Nhìn và quay mặt

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 15:17 PM

giấc mơ vỡ ra thành muôn vì sao trên bầu trời lấp lánh để lại trong anh một khoảng trống cô đơn và anh nhận ra bí mật của đêm trong tiếng thở dài não nuột thôi xin em đừng đến khi niềm tin đã bị đánh cắp rồi khi giấc mơ  trở thành phế tích chẳng

Nội dung bài thơ: Nhìn và quay mặt

giấc mơ vỡ ra

thành muôn vì sao trên bầu trời lấp lánh

để lại trong anh một khoảng trống cô đơn

và anh nhận ra bí mật của đêm

trong tiếng thở dài não nuột

thôi xin em đừng đến

khi niềm tin đã bị đánh cắp rồi

khi giấc mơ  trở thành phế tích

chẳng phép màu nào cứu rỗi em đâu

tên phù thủy xấu xa

đem nỗi hoài nghi chế thành độc dược

làm nghẹn run những tiếng nguyện cầu

đêm oằn lên nhức nhối

đêm phập phồng lo âu

phải nhận ra mình trước khi quá muộn

sân khấu này sắp sửa hạ màn

anh không thể dấu lòng mãi được

để khuôn mặt chai sần sau lớp phấn hóa trang

đã đến lúc rời xa cây thánh giá của em

nỗi cô đơn quá sâu

em làm sao với tới

anh gục trên phận mình

ướp xác những mầm yêu.


Bài thơ Nhìn và quay mặt của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Một vòng rục rịch

Thơ   •   20.11.2021
Rồi máu chảy, rồi xương tan Rồi ma với bụi, xếp hàng ngó nhau Tắt hơi, trở lại lúc đầu Luân hồi và quả địa cầu cứ quay.

Chợt nghĩ giữa hoàng hôn

Thơ   •   20.11.2021
ta như bà ngựa già lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng gặm mớ cỏ vàng vụn như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu tung vó vào khoảng trống không giẫm đạp buổi chiều ráng đỏ làm gãy dấu c

Thạch Bàn khê

Thơ   •   21.11.2021
Ở đây mây trắng ôm rừng ngủ Mưa rắc bụi mờ, giăng lối đi Trời đất im nghe con suối hát Thác ghềnh, tiếng nước vọng phân li Gió hất, mùa đông buồn rỉ rả Nghìn năm lời đá phủ màu rêu Hắt hiu, lá mục hồn du mục Chim chết bao lần trong tiếng kêu Cổ thụ s

Uhm!

Thơ   •   21.11.2021
Khóc như là không khóc Cười như là không cười Sống như là đang chết Người, không người, đấy thôi!

Ký ức

Thơ   •   20.11.2021
Ký ức mây bay trôi qua xác bia tượng nhịp cầu nối quạnh hiu men say bập bềnh dạ thảo hư vô rất nóng ruột mùa hạ reo thi chập chờn cơn mơ nước mắt viên sỏi chạm môi từ bi lạy tạ khúc vĩ ngâm chết dở năm ngón tay bấu bầm rêu cổ ngun ngút cỏ loang sươ

Thấy lạnh trong hồn

Thơ   •   20.11.2021
sáng lạnh trong hồn mưa phùn bám lông mi mây tháng giêng buồn như màu tóc nhuộm của em ta xoè bàn tay nhìn guốc gân sấp ngửa nghe bắc nam xuôi ngược lộn qua đèo nghe ngõ an hiên lá rụng nghe đình làng kim long chuông héo nghe đền lê văn duyệt mù tăm

Mồng tám tháng ba

Thơ   •   20.11.2021
thưa món quà đắt tiền và hoa hồng nàng đã vứt vào sọt rác nàng đã ngoảnh mặt em buồn vô hạn thưa em đừng băn khoăn và buồn bã nữa ngay bây giờ em hãy nghĩ về mẹ của em em chưa bao giờ tặng cho mẹ một bông hoa trong dịp này phải không

