Ngôn ngữ

Thơ   •   Thứ năm, 04/11/2021, 22:56 PM

Cỏ tháng giêng xanh như tiếng nói Người nằm dưới mộ chuyện cùng ta Tia khói bếp như bàn tay vẫy Ai tha hương dịu nhớ quê nhà Tiếng trống trường lọc hồn gió bụi Nghe trong ngần lại những ngày xa Rãnh đất, bờ đê thành tuổi nhỏ Con dắt trâu về theo gó

Nội dung bài thơ: Ngôn ngữ

Cỏ tháng giêng xanh như tiếng nói

Người nằm dưới mộ chuyện cùng ta

Tia khói bếp như bàn tay vẫy

Ai tha hương dịu nhớ quê nhà

Tiếng trống trường lọc hồn gió bụi

Nghe trong ngần lại những ngày xa

Rãnh đất, bờ đê thành tuổi nhỏ

Con dắt trâu về theo gót cha

Ánh lửa chờn vờn trên vách bếp

Dáng mẹ nơi nào cũng mẹ ta.


Bài thơ Ngôn ngữ của tác giả Nhà thơ Vũ Quần Phương - Vũ Ngọc Chúc, Ngọc Vũ, Phương Viết, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Vũ Quần Phương - Vũ Ngọc Chúc, Ngọc Vũ, Phương Viết

Nghệ danh: Vũ Quần Phương

Tên thật: Vũ Quần Phương Vũ Ngọc Chúc, Ngọc Vũ, Phương Viết

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vũ Quần Phương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Vũ Quần Phương, Thơ Vũ Quần Phương, Tập thơ Giấy mênh mông trắng

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Giấy mênh mông trắng (2003)

Trường xiếc

Thơ   •   04.11.2021
Bài học là sao vượt được mình Vượt ngoài giới hạn, ra chông chênh Đôi tay có thể bay như cánh Đôi mắt nhìn tuơi lại lá cành Hổ báo bỗng hiền như chó nhỏ Chó thì làm toán lại làm thơ Thân bị cưa ba, mắt vẫn liếc Ôi em liễu yếu với đào tơ Đỏ biến thành

Gặp sao khuya

Thơ   •   04.11.2021
Mở cửa gặp sao khuya Sao chờ ta đã bao đêm rồi nhỉ! Ta lúi húi trồng ngô dệt lụa Lên núi xuống đồng ra bể vào sông Sao vẫn chờ ta một phía cánh đồng Sao kiên nhẫn mà ta thì tất tả Bận áo cơm quên cả ngẩng đầu Quên cả một trời sao đang đợi Một loài h

Chùa trong núi

Thơ   •   04.11.2021
Núi đẹp, sư dựng chùa thờ Phật Phật lánh nơi đây người đến tìm Lễ vật xếp đầy chùa, tiền dắt vào tay bụt Cõi u huyền ồn ã tiếng cầu xin Cầu chức, cầu tiền, cầu cởi bỏ oan khiên Đời lắm cảnh vô vàn lời ước nguyện Phật lắng nghe chăm chú im lìm Thương

Lấy tay làm bút

Thơ   •   04.11.2021
Tặng hoạ sỹ Trung Quốc Giả Đồng Huy Anh vẽ hay hồn anh đang mơ Tôm bơi khi đậm lại khi mờ Yêu đời vội quá tay làm bút Nét kịp theo lòng đang trẻ thơ.

Cháu Tễu hát khoe

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tễu bây giờ biết hát nhăng Gọi ông điện thoại hát lăng băng Bài voi bài ngựa đem khoe hết Lại đến bài chú Cuội ông trăng Giọng non hát vội nhiều câu ngọng Con cóc nghe thành “ton tóc” thôi Ông không hiểu nghĩa mà thương lắm Khoe ông là biết nhớ ô

Ông cháu

Thơ   •   04.11.2021
Cháu chạy tung tăng trong nắng hanh Gió xuân ru mầm lá hiền lành Ông ngồi trông cháu trông trời đất Xao xuyến ngần xanh trên mạ xanh Cháu biến ông thành con ngựa cưỡi Ông thành tên lửa cháu giang bay Túm tóc ông reo bừng cả má Lại bắt ông làm ông rượ

