Lau
Xe đi trong rừng lau Lau làm mây, lau làm bàn tay Vuốt nhẹ vào buồng lái Buồng lái ta có giàn tre làm mái Thêm lau che đường, buồng lái hóa nhà ta Kỷ niệm tuổi thơ phơ phất bóng lau qua Lớp trẻ đi những triền đồi bãi sóng Trên vai bạn cờ lau tập trậ
Nội dung bài thơ: Lau
Xe đi trong rừng lau
Lau làm mây, lau làm bàn tay
Vuốt nhẹ vào buồng lái
Buồng lái ta có giàn tre làm mái
Thêm lau che đường, buồng lái hóa nhà ta
Kỷ niệm tuổi thơ phơ phất bóng lau qua
Lớp trẻ đi những triền đồi bãi sóng
Trên vai bạn cờ lau tập trận
Lịch sử ngàn xưa là ước mơ nay
Xe đi trong rừng lau gió lay..
Những hòm đạn ba-mươi-cân nén chặt thùng xe
Những tải gạo năm-mươi-cân căng tròn nóng hực
Truyền thuyết xưa và thần thoại nay
Lấp lánh khung trời cánh hoa lau bay
Thung lũng A Xo một bầu cộng hưởng
Bê-năm-hai và pháo địch rú gào
Nhưng năm năm trời xe ta đi là thế
Dìu dắt cửa ngoàn vẫn tiếng lau xao
Yêu những đồi lau ra trận đêm nao
Lau thắp sáng hai bờ vực thẳm
Qua trọng điểm gạt mồ hôi thấp nhám
Những bông lau vướng vít tự bao giờ
Một màu hoa sáng loáng cả mùa khô
Màu tốc độ trên tuến đường vận chuyển.
Bài thơ Lau của tác giả Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm
Nghệ danh: Nguyễn Khoa Điềm
Tên thật: Nguyễn Khoa Điềm
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Khoa Điềm - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Lau,Đất ngoại ô,Thơ Nguyễn Khoa Điềm,Nguyễn Khoa Điềm
Con gà đất, cây kèn và khẩu súng
Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ
Người con gái chằm nón bài thơ