anh có được một người

Trên con đường mùa thu của cuộc đời


Bài thơ Trên con đường mùa thu của cuộc đời của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Thuỵ Anh

Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn

Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Thuỵ Anh

Em trở về...

Thơ   •   26.11.2021
Em trở về bên anh Sau những ngày lang thang sống ảo Nhặt chiếc lá xoáy trên cao của ngày giông bão Từng làm em chóng mặt vì anh.... Em dành trọn mình cho những bữa cơm canh Giặt giũ, lau nhà, xóa bụi đầy trên vách Cho con ăn, sắp lại ngăn giá sách Th

Điều chưa kịp nói

Thơ   •   26.11.2021
Họ chỉ mới bắt đầu những ngày đẹp nhất Định mệnh phũ phàng, cắt mất những ngày vui Cả những ngày buồn cũng đã buông trôi Buồn hay vui chỉ còn câu thơ cũ Hai trái tim đều nồng nàn giữ lửa Nơi tro tàn, có thơ họ cũng ấm lên Bản tình ca gửi yêu mế

Thật nắng!

Thơ   •   26.11.2021
Nắng chạm vào em Thật nắng! Bóng anh mờ nhạt nơi nào, anh yêu? Hơi ấm này là thật vai em nóng bỏng Âu yếm này là thật lòng em dịu dàng Vòng ôm này là thật của nắng rất vàng Em không quay về phía mặt trời đâu! Vì em muốn thấy anh đang ôm em nồng nà

Biển mặn

Thơ   •   26.11.2021
Sóng bạc, cát vàng có làm ta hết khổ Mà khi buồn tìm ra biển đợi chờ? Mắt dõi về giải đất trời ngăn cách Một cánh buồm cũng chạnh nỗi bơ vơ Những đứa trẻ làng chài da sạm nắng Mắt trong veo tưởng nhìn thấu lòng ta Thuyền nằm úp hàng dài trên cồn trắ

Một lời yêu đương

Thơ   •   26.11.2021
Một lời đùa cợt yêu đương Cũng làm môi hồng lại được Cũng làm tóc xanh hơn trước Cũng làm mắt mơ màng hơn Một lời lỡ nói yêu đương Cũng làm bàn chân nhẹ nhõm Cũng làm trái tim đập rộn Dáng đi thanh thoát dịu dàng Một lời hờ hững yêu đương Cũng làm cà

Miền hoa

Thơ   •   05.01.2022
Ánh sáng dịu dàng ánh sáng mong manh Đưa ta đến với người thương mến Bông hoa góc vườn toả hương hò hẹn Cái nắm tay dài suốt cuộc đời ta Biết đến bao giờ nỗi nhớ sẽ già Nỗi nhớ không đổi tên cho đến ngày nắng tắt Ta chỉ nhận một điều duy nhất: Cái đ

Mộng mị

Thơ   •   26.11.2021
Không thể nào biết được đâu anh “Mình đang yêu?” - bao lần em nghĩ Vẩn vơ thế mà cũng thành mộng mị Em mơ hoài về tình yêu của em. Một vì sao cô độc trong đêm Tuyết rơi buốt hơi lạnh tràn lên tóc Em ngơ ngẩn nghĩ về anh. Và khóc Em điên rồ muốn nhấm

Gương mặt anh

Thơ   •   05.01.2022
Sắc cạnh đến lạnh lùng khi giễu cợt những điều em say mê Phủ đầy bóng đêm khi nhớ về quá khứ Mơ màng mến thương khi cùng em trở về tuổi nhỏ Hoang mang thất thần khi dấn thân vào trò chơi anh nghĩ là của em Thế giới rối bời là gương mặt anh Em đã thuộ

Chìm xuống đáy buồn

Thơ   •   26.11.2021
Chìm xuống đi cho tận đáy buồn Nằm dưới rong rêu những suy tư lộn xộn Thả mình theo làn cát gợn Lao vào bụi sắc san hô đau chữa lòng đau Ánh sáng của trời chiếu xuống miền sâu Đau đớn thế nào tình vẫn trong trẻo lắm Tiếng chuông gió rung đâu đây say

Dế đi chơi

Thơ   •   04.01.2022
Mặt trời thức dậy Trời đã sáng rồi! "Dế ơi!" Dế: "Dạ!" Mình cùng đi chơi! Chiếc quần xinh xắn Dế mặc ngay vào Rồi khoác chiếc áo Rồi đội mũ lên Nhớ nhé, đừng quên Đi găng tay ấm Đi giày thật vững Rồi ta lên đường!

