Ngọn lửa Mô-ri-xơn

Thơ   •   Thứ sáu, 05/11/2021, 15:00 PM

A Tất cả ba mươi triệu tấm lòng Việt Nam đều xúc động Nghe cháy trên ta ngọn lửa nồng thiêu đốt thịt da Anh Chính Anh cũng từng nghe cháy trên mình cơn lửa dữ đốt thiêu nghìn con trẻ Xương thịt con người phân bố khắp năm châu, vẫn một Cắt nơi này thì

Nội dung bài thơ: Ngọn lửa Mô-ri-xơn

A

Tất cả ba mươi triệu tấm lòng Việt Nam đều xúc động

Nghe cháy trên ta ngọn lửa nồng thiêu đốt thịt da Anh

Chính Anh cũng từng nghe cháy trên mình cơn lửa dữ đốt thiêu nghìn con trẻ

Xương thịt con người phân bố khắp năm châu, vẫn một

Cắt nơi này thì nơi kia chảy máu

Biết bao đêm cơ thể người anh hùng nước Mỹ

Tự thấy mình là một mảnh đất Việt Nam

Hứng những mưa bom, chịu những trận càn

Anh nghĩ: nếu bom rơi thì trên mình Anh, nó sẽ rơi

Lửa cháy thì trên Anh, nó cháy

Cho đến sáng nay Anh là Nguyễn Văn Trỗi, là Lê Dừa, là Giê-su Cơ-rít

Là em Tám-đuốc-sống thiêu kho đạn giặc

Máu cao hơn mọi thứ máu thánh thần, máu Chúa

Một Phan Đình Giót lấp lỗ châu mai che ta từ phía ấy

Từ cái Lầu năm góc, Lầu trắng, lầu vàng đang xả súng vào nhân loại

Ôi! Bốn bề đồng đội đang lên

B

Anh tự thiêu, nhưng chớ quên đây là tội ác của quân thù

Những Giôn-xơn, Đin Rát, Goan-tơ, Rốc-kơ-phe-lơ, Ni-xơn, Tay-lo, Ca-bốt Lốt...

Giữa người người, đấy là những con người thú

Những Mắc Na-ma-ra giết người xong lại quay lưng với máu người bên ngoài cửa sổ

Ở đâu đâu, với ai ai, chúng cũng chỉ là bọn giết người

Với những người này chúng gí súng vào tay rồi hô "Giết! Giết!"

Với những người kia, chúng xích sắt vào chân rồi bảo "Đây là người phải giết".

Cho đến những người khác nữa, chúng bắt họ muốn giết được chúng ư, thì cũng phải tự giết lấy mình

Mô-ri-xơn phải đào chiến hào ngang qua hạnh phúc gia đình Anh

Anh anh hùng sao! Và chị rất anh hùng

Tôi quì xuống, bế hôn từng cháu nhỏ

Mô-ri-xơn lấy thịt da mình ra xây đắp ụ

Từ máu xương Anh mà Anh cản giặc xông lên

Tôi biết Anh vào cái chết uy nghi như vị tuớng...

Trí tuệ Anh cân nhắc từ địa điểm, đến thời gian, nơi phát hỏa

Cách triển khai nó ra trong hàng triệu trái tim sao cho kết quả

Lửa bắn từ góc độ nào ra thì ngã gục quân thù

Anh ý thức, tuyệt vời ý thức

Như một nhà bác học, đang điều khiển từng phương trình định luật

Như một người yêu, Anh đi về cái chết rất yêu đã chọn của mình

Nhưng, nhưng không được quên quân thù tàn ác!

Không được quên cái bóng đen trên lầu của Mắc Na-ma-ra

Không có bọn giết người, bàn tay Anh việc gì nghiêng bình xăng châm lửa?

Có thể bàn tay ấy bây giờ đang lật từng trang sách vẽ cho con

C

Tột cùng đau thương, nhưng lửa đốt người Anh không phải lửa đau thương

Anh không phải cùng đường nên kết liễu đời Anh đâu! Anh là kẻ mở đường

Ánh sáng của Anh không để lại một tí tro than nào siêu hình tiêu cực

Bao lòng tro hồng lại lửa, nhờ Anh

Mô-ri-xơn, một người bình thường giữa triệu người bình thường nước Mỹ

Khi Anh xách biểu ngữ đi biểu tình, quân thù tạt xe qua không để ý

Anh không phải thống đốc ban nọ ban kia, vua dầu hỏa,

vua xi măng, vua thép, vua cao su hay chủ ngân hàng ngân họ

Anh không có nguyên tử, hạt nhân, hạm đội, chư hầu,

vô tuyến truyền hình, thuốc độc giết người, báo chí khiêu dâm hay tia tử ngoại

Nhưng Anh có sức mạnh này bọn thù không chống nổi: trái tim Anh...