Tháng chạp

Thơ   •   21.11.2021
Không buồn, sông cũng trôi xuôi mùa vui rồi lại sẽ vơi từng ngày em đi rồi... đông có hay? chỉ nghe mùa rót giọt đầy giọt vơi Ngày đem mây trắng giăng trời lá vàng lãng đãng áo người mờ phai mưa mưa mưa mãi mưa hoài! sông dâng nước mắt đỏ đầy dòng Tư

Úp mặt vào tường

Thơ   •   20.11.2021
Tối qua chuột quậy đùng đùng Muỗi thi hút máu tưng bừng suốt đêm Trong mơ lục lọi kiếm tìm Một câu kinh mọn có tên đàn bà.

Những con đường lạ hoắc

Thơ   •   20.11.2021
on đường đưa tôi ra khỏi ngôi làng trung du hẻo lánh chỉ cho tôi biết những cánh cò muốt trắng chỉ cho tôi biết những bụi hoa dại mang tên cứt lợn hay mắc lẹo hoặc là chó đẻ ngần ấy năm tôi mang trên vai mình con đường ấy Sài Gòn tôi cất giấc ngủ b

Sông Hương đẹp và thơ

Thơ   •   21.11.2021
Sông Hương đẹp và thơ tôi thích Vu Gia hơn vì mùa hè về nổi lên bãi cát.

Thời gian

Thơ   •   21.11.2021
vội vàng hỡi thời gian? có phải ngươi đã nhập vào tiếng chim chạng vạng có phải ngươi đã vèo trôi theo con nước ngoài khơi có phải ngươi đã khoác lên chiếc áo của máu và nước mắt loài người ngươi lạnh lùng đến thế ư? ta đến từ bước chân của giọt sươ

Ngồi buồn ngắt cái lông mũi

Thơ   •   20.11.2021
Ngồi buồn ngắt cái lông mũi hơi đau một tí hơi cay một tí mà hay hay cắt nó mọc ra ngắt nó cũng mọc ra ngắt vẫn thích hơn cắt như ngắt cái mặt đời gian dối như xé toang màn kịch lọc lừa như giật nát bóng đêm âm khí ngột ngạt té ra sự phiền toái nhỏ

Buổi tối rảnh rỗi xem phim ma cà rồng

Thơ   •   21.11.2021
Hắn sinh ra từ máu hắn thích hút máu hắn gây ra những cuộc chiến đẫm máu cả thân hình hắn nhuộm máu hắn hét bằng âm thanh máu hắn cười sặc mùi máu kết cục nhắn co giật cựa quậy trong vũng máu hắn đã bị hút máu hắn trả nợ máu.

Khe Ráy

Thơ   •   20.11.2021
những tia nắng đã chết lâu rồi chốn đây chỉ có gió hăng hắc mùi cỏ rã rời chỉ có tiếng bầy ong đói mật reo than trên lùm dây leo mòn mỏi những buổi chiều âm u kéo dài thành những buổi sáng trọc tròi dòng nước bao năm vẫn rỉ ra dòng huyết lệ đỏ ngầu v

Theo anh ra ngoài thành Huế

Thơ   •   20.11.2021
Chiều theo anh lên chùa Thiên Mụ Ngắm trời xanh soi bóng dòng Hương Ngồi nghe thông hát lời xưa cũ Gió ngọt ngào rụng vài tiếng chuông Chiều theo anh vòng qua Văn Thánh Thắp nén nhang vọng bái người xưa Bia Tiến sĩ nhòe phai nét chữ Anh tìm tên a

Chiều thu rất ngọt

Thơ   •   20.11.2021
Như gió như mưa như mùa thu ùa về bên khung cửa Một giấc xanh làm thức tỉnh buổi chiều xanh Tôi đón nhận những bồi hồi hạnh phúc Một ngày vui, em đã đến chân thành Một ngày vui có nắng đẹp long lanh Trong đôi mắt đôi môi người thiếu nữ Tình vạn dặm m