Tuyết tan

Thơ   •   26.11.2021
Lặng im nghe tiếng tuyết tan Giữa đông mà lại đã tàn mùa đông Nghe băng rạn nứt trên sông Nghe im lặng vỡ trong lòng mong manh Một lần thoáng nghĩ về anh Lặng im đã vỡ mong manh trong lòng

Ký ức tháng năm

Thơ   •   26.11.2021
Tháng Năm Hồn nước Nga xanh Cỏ mịn, Nắng mềm, Đất đầu mùa màu mỡ Bồ công anh rộ nở Đã bao năm vẫn chẳng hết vội vàng Liều lĩnh cháy lên trong gió ngang tàng Rực lên cho bõ những ngày ngủ vùi dưới tuyết Giống như em, mỏng manh mà quyết liệt Tháng Nă

Cánh buồm

Thơ   •   26.11.2021
Kính gửi nhà thơ vĩ đại M.Iu.Lermontov Cánh buồm xưa đi một vòng quả đất Lại trở về, đơn độc, lẻ loi Buồm tơi tả nỗi đau chia cắt Sóng điệp trùng hoài niệm xa xôi Cánh buồm đã rời giông bão Quay đầu cập bến bình yên Sao cột kèo rên lên lời ảo não Ôm

Bói chỉ tay

Thơ   •   26.11.2021
Bàn tay cùng tôi đi nửa cuộc đời Bỗng hôm nay thêm nhiều nếp lạ: Đường sống kéo dài điểm bao hoa lá Đường tình duyên đôi nét cắt ngang Đường chéo mơ màng bao danh vọng giàu sang Chen những vết mờ dọc ngang cân đối Cuối đường “lộc” nơi gò Thái dương a

Lời chào cây dẻ

Thơ   •   05.01.2022
Một người dừng lại Một người đã đi Không còn cơ hội Nói lời chia ly Nhìn về lối cũ Bụi mờ vấn vương Bước nhanh bước chậm Lệch nhau trên đường Say mê còn gọi In một dáng hình Một cành hoa dẻ Năm miền lặng thinh Đã từng nghe gió Đã từng vẽ mây Đã từng

Còn ai có thể làm em buồn, ngoài anh?

Thơ   •   26.11.2021
Anh hỏi ai làm em buồn Mà nắng bỗng nhạt dần đi như thế? Mà nụ hôn bỗng nhiên nứt nẻ Khô như đất cằn Mùa thu vừa đến bây giờ hay dừng lại từ lâu? Trái tim người không đủ rộng đủ sâu Để ôm hết những nỗi buồn theo chiều dài năm tháng Góc tối dành gạ

Mong

Thơ   •   26.11.2021
Em, xin em khóc lên đi Hát lời cay đắng làm gì thế em? Em mơ thấy gì trong đêm Sớm ra ánh mắt yếu mềm hơn xưa? Mong nghe em hát về mưa Về căn phòng có gió lùa yêu thương Về hoa nắng mọc bên đường Về con tim hết chán chường từ lâu Về bức tranh

Thức

Thơ   •   04.01.2022
Những bông hoa ngái ngủ Nhắc cho em về anh Những chiếc lá ngái ngủ Nhắc một ngày rất xanh Thức dậy ở bên nhau Mà có còn nhau đâu Chỉ trong mơ mới nhận Nỗi dịu êm buổi đầu Rất lâu không còn khóc Rất lâu không còn chờ Rất lâu không quen được Những thoá

Thơ   •   26.11.2021
Những giấc mơ lặp lại nhiều đêm Nhắc về nỗi buồn lo thủa trước Chôn đáy ngàn năm nào ai biết được Những lỗi lầm nông nổi, thơ ngây Cứ thử một lần uống rượu đón say Để nhòa đi gương mặt người êm dịu (Đắng cay nào chẳng cho dư âm ngọt lịm!

Tro tàn êm ái

Thơ   •   04.01.2022
Chút tàn tro còn sót lại sớm mai Cho ta biết bếp lò từng rất đượm Đôi bàn tay ngỡ ngàng chạm vào khoảng trống thân quen duy nhất Tách trà xanh trên bàn nguội ngắt Que cời rỉ sét Căn phòng ngập hơi giá mùa thu... Ngoài trời giăng lớp lớp sương mù Ch

Thế còn con trai?

Thơ   •   04.01.2022
(Viết cho ngày 20-10) Hôm nay đến lớp Thấy ngày của cô Nhiều hoa lắm nhé Cả quà nữa cơ! Về nhà bố bảo “Mừng ngày của bà Mừng ngày của mẹ Bon vẽ bông hoa!” Bon ngồi chờ mãi Được nhắc đến tên Chờ đến tận đêm Vẫn… không ai gọi! Bon bèn hỏi bố: -

Gọi hoa

Thơ   •   05.01.2022
Gieo một hạt hoa nâu Ngái ngủ. Đất đen đất màu Sẵn sàng giấu tình yêu vào ngực Không nắng không mưa không trời xanh ấm áp Hạt mơ này có nảy được lên? Vòng tay đen hơi thở màu đen Siết chặt giấc mộng dài hoang tỉnh Đừng gọi nhau bằng công thức ba sô

Viết cho người con gái tài hoa sáng suốt

Thơ   •   04.01.2022
Những ngón tài cầm kỳ thi họa của người con gái Đâu chỉ dành làm mê hoặc một người đàn ông mà phải làm mê hoặc chính mình Những người đàn ông đáng yêu, nhưng tàn nhẫn, vô tình Là một phần của đời ta, chỉ là một phần thôi, quyết không phải là tất cả!

