Đàn

Thơ   •   Thứ sáu, 21/01/2022, 00:04 AM

Em nâng đàn tới ngang mày Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn Ngón tay em nhạc chứa chan Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây. Lâng lâng hồn nhạc hây hây Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ Chim reo trong khoảng hoa thưa... Suối tuôn róc rách, trăng vừa lê

Nội dung bài thơ: Đàn

Em nâng đàn tới ngang mày

Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn

Ngón tay em nhạc chứa chan

Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây.

Lâng lâng hồn nhạc hây hây

Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ

Chim reo trong khoảng hoa thưa...

Suối tuôn róc rách, trăng vừa lên cao...

Tình cảm ấy, ước mơ nào,

Bíttôven với ngọt ngào Môda

Tay em thoắt biến thành hoa,

Hồn em lắng lại như là tặng anh.

Những khi xa cách một mình,

Nhớ đàn em, nhớ hồn thanh cây đàn.

(10-1967)


Bài thơ Đàn của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Nghệ danh: Xuân Diệu

Tên thật: Ngô Xuân Diệu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác

icon Ngô Xuân Diệu,Xuân Diệu,Thơ Xuân Diệu,Nhà thơ Xuân Diệu

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Giã từ thân thể...

Thơ   •   22.10.2021
Giã từ thân thể muôn yêu dấu! Người sẽ về tay ai, biết đâu! Chớ mộng cánh tay cành chuốt ngọc, Mơ chi con mắt lặng gieo sầu. Thôi nhé từ đây thôi bén vương, Bên nhà rào giậu chắn yêu đương.

Con sáo sang sông

Thơ   •   19.11.2021
Nghe tiếng cười trong gió mai xao xuyến, Ta biết Tình sắp sửa đến, Tình ơi! Như xa... gần... như tới lại như lui, Đáng yêu lắm - vẫn thói ngươi đùa nghịch! Đã khá lâu ngươi bỏ ra đi biệt; Nay ngươi về, ta biết, muốn làm lơ; Mới nhận ra ngươi, tin hãy

Lưu học sinh

Thơ   •   22.10.2021
Một tiếng cò qua trong gió mau Đưa hồn nhớ cảnh đã phai màu Từ năm giống ái vừa gieo hạt, Cho đến bây giờ mộng chín au.

Nói tào lao

Thơ   •   21.01.2022
Nếu anh chết thử vài năm. Để xem em đứt ruột tằm ra sao ? Để xem nỗi quí niềm yêu Một lần cuối rốt bao nhiêu mặn nồng ? Sống cho tốt đẹp với lòng Chết thôi nước mắt ròng ròng làm chi! Anh buồn anh bỏ anh đi Em còn sống đó vui chi một mình! Muôn năm ư

Căm hờn

Thơ   •   19.11.2021
Đã đứng lên, những con người uất ức, Những thế hệ nuốt oan hờn giữa ngực; Đã đứng lên những chiến sĩ, những anh hùng, Những gươm thiêng, những giáo nhọn, những gan đồng, Những dạ sắt: đã đứng lên tất cả! Giã từ quá khứ trăm năm hận, Một bước sa cơ

Núi xa

Thơ   •   19.11.2021
Núi tận chân trời đứng nghĩ xa, Gió đều trang trải nguyệt bao la; Êm êm núi biếc xinh như ngọc Và cũng buồn như nỗi nhớ nhà. Thấy núi yêu kiều, tưởng núi yên, Tha hồ ta mộng cảnh non tiên, Tưởng như núi đẹp là tranh vẽ, Nhưng núi không hề đứng thả

Thanh Tịnh

Thơ   •   21.11.2021
Thanh Tịnh Bao năm ngậm ngải tìm trầm Giã từ quê mẹ xa dòng Hương giang Bạc đầu mới biết lạc đường Tay không nay lại vẫn hoàn tay không Mộng làm giọt nước ôm sông Ôm sông chẳng được, tơ lòng gió bay

Đứng chờ em

Thơ   •   21.01.2022
Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem Anh ra trước cổng đứng chờ em Nhận từng vóc dáng từ xa tới Lọc lấy một hình anh thuộc quen. Anh thấy ai ai cũng vội vàng Như chim hôm thoi thót về rừng Người đi xe đạp đăm chiêu lắm Nghĩ bếp nhà đang lửa bập bùng.

Mưa

Thơ   •   19.11.2021
Lâm râm mưa chuyện trên cành, Thì thầm lá nói trong mành nước xe. Phòng anh nghe tiếng mưa đi, Em xa - chẳng hiểu làm chi giờ này. Khí đêm man mát qua tay, Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè. Ve im, lặng vắng tứ bề: Em xa - mưa có bay về chốn em? Hơn l

Nụ cười Lê Quang Vịnh

Thơ   •   19.11.2021
Nhìn ảnh giáo sư Lê Quang Vịnh và những bạn chiến đấu của anh Lê Quang Vịnh! môi anh cười Khiến mắt tôi ào giọt lệ. Nụ cười anh ngạo nghễ Đôi mắt sáng dưới hàng mi Hai mươi bảy tuổi bước đi Giặc Mỹ - Diệm muốn ghì trở lại! Trước đây tôi chưa hề ngờ