Ngày năm mới

Thơ   •   04.11.2021
Yên tĩnh hơn, thanh nhẹ hơn Buổi sáng như sương ở giữa vườn Nhựa cây chảy mạnh trong thân lá Hoa cũng như vừa mới ngát hương Trời đất xem ra cũng lạ thay Bấy nhiêu triệu tuổi vẫn thơ ngây Rụt dè mầm nhú trên thân mộc Chim hót như vừa mới biết bay Nhâ

Giấy mênh mông trắng

Thơ   •   04.11.2021
Chữ nghĩa là gì, thật đấy hay mơ Chữ vẫn a b, giấy mỏng từng tờ Đi suốt đời người vẫn mênh mông trắng Câu thơ thương người, ai thương câu thơ Giữ lại được gì mỏng mảnh trên trang Trăng dưới lòng sông gió thổi trên ngàn Trang giấy như gương soi mình x

Trong cơn lụt

Thơ   •   04.11.2021
Bàn chân quen với đất làng Bây giờ đất ngạt dưới làn nước sâu Cánh đồng vàng lúa còn đâu Chùa chìm, Phật ngập dưới màu phù sa Giữa dòng ta cứu lấy ta Cây cau chới với nóc nhà chon von Tiếng ai gọi dưới mưa dồn Tiếng cha mẹ, tiếng bãi cồn quê hương Đã

Cu Tuệ

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tuệ bò khắp nhà Tay xem và mắt ngó Thám hiểm những góc bàn Dò tìm sang mép ghế Có lúc bị cộc đầu Thấy đau mà ngơ ngác Không biết mình đau đâu Không biết đầu bị cộc Đành đau mà chẳng khóc Ngơ ngác rồi lại chơi Khám phá những chân trời Từ bàn sang đ

Với thằng cu Tuệ

Thơ   •   04.11.2021
Thằng cu Tuệ cười không răng Nó sáu tháng tuổi, ông gần sáu mươi Ngẩng lên, cuối thế kỷ rồi Ông trầm ngâm nghĩ, nó cười vô tư. Sự đời nay thực mai hư Cháu ơi rồi nữa nắng mưa thế nào Mai người lên ở trăng sao Lòng người chắc vẫn còn xao nỗi niềm Bà

Những chú Hải Âu lạc chỗ

Thơ   •   04.11.2021
Trên thảm cỏ dày xanh Bữa ăn Mác-đô-nan dưới bầu trời nước Úc Các chú Hải Âu náo nức xung quanh Những cao ốc đằm hương vị bể Các chú Hải Âu kiên nhẫn chờ ăn Những ông hoàng của trời xanh thành con Chó nhỏ Một mẩu bánh là ào ào đến đỗ Ôi sóng bạc đầu,

Lịch hoa

Thơ   •   04.11.2021
Hoa gạo tàn rồi, hoa phượng đỏ Thế rồi hoa phượng cũng tàn luôn Vàng tương hoa mướp dây dưa nhớ Đã trắng hoa mai một góc vườn Chỉ một loài hoa luôn tứ quý Là bông cứt lợn nở ngoài truông.

Tiếng cu gù

Thơ   •   04.11.2021
Tiếng cu gù Ta nghe Hồn bờ tre Mái rạ Sáng mai này Vào hạ Nước Úc nam bán cầu Những biệt thự quanh đồi xanh lá Có nhìn thấy chim đâu Chỉ tiếng gù thong thả Tiếng xe hơi chạy mau Hồn bờ tre mái rạ Tiếng chim gù mờ xa Tiếng chim gù rõ nhất Là tiếng tr

Trời tối dần

Thơ   •   04.11.2021
Trời tối dần ngoài cửa sổ Tôi cũng chìm dần trong bóng tôi Người như lùn xuống, thân thu lại Hạt bụi nằm thương nhớ xa xôi.