Con thú nhỏ của tôi

Thơ   •   26.11.2021
Con thú nhỏ xinh xinh Có chiếc nanh nhọn hoắt Có giọng cười lanh lảnh Có đôi chân chạy nhanh Con thú nhỏ xinh xinh Có đôi tay thoăn thoắt Có ánh mắt trong vắt Có vầng trán thanh thanh Con thú nhỏ xinh xinh Nằm lặng im không nói Mắt nhắm nghiền mệt m

Say

Thơ   •   26.11.2021
Em phải tỉnh Để nghe anh kể nỗi lòng say Những vần thơ nếu không say chưa chắc đã có men nồng đến vậy Thơ anh kể về ngày xưa của anh, ngày xưa xa ngái Nói chuyện ngày xưa bao giờ cũng dài Chuyện ngày nay sao mà ngắn ngủi! Tuổi thơ là cuốn phim

Tháng ba sông Hồng

Thơ   •   26.11.2021
Giêng hai cháy, tháng ba còn tàn lửa Rụng rơi hoa gạo mé sông Hồng Như máu chảy, không cầm được nữa Trong nắng lấp lánh hoàng hôn đỏ Màu môi em ngày làm dâu Màu quân hàm anh ngày nhập ngũ Và đâu đó: Màu những cánh buồm Ta đặt cược tuổi mình vào đấy T

Bể cá

Thơ   •   04.01.2022
Em có bể cá Xanh biếc rong rêu Một lớp sỏi trắng Dưới đáy rải rêu Cá vàng, cá đỏ Bơi lượn thảnh thơi Em cho cá mượn Một ít đồ chơi Có cái hang bé Để chơi chốn tìm Một bên thành bể Lắp gương rất xinh Bọn cá đều thích Ngắm mình trong gương Nhưng cá Dọ

Chiếc lá

Thơ   •   05.01.2022
Giữa bao kỳ lạ đang độc chiếm cuộc đời này Điều bình thường lại khiến ta hoảng sợ: Giấc ngủ dài của đứa trẻ, Tiếng cười vô tư lự trong mơ, Những câu chuyện miên man vô nghĩa ấu thơ, Mùa hè bỗng có ngày màu xám, Lá rơi như mưa qua ô cửa Gọi học trò đế

Con đường trăng

Thơ   •   26.11.2021
Cái đêm ấy qua đi. Tôi không rõ nữa Con đường trăng có thực hay mơ Nếu là thực sao biến đi như ảo ảnh Nếu là mơ sao mơ mãi đến giờ? Tôi thấy mình đi trên đường quen Chưa khuya lắm và trăng rất sáng Không tự hỏi vì sao vắng lặng Khách bộ hành chỉ mộ

Đi bộ

Thơ   •   26.11.2021
Lâu lâu không thấy người đi bộ Mình thì mệt nhoài, chẳng có hứng đi Mọi người ơi, thể dục, mấy khi Cammy Kịch, kịch, kịch Cộc, cộc, cộc Lịch bịch, lịch bịch... Loẹt xoẹt, loẹt xoẹt... Vất vưởng, vất vưởng... Tiếng chân ai đi bộ trên đường Ngườ

Cơn choáng

Thơ   •   05.01.2022
Con số giản đơn ít ỏi, 90:60 Tim từ chối truyền tín hiệu về ngón tay Có thể uống say Để con số tăng lên giả dối Nhưng em chỉ ngồi và đợi Nghe tim đập chậm dần Chỉ một phút thôi trước mắt Sẽ biến mất Tất cả Những xôn xao hoa cỏ mùa xuân Những ấm áp ng

Nắng lạnh

Thơ   •   26.11.2021
Cửa sổ nhà mình đầy ắp mùa Thu Nắng rực rỡ em tưởng rằng ấm áp Một mùa rớt đang về cho ảo giác Ôm nắng vào lòng, bàn tay lạnh hơn băng Hoa trong vườn như dậy màu hơn Dù thân lá ngả nghiêng trong gió lớn Cỏ úa dần từng sợi Chầm chậm ta đạp lên thời g

Cá voi

Thơ   •   04.01.2022
Ngày xưa có anh Cá Bơi lội dưới dòng sông Thấy bầy Voi rất đông Đi ra sông uống nước Vòi Voi dài cả thước Hút được nhiều nước ghê Voi uống chán uống chê Rủ nhau chơi phun nước! Anh Cá muốn bắt chước Các bạn Voi khổng lồ Anh uống đến cạn khô Cả dòng s

Kỷ niệm mùa đông

Thơ   •   26.11.2021
Tôi vẫn thường trở lại những tháng năm Ký ức ấm êm một thời xưa cũ Thời cái mặc, cái ăn còn chưa đủ Nhưng vẫn đủ đầy hơi ấm mẹ cha Tôi thường mơ về những mùa đông xa Gió bấc vườn nhà luồn qua khe cửa Con muỗi rét đòi vào màn ngủ Mẹ đùa một câu làm ch

Mãi mãi

Thơ   •   05.01.2022
Những cánh hoa sắp tàn những lá cây sắp úa Mình có nhau lại thành một kiệt tác của tạo hoá Chỉ cần rất mực yêu thương Ta sẽ dồn niềm mơ sống Cho một tình yêu gắng gỏi vươn lên Ngắn ngủi ư? Không. Xanh tươi sẽ nhanh phai. Úa tàn là mãi mãi!