Cho những ngày đông lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Cho nhau cơn gió lạnh lùng trên đôi môi nặng trĩu nỗi buồn Cho nhau từng vết thương lòng trên đôi mắt lưng tròng chiều đông Cho nhau ngày tháng ngục tù trên đôi cánh tay mù Cho nhau thương nhớ đoạ đày trên nấm mộ gầy người ơi! Tình đã chết như

Bất chợt gặp giữa đường

Thơ   •   21.11.2021
Lâu rồi mới gặp nhau nề! Em thì mập kít, anh thì... nhúm nhum Tóc em vẫn cột một đùm Lúc la lúc lắc như chùm bông lau Kể hồi trước, nhắc chuyện sau Em nhai bỏm bẻm miếng trầu trong môi Em cười, (vui rứa thì thôi) Vẫn hài hước, giống như hồi c

Đẹp

Thơ   •   21.11.2021
mọi định nghĩa về em đều vứt nếu không có một chữ đẹp nhô ra hút vào và ưỡn những đường cong tuyệt thể tôi lục lọi trong giấc mơ mình một sự thật đó là em và em tồn tại trong suốt những tháng ngày tôi có em và tôi tồn tại trên cõi đời này em tồn tạ

Cơn gió xoáy

Thơ   •   20.11.2021
Cơn gió xoáy hạt mưa xiên lời nói thẳng.

Chiều thu nghe tiếng chim cu

Thơ   •   20.11.2021
Rất nhiều nắng chết trên sông Rất nhiều uẩn khúc trong lòng mùa thu Nhành tre níu gió, gật gù Tôi ngồi nghe tiếng con cu rất buồn.

Tin nhắn còn sót trên bàn thờ

Thơ   •   20.11.2021
chấm hết sạch sành sanh không còn gì túi nước mía đã ráo & bầy kiến liếm hết mùi đường sót lại lúc này tôi chết được rồi tôi rất thơm trên giàn thiêu lũ quạ bảo thế buổi chiều chuyển đông nằm ngoài ca từ buổi tối thuộc con hẽm 24 tin nhắn th

Thơ tặng ta ngày cuối đông

Thơ   •   21.11.2021
Ta như ốc sên chậm chạp Bao giờ liếm hết mùa đông Cơn mưa băm vằm giấc ngủ Hoảng hồn như bị xe tông Một ngày nuốt bao nỗi nhớ Rồi ho suốt mấy đêm liền Ta như cái đồ phải gió Vật vờ nửa tỉnh nửa điên Một đêm gió về cởi áo Giật mình nghe trái tim run B

Mười bốn tháng tám một chín bảy ba

Thơ   •   20.11.2021
hai lẻ chín trừ một chín bảy ba té ra mình băm sáu tuổi mặt vẫn gầy vẫn hốc hác như xưa tóc vẫn húi cua răng vẫn sứt miệng rộng tuềnh vẫn thích chút chua cay năm bảy ba ngày mười bốn tháng này trong trời đất có một thằng ra đời quẫy đạp cha mù mắt nê

Trồi

Thơ   •   21.11.2021
Đưa tay ngắt giọt mồ hôi Ngắt xong, giọt khác lại trồi lên ngay Giống y giọt nước mắt cay Quệt xong, nó lại nối dài thêm ra.

Sáng và tối

Thơ   •   21.11.2021
anh và em đang đi theo ánh sáng nhưng ánh sáng không dắt chúng ta đi vậy chúng ta là những người mù chưa chắc những gì phơi ra phải nhờ ánh sáng và suốt đời làm nô lệ cho ánh sáng những gì cần tìm, cần lục lọi, cần suy xét, cần khảo tra, cần chỉ

Tôi yêu sự lặng câm

Thơ   •   21.11.2021
Tôi yêu sự lặng câm vô cùng vì nó đã cho tôi biết sự cô đơn và những khuôn mặt thật.