Bao giờ thơ chấm câu

Thơ   •   04.11.2021
Ai thức khuya bằng tiếng rao đêm Ai dạy sớm bằng tiếng rao buổi sớm Giấc ngủ những vỉa hè sự chợp mắt của mặt người bụi bậm Chút nghỉ ngơi những bàn chân cát lấm Nằm giữa hai tiếng rao Giấc ngủ ngắn mà bao nhiêu mộng mị bao tủi hờn, hoảng hốt, lo â

Đối thoại

Thơ   •   04.11.2021
Thành phố bây giờ ít tiếng chim Người bận cúi tìm trên mặt đất Mấy ai ngẩng lên và lắng nghe. Hiệu sách bây giờ ngại bán thơ Suốt ngày tất tả ai mơ mộng Hoa chẳng còn thơm đến bất ngờ. Thành phố còn ai ngồi ghế đá Lặng nhìn trăng rộng phía hồ xa Cò

Gửi núi non nước

Thơ   •   04.11.2021
Người đến, người đi, non ở lại Sông trôi, sông chảy, nước đang còn Câu thơ xin gửi vào dâu bể Một chút lòng ta với Nước Non.

Gửi sông Hồng

Thơ   •   04.11.2021
Đồng hành cùng lịch sử chảy bên mỗi đời người mờ tỏ sông như lời ngợi ca, như lời nhắc nhở: thoắt cung điện đền đài, thoắt nương dâu bụi cỏ! sông Hồng thở nhẹ sóng về xuôi. Sông Hồng chảy trong đêm qua những cuộc đời nghèo gió thầm thĩ qua đồng kh

Sự trộn lẫn

Thơ   •   04.11.2021
Tặng Thi Hoàng Anh trộn lẫn với nhiều chiều kích thước, trộn lẫn thơ, nước mắm với nội hàm. Thơ có vị, nội hàm mằn mặn, nước mắm thành hương của tư duy. Anh thành ông phù thuỷ lấy rốn con chuồn chuồn làm câu cổ thi. Đã có thời trời quặn mình để biếc

Về thăm lớp cũ

Thơ   •   04.11.2021
Nhớ thì không biết nhớ ai Buồn thì gió lạnh sương mai có buồn Loanh quanh hư thực phố phường Về thăm lớp cũ nhớ trường ngày xưa Mái trường im bóng cây thưa Người trong lớp ấy bây giờ ở đâu? Liễu xanh soi tóc bên cầu Liễu xanh vẫn thế. Ta đầu bạc phơ.

Tặng biển

Thơ   •   04.11.2021
Biển đi vô cùng xa, nhưng lại kề với nơi ta ở Mắt ta ôm biển bằng sức ôm của mắt mọi người Gió chẳng mát cho riêng ai Mũ áo không còn khi người về với biển Mọi thịt da đều được sóng vổ về Cũng chỉ bởi áo quần mà thành lành rách Bởi bát mâm thành ngô

Cặp môi người trên mặt nạ

Thơ   •   04.11.2021
Cái mặt nạ dân gian treo trong bóng tối Mặt nạ đen như đêm chỉ sáng có nụ cười Nụ cười sáng nhưng u trầm đôi mắt Gương mặt dài như giọt lệ đang rơi Gương mặt con người còn giữ nét thơ ngây loài thú Dẫu nét rìu đẽo gọt thô sơ Vẫn ước vọng được làm ngư

Thơ tặng trường Monash

Thơ   •   04.11.2021
Xin cám ơn các thầy Cám ơn ngọn đèn khuya nước Úc đã soi trên trang sách của con tôi Xin cám ơn mặt trời Cám ơn biển bao la và rừng già nước Úc, Biển xanh biếc và mặt trời đánh thức Rừng thẳm sâu ký ức dạy con người. Nước Úc xa mờ, xa lắc với đời tô

Gửi một bạn làm thơ

Thơ   •   04.11.2021
Tội gì chuốt nan lồng Mà để chim bay mất Nói lời yêu rồng bay Mà để tình tuột dốc Câu chữ che mất người Che lòng anh trong suốt Lòng anh như pha lê Tội gì tô màu sắc Lòng anh là nước mắt Cất chưng lên làm gì Buồn vui tự thần thánh Cần gì làm văn bia.