Mất đêm…

Thơ   •   26.11.2021
Khi xa Hà Nội Tôi không còn đêm Lặn vào gió thổi Ngợp trăng trên thềm Chuông chùa vang vọng Từ một cõi mơ Cành khuya sương đọng Giọt rơi bao giờ? Dài theo nỗi nhớ Một tiếng rao đêm Thơm mùi lá khúc Mùa đông lạnh, hiền… Khi xa Hà Nội Tô

Mưa đông

Thơ   •   26.11.2021
Khe khẽ hình như mưa rơi Đâu đó trong ta mùa đổi Đất lả mềm đi dưới chân Cỏ úa dọc ngang rối bời Đã nghe lạnh dần trên má Bỗng nhớ bàn tay một người Ấp vào chén trà bốc khói Sưởi ấm hồn ta một đời Mùa Đông có cơn mưa Đông Nhẹ bỗng như xa như gần Nhì

Ngày không mặt trời

Thơ   •   05.01.2022
Một ngày không mặt trời Là một ngày nghỉ ngơi Một ngày không diệp lục Một ngày không trên đời Một ngày lá buông xuôi Nghe trên thân nước đọng Giọt trong xa vời vợi Một ngày không bay hơi... Sự sống đang ngưng lại Chết trong khúc ca cười Ngày úa mùa

Ghế mộc

Thơ   •   05.01.2022
Dãy ghế nằm bên ngoài một nhà hát Bên trong người ta khóc cười... Những chiếc ghê mộc như tình yêu không sơn vẽ trơ trọi giữa đời chẳng thuộc về ai Ngồi xuống nhẹ thôi để đứng dậy thấy thời gian còn lại Những người không hay nhớ Những người mau quê

Nơi tâm bão

Thơ   •   26.11.2021
Đừng nói với em là anh đợi bão Trận cuồng phong đang gào thét nơi này Luồng khí lạnh làm tay không còn ấm Mắt tối sầm những ý nghĩ đắng cay Thôi anh cứ ở vùng tâm bão ấy Thấy nắng trong và mây trắng trên đầu Một chút tối phía chân trời đang cháy Là l

Em ghen với anh, người yêu!

Thơ   •   26.11.2021
Em ghen với anh, người yêu ơi Vì anh được yêu nhiều quá thể Trên đời này có bao nhiêu người như thế Những người được yêu giống anh? Nhận từ cuộc đời tia sáng mong manh Từ mắt nhìn xa xăm, từ muôn vàn ý nghĩ Từ một lần tim đập nhầm nhịp nghỉ Khiến má

Đầm nước trong soi rõ bóng nỗi buồn

Thơ   •   05.01.2022
Đầm nước trong soi rõ bóng nỗi buồn Êm như không ai biết Chỉ lũ ếch kêu la thảm thiết Khi nỗi buồn chạm phải lá súng xanh Đừng kể cho em nỗi khổ của anh Ngồi bên đầm, em đã nhìn thấy nó Lội xuống nước thấy chân buồn rã rượi Thoáng hoàng hôn tha thiế

Ra trường

Thơ   •   26.11.2021
Mơ gì em một thời đã qua Một thời ước mơ thành cổ tích Một thời điểm năm là nước mắt Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở Giữa sân trường mộ

Vị khách

Thơ   •   04.01.2022
Một vị khách kỳ lạ Xam xám, rất nhiều chân Nếu học Toán kém quá Đếm cũng hay bị nhầm Một vị khách rất quý Chẳng làm phiền chúng ta Khẽ khàng, không ầm ĩ Lang thang nơi góc nhà Một vị khách bận rộn Chăng võng và kết tơ Không cần ai tiếp đón Bắt muỗi r

Tuyết

Thơ   •   26.11.2021
Ngỡ như mát rượi tay mềm Giữ lâu - bỏng rát nỗi niềm trên tay!

Cô gái đang yêu

Thơ   •   26.11.2021
Những cô gái đang yêu Cho đến già vẫn yêu như thời con gái Chẳng cần biết yêu ai Bởi cứ yêu được một người trai là đủ! Em từng yêu anh tình đầu không biết sợ Cánh hoa cúc vặt trụi dần, đau xót biết bao Bói tim anh, bói lòng anh: Đắng? Ngọt? Khát kha

Mẹ cáo dặn...

Thơ   •   04.01.2022
Trong đêm tối Bỗng ánh lên Một cái gì Trăng trăng trắng Mẹ cáo dặn: "Này các con, Nhớ bám theo Cái đốm trắng Đó là đốm Trên đuôi ta Đường còn xa Đường rất tối Đuôi chỉ lối Cho cáo đi Nối đuôi nhau Không sợ lạc!"

Nước mắt đàn ông

Thơ   •   26.11.2021
Trăm ngàn lần em khóc: Chẳng mềm lòng một ai Một lần anh rơi lệ Cuộc đời em an bài.

Anh nhìn qua cửa sổ chiều nay

Thơ   •   26.11.2021
Anh nhìn qua ô cửa chiều nay Ô cửa tím đã ngả màu nhợt nhạt Anh ôm cây đàn mà không hát Lẫn lộn trong đầu những lời hát chia tay Anh không uống gì vì không thể say Anh không đi nằm vì không muốn ngủ Nhưng thao thức mãi vì em anh lại không dám thử Nê

Muỗi

Thơ   •   04.01.2022
- Đừng chạy theo tớ nhé Tớ chẳng phải mồi đâu! Cậu chớ cắn tớ đau Vì mẹ tớ sẽ đánh! Mẹ tớ trông hiền lắm Nhưng yêu tớ quá mà Tớ mà chảy máu ra Cậu biết tay mẹ tớ!