Sự đấu tranh

Thơ   •   21.11.2021
cứ thấm vào đá những giọt nước mắt của những người đang sống đang tù tội đang hấp hối sự sống đang tiếp nối từ những giọt lệ ca ngợi tự do trước khi hoá đá

Chuồn kim mắc lưới

Thơ   •   21.11.2021
Lão nhện già ngạo nghễ Đan lưới trên tường cao Lưới mỏng manh đến thế Nào giăng được cá đâu Nhện già cười khoái chí Có ai hơn mình nào? Muỗi, ruồi mà sơ ý Mắc vào là toi ngay! Chuồn rụt rè, nhỏ nhẹ: - Cháu xin chỉ, thưa ông! Nhện rằng:- Đâu phải dễ

Ta thất vọng

Thơ   •   20.11.2021
em bảo TA thất vọng nghĩa là ta không thất vọng bởi buổi sáng đã hâm nóng rất dài bằng một chuỗi đợi chờ ta mường tượng khuôn mặt em như một bìa sách cũ ta mơ hồ khuôn mặt em như những vết dao chằng chịt trên thanh sử ta hình dung khuôn mặt em như rê

Nơi ấy mặt trời ló lên

Thơ   •   21.11.2021
Nàng cúi xuống nhặt lấy chiếc xác thối của mình một lần nữa nàng cúi xuống nhặt lấy chiếc xác thối của mình như điếu thuốc rã trên bãi cát mùa đông nàng đã cất giấu thật khéo léo trong trái tim mình và nàng khóc những chiếc vỏ ốc biến thành những giọ

Dế kêu đêm, nhớ Việt

Thơ   •   21.11.2021
Một khi tiếng dế thò ra Là khuya rụng xuống dăm ba hột buồn Một khi cất bước lên đường Là nghe trục đất tăng cường nhịp quay Một ngày qua, chết một ngày Bao vùng vẫy, giữa vũng lầy thế gian Trò đời cổ trướng xơ gan Chơi chưa tới số đã toan xuống mồ

Cỏ mọc thành giếng cũ

Thơ   •   20.11.2021
miết theo con đường rễ cây nổi gân sần sùi một loài gió trườn như rắn độc sự lãnh cảm của từng chiếc lá sâu đục đang nhả ra một chùm âm thanh rạn nứt lũ ong mệt lử đôi cánh nhàu nát đâu đây có mùi xác lá câm rớt xuống miệng giếng đã điếc mấy chục nă

Thắp lên một nén nhang thơm

Thơ   •   21.11.2021
Thắp lên một nén nhang thơm mà nghĩ về cái chết của mình như nén nhang bén lửa và tự thiêu.

Tán

Thơ   •   20.11.2021
Em lạnh như là nước đóng băng Anh như tia nắng chốn thiên đàng Gặp nhau em quyết không nhìn mặt Nhưng gió bảo rằng: em sẽ tan.

Lệnh

Thơ   •   20.11.2021
Thần linh trúng gió chết rồi Tôi gom nhang khói về ngồi góc sân Trông xa, tôi thấy rất gần Hư không réo gọi tôi cần phải đi.

Bên góc chùa làng

Thơ   •   21.11.2021
Khum tay ủ gió chùa làng Trên môi biến dạng chưa tàn cuộc mê Nắng loang ướt lá bồ đề Tiếng chuông đột quỵ bên lề hoàng hôn Đã non nửa thế kỷ buồn Kiếp người như tấm bia mòn xanh rêu Lòng như ngói rụng tiêu điều Lặng câm, mà nát trăm chiều ruột gan.