Căn nhà xưa

Thơ   •   04.11.2021
Căn nhà thân thuộc. Tôi đứng nghe hơi thở của từng viên gạch cũ. Dãy phố xưa cây bàng đã chết rồi. Nhựa đường phủ chỗ bóng cây toả mát. Quán cà phê choán chỗ trẻ con chơi. Cảnh vật đổi thay sao lòng tôi như cũ. Tôi đọc lại hồn tôi như đọc sử. Sử

Sách

Thơ   •   04.11.2021
Có phải hương thời gian ướp trên trang giấy cũ Dắt ta vào những thế kỷ xa xưa Cho ta nhập với những hồn sâu thẳm Sáng long lanh ánh sáng những thiên hà Trời vằng vặc trăng sao hay trán người vằng vặc Đã soi trên giấy nhám thô này Hương trí tuệ đắm ng

Sinh vật

Thơ   •   04.11.2021
Có loài sinh vật sinh lúc bình minh chết vào chập tối suốt vòng đời ngán ngủi nó không hề biết đêm Lại có loài sinh lúc chiều hôm chết vừa rạng sáng nó không biết trên đời có nắng có ánh ngày, hoa thắm, chim kêu.

Nghe cháu hát

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tuệ hát trong chăn Chẳng ra lời ra nhạc Loăng ca loăng quăng Ông thì ngồi im phắc Dọn lòng mình Lắng nghe Cái cuộc đời thường nhật Lại nghe ra diệu kỳ Thằng cu cháu suốt ngày nghịch, khóc Sáng mai này bỗng hát Hát một mình Lăng nhăng lít nhít Ng

Bệnh nhân tim

Thơ   •   04.11.2021
Trái tim ăn đời anh Đến phút cuối nó còn nhay nhá mãi Cỏ ngoài vườn sau mưa lên xanh Cái trái tim anh tự hào về nó Nay lại thành nguy cơ đời anh Đã bao lần, những năm chiến tranh Cái chết đứng kề bên anh nghe hơi nó thở Nó nanh nọc mỉm cười, nó giơ

Đừng tin bia đá

Thơ   •   04.11.2021
Trăm năm bia đá thời mòn Đá thì ta tin, nhưng lời trên bia Khắc xuống đục đi là người đấy chứ Chưa kể những thời nói không nói có Thợ đá là người đục thuê ăn công Văn tự lông bông, ù lỳ nghĩa lý Chuyện ngay trước mặt còn chửa dám tin Đá ngủ triền miê

Gạo quê

Thơ   •   04.11.2021
Gạo nuôi người Quê cũng nuôi người Gạo thành máu, quê thành hồn trong vắt Người gánh gạo trưa hè chân đất Trời xanh ngần, vai thẫm mồ hôi Gạo mồ hôi Quê cũng mồ hôi Mồ hôi gánh từ làng lên phố Trưa lạng phác hàng cây im gió Gạo quê đây-hồn tôi-ai mua

Thơ gửi cháu

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tuệ ơi, ông nhớ Nhớ cái miệng không răng Nhớ cái cằm nghểnh nghểnh Cái dáng nghiêng cháu nằm Nhớ lăm dăm đôi mắt Cái lưỡi thè liếm mép Cái nụ cười trêu ông Cu Tuệ ơi, biết không? Bàn chân chưa lấm đất Đã cách ông bao rừng Bao đại dương xanh ngắt B

Cánh đồng lúc tinh mơ

Thơ   •   04.11.2021
Mặt trời mùa đông nhoà trong sương đục Cánh đồng tinh mơ người đi cày Con bò vàng thở ra hơi khói Trời khô, đất thoáng Mái rạ mảnh một tia khói bếp Vệt khói loang thơm ấm vạt đồi Buổi sáng bao nhiêu đời Sương khói vẫn như bình minh thứ nhất Chai sạ

Cây

Thơ   •   04.11.2021
Chẳng buồn, chẳng vui Khi có gió thì dào dạt gió Khi có mưa thì mơn mởn xanh mưa Huy hoàng sáng ngay trong mùa lá đổ Ta lý sự chưa thành Cây mấy độ ra hoa.