Vỡ vần

Thơ   •   26.11.2021
Vẩn vơ nhặt những vỡ vần Yêu anh em gọi trăm lần “Anh yêu” Những vần đã vỡ một chiều Dùng tình chắp lại được nhiều tứ thơ Em se một sợi chỉ mơ Thêu vào thơ chữ “nhớ”- “chờ”… gửi anh! Chỉ là bằng trắc mong manh Bao nhiêu lỡ - dở - vỡ … thành vẹn nguyê

Hoa nở mùa đông

Thơ   •   26.11.2021
Hoa nở giữa đông Tia nắng trong lòng Nụ cười giấu kỹ Một ngày hoan hỉ Bừng lên Hoa nở cho người Thoắt đã tàn rồi Nắng xin ủ lại Nụ cười còn mãi Ấm môi Hoa nở vì tôi? Tôi cười vì ai?

Em đã về

Thơ   •   05.01.2022
Em đã về. Mùa thu không nỡ đi Cứ dùng dằng cho nắng vàng ở lại Tóc thôi bay trên phố dài khắc khoải Mũ cứng trên đầu giấu thương nhớ thật sâu Em đã về. Nhưng có thấy anh đâu Hương hoa sữa buổi đêm vẫn đó Chỉ thoảng qua như một lời nhắc nhớ Hoa không

Bồ công anh

Thơ   •   26.11.2021
Em nở dưới trời nắng mới Nụ tròn e ấp, mê say Anh là mặt trời ở xa vời vợi Đi chín mười phương bỗng dừng lại nơi này Anh gửi nắng cho hoa em kết mật, Anh thiêu lòng em cánh hoa bỏng hết rồi Anh giục nụ hoa nở nhanh, nông nổi Anh đã làm em yêu anh khô

Em làm gì khi nhớ?

Thơ   •   05.01.2022
Em làm gì khi nhớ? Không thể nói với anh Nhớ những gì mong manh Nhớ những gì khó nhớ! Hình như là hơi thở Thoảng qua từ xa xôi Thấy mềm mại trên môi Một lời mình sắp nói Hình như là dữ dội Tim nhói từ góc sâu Em không giữ được đâu Những điều cần phả

Nắng

Thơ   •   26.11.2021
Tặng Vinh Trang Em cứ hỏi vì sao anh nhớ nắng Khi Matxcơva mùa nắng đã đến rồi Mưa đầu Hạ không kịp làm mây ướt Ngập trong nắng trời sao vẫn nhớ em thôi? Nắng của anh, em từ phía xa vời Gửi đến anh những đốm vàng nghịch ngợm Nhảy múa trên mặt bàn a

Hồi tôi tám tuổi

Thơ   •   26.11.2021
Hồi tôi Tám tuổi Tóc ngắn ngang tai Mắt bắt chước ai đã biết thẫm lại buồn buồn Tuy chẳng có điều gì phải buồn Nhà có mẹ có cha Có em trai xinh xắn Có đàn vịt dưới mương, có đàn gà trong chuồng đầy nắng Có đàn bướm từ đâu lấp lánh cuối chiề

Hoa sữa

Thơ   •   05.01.2022
Người trồng hoa rồi lại giết hoa Nồng nàn quá làm người hoảng sợ Khơi mê đắm bùng lên rồi bỏ chạy Hoa rời cành còn ngất ngây say Không dám chạm vào hoa sợ thơm ngát bàn tay Không dám nghĩ đến hoa sợ đêm mất ngủ Dọc phố hoa những ngôi nhà im lìm đóng

Bàn tay

Thơ   •   04.01.2022
Bày tay xinh xinh Bàn tay xinh quá Tay sờ vào má Tay vuốt vào cằm Tay này sẽ cầm Cái thìa để xúc Cái bút để viết Cái khăn để lau Bàn tay mau mau Rót nước cho mẹ Cho mẹ thật khỏe Cho mẹ thật vui Rồi mẹ tươi cười Cảm ơn… tay bé!

Ngóng mẹ

Thơ   •   04.01.2022
Hai chú hổ nhỏ Ngồi an ủi nhau: - Mẹ sắp về tới Không còn lâu đâu Áp tai liếm láp Chải lông thật mềm Sửa soạn đón mẹ Cũng vừa hết đêm Tiếng gầm dữ dội Phía núi xa xôi "Mẹ mình gọi đấy Dịu dàng quá thôi!!!"