Min-lơ có gì đâu? Ngoài cái thẻ quân dịch. Nhưng đốt nó lên đấy là vũ khí

Ken nát Cốt stơ rếch có gì đâu? Chỉ có cái dạ dày,

nhưng nó không chịu ăn, nó là sức mạnh!

Hàng vạn thanh niên Mỹ khác có gì đâu? Chỉ có hai cánh tay căng đầy máu...

Chúng ta đâu có phải bọn lái súng mà! Chúng ta nghèo, có gì đánh nấy

Chích máu này ra là trận đánh đây rồi

Tất cả mỗi chúng ta đều có một hạt nhân:

Cái nguyên tử sẵn sàng nổ dây chuyền khi đồng đội gọi

Ấy là quyền ta sống và quyền ta chết cho ta, cho đồng đội

Ôi! Trận địa hôm nay đã chuyển từ Đồng Tháp Mười về đến Lầu năm góc

Mắc Na-ma-ra nhìn xuống đường ngỡ đấy là cầu Công Lý

Giôn-xơn loét óc, loét thần kinh cùng với loét dạ dày

Chúng bay run sợ tự đáy lòng, đáy phòng, đáy huyệt

Không có cách gì để "thương lượng hoà bình" với lửa thiêu nghìn độ

Bởi lửa đốt chúng mày là lửa của nhân dân

Hôm nay ta cao gấp vạn lần quân địch

Nhưng cần chi điểm ấy

Ngày hôm này con người cao hơn cả con người

Hôm nay ta cao hơn ngày hôm qua nhiều lắm

Hôm qua ta sống như mình mà nay ta sẽ Sống Như Anh

Mỗi người ngã xuống làm một bực để cho nhân loại đứng cao hơn là thế đấy!

D

Anh Mô-ri-xơn, hãy yên lòng ra đi anh nhé

Ngọn lửa Anh dù đốt ở giữa chiều hôm, dù ở góc đường

Nhưng suốt thời gian, trên mọi góc độ không gian đều sẽ thấy

Như một ngôi sao đi bên phải loài người

Như một hạt ngọc lương tâm canh cho ta và nhắc nhủ

Từ nay ai có thể sống hững hờ, do dự?

Biết đâu kẻ đi bên mình ta, chẳng phải Mô-ri-xơn?

Đã một Mô-ri-xơn tự thiêu rồi, đừng để phải thêm nhiều Mô-ri-xơn nữa!

Hãy nhận lấy phần ta trong chiến đấu

Dù cho phải hy sinh đổ máu

Này trên đường, kìa dấu Mô-ri-xơn

Ai ai nhìn vào lòng mình từ nay đều thấy lửa

Và lửa tự nhìn mình biết đấy là chân lý

Ôi! Tôi tin vào cái bề thẳm, bề cao nhân loại

Tin ở cái một con người có thể

Tôi càng tin ở cái bề rộng, bề nhiều, bề cao thế giới

Ở cái hàng triệu con người như sóng bể

Lượn sóng nào cũng có Mô-ri-xơn

E

Biết ơn Mô-ri-xơn

Từ nay mỗi chúng ta đều mắc nợ người anh hùng ấy

Trong cơ thể mỗi người, có máu thịt Anh cho

Món nợ thiêng liêng mà ta phải trả lại bằng cái gì cao cả

Bằng hoa quả, mùa màng, tình yêu sản phẩm vật chất

tinh thần dâng lên cho loài người hưởng thụ

Bằng ngọn súng ta quét hết bọn giết người trên mặt đất

Cái bọn Mỹ thiêu đốt xóm làng xứ này còn thiêu đốt thịt da Anh

Nếu ta chưa giết hết bọn Mỹ xâm lược này thì ta còn có tội

Ôi chính ngày hôm nay tôi muốn vô cùng im lặng

Đặt tên Anh cho cành hoa nào đẹp nhất

Lấy tên Anh cho con đường nào tươi mát nhất...

