Mùa xuân ở A Đời
Em lại về A Đời Mùa xuân theo em đó Những cánh rừng hoa lau mênh mông... Ơi A Đời thôn nhỏ Chưa từng qua mà sao nhớ mong Bạn anh vẫn bảo ở đó có sao Hôm Gần ta hơn bất cứ nơi nào mặt đất Gần ta như ngọn lửa cơm nhiều của mẹ Ngày ta đi xa về... Bạn a
Nội dung bài thơ: Mùa xuân ở A Đời
Em lại về A Đời
Mùa xuân theo em đó
Những cánh rừng hoa lau mênh mông...
Ơi A Đời thôn nhỏ
Chưa từng qua mà sao nhớ mong
Bạn anh vẫn bảo
ở đó có sao Hôm
Gần ta hơn bất cứ nơi nào mặt đất
Gần ta như ngọn lửa cơm nhiều của mẹ
Ngày ta đi xa về...
Bạn anh vẫn bảo
ở đó có dòng sông
Nuôi những con thằn lằn trong hốc đá
Và những mái nhà
đẹp như ngày xưa...
Nhưng đồng bào còn đói
Người già còn đau
Rựa chưa lên rẫy
Trẻ chưa học bài
Em còn về đó
Gùi gạo trên lưng
Xắc thuốc bên vai
Anh thấy dáng em mảnh khảnh
Qua dốc Ngàn Tám, chiều nay
Giữa hai lần đi
Em để lại cho anh
Ngày kết nạp Đảng
và nụ cười cô nữ sinh thành phố thương yêu...
Có bao giờ như chiều nay
Đàn ve rừng gọi rối cả lòng anh
Mong em ở lại
Kể cho anh nghe
Một vì sao Hôm
Đẹp như mắt nhỏ
Chảy một dòng sông
Đá ghềnh ấp ủ
Và những bản làng
xôn xao tiếng trẻ
xanh rờn mái rẫy
Đẹp như ngày xưa
Đẹp hơn ngày xưa
Đạp ngày em xa...
Bài thơ Mùa xuân ở A Đời của tác giả Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm
Nghệ danh: Nguyễn Khoa Điềm
Tên thật: Nguyễn Khoa Điềm
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Khoa Điềm - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Mùa xuân ở A Đời,Thơ Nguyễn Khoa Điềm,Nguyễn Khoa Điềm
Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ
Người con gái chằm nón bài thơ
Con gà đất, cây kèn và khẩu súng