Ví von tình yêu

Thơ   •   04.01.2022
Tình yêu như bóng hoa Tiện thể đổ lên tường khi còn ánh sáng Tình yêu như lời hát Tiện thể anh trao em vì có một cây đàn Tình yêu như bộ phim Tiện thể ta cùng xem trong một chiều rảnh rỗi Tình yêu không có lỗi Khi cuộc đời chẳng ai ra tay sắp xếp Cứ

Cảm ơn anh

Thơ   •   05.01.2022
Cảm ơn anh đã ở bên em, tung chiếc phao xuống dòng sông trong suốt neo giữ em giữa những nỗi buồn Nỗi buồn của em không ai thấy được nó trong hơn cả nước sông Cảm ơn anh đã đợi sẵn trên bờ đưa tay ra khi em sắp chìm xuống đáy với một vết thương sâu m

Em mệt mỏi rồi

Thơ   •   05.01.2022
Đôi mắt em đã mệt mỏi rồi Muốn khép lại khi nắng chiều xuống phố Phố nhỏ không hàng cây lá đỏ đầu đông rùng mình theo bước gió Chỉ dòng người mải miết đi qua Không có bóng anh trên đường Nắng cũng tối, bóng mây trùm qua mắt Muốn thiếp đi quên những l

Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông

Thơ   •   26.11.2021
Anh muốn mình có mặt trong thơ em Chỉ để biết rằng anh được yêu nhiều đến thế Em nhiệt thành, rồi bỗng dưng lặng lẽ? Anh rạch ròi chia ranh giới yêu thương... Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông, Em lo lắng, chỉ sợ mình lầm lẫn: Giận dỗi nhiều hơn y

Nỗi buồn thiếu nữ

Thơ   •   26.11.2021
“Trong đám đông, bên những người xa lạ Tôi nói cười mà lòng vẫn không vui…” Trong mơ tôi gặp lại nỗi buồn Đã cùng tôi suốt một thời thiếu nữ ở trong ngôi nhà vụn vỡ Nó chẳng nhận ra tôi. Nỗi buồn xưa đã bỏ hẳn tôi rồi Khi tôi biết nói cười giữa đám

Thơ ở lại

Thơ   •   26.11.2021
Viếng chị Thu Trang. Đời người thì ngắn, đời thơ thì dài Người đã xa rồi, chỉ thơ ở lại Viết làm chi câu ân hận muộn màng Người gần với lòng ta đến thế Đời thơ dài đau xé những đa mang Lồng ngực nào đã rỗng với trần gian Trăm vạn tình có làm tim ấm l

Nước mắt Cá Sấu

Thơ   •   04.01.2022
Cá Sấu nức nở Nước mắt trào ra: “Nuốt nhầm con gà! Chao ôi, thương quá!” Nhưng đừng tin nhá Các bạn của tôi Giả dối nhất đời Nước mắt cá sấ

Buồn Vác-sa-va...

Thơ   •   05.01.2022
Buồn Vác-sa-va Vui Vác-sa-va Cùng một màu Giống nhau Giữ một lời Nói sau... Mấy chục năm Vẫn thế! Sân ga đợi Từ lâu Dáng người nào Cũng quen Bến cũ chờ Hồn nhiên Xe điện mới Chạy từ tinh mơ Vào tối Nóc nhà thờ Gọi về lối Vườn anh Xôn xao Vẫn một mà

Trên con đường mùa thu của cuộc đời

Thơ   •   26.11.2021
Anh đi trên con đường mùa thu Qua nghĩa trang, hàng mộ dài im lặng Nghe tiếng nước rơi trên lá mục Anh thèm một tiếng khóc Thấy ngực nghẹn ngào tiếng khóc của em Mình chưa từng xa nhau, phải không em? Nên anh không biết mùa thu có thể buồn đến thế A

Em cười

Thơ   •   26.11.2021
Sớm nay nghe tiếng em cười Vỡ ra một mảnh nắng tươi sau vườn Còn đâu là những lo buồn Mơ màng vẳng tiếng nước nguồn trong veo Hàng ngàn tay lá vẫy reo Có con chim muộn hót theo một bài Nâng niu mỗi buổi sớm mai Tiếng cười đi suốt ngày dài cùng anh...

Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời

Thơ   •   26.11.2021
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời Xanh nhức nhối một màu không có thật Bao năm rồi em ngỡ mình vẽ được màu trái đất Hóa ra màu Trời Đất vẫn mông lung Nào ai đã đi được đến tận cùng Đường chân trời giao hòa cùng góc bể Mà dám bảo rằng Bầu trời xanh

Điểm dừng

Thơ   •   26.11.2021
“Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt?” Trịnh Công Sơn Đâu là điểm dừng của tôi trên con đường vạn lý? Bao giờ không độc hành nữa - Chân không dừng, cùng người ấy tôi đi... Cuộc đời là những chuyến đi xa Ai đã nói thế? Và đời tôi cũng thế Từng

Một nửa

Thơ   •   05.01.2022
Người quên không quên đến cùng Nhớ không nhớ mãi Lơ lửng giữa miền trống trải Em là cái dằm trong thịt da Ngày mỗi gần năm mỗi mỗi xa Một lần nhớ là một lần nhức nhối Một lần muốn quên là một lần nghe gọi Từ trong thẳm sâu những ngón tay buồn Hãy quê

Khi tình yêu vẫn còn một chút...