Dành một nơi thẳm sâu nhất tận lòng mình

Để tưởng niệm tên Anh


Bài thơ Ngọn lửa Mô-ri-xơn của tác giả Nhà thơ Chế Lan Viên - Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Chế Lan Viên - Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai

Nghệ danh: Chế Lan Viên

Tên thật: Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Chế Lan Viên - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Chế Lan Viên, Thơ Chế Lan Viên, Nhà thơ Chế Lan Viên, Tập thơ Hoa ngày thường - Chim báo bão

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Hoa ngày thường - Chim báo bão (1967)

Trời đã lạnh rồi

Thơ   •   05.11.2021
Đổi gió mùa thu trời lạnh chăng em? Màu xanh khuất mà mây cũng vắng Hiu hắt lòng ta như thiếu nắng Như căn nhà những tháng không em Roi trên cành chừng đã đi qua Chen lá lục quả bàng vàng đã chín Cỏ có dễ mềm hơn vì sương bén Cúc bên đường nghiêng nh

Cái hầm chông giản dị

Thơ   •   05.11.2021
Hoan hô cái hầm chông Người canh cho tình yêu Ngồi bên nhau đến sáng Cho quả chín trọn mùa Chim giữ tròn tổ trứng Nắng đẹp lành sắc nắng Mưa ngọt ngào hơi mưa Hãy hiểu ở đây ba mươi triệu con người đang giận dữ Ở đất này chỉ yêu thôi, không đủ Trẻ lê

Tặng bạn gần gửi những bạn đang xa

Thơ   •   05.11.2021
Việt Nam chúng tôi sẽ đón chào Anh Miền Anh đến, không mặc áo nhung hoà bình xâm lược Hay bằng áo giáp chiến tranh bọc sắt Trời Anh qua đừng cháy khét hơi xăng Lấp mặt người sau những cánh trực thăng... Hãy đến xứ này từ phía vầng trăng Phía ngọn suố

Không ai có thể cứu chúng mày

Thơ   •   05.11.2021
Không ai có thể cứu chúng mày Lũ Ngô Trần máu đỏ đôi tay Dù buổi sáng ngồi xe bọc sắt Hay buổi chiều rúc dưới hầm xây Dù dây thép gai quấn trăm vòng Lính Ngô lính Mỹ canh nghìn trùng Không gì cứu được loài bán nước Không cứt nào cứu được bọ hung! Khô

Làm bà mẹ ở Việt Nam

Thơ   •   05.11.2021
Làm bà mẹ Việt Nam thực chẳng dễ dàng Đâu dạy con hái hoa, đây dạy chúng xuống hầm Ai dạy cho con hòa âm của chim và của nhạc Ta phải dạy cho chúng phân biệt tiếng những B, những AD và những F rít gầm Hỡi Đức Bà Suốt một-nghìn-chín-trăm-sáu-mươi-sá

Nghĩ về Đảng

Thơ   •   05.11.2021
Đảng ở đâu phân phối trái vườn thơm Đây ta đuổi ruộng mặn đồng chua thành ngon ngọt Mưa tám trăm ly, Bác phải lội bùn Hạn cháy lúa, Thủ tướng cùng dân đi tát nước Giồng hoa ư? Phải dọn gai thép trại đồn Một hạt thóc cũng trải hết từ cơn bão A đến cơ

Ngọn lửa Mô-ri-xơn

Thơ   •   05.11.2021
A Tất cả ba mươi triệu tấm lòng Việt Nam đều xúc động Nghe cháy trên ta ngọn lửa nồng thiêu đốt thịt da Anh Chính Anh cũng từng nghe cháy trên mình cơn lửa dữ đốt thiêu nghìn con trẻ Xương thịt con người phân bố khắp năm châu, vẫn một Cắt nơi này thì

Con đi xơ tán xa

Thơ   •   05.11.2021
Con đi xơ tán xa Tránh tàu bay giặc Mỹ Giường rộng chỉ cha nằm Thương con và nhớ mẹ Buổi mẹ bế ra xe Con nhìn cha ngơ ngác "Ơ! đi đâu thế này?" Thành xe cao che khuất Và xe vù chạy mất Cha ngoắt hai hàng cây Nhớ câu con nói nhăng "

Nhớ

Thơ   •   05.11.2021
Sáng ra đã gặp em rồi Còn đêm nay nữa sao dài bằng năm Ước bay đến chỗ em nằm Cùng chung đợi sáng, tay cầm trong tay