Đối diện Nhật Lệ

Thơ   •   20.11.2021
cát hằng hà mang hình giọt lệ thổi ngược vào khoé mắt răng môi đồng hới của anh & em và của mặn mòi nỗi nhớ đang bay trên bầu trời ma mị riêng chung hãy tựa vai vào nhau để núi đồi cất dấu trầm hương lời thì thầm của lắng nghe là vị ngọt nụ hôn đ

Tưởng tượng

Thơ   •   21.11.2021
Cái mông của mùa đông cuộm lên như bụng con nhện ra vẻ lịch thiệp lạ lùng tôi trộm nhìn dòng suối đổ xuống với những bờ thác trắng mềm mại nhưng vẫn làm tôi hoài nghi về lũ lụt có khi nào mái tóc của em thơm và mướt có thể trượt lên hồn tôi chảy má

Ừ ừ! Té ra là vậy!

Thơ   •   20.11.2021
ông là người nổi tiếng ông là hàng xóm của một người nổi tiếng hai ông có điểm chung về sự nổi tiếng và hai ông có điểm riêng biệt để tạo ra sự nổi tiếng về điểm này ông hơn ông bạn nổi tiếng ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm

Còn không bụi phấn?

Thơ   •   21.11.2021
(Nếu khi đã mất điện rồi Vi tính chỉ là cục sắt.       Ngô Quang Tuấn) Sẽ có một ngày em hỏi tôi còn không bụi phấn? có còn không phấn nhuộm tóc thời gian ừ! em ạ! có thể là như thế! nắng có thể xanh và nắng có

Qua cầu Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Máu làng quê, chảy đỏ sông Ngó, không nói, đau quặn lòng là đau Buổi chiều mưa xé đời nhau Cây gòn ở phía đầu cầu thành ma.

Á đù!

Thơ   •   21.11.2021
Thôi, đừng trách móc gì nhau Một ngày sống, nghĩa là đau một ngày Đau như thịt lợn giả cầy Như em, bỏ cuộc chơi này, và đ

Ngọt ngào

Thơ   •   20.11.2021
Những giọt sữa ban mai tuôn chảy bình minh xuống ngực mùa Tôi đi qua bờ vai thon thả thẳm xanh tiếng thở Vòm lá môi em đung đưa hương vị thanh tân Những lời ru trẻ con báo hiệu lời tỏ tình sắp mở Nắng của sông mươn mướt phù sa Tôi hôn lên màu xanh củ

Phai

Thơ   •   20.11.2021
Tóc cùn mọc sợi hư vô Lời phai ngôn ngữ, môi chơ vơ mòn Sương chiều phủ trắng sườn non Liêu xiêu dốc muộn, hỏi còn những ai?

Toạt

Thơ   •   20.11.2021
Em chừ ngu muội với đời Đắng cay bọc những nụ cười nhẹ tênh Nói thầm hay cứ lặng thinh Nỗi đau toạt máu đa tình, càng đau!

Xem thư pháp

Thơ   •   21.11.2021
Xem thư pháp, có người bảo: - tấm bùa ém quỷ có người thốt lên: - tuyệt đẹp!

Bao La lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Dừng đây quán tạm, trời chưa tối Ngày khuyết mòn hung tiếng thở dài Cơn gió lùa chi thân xác mỏi Nỗi niềm đã chật kín trong chai Ta mở, máu trào, môi sánh bọt Đời nghiêng, nghiêng đổ, ta nào say Thế gian hát mãi câu tình sót Duyên nợ sầu chi kiếp trả

Em chừ như thể mùa đông

Thơ   •   20.11.2021
Lá bàng rụng xuống hồ Gươm Đỏ như mắt đỏ em buồn hôm qua Nước hồ sâu thẳm như là Dỗi hờn - một khoảng cách xa muôn trùng Em chừ như thể mùa đông Bao nhiêu giá rét chất chồng vào anh Anh chừ - chiếc lá rơi nhanh Dám mơ trở lại nhánh cành được chăng?