Thơ   •   26.11.2021
Anh hít khí trời cũng bằng hai nhịp thở               Anh làm việc bằng hai, suy nghĩ cũng bằng hai! Buồn nhất là khi tình yêu chưa hết Mà cũng như chẳng còn ở đâu Không mộng mị

Tình thi sĩ

Thơ   •   26.11.2021
Đừng đau khổ em ơi vì tình yêu của một chàng thi sĩ Vì một bông hoa chàng gửi đến tay em qua cửa sổ toa tàu Đừng kiếm tìm chàng, em không thấy được đâu Gương mặt nhòa trong chiều nắng quái! Chàng yêu em, Chàng yêu em chỉ trong vài khắc Khi bất ngờ ha

Trong tim

Thơ   •   26.11.2021
Tôi ép vào trong tim Một bông hồng nho nhỏ Bông hồng xưa màu đỏ Nay đổi màu bạc khô Tôi nén vào trong tim Tiếng thở dài khe khẽ Cứ ngỡ rằng rất nhẹ Mà tháng năm ngân hòai Tôi cắm vào trong tim Một cái dằm bé xíu Chẳng vết thương chảy máu M

Bếp

Thơ   •   04.01.2022
Ở trong nhà ta Bếp là vui nhất: Có một lọ mật Biết nói ngọt ngào Mẹ cất trên cao Kiến không ăn vụng! Có một cái thúng Nói cười xôn xao Bởi vì ở trong Rất nhiều hạt gạo! Có một cái chảo Đen nhẻm đen nhèm Ngọn lửa bùng lên Chảo kêu: "Nóng! Nóng!&q

Tử Cấm Thành

Thơ   •   04.01.2022
Ớn lạnh cơn thơ Dọc lưng thi sĩ Cây nhội già thả từng từ mới mẻ Ta chưa từng biết tên cây Ớn lạnh cơn say Tóc dựng trên đầu nỗi sợ Ta say rồi sao em tỉnh thế Nụ hôn xưa không có phút bắt đầu Bước lạnh cạnh bước say Nghiêm trang và nồng nhiệt Trẻ thơ

Trái đắng

Thơ   •   26.11.2021
Mình bây giờ không là gì của nhau Gần tấc gang mà trăm lần cách trở Chẳng cần chọn tháng năm, chọn ngày, chọn cớ, Cuộc chia tay nào cũng thế mà thôi! Tôi trở về là tôi đơn côi Tìm lại cái riêng ngày xưa đã cũ Thói quen thường khiến hai ta đều bỡ ngỡ

Đừng cháy!

Thơ   •   26.11.2021
Tôi chẳng từng mong được cháy vậy sao Mắt có lửa, tim nóng bừng trong ngực Cả má nữa, cũng dễ dàng đỏ rực Vì một lời người ấy nói bâng quơ Tôi chẳng từng mong đấy sao những yêu, nhớ, mong chờ Hồn run rẩy sợ tiếng tim đập mạnh Cốc nước rót ra bọt dâng

Tết không về

Thơ   •   26.11.2021
Cứ hẹn lần năm này sang năm khác Hai chục năm Tết cũ đã phai Hoa tím ta yêu góc đường xơ xác Có còn ai thương rét lộc rét đài? Rong ruổi làm chi bước đường mê mải Để mùa Xuân cũng không kịp trở về Mùi hương cũ nhớ mòn trong ký ức Nhắm mắt vào cố tưở

Nhớ Tết Tây

Thơ   •   05.01.2022
Tôi lại sống với mùa Đông chưa cũ Vẫn ấm chân đôi ủng lông dày Vẫn mềm mại đôi găng tay len nhỏ Vẫn muộn màng đêm sáng tuyết bay Ô cửa sổ đã thắp lên ngọn nến Thức cùng tôi như lời chúc âm thầm Lời thân thiết dành cho người yêu mến Nhắc tên người đã

Sẽ có lúc...

Thơ   •   04.01.2022
Sẽ có lúc anh gọi em thì em biến mất Anh tìm trời tìm đất Em đi mãi không về Như cánh bướm, em rập rờn trong tim anh Như gió xanh, em vò đầu tóc anh rối tung Như mật ngọt, em kéo một bầy kiến đến làm anh bấn loạn Như nụ hoa, em nở trong tay anh và ch

Điều ước

Thơ   •   05.01.2022
Ước sao yêu được một người Để quên dịu dàng đã mất Để xóa nỗi đau có thật Cũ xưa không chốn quay về Bắt đầu nghĩ đến một người Để thôi nhớ về người khác Để bàn tay đừng ngơ ngác Đưa vào khoảng trống không tên Nhắm mắt tưởng ra một người Nhạt nhòa ánh

Nước mắt của riêng em

Thơ   •   26.11.2021
Có đôi khi em ngồi trong bóng tối Lặng lẽ buồn và thoáng chút cô đơn Khóc một mình có thể sẽ buồn hơn Nhưng nước mắt này đỡ làm anh mệt mỏi Em chạy ra vườn, tìm thân cây to lớn Gục đầu vào, cây thấu hết niềm đau Cây xù xì, cây chẳng nói gì đâu Cây cô

Giấc mơ đen

Thơ   •   05.01.2022
Những giấc mơ vô lý hàng đêm Nhắc một nỗi lo âu có thật Em thức giấc không vì em sợ Giữa đêm dài em không gọi tên anh! Mặt biển đen và cơn bão màu đen Những thân cá tả tơi kỳ quặc Em là sóng điên cuồng bất tận Không nhận ra mình giữa bức tranh đen. T

Đom đóm rừng dương

Thơ   •   26.11.2021
Chiều đã buông, cánh rừng đã lặng Những thân cây dáng đứng thẳng vẫn buồn Giá vùi mặt xuống đất kia như cỏ Thì nỗi niềm có dễ chịu hơn không? Nắng đã tắt, dòng sông xa thẫm lại Vạt hoa vàng cũng khép những niềm vui Gió thì lạnh, cỏ cuối mùa cằn cỗ

