Ghế mộc
Dãy ghế nằm bên ngoài một nhà hát Bên trong người ta khóc cười... Những chiếc ghê mộc như tình yêu không sơn vẽ trơ trọi giữa đời chẳng thuộc về ai Ngồi xuống nhẹ thôi để đứng dậy thấy thời gian còn lại Những người không hay nhớ Những người mau quê
Nội dung bài thơ: Ghế mộc
Dãy ghế nằm bên ngoài một nhà hát
Bên trong người ta khóc cười...
Những chiếc ghê mộc như tình yêu không sơn vẽ
trơ trọi giữa đời chẳng thuộc về ai
Ngồi xuống
nhẹ thôi
để đứng dậy thấy thời gian còn lại
Những người không hay nhớ
Những người mau quên
Những người không muốn đi
Những người không về nữa
Những người không dám nói
Những người không thể nghe
và cả những người trở bước chẳng hề ngoái lại nhìn nhau...
Tôi thấy họ
đang ngồi cả đây.
Bài thơ Ghế mộc của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Viết cho những giấc mơ tuổi hai mươi
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời
Hà Nội hôm nay làm tôi buồn quá
Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!
Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng
Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga
Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông
Viết cho người con gái tài hoa sáng suốt
Em không nhận thêm điều gì nữa
Khi tình yêu vẫn còn một chút...