Vòng tay muộn

Thơ   •   21.11.2021
Mưa nhiều quá anh về không kịp nữa Gió ngoài kia đã rát một đêm khờ Giọt khuya buốt giấc mơ còn dang dở Biết em buồn, nên gió cũng bơ vơ Anh không thể dối lòng thêm giây phút Mưa song hành cùng nỗi nhớ trong anh Tóc đã ướt và đời anh cũng ướt Chỉ c

Cuối thu

Thơ   •   20.11.2021
thật im lặng bởi bây giờ đã cuối Thu rồi mùa Thu đem dấu mùa Xuân trên căn gác trong ngách phố 30 mùa Xuân đem dấu lửa trong ngực em nõn nà dấu trong bộ váy ngợp màu cốm xanh Thu bất chợt hồng lên trong bức tranh em vẽ treo phía trên cầu thang anh ch

Trong màu khói lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Một ngày có nắng về truy điệu Mưa rải cô hồn xuống đáy sân Gió lạnh co ro trong góc miễu Khói nhang nằm đợi những sanh phần Xác giấy trên sông cuồn cuộn nổi Phóng sinh dùm nhé! Những cơn đau! Trời nghiêng đất lệch, bao nhiêu tội? Có tiếng thở nào khô

Chiều nghiêng

Thơ   •   20.11.2021
Cuối cùng chẳng thể nào hơn Giọt cô đơn nối cô đơn với chiều Tơ đàn ướt lạnh hoang liêu Em nghiêng tay hứng ít nhiều thung dung.

Đường khuya

Thơ   •   21.11.2021
Ta về, mưa đuổi theo ta Bóng ta cà giựt như ma trên đường.

Sến một phát cho lòng thêm thơm ngát

Thơ   •   21.11.2021
Mời nhau, ừ thì mời ngồi nhau, ừ thì ngồi tuổi nầy như cỏ úa hoà vui, thì nhấp môi thằng khùng, ừ thì khùng thằng điên, ừ điên lắm! hôn nhau tưởng vô trùng té ra hôi như mắm yêu nhau qua mắt liếc khóc nhau cho mắt lồi nghe như là da diết tưởng như là

Lấp

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua nằm ngủ nhe răng Thấy em từ cõi vĩnh hằng ghé thăm Vô tư đổi thế, anh nằm Em đem vô lượng nghìn năm lấp đầy.

Cơn lũ đã qua

Thơ   •   20.11.2021
Cơn lũ đã qua bùn non ở lại nắng làm nứt ra những mảnh buồn.

Tàn cây trụi lá

Thơ   •   21.11.2021
Lá rậm rạp, chắc chi ai dòm ngó Rụng sạch trơn, đôi lúc rứa mà hay Nhánh xương xẩu, trụi trần, như chứng tỏ... Bão cợt, giông đùa, chưa dễ đã lung lay

Buộc

Thơ   •   21.11.2021
Nụ cười của buổi ban sơ Chính là nước mắt phút giờ lìa tan Sợi dây tri ngộ buộc ràng Một mai sẽ đứt với ngàn lý do.

Lạc ngày

Thơ   •   21.11.2021
hứa hẹn gặp mặt trời trong cơn mưa tầm tã, ngày dài mây bay lượn lẹo trong đầu những hạt mầm quên chảy nhựa xanh um, em về trong ký ức bội tình, buổi chiều mắc lẹo trên cây sầu đông, có tiếng ngựa hí vang bên sông em tơn hớn nỗi nhớ ngày chưa chồ

Đất trời còn mưa gió nhiều

Thơ   •   20.11.2021
Đất trời còn mưa gió nhiều như nỗi bất công.

Chấm hết hoặc dừng tại đây

Thơ   •   20.11.2021
Chấm hết hoặc dừng tại đây Hoặc còn nữa… văn chương thường nói thế!