Giữa một ngày trôi

Thơ   •   05.01.2022
Cho một cơn ớn lạnh Cho một dao động không đều của quả lắc Cho mấy chục độ nóng không đo bằng nhiệt kế Cho một điều bình thường giữa mãi mãi bất thường Tay mềm Má nhỏ Hương cỏ Xa xôi Mặt trời Hồi hộp Thay cho Một người Mến thương Nhặt lấy Giữa chiề

Hoa đá

Thơ   •   05.01.2022
Đá nở hoa trên vách núi cánh hồng đen bạc những nỗi niềm Người tri kỷ cất tiếng ca từ lồng ngực dồn yêu thương từ quặn thắt đáy lòng Màu đỏ là khăn áo của em Màu xanh điệp trùng là áo của núi Áo của ta đen buồn không trông đợi Cánh hồng đen nở trên v

Chén tình

Thơ   •   26.11.2021
Tôi nhớ một bài thơ có đôi chữ "Chén tình" Đơn giản thế mà gợi nhiều điều thế! Tình rót mãi có đầy được bể? Uống cạn chén này tình có cạn theo không? Hôm nay vào quán lá đang đông Những lữ khách dừng chân giày vẹt gót Một bầu rượu đượ

Bùa khèn

Thơ   •   05.01.2022
Người ta bảo chiếc khèn này bị bỏ bùa Nên con trai môi không rời, ngón tay không mỏi Nên con gái thôi không chờ đợi Chỉ đi theo tiếng khèn qua bốn núi năm thung Tóc đã bạc hai bên thái dương Mà cái nhìn vẫn nhức tình đáy mắt Cái lưng đeo gùi cả đời k

Lời con

Thơ   •   26.11.2021
Con nghe thấy mẹ rồi, mẹ ơi! Từ xa thẳm con đợi tháng năm gần lại Đợi ngày cha mẹ gặp nhau Đợi ấm lên những mùa Đông tê tái Đừng thôi mong chờ, đừng thôi nghĩ về con! Từ thuở xa xưa trời đất vuông tròn Con đã là con của mẹ Mẹ đừng giận cha nh

Noel là gì?

Thơ   •   04.01.2022
Mẹ ơi, Noel là gì? Là củi cháy trong bếp lửa Bão tuyết thét gào ngoài cửa Cỗ xe tuần lộc vẫn đi Mẹ ơi, Noel là gì ? Là một ông già hiền hậu Không ngại đêm đen, đường xấu Đến đây mang quà cho con Mẹ ơi, Noel là gì ? Là vui rộn ràng trong ngực Là hát b

Khóc

Thơ   •   26.11.2021
Em đọc câu thơ Trần Dần “Anh cho phép em khóc nhiều khóc nữa” Mà mỉm cười Ghen với người. Còn em? Người cho phép em khóc Là ai? Mắt em bỏng lên cuối một ngày dài Bắt lửa khi trời dần sáng Vệt màu đỏ vỡ ra mắt nát Tay chạm vào má khô, tự hỏi: Ngườ

Ô tô buýt

Thơ   •   04.01.2022
Ô tô buýt cả tuần Đi hoài không được nghỉ Ô tô buýt mỏi chân Vừa đi vừa ngẫm nghĩ: “Ôi giá được một lần Nằm dài trên giường nhỉ!” Thương cho ô tô buýt Suốt ngày đi và đi...

Đợi nắng

Thơ   •   26.11.2021
Lá chín rồi, tôi đợi nắng lên Để mùa Hè lại về theo bước gió Mùa Hè rớt như một tình yêu nhỏ Bừng lên trên màu cỏ úa vàng Cả năm trời chỉ ngóng một mùa sang Như cả đời mong một lời mê muội Để mắt long lanh tình lại mới Để vần thơ chẳng cũ vớ

Bài thơ đêm Giáng Sinh

Thơ   •   05.01.2022
Chưa bao giờ em tin Chúa đâu anh Mà Giáng sinh năm nay em cầu nguyện Lời thành tâm, chúc điều lành thiện Muốn cùng đời chia sẻ những đắng cay Đêm qua em nghe một người say Khóc nức nở trong quên trong nhớ Chai rượu trong veo đựng bao buồn khổ Em nỡ

Rượu (II)

Thơ   •   26.11.2021
Chén rượu này khó cạn Bởi đựng đầy nỗi đau Lời tâm tình khó nói: Bởi nào đã say đâu!

Cây bạch dương

Thơ   •   26.11.2021
Đừng nghĩ về em như nghĩ về cây bạch dương nhỏ Tâm hồn em không trong sáng như thế cho dù nó cũng dịu hiền giống bạch dương Trong khổ đau đứng thẳng kiêu hãnh như thế em không biết làm, em chỉ thường gục ngã Buồn bã âm thầm như thế em không b

Tình yêu xanh

Thơ   •   26.11.2021
Em nhìn thấy anh trong đời Rất nhiều lần nên không còn xa lạ Chẳng biết nhau nhưng đã như thân quá Để một ngày em thảng thốt gọi: "Anh!" Có một tình yêu mãi mãi còn xanh Kỳ lạ như  con đường hoang không tên gọi Như mùa đông dài c