Cu Tễu lên ba

Thơ   •   04.11.2021
Thằng Tễu bây giờ rất ngang Thích gì là cũng đòi mang về nhà Rõ ràng là của người ta Mà lăn ra khóc kêu là: của Tễu! Ông bực mình nhưng lại bật cười Cháu như nhân loại ở trên đời Như ông tổng thống, ông tư lệnh Lý lẽ đem quân đánh xứ người Ông dọa vừ

Người đi

Thơ   •   04.11.2021
Ừ nhỉ người đi thật Người đi trên đường như mây bay Gió hồng hoang, bụi lau gầy Kiếp xa về lại trăng đầu núi Nước trôi đi, nước lại đầy Chào bạn, dấu chân rồi gió thổi Cát bay chạm cát, cát còn bay Người đi, đi mãi, quay nhìn lại Ta đằng kia hay ta

Ghi lúc chợt thức

Thơ   •   04.11.2021
Những số điện thoại lẫn lộn vào nhau Bảy, tám, bốn, ba...Những vé đi tàu không chịu cũ, dù bao lần lỡ chuyến Bao tương lai đã biến thành kỷ niệm Những ngày dài như xích móc vào nhau trói vào ta, như những tiếng còi tàu vẫn dai dẳng tự ga nào xa lắc M

Viếng mộ ngày áp Tết

Thơ   •   04.11.2021
I Nghĩa địa ngay ven làng những ngôi mộ quay nhìn thôn xóm ngọn tre, bụi chuối, mái nhà tranh. Ông bà mẹ cha xa khuất nằm đây nghe tiếng gà nằm đây nhận từng tia khói bếp   tháng giêng hoa bưởi thơm tháng hạ nồng nàn hương mít chín những ngô

Lạnh trên Yên Tử

Thơ   •   04.11.2021
Trong chiều tĩnh lặng khói sương nghe trong giá lạnh mùi hương bay về Oan hồn trong cõi u mê đứt dây thiên tử phận về cõi oan Tôi không tin ngần ấy con người yêu vua đến độ lao vời suối sâu Một người yêu đến xót đau thì tin Chứ hàng trăm chục... Biế

Giữa mây bay

Thơ   •   04.11.2021
Mây kia xưa cũng là người Người từ mặt đất lên trời thành mây Nghìn đời bay, chỉ còn bay Xứ người đông đúc, xứ mây trập trùng Lên cao trông thức mây lồng Người ơi! Sao lại động lòng bi thương Không cây, không xóm, không đường Không hơi đất ấm vô thườ

Trong gió

Thơ   •   04.11.2021
Người yêu anh đã vào tuổi làm bà Anh vẫn vẹn nguyên hăm bốn tuổi Nụ cười vô tư bập bùng nến trắng Vầng trán sáng bừng sau khói hương Anh không tuổi trong lòng cha mẹ Anh không tên trên bia đá rừng già. Vầng trăng lạnh thân quen hàng đêm canh bia mộ G

Hỏi cây

Thơ   •   04.11.2021
Sự đời đổi thay Cây thì nguyên đó Cái bãi rác đã thành đại lộ Thành nhà cao khách xa đến ở Người bới rác nay đâu? Ta hỏi cây Cây xào xạc gió Cả khối xanh rung Khẽ cúi đầu.

Rức đầu

Thơ   •   04.11.2021
Tay ôm đầu bịt chặt hai tai không hẳn đau-có gì căng nứt như trái chín mà không chín được năng bên trong mà nhẹ bên ngoài Chiều thì vàng như cơn ngái ngủ bụi bay inh inh ai ở trong mình âm âm làn da mặt gãy ngang nắng chói đèn nhòa đường cưa nhức nhố

Cây si trong bệnh viện

Thơ   •   04.11.2021
Bừng bừng cơn sốt hôm vào viện Cây cũng bừng bừng quả chín sây Triệu mặt trời con trong kẽ lá Quả đang nhập mộng, lá đang say Cây đang cơn đẹp mà ta sốt Hết sốt Nhìn ra Đã đổi thay: Mùa quả đã tàn, xơ xác lá Cây về bụi bậm kiếp làm cây Mừng qua cơn b

Thăm con

Thơ   •   04.11.2021
Con ngủ trong căn phòng trọ học Tiếng thở đều như thế bao đêm Mẹ cha trong nước nào hay biết Khi gió ngoài kia lạnh xuống thềm Con tự làm nguôi nỗi nhớ nhà Tự mình bước kịp với người ta Tự lui cơn mệt, cơn đau bệnh Ở cạnh con rồi vẫn xót xa Bố ngoảnh