Xuân rụng

Thơ   •   21.10.2021
Sắc tàn, hương nhạt, mùa xuân rụng! Những mặt hồng chia rẽ hết cười. Đỡ lấy đài xiêu, nưng lấy nhị, Hồn ơi, phong cảnh cũng là ngươi! Duyên mỏng bay theo đỡ sắc buồn, Cho mình hoa rụng cứ xinh luôn. Phút giây hoá bướm lìa cây dạo, Đến đất không ngh

Ngã ba

Thơ   •   22.10.2021
Nhớ nhung về đứng ngã ba, Buồn thương chia nẻo dồn xa dặm dài. Con chim năm trước bay rồi, Cành cây lặng lẽ rơi đôi bóng chiều. Khóm lau buồn thổi cô liêu, Đứng ba đường cái, nhìn theo bốn trời.

Yêu mến

Thơ   •   22.10.2021
Bao nhiêu sầu, ôi sầu biết bao nhiêu Khi yêu tình, khi theo mãi tình yêu! Một phút gặp thôi là muôn buổi nhớ; Vài giây trông khơi mối vạn ngày theo. Mộng bay chơi nhằm một buổi trời chiều, Gặp tóc biếc; tưởng sắc ngày xưa nở! Nửa câu nói...

Lạ

Thơ   •   21.01.2022
Người nào xa lạ đâu đây Người mi thanh sáng, người tay dịu hiền Tôi nhìn quên đẹp, quên duyên. Quên câu ăn nói, tôi nhìn người thôi Người nào một nửa thân tôi Bước chân êm ái, nụ cười thần tiên Người nào tôi tưởng đã quen Một ngày không gặp, lại nê

Nguyệt cầm

Thơ   •   21.10.2021
Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh, Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần. Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm! Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân. Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh; Lung linh bóng sáng bỗng rung mình...

Đứa con của tình yêu

Thơ   •   27.10.2021
Anh ước đôi ta có con Con giống em đẹp nhìn không chán Giống đôi mắt, giống hình gương trán, Con mang tình xán lạn đôi ta. Con giống em, con cũng giống cha Giống cái mũi thật thà thẳng sống, Nhìn gần giống, trông xa cũng giống, Cũng mái đầu dợn sóng

Mượn nhà vũ trụ

Thơ   •   19.11.2021
Gốc cây là một gốc cây, Chiều hôm là khoảng bóng dầy chiều hôm; Đường đi đường vẫn đi mòn; Làng êm trước mặt, non dồn tận xa... Một lần đặt bước đôi ta, Gốc cây, đường cái bỗng là thịt xương! Chiều hôm bỗng hoá tâm hồn; Hình non bảng lảng, sương thô

Lời thề

Thơ   •   19.11.2021
Ta yêu mình với sức dài bờ bể hai nghìn cây số, Với sức rộng của bốn mùa mai chiều nắng gió, Với sức lâu bốn nghìn năm cũ ta yêu, Ta yêu mình - mình biết đến bao nhiêu. Ta yêu mình đến nỗi trái tim ta xé vỡ Mỗi khi trên mặt mình bóng đêm đau khổ. Thà

Hoa nở sớm

Thơ   •   19.11.2021
Hoa chẳng chờ em, nở sớm hơn, Một vùng xao xuyến dạ lan hương. Bỗng đêm ngào ngạt qua khung cửa, Ấy dạ lan hoa hội giữa vườn. Từ khi hoa trổ những chùm xinh, Trong ý thương yêu đã để dành Nghĩ đến em về, hoa độ nở Vì em, hương đượm cả mi thanh. Mấy

Chiếc bánh trung thu

Thơ   •   27.10.2021
Một mảnh trăng thu hình chiếc bánh, Bánh không ngon lắm, cũng tình anh. Sáng hôm mười bốn ta xa cách, Đến tối trung thu em một mình. Mình em mở chiếc bánh trông trăng Anh để dành cho, gói kỹ càng. Mỗi miếng ngọt bùi là tưởng nhớ Đến ai gửi gắm mối tình

Kim chỉ

Thơ   •   19.11.2021
Chúng ta là cây kim, Chúng ta là sợi chỉ, Để may lại cuộc đời Cho liền trong vạn kỷ. Bọn cướp đời, cướp nước Tay cầm súng, cầm dao Cắt xẻ mình nhân loại, Hút máu đào với nhau. Những núi lở vì cưa Vẫn hãy còn lở lói. Mổ xẻ ruộng cùng đồng, Những rãnh

Hoa “anh ơi”

Thơ   •   21.01.2022
Hoa này là hoa “anh ơi” Là hoa một buổi đẹp trời, ta đi Nắm tay trò chuyện thầm thì Bỗng nhiên em thốt: “Hoa gì? anh ơi” Cây thanh một tán lá cười. Một vùng hoa nở hồng tươi một vùng Sắc đào như thể rung rung Toàn cây là một nỗi lòng nở hoa Anh tìm

Hết ngày hết tháng

Thơ   •   22.10.2021
Hết ngày, hết tháng, hết! em ôi! Kinh hãi không gian quặn tiếng còi, Anh ngóng tìm em, tuy thấy đó. Sắp xa, thôi cũng tựa xa rồi! Đầu nghiêng, môi gượng, mắt mơn da, Chân luyến bên chân, thế nghĩa là...

