Kỷ niệm mùa đông
Tôi vẫn thường trở lại những tháng năm Ký ức ấm êm một thời xưa cũ Thời cái mặc, cái ăn còn chưa đủ Nhưng vẫn đủ đầy hơi ấm mẹ cha Tôi thường mơ về những mùa đông xa Gió bấc vườn nhà luồn qua khe cửa Con muỗi rét đòi vào màn ngủ Mẹ đùa một câu làm ch
Nội dung bài thơ: Kỷ niệm mùa đông
Tôi vẫn thường trở lại những tháng năm
Ký ức ấm êm một thời xưa cũ
Thời cái mặc, cái ăn còn chưa đủ
Nhưng vẫn đủ đầy hơi ấm mẹ cha
Tôi thường mơ về những mùa đông xa
Gió bấc vườn nhà luồn qua khe cửa
Con muỗi rét đòi vào màn ngủ
Mẹ đùa một câu làm cha khe khẽ cười
Ngọn đèn dầu chao sáng góc tường vôi
Đến bây giờ nghĩ lại thấy xa xôi
Mười mấy năm thôi mà đã thành cổ tích
Kho kỷ niệm tôi cái còn cái mất
Dẫu Tết nào tôi cũng giở ra xem
Nhưng từ lâu tôi đã chẳng xếp thêm
Những kỷ niệm vào kho kỷ niệm
Cha đã qua đời. Và tôi biết
Quá khứ chúng tôi đầy ắp bóng cha mình
Người trong đời có những kỷ niệm xinh
Tôi trong đời có nỗi nhớ về mùa rét
Mùa của thời ấu thơ thương mến nhất
Gió bấc. Vườn nhà. Và mẹ. Và cha.
Bài thơ Kỷ niệm mùa đông của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Còn ai, ngồi lại đây một phút?
Đầm nước trong soi rõ bóng nỗi buồn
Thày sẽ giúp tôi trở thành người lớn
Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông
Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng
Em có thể một mình hạnh phúc được không?