Đức Chúa Trời của chúng mặt Xa-tăng

Thơ   •   05.11.2021
Phố U-ôn cầu nguyện Chúa hàng đêm Ở miền Nam người chết bị moi tim Đêm của Chúa sáng đèn pha của Mỹ Nhạc cầm canh là trọng pháo vang rền Kennơđy thường niệm Chúa mỗi ngày Ở miền Nam người sống bị dòng dây Ngày của Chúa chói một màu đỏ gắt Máu đỏ lòm

Lộc mùa xuân

Thơ   •   05.11.2021
I Đợi đến giao thừa Ta đi hái lộc Biên giới thời gian Tiếp giáp hai mùa Giọt sương năm cũ Mùi hương năm mới Còn nằm chung hoa Đứng giữa hai bờ Cây xuân bỡ ngỡ Tay dâng cành lộc Đợi chờ tay ta Cành hồng nhựa hồng Cành mai nhựa trắng Nhựa tím cành xoa

Cờ giặc Mỹ

Thơ   •   05.11.2021
Đừng để bay trên trời Việt Nam Ngọn cờ giặc Mỹ Đừng để cho con đĩ Làm bẩn nơi ta nằm Ta dân lương thiện người làm ăn Không thể "chơi" ngọn cờ giặc Mỹ Chúng định lấy vàng mua lương tâm Rốn người là tất cả điều suy nghĩ Bóng cờ của nó che nhà

Dậy

Thơ   •   05.11.2021
Giặc Mỹ đến kia rồi Quê nhà ta máu chảy Súng ơi, mày ngủ ư? Thì người lay súng dậy! Giặc Mỹ đến kia rồi Miền Nam ta lửa cháy Người ơi, người ngủ ư? Thì súng lay người dậy! Áo cơm người sống gọi ta Máu xương người chết gọi ta Tội ác quân thù gọi ta Nư

Chim vít vịt

Thơ   •   05.11.2021
I Vít vịt Mưa hay không là không mưa? Những đồng chiêm khô khốc Cửa sổ phòng ta Ở quá xa Không thấy mùa chiêm mất Những nhành lan nhan sắc Nở mùa hoa Che mắt Vít vịt Tiếng chim chiều Như trách móc Lòng ta II Vít vịt Những cánh đồng chiêm nẻ nứt Thươ

Nghĩ về thơ (II)

Thơ   •   05.11.2021
I ... Mỗi ngày gặp một người họ là một mảnh của thiên tài nhân loại Máu và mồ hôi của người đúc nên bao hình ảnh ngữ ngôn Vạt áo của triệu nhà thơ không bọc hết bạc vàng mà đời rơi vãi Tất cả mỗi người dù lạ hay quen đều viết cho thơ anh một chữ Hãy

Đừng quên

Thơ   •   05.11.2021
Nửa nước hòa bình Nửa nước chiến tranh Cứ trong hai câu thơ Việt Nam Một còn đang rách xé Cứ trong hai dòng sông, dãy núi Việt Nam Một đang cày lên vì đạn Mỹ Đừng quên Chớ nhân danh hoa hồng của những công viên Nhân danh tình yêu, nhân danh gối cướ

Cảnh giác

Thơ   •   05.11.2021
Trận chiến đấu còn dài Nòng súng xin chớ nguội Chớ tựa lưng vào cờ Lấy chiến công làm gối Trong khi chờ giặc tới Lui dưới một cành hoa Con diều hâu xuống bùn Đã muốn chồm lại cánh Chúng nuôi những kho bom Và hoài thai trận đánh Xin chớ xem thời cuộc

Con hỏi cha

Thơ   •   05.11.2021
Con hỏi cha: "Bom có giết chết mèo?" "Có. Khi xuống hầm, con hãy nhớ mang theo" Con lại hỏi: "Bom có giết thỏ cao-su và ngựa gỗ?" Ôi! Đồ chơi trẻ bao lần hoen máu đỏ! Con hỏi cha: "Bom có giết mẹ không?" "

Phải có thời gian

Thơ   •   05.11.2021
Em ơi chớ sốt ruột với miền Nam Chớ đếm một năm, hai năm, rồi bảy, tám Chớ đợi một ngày, chớ trông mỗi tháng Chớ đem lòng ta ra làm thước tính thời gian Mới vàng hoa mai đã lại mai vàng Ngày rất ngắn là những ngày chiền đấu Thời gian ở đây trôi như c

Tôi đi từ... Tôi đến...