Về chốn xưa

Thơ   •   21.11.2021
Khuya tôi về dưới cổng làng Nép vầng trăng muộn, cũ càng tháng năm Nghe tim vỡ gạch, lặng câm Tôi tìm tôi giữa vọng âm đất trời Từ ngày em bẵng quên tôi Cũng từ dạo ấy tôi rời xa quê Bao rưng rức, muốn quay về Rồi mòn mỏi nắng chân đê cuối mùa

Chúng ta nói về chúng ta

Thơ   •   20.11.2021
Chúng ta không nói gì về cuộc chia tay sự tắt nghẽn mạch hôn có thể nảy sinh bệnh trĩ tâm tưởng chúng ta tạm dừng lại dẫu biết sự dừng lại này thật tồi tệ tình yêu của chúng ta có quá nhiều tiếng quạ kêu trong cổ họng chúng ta đã tạo lập ngôi mộ khổ

Biển thức

Thơ   •   20.11.2021
Rì rầm cỏ mộ nhai sương Khói nhang làm ướt tiếng chuông bên trời Ngoài kia sóng vỗ trùng khơi Hỏi mây thiên cổ dạt trôi chốn nào? Rùng mình chi? Đám phi lao? Mà đem cái rét cứa vào đời nhau Thu lu một nấm mộ nhàu Nằm nghe cát thở trong màu sương khuy

Tình quê

Thơ   •   20.11.2021
Đứa mũi trịt, đứa môi dày Yêu nhau, hú hí suốt ngày với nhau Đứa giữ bò, đứa giữ trâu Tháng ngày phơi cái đầu dầu, tội chưa! Mặc cho nắng, mặc cho mưa Nụ cười ngọt xớt, sớm trưa mặn nồng Lúa bao mùa, kết nên bông Tình lên mướt rượt cho đồng lúa vui Y

Tình thị

Thơ   •   21.11.2021
Đã đành loang lổ lời yêu Tơ hồng trót buộc cái điều đam mê Tiếng cười anh ngợm hả hê Tiếng cười em ngượng bộn bề dở hơi Nhạt trầu cứ quệt thêm vôi Nhạt tình cứ chạm làn môi cháo hành Anh nát rượu cũng nên danh Em hơ hớ váy cũng thành giai nhân Mặc sư

Nắng đã tạo ra bóng mát

Thơ   •   21.11.2021
Chúng ta đã thấy nắng lên và nó đã tạo ra bóng mát ít ra nó tạo ra cái bóng của ta chúng ta quen núp dưới bóng cây và cảm thấy hài lòng về điều đó nếu không có nắng ta không bao giờ tìm thấy bóng mát.

Tình xa

Thơ   •   20.11.2021
Chỏng chơ buồn rũ mắt người Dòng sông bạc phếch một lời căm căm Nón lơi lỏng ngón tay cầm Đoá tường vi khép lặng thầm... tím môi Hết thời thắm lá mặn vôi Thề xưa ngun ngút một trời thương mong Chim quyên lạc nẻo hoang đồng Tơ hồng nhem nhuốc bụi hồng

Em vẽ ngôi trường em

Thơ   •   21.11.2021
Ngôi trường của em Ngói hồng rực rỡ Từng ô cửa nhỏ Nhìn ra chân trời Ngôi trường dễ thương Đứng bên sườn núi Có một dòng suối Lượn qua cổng trường Ngôi trường yêu thương Có cây che mát Có cờ Tổ quốc Bay trong gió ngàn Ngôi trường khang trang Có thầy,

Bong bóng trôi lẩn quẩn phía góc trời không chân

Thơ   •   20.11.2021
Nắng cũng đã nhiều rồi mưa cũng đã nhiều rồi hạn hán đã thiêu thành tro nụ cười mới nhú lũ lụt đã cuốn niềm tin từ thủa bén lông tơ chúng ta tự treo mình trên lơ lửng cáp đời không điểm tựa chúng ta không tựa được vào nhau sao khó quá vậy trời yêu th

Trước di sản

Thơ   •   21.11.2021
trước di sản là nơi thường xuyên tổ chức lễ hội ngôi đình đổ nát bên cạnh nó là nơi phóng uế của những bóng ma đêm hai trong mộ