Hồn cách mạng

Thơ   •   19.11.2021
I Đội binh văn sĩ với người thơ Nghe thổi trong kèn lòng cứu nước, Rúc lên từ những ngực tròn xoe Những tiếng căm hờn không nén được; Nghe dồn mặt đất, chuyển không gian Súng khạc ngang thù, dao thét ngược: Luống run trong dạ những giây đờn Tê tái nh

Một buổi sớm mai

Thơ   •   19.11.2021
Sớm thường như sớm mai đây; Trời trên xanh biếc xưa nay vẫn trời; Gió kia bay, chẳng lạ người; Lá rung rinh nhịp muôn đời đã rung. Sớm thường nhưng khác hôm qua; Màu xanh sáo thổi ngân nga vòm trời... Có chi đổi mới trong đời: Lá hay là gió reo cườ

Sao em lại như thế

Thơ   •   19.11.2021
Sao em lại như thế - Em, em là mặt bể, Em, em là đỉnh non Xanh chót vót chon von... Em cho tình yêu dấu Anh đựng hết tâm hồn Anh đựng tràn da thịt, Vẫn hãy còn vô biên. Sao em lại như thế - Em là chùm hoa cam Muốt cánh và vàng nhị Ngây ngất dạ vì thơ

Nhớ mùa tháng tám

Thơ   •   19.11.2021
Cờ Đỏ Sao Vàng... Tháng Tám Bốn Mươi Nhăm... Nhà Hát Lớn... Mùa Thu Năm Cách Mạng... Hà Nội Thủ Đô... Việt Minh Mặt Trận... Tự Do Độc Lập... Dân Chủ Cộng Hoà... - Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta! Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy! "Cá

Trăng khuya trên Hắc Hải

Thơ   •   09.02.2022
Trăng trên Hắc Hải rạng ngà Biển như hồ rộng bao la mới kì! Ngút ngàn sóng lượn li ti Sao con đôi chấm nghĩ chi trên trời. Khuya không ngủ được ra ngồi Tựa bao lơn ngắm trùng khơi một mình. Nếu như không có ân tình Thì anh lạnh đến ghê mình, em ơi. N

Cao

Thơ   •   19.11.2021
Cao, lên cao xây dựng, Từng bước ta lên cao. Lên bằng thân mỗi viên gạch đỏ, Lên bằng vôi, bằng vữa trộn nhào; Lên bằng hồ có khi pha mật Cho cát, cho sỏi gắn vào nhau; Lên bằng xương sắt bê tông dựng, Cờ vẫy ta lên, trời đỏ lựng; Lên bằng tre giá bắ

Nụ cười xuân

Thơ   •   19.11.2021
Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời Sao buổi đầu xuân êm ái thế! Cánh hồng kết những nụ cười tươi Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao Cây vàng rung nắng lá xôn xao Gió thơm phơ phất bay vô ý Đem đụng cành mai sát nhánh đào T

Có những bài thơ

Thơ   •   19.11.2021
Hãy ngó sâu vào tận mắt anh, Đọc bài thơ mới chưa làm thành; Lòng anh rạo rực không duyên cớ Khi nắng chiều tơ giỡn với cành. Nghiêng đầu bên trái, hãy kề nghe Những ngón tay thần sẽ vuốt ve Cho điệu lòng anh thêm ấm dịu; Sờ xem: ngực nóng khúc đê mê

Bức tượng

Thơ   •   20.01.2022
Em đến thăm anh trên đôi dép cao su Em đã vào nhà mà anh còn thấy bóng em in trên trời rộng Khuôn mặt nhìn nghiêng dáng mũi cao Bấy lâu trong nhớ đẹp làm sao Anh đã gặp em ở một bến đò Thương nhớ bao la - trên dòng sông vắng Phong cảnh đã vào chiều,

Tình yêu muốn hoá vô biên...

Thơ   •   19.11.2021
Tình yêu muốn hoá vô biên, Một ngày yêu, muốn kết liền ngàn năm. Kể từ khi có trái tim, Những đôi người vẫn triền miên với đời. Đó là như thế, em ơi, Hai ta có sống trên đời mãi đâu; Nhưng từ may mắn yêu nhau, Đôi tim gắn với dài lâu triệu người. Nhậ

Anh nhớ thương ai

Thơ   •   19.11.2021
"Anh nhớ thương ai, đôi mắt lim dim" Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em. Ngó lên trời đẹp muốn xem, Hồ dâng sắc nước, trăng đem ánh ngà. Trúc thanh trúc cũng la đà, Gió hương dường đã chan hoà trong đêm. Anh nhớ thương em, anh nhớ thương

Trên bãi sông Hồng

Thơ   •   27.10.2021
Tôi nói lời ngô một bãi xanh Ngô non san sát trải mông mênh. Lời khoai tím ngọn vươn thêm khoẻ, Tôi nói lời khoai bát ngát tình. Có lẽ mùa xuân líu lưỡi tôi Lời đâu tôi nói chửa nên lời Dâu vừa mơn mởn, vừa xa thẳm, Vừa lá long lanh, hom mát tươi. Mộ

Muộn màng

Thơ   •   19.11.2021
Anh biết yêu em đã muộn màng, Nhưng mà ai cưỡng được tình thương! Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc Anh chỉ xin về một chút hương. Một chút hương phai của ái tình Mà em không thể gửi cùng anh; Để lòng ướp với tình phai ấy, Anh tưởng từ đây bớt một mì

Sự sống chẳng bao giờ chán nản

Thơ   •   09.02.2022
Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết; Cái chết rên môi có đôi râu mép Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao; Cái chết ngọt ngào nói như kinh thánh; Thường giỏi trá hì

Anh đợi em về ăn cơm...