Thơ   •   05.11.2021
Tôi đến Cu-ba giữa lúc các thiếu nữ ném hoa xuống bể Mỗi ngọn sóng đổ vào bờ đều thầm thì nhắc Ca-mi-lô Những người đã khuất vẫn nghĩ đến ta trong im lặng Nhận hoa ta, họ tin thêm vào trái của đời Tôi đến Cu-ba buổi Phi-đen về giữa các luống cày Bê

Con cò

Thơ   •   05.11.2021
I Con còn bế trên tay Con chưa biết con cò Nhưng trong lời mẹ hát Có cánh cò đang bay: "Con cò bay la Con cò bay lả Con cò Cổng Phủ Con cò Đồng Đăng..." Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ "Con cò ăn đêm

Ở đâu, ở đâu, ở đất anh hùng

Thơ   •   05.11.2021
Mùa hoa mai năm thứ chín kẻ di cư Mùa thứ chín hoa đào ai tập kết Năm miềm Bắc ăn ngô đẻ ra nhà máy thép Năm miền Nam ta phải diệt thêm thù Phải diệt thật nhiều bọn xâm lược Mỹ Những "bàn tay hoà bình" đang nhuốm máu dân ta Hãy giết chúng

60 tuổi một nhà thơ lưu vong nước Thổ

Thơ   •   05.11.2021
Một người tù làm ta phá cửa các nhà giam Một kẻ lưu vong gắn lòng ta vào đất nước Một trái tim đau chia phần cho ta hạnh phúc Một tiếng thét căm thù làm ta muốn yêu thương Hỡi cây xanh, nghiêng bóng mát che người Giấc mơ đau của người xa Tổ quốc Và g

Cuộc vui trong dinh Độc Lập

Thơ   •   05.11.2021
Quân đội quốc gia giết chết một trăm ba mươi mốt thường dân trong một trận càn Những người không vũ khí Và "Sài Gòn hoa lệ" Phải nghiêng mình liên hoan       "Quân đội quốc gia" duyệt binh hùng vĩ &

Con tập nói

Thơ   •   05.11.2021
Ngày ngày con dậy sớm sao... Bi bô trăm tiếng, tiếng đầu gọi cha Ngỡ đời trở lại tuổi thơ Mượn môi con gọi lòng cha mỗi ngày Tiếng "rơi" cùng với tiếng "cầm" Tiếng "hoa" đẹp mắt, tiếng "chăn" ấm lòng Cha dùng q

Cuối năm

Thơ   •   05.11.2021
Ngã ba trụi lá cây bàng Cuối năm nghe rõ thời gian qua cành Nghe chim ngày tháng bay nhanh Năm đi như có đời mình theo đi Xôn xao hoa trắng lại về Thời gian lại gọi bên kia rặng đào Lòng vui ta có thơ chào Xuân đâu buộc ngựa bên rào đợi ta

Sông Cầu

Thơ   •   05.11.2021
Có gì đâu? Gì đâu? Mà hai mươi năm chẵn Một trưa hè cháy nắng Còn reo trong lòng sâu Trưa sông Cầu Bể một màu xanh thắm Ruộng nghìn ô muối trắng Biếc trời xanh ngang đầu Có gì đâu? Gì đâu? Sông Cầu! Thành phố nhỏ không một lần dừng lại Dăm dãy phố c

Cây dẫn về em

Thơ   •   05.11.2021
Cây nối đầu cây... chạy tới em Đếm hoài cây lại mọc cây thêm Tình anh làm chiếc cây sau chót Về tận quê em, đến tận thềm

Thóc mới Điện Biên

Thơ   •   05.11.2021
Nghĩa trang Chói trang Sắc vàng Một mùi hương vời vợi Đang bay đầy nghĩa trang Nhà dân chật Dân lên đây phơi thóc Thóc của dân Che kín mộ anh hùng Nhớ ngày nào Các anh đi đánh giặc Bảo vệ mùa Về sống ở trong dân Tô Vĩnh Diện, Trần Can Mộ anh Giót, a

Con thức dậy

Thơ   •   05.11.2021
Chiếc giường gỗ đã lung lay Chiếu hoa cùng tuổi với ngày sinh con Sắc màn ám khói thời gian Phòng cha mẹ ở tầm thường thế thôi Bỗng dưng như có suối cười Bỗng dưng lá hát nắng soi mặt giường Bỗng dưng bát ngát nhành non Phòng cha mẹ thoáng bay hồn mù

Sao chiến thắng

Thơ   •   05.11.2021
Giặc Mỹ mày đến đây Thì ta tiêu diệt ngay! Trời xanh ta nổi lửa Bể xanh ta giết mày! Ôi Tổ quốc ta, ta yêu như máu thịt Như mẹ cha ta, như vợ như chồng Ôi Tổ quốc, nếu cần, ta chết Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông... Hãy cứ đo bể ta bằng luật điề

Con lên Quế Võ

Thơ   •   05.11.2021
Giặc ném đê Thái Bình Gửi con lên Quế Võ Vừa mới bốn tuổi đầu Đã phải lo đê vỡ Ngủ cùng con một đêm Mai mẹ về công tác Trăm sự nhờ cơ quan Có các cô, các bác Ôi con tôi thương sao Ngủ còn ghì chặt mẹ! Bom chúng nặng nghìn cân Mà thịt con non thế! Máy

Nhớ em nơi huyện nhỏ

Thơ   •   05.11.2021
Em đi về Kiến Xương Mùa này mưa bão lắm Phòng anh mờ hơi sương Nhớ em như nhớ nắng Chiều nay ốm một mình Vắng em ngồi bên cạnh Ngọn gió lùa trêu anh Cửa khép rồi vẫn đánh Đường xa trăm cây số Ngỡ có em về đó Đắp chăn dày cho anh Và đứng nhìn anh ngủ

Chiều

Thơ   •   05.11.2021
Núi mờ và núi đậm Rừng xa chen rừng gần Chiều trung du đến chậm Như thư của người thâ

Thành phố tuổi thơ

Thơ   •   05.11.2021
Những thành phố tuổi thơ giặc giờ tạm chiếm Nha Trang ta và Đà Nẵng của ta Cáp Xanh Giắc cành bàng đỏ lá lúc thu qua Qui Nhơn mướt dừa xanh những dãy mi dài che sóng biển Hai mươi năm trời nhớ Huế nhớ không nguôi Biết bao phen lòng gọi chỉ lòng ơ

Con mắt Bạch Đằng, con mắt Đống Đa

Thơ   •   05.11.2021
Bài thơ tặng Đảng năm chống Mỹ Những năm toàn đất nước có một tâm hồn có chung khuôn mặt Nụ cười tiễn đưa con, nghìn bà mẹ in nhau Những mắt sáng vì toàn dân tỉnh thức Dáng lao nhanh theo trận tuyến dời mau Núi Bắc sông Nam đều giống Bác Nhìn một ngư

Chùm nhỏ thơ yêu

Thơ   •   05.11.2021
Anh cách em như đất liền xa cách bể Nửa đêm sâu nằm lắng sóng phương em Em thân thuộc sao thành xa lạ thế Sắp gặp em rồi sóng lại đẩy xa thêm Anh không ngủ. Phải vì em đang nhớ Một trời sao rực cháy giữa đôi ta Em nhắm mắt cho lòng anh lặng gió Ch

Bé Thắm đàn

Thơ   •   05.11.2021
Lên ba Thắm tập đánh đàn Bắt chước chú Thi, bác Khoát Như một nhạc sĩ đàng hoàng Đầu nghiêng tay lần nốt nhạc Cái đàn to cộ mênh mông Dây phím giăng hàng bát ngát Cái ghế thì cao vô cùng Nhạc sĩ tôi thì bé choắt Đầu tiên: hãy mở đàn ra Chả dễ như trò

Người thay đổi đời tôi, người thay đổi thơ tôi

Thơ   •   05.11.2021
Những năm ấy tôi đi giữa lòng Hà Nội Không hay trong xà lim anh Hoàng Văn Thụ đang nằm Không biết anh Trần Đăng Ninh bị cùm tay mỗi tối Không hay trên biên thùy Bác đã dừng chân Tôi đến Nha Trang ngắm trời bể đẹp Có hay đâu hang Pắc Bó gió lùa Giường

Đế quốc Mỹ là kẻ thù riêng của mỗi trái tim ta

Thơ   •   05.11.2021
Bọn xé xác trẻ em. Bọn châm lửa đốt nhà Bọn mưu giết ruộng đồng ta bằng hóa học Bọn đẵn gốc những mùa xuân nảy lộc Bọn đâm lê vào những áo cà sa Ghê sợ thay! Chúng vẫn có mặt người Đúc như ta bằng chất vàng đẹp nhất Dệt như ta trong tấm lụa của đời M

Mây và hoa trên Vạn Lý Trường Thành

Thơ   •   05.11.2021
Trắng trên Trường Thành mây trắng bay Tím dưới Trường Thành hoa tím nở Những cành đinh hương nhỏ Đợi khách du về đây Ngoài kia không có quân Hồ - Lỗ Lúa mì mùa mới tốt màu xanh Chim reo trên gạch đài phong hoả Yên tâm hoa đến nở bên thành Tàu lượn v

Quả vải vào mùa

Thơ   •   05.11.2021
Mới gần đã vội chia xa Không ăn quả vải vào mùa cùng anh Trái hồng khuất lấp cành xanh... Còn lưu quả chót trên nhành chờ em

Hoa những ngày thường

Thơ   •   05.11.2021
Tặng Vũ Thị Thường Em ơi, chớ cười anh nhé! Sao đi sông rộng đèo cao Mà tấm lòng riêng vẫn nhớ Hoa ngày ta ở bên nhau Căn phòng nho nhỏ hai ta Hoa hồng mọc bên cửa sổ Mỗi ngày lại mỗi ngày qua Mỗi ngày thắm đượm hương hoa Em ơi! Em chớ có cười Anh vẫ

Đi trong hương chùa Hương

Thơ   •   05.11.2021
... Nhớ ngày đen tối qua Cổng Thiên Trù sụp đổ Chùa mới giờ ta xây Lòng ta làm vôi vữa Chùa Tiên ôi chùa Tiên Quả táo ăn một nửa Anh hôn bàn tay em Cảm ơn người vít quả Thơ chúa Trịnh dẫu tài Mắt ta nhìn vội vã Quả táo cắn kề môi Sánh bài thơ trên đá

Thế đấy mà miền Nam

Thơ   •   05.11.2021
Trẻ con chạy ngoài sân Mẹ thỏ đẻ trong chuồng Bồ câu gù trên mái Cỏ trước nhà xanh non Nắng lên đầu góc phố Rồi nắng xiên hàng cây Chẳng có gì lạ cả Một ngày như mọi ngày Không ai thèm để ý Cát lọt qua bàn tay Thế đó mà miền Nam Đổ máu ra để giữ Ch

Suy nghĩ 1966

Thơ   •   05.11.2021
Viết sau khi đọc lời kêu gọi của Bác và bài nói chuyện với thanh niên của đồng chí Lê Duẩn I Sau chiến tranh mười năm, ta mở lại những chiến hào Ở thêm đấy mười năm, ta sẽ ở Nỗi vui ta như một bức tranh màu Nơi giết giặc lòng ta tô sắc đỏ Tuyến dà

Gửi Kiều cho em năm đánh Mỹ

Thơ   •   05.11.2021
Hai trăm năm ngày kỷ niệm Nguyễn Du Pháo sáng đốt trên nhà của Nguyễn Em có yên tâm để đọc Truyện Kiều Buổi trăng lửa chếch soi tiền tuyến? Gió mùa thu xào xạc hoa lau Anh qua nhà của Nguyễn chả dừng lâu Nhớ đến Nguyễn, ngước nhìn Hồng Lĩnh vậy Bến p

Trước hầm Đờ Cát

Thơ   •   05.11.2021
Đặt chân lần đầu tiên Lên miệng hầm Đờ-cát Cỏ lào và hoa sim Che sắt hầm rỉ nát Anh bỗng nhớ đến em Chưa từng đến Điện Biên Ngỡ như trong lửa đạn Tự ngày ta chửa quen Anh đã đứng bên em Dưới tầm đạn tiểu liên Trước hầm này của giặc Ngỡ dòng sông cò

Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng?

Thơ   •   05.11.2021
Hỡi sông Hồng tiếng hát bốn nghìn năm Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng? - Chưa đâu! Và ngay cả trong những ngày đẹp nhất Khi Nguyễn Trãi làm thơ và đánh giặc Nguyễn Du viết Kiều, đất nước hoá thành văn Khi Nguyễn Huệ cưỡi voi vào cửa Bắc Hưng Đạ