Thơ ghé bến người

Thơ   •   04.11.2021
Tưởng nhớ Anh Huy Cận, nhân đọc bài "Con chim bay". Con chim bay không thấy bóng mình bay Tôi đọc thơ anh lúc rạng ngày Trời chưa đủ sáng, đêm chưa tắt Cây đứng ngoài xa như khói mây Có những câu thơ tự vạn đời Gặp anh, thơ ghé bến con ngườ

Gửi các con

Thơ   •   04.11.2021
Mẹ con không làm thơ Nhưng sống thơ hơn bố Mẹ con tin cỏ cây, tin các thánh thần Cỏ cây cứu được người và thánh thần phù hộ Mẹ con tin nén hương nối với các bầu trời Mẹ con thích nấu ăn nhưng lại ngại cỗ bàn đông đúc Mẹ thích ngắm quanh bàn sì sụp bố

Cuộc đời kỳ ảo

Thơ   •   04.11.2021
Thân tặng Tạ Vũ Thơ viết báo không đăng thì đem chai ra đọc đọc thơ hay đọc mình rượu trong như nước mắt uống xong là ông khóc khóc đâu mà ông hát: nào ta đi hồng binh Hồng binh hay tùng rinh giữa đời hay giữa hội rước ai hoá rước mình trời mưa nê

Mây trắng

Thơ   •   04.11.2021
Có những trưa nhìn mây trắng bay Tuổi thơ trời cũng trắng mầu mây Bây giờ tóc bạc, nhìn xa tít Vẫn một khung trời chẳng đổi thay Mới biết cữ người không lớn lắm Trăm năm mây trắng bấy nhiêu ngày Kẻ lên ngôi báu, người về ruộng Mây trắng mơ hồ bay khỏ

Chùm thơ Yên Tử

Thơ   •   04.11.2021
Tiếng ve Ngắn một đời ve, dài tiếng ve Bảy trăm năm trước, trưa ve ấy Ta đến bây giờ vẫn kịp nghe Ai biết Câu thơ chưa đến, trời mưa tạnh Bút chửa tìm ra chữ đã quên Trời này ai biết trưa hay tối Lòng đã yên rồi hay chửa yên Tu Cảnh thanh u dắt hồ

Sau trận lụt

Thơ   •   04.11.2021
Tặng Gunnar Svensson, nhà văn Thuỵ Điển, người đã thăm Hội An sau trận lụt lớn tháng 11-1999 Tôi nhận ra trận lụt bằng những vệt bùn bám trên nhà cổ Bùn của hôm nay trông lại cổ hơn những bức tường cổ nhất Chỗ của bùn là ở gốc cây Bùn thượng lên đây

Tiếng hát Trương Chi

Thơ   •   04.11.2021
Tặng bác sĩ Ngô Ngọc Liễn Người hát ấy quên mình đang hát Tiếng hát ngân vào khoảng rộng xa Run theo gió, lả trong lau lách Sâu hút trăng khuya quạnh tiếng gà Tiếng hát vào dinh quan thừa tướng Tường cao vây bủa hết trăng sao Tiếng hát mất hồn, trơ g

Mùa thu trên đồng

Thơ   •   04.11.2021
Sông mùa thu cạn Nước mùa thu trong Chân ta vừa bước đến Hồn thành thu trên đồng Hồn thành thu như cây thì thầm tâm sự gió Hồn thành thu như mây âm thầm che xóm nhỏ Hồn thành thu như cỏ lặng im nâng dấu giày Con đường đi về đâu mà giục lòng ta thế T

Cuối năm

Thơ   •   04.11.2021
Nắng hanh cạn ruộng rau cần Dậu nhà hàng xóm cúc tần đang hoa Vườn sau cải bẹ đã già Đêm đêm tiếng sếu vọng qua vòm trời Đã bao thay đổi trong đời Cuối năm xao xuyến như thời ngày xưa Vụ chiêm chưa rửa cày bừa Đã lo đồng bãi cho vừa vụ xuân Quanh năm

Ngôn ngữ

Thơ   •   04.11.2021
Cỏ tháng giêng xanh như tiếng nói Người nằm dưới mộ chuyện cùng ta Tia khói bếp như bàn tay vẫy Ai tha hương dịu nhớ quê nhà Tiếng trống trường lọc hồn gió bụi Nghe trong ngần lại những ngày xa Rãnh đất, bờ đê thành tuổi nhỏ Con dắt trâu về theo gó