Thơ   •   27.10.2021
Anh đợi em về ăn cơm Trăng đã lên rồi, trăng sáng Mảnh ngọc trên cây hoàng lan Chắc thấy em trên đường vắng. Hẳn em đang còn đạp xe Ba bề bốn phía em nghe Hoàng hôn lan trên đồng ruộng Mà em đạp gấp chưa về. Hẳn em nghĩ đến ở nhà...

Hư vô

Thơ   •   22.10.2021
Nhưng mà tôi sẽ chết, than ôi! Tôi kẻ đưa răng bấu mặt trời, Kẻ đựng trái tim trìu máu đất, Hai tay chín móng bám vào đời. Kẻ uống tình yêu dập cả môi Nhưng mà tôi sẽ chết, than ôi! Tóc ngời mai mốt không đen nữa, Tuổi trẻ khô đi, mặt xấu rồi.

Bác ơi

Thơ   •   27.10.2021
Bây giờ mới khóc, Bác ơi! Giật mình, hăm bốn hôm rồi đó sao? Nhớ thương nào có nguôi nào, Tháng ngày càng khắc Bác vào tim con. Vẳng nghe giọng nói Bác luôn, Bác đang cười chuyện, Bác còn vẫy tay... * Bây giờ là mới khóc đây, Bác ơi, không phải lệ đầy

Phan Hành Sơn

Thơ   •   21.01.2022
Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn! Hăm mốt tuổi căm hờn Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi Đánh trăm trận, ba năm vào bộ đội Núi Ngũ Hành vang dội Phan Hành Sơn Giữa một đêm giao thừa Biệt mẹ già em dại Cha đang ở

Lạc quan

Thơ   •   19.11.2021
Vườn cười bằng bướm, hót bằng chim; Dưới nhánh, không còn một chút đêm: Những tiếng tung hô bằng ánh sáng Ca đời hưng phục trẻ trung thêm. Gió qua, như một khách thừa lương, Lay nắng trên mình lá loáng sương. Hoa cúc dường như thôi ẩn dật, Hoa h

Nguyện

Thơ   •   19.11.2021
Nguyện miếng ngon đừng vắng bóng em Nguyện cảnh đẹp có em bên cạnh Nguyện tâm hồn như chim chắp cánh Nguyện xương thịt như cây liền cành. Tiếc lúc trăng vàng soi bóng chiếc Khổ khi hoa nở một mình anh Nguyện xin trời đất làm hai bản Những lúc xa nha

Đôi mắt xanh non

Thơ   •   19.11.2021
Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non. Hãy để trẻ con nói cái ngon của kẹo. Hãy để cho bà nói má thơm của cháu. Hãy nghe tuổi trẻ ca ngợi tình yêu. Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non. Mẹ bế đứa con như ôm tròn trái đất. Suối chạy tìm sông trăm vòng tươ

Làng Còng

Thơ   •   19.11.2021
Một làng thuộc huyện Vĩnh Lộc (Thanh Hoá) có 600 nhân khẩu, ở xa đường giao thông. Nông dân sống rất vất vả; có câu tục ngữ: "Hạt cơm làng Còng -Ăn cong xương sống". Sớm nay xa cách làng Còng, Bước đi một bước, trong lòng mến yêu. L

Núi Ba Vì với Hồ Suối Hai

Thơ   •   19.11.2021
Hồ Suối Hai ở chân núi Ba Vì, tỉnh Sơn Tây, là hồ chứa nước lớn nhất hiện nay ở miền Bắc (48 triệu thước khối), tưới cho 7.500 hécta vùng đồng mùa bắc Sơn Tây. Một sớm mai Hồ Suối Hai thức dậy, Chút ít sương tơ còn hãy mơ màng. Gió hiu hiu th

Một cuộc biểu tình

Thơ   •   19.11.2021
Bữa kia trong vài phố Hà Nội, Có cuộc biểu tình, (nghĩ cũng tội!) Vẻn vẹn đếm được những ba mươi Lính bảy thằng người đi quấy rối. Khuyển Ưng một lũ sắp mưu gian, Cai quản ít nhiều đàn ốm đói, Đi qua mấy phố diễn trò hề, Khiến cả quốc dân đề

Tiếng vàng

Thơ   •   19.11.2021
Đêm trong động một tiếng vàng, Tiếng nghe êm ái, lắng càng dịu trong. Tiếng đưa hoà dịu vào không, Như rơi giọt bạc nằm trong da trời. Lung linh xoay giọt lệ cười, Vuốt ve man mác như lời nước xanh, Ấy là tiếng sao lanh lảnh nói, Hạt bóng trăng s

Phan Thiết

Thơ   •   19.11.2021
Ôi Phan Thiết thân thiết Phan Thiết tha thiết ơi, Một không khí lao động Bao trùm cảnh và người. Sông Cà Ty chảy lặng Bên bến cá Cồn Chà, Một ngàn thuyền gắn máy Đi đánh cá gần xa Tháng ba gió nam non, Đánh cá trừ, cá trích. Tháng sáu gió nam già, Lắ

Thăm Hoà Bình

Thơ   •   19.11.2021
Mắt của ta đầy những núi non; Lòng so dây với suối kia đờn. Lên rừng thăm lại, nghe chim hót, Trời với hồn ta, ai biếc hơn? Trên những ngọn cao thường khi nhẹ, Chưa trèo, mới nghĩ đã nghe trong. Hoà Bình! cảnh đẹp và tên đẹp, Đã sáu năm rồi ta nhớ m

Chòm Văn Sơn

Thơ   •   19.11.2021
Thuộc xã Cát Văn, huyện Thanh Chương, Nghệ An; một nơi đã có phong trào Xô Viết. Đường đi một khúc Văn Sơn, Đỏ tươi đất thịt, xanh rờn hàng cây. Mía cao ngập mắt; khoai đầy; Quê hương xinh đẹp nhờ tay lấm bùn. Mấy đời xây dựng, đắp vun, Biết bao nước

Ngút ngàn

Thơ   •   19.11.2021
Khi nỗi yêu thương quá nặng tràn, Tiếng reo có lúc giả lời than... Tình yêu những lúc mênh mông quá, Như hắt hiu xa - bởi ngút ngàn!

Áo em

Thơ   •   19.11.2021
Áo em để lại dáng hình Treo trên mắc áo cho mình thấy thương. Đôi vai nho nhỏ bình thường, Khuỷu tay áo gợi hình xương tay gầy. Sờn sờn đôi chỗ đâu đây, Áo em nhuộm chắc xanh tày biển xa, Mấy khuy cúc áo thật thà, Ngắn rồi - em để về nhà mặc thêm. Á

Thu

Thơ   •   22.10.2021
Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu; Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì. Hư vô bóng khói trên đầu hạnh; Cành biếc run run chân ý nhi. Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa, Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.

Kỷ niệm (II)

Thơ   •   21.01.2022
Trên đường quần ngựa, chiều kia... Em ơi, anh muốn dựng bia ân tình Khi anh qua đó một mình Thấy còn in bóng in hình đôi ta Một chiều gió đỡ mây xa Chiều sương phảng phất cho hoa dịu dàng Em ngồi dưới gốc cây dương Mắt yêu xinh đẹp là gương đất trờ

Chặt cái bùi ngùi

Thơ   •   09.11.2021
Dì ơi, bác ơi, đáng tuổi mẹ của con, Con mới gặp mẹ lần thứ nhất, Con thấy mẹ u buồn trên nét mặt, Con bỗng giật mình. Trán mẹ bóng còn qua, Sương còn mờ trên tóc mẹ sương pha, Mẹ còn hãy ngậm ngùi, còn ảm đạm; Mẹ ngồi yên lặng Mẹ chẳng thở than,

Tội ác phá rừng

Thơ   •   19.11.2021
Sức xuân vùn vụt đang lên, Líu lo chim hót, triền miên suối đàn, Mây trời lẫn với mây đan, Mênh mông rừng phủ ngút ngàn áo xanh... Giặc Mỹ can thêm tội ác phá rừng! Rừng của miền Nam đẹp giàu, trong sạch, Mỹ thuốc độc, Mỹ vi trùng dịch hạch Giặc Mỹ

Thép cứng nhất là thép người

Thơ   •   19.11.2021
Tặng chị Trần Thị Nhâm tức Lý Sự sống như ngọn đèn, Tưởng là gió thổi mong manh lắm! Nhưng ánh sáng dai bền, Nhưng cổ chim khó đứt, Nhưng hài nhi rất mạnh, Nhưng trùng trùng măng mọc, Một con người - không phải dễ giết đâu! Hạt thóc vùi trong mộ cổ b

Anh là người bạc bẽo

Thơ   •   16.10.2021
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo, Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay Mới hôm kia tình tự đến mê say Sang bữa nay anh làm như mất hết Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt, Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao? Anh không chắt chiu dành dụm tí nào, Là đất xấu h

Bá Nha, Trương Chi

Thơ   •   19.11.2021
Anh là người thuyền chài Trương Chi Trong trái tim mang em đọng lại. Anh là người gảy đàn Bá Nha Đã đặt em thành khúc nhạc ca. Khúc ca khi nắng và khi gió Lúc nhặt khoan và lúc lặng im; Mang em ngày thắm và đêm biếc Trong trái tim - nhưng vẫn còn tìm

Anh đến thăm em

Thơ   •   19.11.2021
Được nhìn thấy em, anh chở em về trong mắt Anh đưa em về trên đường ca hát Một mình anh đi, với mắt của em, Anh đã đem về đôi mắt của em. Anh băng đường cái, anh trải cánh đồng. Anh qua nhà của buổi chiều rét mướt Anh qua rộng rãi nhà của mùa đông, H

Nhớ em

Thơ   •   19.11.2021
Nhớ em như một vết thương Trong lòng; như vỡ mảnh gương trong lòng. Như cầm cốc thuỷ tinh trong Trong tay bóp nát, máu dòng dòng sa. Em là vui sướng của ta; Mến yêu vô tận, em là nỗi đau, Sống trên quả đất tìm nhau, Nhớ em như nước xoáy sâu đập bờ. H

Em làm bếp

Thơ   •   21.01.2022
Anh nhớ lại rất thương Những khi em xuống bếp Nấu cho anh món ăn Đun cho anh miếng nước Trời vào hè đã nực Làng quen dùng rạ rơm Cái bếp chật hùm hụp Em chen vào làm cơm Lửa cháy nhanh phần phật Tàn rạ nhẹ bay đầy Tay em hoà tí muối Em tiếp lửa tiề

Đơn sơ

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Gia Trí Em nói trong thư: "Mấy bữa rày, "Sao mà bươm bướm cứ đua bay; "Em buồn, em nhớ, chao! em nhớ! "Em gọi thầm anh suốt cả ngày. "Ngoài ấy vui không, anh của em? "Trong này đã có nắng vàng êm: "Mỗi l

Giờ tàn

Thơ   •   19.11.2021
Khi mai giậy sớm, trời êm ái, Cửa sổ thênh thang mở gió hồ: Hơi mát đưa hùa theo ánh sáng; Cành gần, chim rộn tiếng đùa nô. Chủ nhật còn nguyên, còn trọn vẹn; Tôi chưa tiêu mất một giờ nào. Như đứa trẻ con ôm cái bánh, E dè tôi muốn giữ cho lâu. Như

Anh nằm bệnh viện

Thơ   •   19.11.2021
Một tháng anh đau nằm bệnh viện, Mỗi chiều em lại đến thăm anh. Anh ra đứng đợi bên rào sắt, Thấy bóng em xa, đã giật mình. Em đến cho lòng anh đón lấy Quả chanh, quyển sách, đoá hoa tươi. Nghĩ thương một bóng em thân thiết Đều đặn bên song sắt mỉm c

Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em...

Thơ   •   19.11.2021
Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em Cửa sổ là khung có hình em ở giữa Tách nước - là ngón tay em cầm, Quyển sách chao đèn là bóng em đọc mở... Đường nhựa là đường in dấu vạn chân, Duy có một dấu chân - em yêu dấu. Tàu điện là tàu một đêm anh tiễn em đi -

Một tên Mỹ bị sập hầm chông

Thơ   •   19.11.2021
Ngày 14-3-1962, một tiểu đoàn biệt kích ở đồn Trung Hoà, quận Củ Chi, Thủ Dầu Một, do một số sĩ quan Mỹ chỉ huy, tới càn quét ở xã Nhuận Đức; vừa đến nơi, thì một tên Mỹ bị sập hầm chông lòi ruột.         &nbs

Thác Gu Ga

Thơ   •   09.02.2022
Đổ ào ào đổ Gu Ga Sóng Đa Nhim tới đây oà thành bông Thành tơ trắng xoá một vùng, Bạc, ngà tuôn xuống vô cùng thời gian Cao ba mươi thước nước tràn, Ầm ầm binh mã reo vang tháng ngày Cây xanh, thác trắng, xinh thay, Chạy trời trên suối, đổ mây sau rừ

Mặt em

Thơ   •   27.10.2021
Đã bốn năm trời nghĩa với duyên, Mặt em thay đổi vẫn y nguyên. Nét thêm rờ rỡ như tơ chín, Dáng vẫn thanh thanh tựa nước hiền. Kể từ sen ngó với đào tơ, Anh đã thầm yêu vẻ dịu mơ Trong mắt ngọc đen kỳ diệu thế, Nhìn anh như hẹn đã ngàn xưa.

Cặp hài vạn dặm

Thơ   •   19.11.2021
Nếu ta có gặp hài tiên, Ta đi khắp xứ, khắp miền, khắp nơi. Ta đi, đi tận phương trời, Đi cùng phương đất, xa vời ta đi. In như chiếc chén lưu ly, In như chiếc lá hết thì tuơi xanh, Ta theo gió mạnh, gió nhanh Gió hung dữ, gió sát sanh, gió cuồng! Đ

Viễn khách

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Nhược Pháp Đương lúc hoàng hôn xuống, Là giờ viễn khách đi. Nước đượm màu ly biệt, Trời vương hương biệt ly. Mây lạc hình xa xôi; Gió than niềm trách móc. Mây ôi và gió ôi! Chớ nên làm họ khóc. Mắt nghẹn nhìn thâu dạ; Môi khô hết níu lời.

Về Tuyên

Thơ   •   19.11.2021
Đêm nay nằm với Tuyên Quang, Nằm với sông Lô chảy ở đầu giường, Nằm với dưới kia Cây đa Nước chảy, Phía trên là Cây số bảy Hà Giang. Đêm nay ta về nằm với những năm Kháng chiến gian lao gió núi mưa dầm, Lá mưa rì rầm trời như ngâm nước, Cơ quan tr

Thác

Thơ   •   27.10.2021
Như nước dòng lao gặp đá ngăn Cuộn từ đáy vực toả băn khoăn, Chưa vần được đá nên tung sóng, Ức mãi ngàn năm vẫn thét gầm; Thắm thiết tình anh gặp cách xa Cuộn tròn đau khổ sóng tung hoa. Cuốn em đi đấy, em yêu hỡi! Cuốn mãi ngàn năm chẳng thả ra.

Gánh

Thơ   •   19.11.2021
Không phải chuyện đời xưa, mà chuyện đời nay, Có một người chất vạn gánh trên vai, Vạn gánh đầy tràn, gánh to, gánh nhỏ, Gánh như núi, gánh dồn như thác đổ Trên đôi vai. Người ấy gánh, và đi! Bao nhiêu mặt trận rồi? Bao nhiêu tiền tuyến? Ba mươi năm!

Mũi Cà Mau

Thơ   •   19.11.2021
Mũi Cà Mau: mầm đất tươi non Mấy trăm đời lấn luôn ra biển; Phù sa vạn dặm tới đây tuôn, Đứng lại; và chân người bước đến. Tổ quốc tôi như một con tàu, Mũi thuyền ta đó - mũi Cà Mau. Những dòng sông rộng hơn ngàn thước. Trùng điệp một màu xanh lá đướ

Mười chữ

Thơ   •   19.11.2021
Mưa dầm - thu dưới nguyệt: Máng chảy - suối trên nhà.

Trái tim em thức đập

Thơ   •   09.02.2022
Trái tim anh thức đập Nơi gốc của thời gian Một nhịp mạnh nhịp khẽ Ẩy tay anh nồng nàn Trong đêm vạn trùng khơi Anh lắng nghe hồi hộp Nơi nguồn của suối đời Mạch máu em chảy đập Ôi đồng hồ năm tháng Ôi bếp lửa phút giây Răng sáng, mắt em sáng Cũng gố

Sớm nay

Thơ   •   19.11.2021
Sớm nay thức dậy như thường lệ, Sao tiếng chim kêu           bỗng khác thường; Lá cũ lại nhìn ra mới mới, Trời êm, không đợi có pha sương. Bàn ghế thở vui, giường cũng rạng, Phòng văn như toả một mù

Mã Pí Lèng

Thơ   •   19.11.2021
Làm đường Đồng Văn - Mèo Vạc Tỉnh Hà Giang đã làm xong đường Hà Giang - Đồng Văn, đặt tên là đường Hạnh Phúc, nay đang làm nối theo đến huyện Mèo Vạc. Đoạn đường mới cũng rất gay go, nhất là ở chặng Mã Pí Lèng (nghĩa là Sống mũi ngựa). MÃ PÍ

Lưng trăng

Thơ   •   19.11.2021
Cô Hằng ơi, bao năm Thấy mặt không thấy lưng! Cô quay mình một phía, E thẹn đến vô cùng. Mặt đẹp cô ngọc ngà, Ngắm trông là yêu mến. Triệu dặm biết sao mà Thấy nhau cho trọn vẹn! Nhưng, trí người vươn mãi, Vượt gió, đuổi sao băng; Hôm qua vừa phó

Em bé

Thơ   •   19.11.2021
Em ngồi bên rãnh nước, Nghịch thả chiếc thuyền con. Rãnh nước chảy đen ngòm, Cống mấy đời lưu lại. Năm tuổi đầu nhỏ dại, Tự kiếm lấy trò chơi. Áo đứt cúc bụng phơi. Ở truồng từ lúc đẻ. Nước bẩn đầm thân bé, Mũi chảy quệt ngang tay, Em cười rất thơ

Ngói mới

Thơ   •   19.11.2021
Khắp nơi, trên những đường tôi đi, Tôi đã nghe xao xuyến, rầm rì:      Ngói mới, Trên những đường tôi dạo, tôi qua Tôi đã nghe nhiều, những khúc ca:      Ngói mới. Dù đi nhanh, dù đứng lại nhìn, Tr

Yêu

Thơ   •   19.11.2021
Yêu, là chết ở trong lòng một ít, Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu? Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu: Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết. Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt. Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu, Vì mấy khi yêu mà chắc được

Hoa xứ lạnh

Thơ   •   27.10.2021
Hoa hướng dương chào mặt trời, chứ sao lại chào tôi? Hoa chào, tôi cũng xin nghiêng đầu đáp lại. Tôi còn muốn hôn hoa một cái, Vòng cánh vàng xinh lắm đấy, hướng dương ơi. Khi không gian nắng chiều đã tắt rồi, Hoa vẫn giữ ánh mặt trời trên cánh. Tô

Hoa cau

Thơ   •   27.10.2021
Đôi ta giàu lắm, bởi thêm nhau Là cả nhân gian lại bắt đầu Lại mới trời xanh, thanh nước biếc Như vườn sáng sớm nở hoa cau Hoa cau nứt mở tủa hoa ngà Ánh sáng cùng hương lấp lánh hoa Anh muốn tặng em hương thoảng ấy Vô cùng dịu mát với sâu xa...

Đêm ngủ ở Tuy Phước

Thơ   •   21.01.2022
Đêm ngủ ở Tuy Phước là để mà không ngủ Những con dế cùng tôi thức suốt năm canh. Thức những ngối sao, thức những bóng cành, Đêm quê hương thương cái hương của đất... Ngủ không được bởi gió nồm từ biển lên cứ nhắc - “Trọn mình anh đã nằm giữa lòng tô

Mười lăm năm

Thơ   •   19.11.2021
Em lấy anh từ ngày hăm nhăm tuổi, Đến bây giờ em đã bốn mươi, Anh trả cho em trời đất để làm người. Anh trả cho em Tổ quốc và sông núi. Anh mở rộng đời, vô cùng biên giới. Tám năm, em uống nước trên ngàn, Hiểu lòng khe suối; Lại sống vùng đồi, đi khắ

Phượng mười nǎm

Thơ   •   19.11.2021
Phượng trong sáng nảy hồng trên một cõi Như muôn đàn cùng gảy dưới mây cao. Ánh sáng trùm trong không gian vòi vọi, Tấc lòng hè kiều diễm hoá ly tao. Biển bướm đỏ rào rào trong gió mát; Lá non xanh như suối chảy trên trời. Phượng, phượng hỡi! cờ sa

Trách em

Thơ   •   09.02.2022
Em không có gì đáng trách Nhưng anh muốn trách em Trách bởi sao yêu mến Rồi lại đến yêu thêm. Trách: sao anh nhớ em Đến nỗi hồn xẻ nửa, Trách: sao em đi rồi Anh như ngồi trên lửa. Trách chiếc răng nho nhỏ Bên một khóe môi cười. Anh trách nhiều em đó

Lý tưởng

Thơ   •   19.11.2021
Có một nguồn trong hơn thuỷ tinh Soi mình lại thấy cả muôn mình. Nơi ấy, Đảng cùng ta đi tới. Có một trời ai cũng thấy xanh, Bốn xuân no ấm mãi hoà bình. Nơi ấy, Đảng cùng ta đi tới. Một lâu đài cửa sổ mênh mông Đẹp thêm hoài, xây chẳng lúc xong. Mộ

Quạt

Thơ   •   09.02.2022
Anh nằm khẽ quạt Cho gió mát về em Em ngủ ngon không biết Nhưng vẫn thở êm đềm Anh quạt cho đôi tay Anh hằng ngày yêu mến Anh quạt đôi lông mày Sáu năm nay quyến luyến. Gió nồm trên mặt biển Anh mời về mát em Gọi gió chiều gió sớm Anh trải hồn gió đ

Bác Hồ về thăm một làng Hà Bắc

Thơ   •   27.10.2021
Bác đứng giữa sân trường. Quây quần các cháu nhỏ Và các cháu thanh niên, Các “dũng sĩ năm tấn” Như lúa mở cờ lên, Và các lão du kích Đã xông pha trận tiền, Các bác gái, bà cụ Mặt tươi rói, hồn nhiên. Hà Bắc một làng xanh Xưa vốn là nghèo khổ

Bài thứ năm

Thơ   •   21.10.2021
Tiếng trúc từ đâu than tịch mịch! Hồn nào ai bỏ giữa trăng không? Bãi xa cũng muốn làm sa mạc, Chẳng bóng ai đi - buồn, hỡi lòng! Chỉ có mơ màng một bãi xa, Tuyệt mù chỉ có nhạt phai và Véo von tiếng chở lưu ly mộng Trong khoảng đêm trường ma gọi ma.

Cảm xúc

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thế Lữ Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến Đây là quán tha hồ muôn khách đến Đây là bình thu hợp trí muôn hương Đây là vườn chim nhả hạt mười phương

Tương tư chiều

Thơ   •   19.11.2021
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm; Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em. Không gì buồn bằng những buổi chiều êm. Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối; Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành; Mây theo chim về dãy núi xa xanh Từ

Có em

Thơ   •   03.11.2021
Có em tồn tại trên đời Cho anh còn được có người để yêu, Thế thôi, thôi thế cũng nhiều Em ơi! Quấn quít mai chiều được đâu. Những gì cao đẹp thẳm sâu Anh cho em hết, lòng đau còn gì. Chỉ còn cái bóng anh đi. Cái gan cái ruột tình si khoét rồi! Có em

Cái dằm

Thơ   •   19.11.2021
Em đi, có biết cho tình, Lòng anh vò xé tan tành vì em. Mới vừa xa khuất mắt đen, Nỗi đau lòng đã tràn lên tấm lòng. Cái dằm xuyên giữa đôi ta Còn hơn đau đớn thịt da mấy lần. Vết thương trong cõi tinh thần Đã đau một lúc, lại dần dần đau. Em là nhâ

Ngọc tặng

Thơ   •   19.11.2021
Ngọc tuyệt vời anh trao cho em, Mười năm em có giở ra xem? Sắc trời hôm ấy, hoa hôm ấy, Rừng mới tan sương, trúc rủ rèm. Bên Quán Ông Già, ngọc gửi em Mười năm em có giở ra xem? Áo em xanh biếc, mây xanh biếc, Tay đã chia rồi lại níu thêm. Trong tim,

Đường vào Nam

Thơ   •   19.11.2021
Trên đường Nam Bộ lúc ra đi, Yêu mến lòng như nước ngựa phi. Qua ga Hà Nội sao thân thiết, Mỗi một vòng xe quyến lạ kỳ. Mỗi một vòng xe một mở ra, Đường qua tươi thắm, lại đường qua... Hai hàng cây biếc chen nhà cửa; Thôn xóm dâng vào, núi lượn xa. Ô