Buồn Vác-sa-va...
Buồn Vác-sa-va Vui Vác-sa-va Cùng một màu Giống nhau Giữ một lời Nói sau... Mấy chục năm Vẫn thế! Sân ga đợi Từ lâu Dáng người nào Cũng quen Bến cũ chờ Hồn nhiên Xe điện mới Chạy từ tinh mơ Vào tối Nóc nhà thờ Gọi về lối Vườn anh Xôn xao Vẫn một mà
Nội dung bài thơ: Buồn Vác-sa-va...
Buồn Vác-sa-va
Vui Vác-sa-va
Cùng một màu
Giống nhau
Giữ một lời
Nói sau...
Mấy chục năm
Vẫn thế!
Sân ga đợi
Từ lâu
Dáng người nào
Cũng quen
Bến cũ chờ
Hồn nhiên
Xe điện mới
Chạy từ tinh mơ
Vào tối
Nóc nhà thờ
Gọi về lối
Vườn anh
Xôn xao
Vẫn một màu
Vác-sa-va
Một góc rất nhỏ
Như chưa từng có
Như chưa từng qua
Như chưa từng xa...
Bài thơ Buồn Vác-sa-va... của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông
Còn ai, ngồi lại đây một phút?
Em có thể một mình hạnh phúc được không?
Món quà cuối cùng của tình yêu
Khi tình yêu vẫn còn một chút...
Đầm nước trong soi rõ bóng nỗi buồn
Còn ai có thể làm em buồn, ngoài anh?
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời