Đàn
Em nâng đàn tới ngang mày Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn Ngón tay em nhạc chứa chan Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây. Lâng lâng hồn nhạc hây hây Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ Chim reo trong khoảng hoa thưa... Suối tuôn róc rách, trăng vừa lê
Nội dung bài thơ: Đàn
Em nâng đàn tới ngang mày
Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn
Ngón tay em nhạc chứa chan
Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây.
Lâng lâng hồn nhạc hây hây
Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ
Chim reo trong khoảng hoa thưa...
Suối tuôn róc rách, trăng vừa lên cao...
Tình cảm ấy, ước mơ nào,
Bíttôven với ngọt ngào Môda
Tay em thoắt biến thành hoa,
Hồn em lắng lại như là tặng anh.
Những khi xa cách một mình,
Nhớ đàn em, nhớ hồn thanh cây đàn.
(10-1967)
Bài thơ Đàn của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu
Nghệ danh: Xuân Diệu
Tên thật: Ngô Xuân Diệu
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác
Ngô Xuân Diệu,Xuân Diệu,Thơ Xuân Diệu,Nhà thơ Xuân Diệu
Tiếng không lời (Mây lưng chừng hàng)
Bác Hồ về thăm một làng Hà Bắc
Tặng nhà thơ Pa-thét Lào: Xôm-xi
Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em...