Vạch một vết máu cho mùa xuân

Thơ   •   20.11.2021
toát nóng mùa thơm trên cặp đùi tươi rói màu trinh tiết tôi biết mùa xuân có bốn mùa trên đôi môi ấy khoảng cách giữa từng cánh đồng hoang dã  không đang xích lại sự sinh sôi bắt đầu ngược chảy những gió mùa lay động khép nép và, bắt đầu buông

Những tán lá trên đầu

Thơ   •   21.11.2021
Những tán lá trên đầu khuất dưới tầng lá khác những ngọn cây không ngừng vươn lên đang nuốt dần những tia nắng.

Trần gian chật quá!

Thơ   •   20.11.2021
Hôm nay trời nắng một lần Và mưa hai bận, gió quầng ba phen Tôi đi, bốn nhớ năm quên Trần gian chật quá, xoá tên một người.

Góc phố câm có cơn mưa điếc

Thơ   •   20.11.2021
Góc phố câm không quên gót chân tôi cơn mưa ập tới tôi nép ngô đồng gió hất tung đời nhành lá tất tả vòng xe xới mưa mưa thấm tôi như em thấm tôi mùi lạ tình ướt sũng niềm đau sau lưng thành có cơn sấm sét trong ngực tôi có nhiều cơn giông phía tr

Đường xưa

Thơ   •   20.11.2021
Đã lâu lắm không về thăm xóm núi Gió đồi sương thầm nhắc dấu chân xưa Nhành lau trắng bên triền khe già cỗi Nhắc mẹ già mỏi bước ngóng tin xa Đã lâu lắm không về qua nương sắn Nghe con chim năm ấy hót gieo mùa Con dốc nhỏ phơi mình trong nắng quái Nh

Nửa đêm, dừng chân bên bãi tha ma, ngó trăng

Thơ   •   20.11.2021
Dừng chân, nghỉ, ngó mây trôi Mới hay, mình, đã là người cõi âm Sống cùng ma quỷ muôn năm Tìm đâu ánh sáng giữa tăm tối này? Bao nhiêu cát bụi đêm nay Đã đi tự tử trước ngày mới lên.

Vượn hú bầm phiến lá

Thơ   •   20.11.2021
mù khơi lang thang trôi lá chiều tím rịm nỗi nhớ lập loà khu rừng hoang phế một giây nằm nghe đá rách cũng đủ làm đau bể dâu ta nằm trong tiếng thở mộng mị về dòng trôi lá trút vào thiên tai tiền kiếp cho lỏng đốt xương trầm luân mưa cháy lên cháy lê

Biệt khúc Mylee

Thơ   •   20.11.2021
Sự táo bạo là cuộc rong chơi kỳ thú cứ đi, cứ đi, không ngại ngần một ngày, một ngày và một ngày kế tiếp cứ dần lên theo cấp số nhân Cuộc vui một, hai, ba, và mãi mãi... thế giới là bàn tay xòe năm ngón mở ra và khép lại giao lưu và chiêm thưởng Sa

Người ta dựng mái nhà mới hoành tráng cho tấm bia mòn hết chữ

Thơ   •   21.11.2021
Người ta dựng mái nhà mới hoành tráng cho tấm bia mòn hết chữ hãy yêu thương và quan tâm từng giây phút em không muốn mình là di sản.

Côn Sơn

Thơ   •   20.11.2021
Đá mòn vách núi cũng mòn rừng già nua lắm có còn như xưa dù qua bao cuộc nắng mưa vẫn nghe tiết khí Bình Ngô vọng về.

Chiều lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Ta chọc tiết buổi chiều, loang ráng đỏ Mặt trời đen bầm bã rớt trên tay Ta cúi xuống niệm hồn ta đâu đó Nghe xương khô thấm lạnh thế gian này.

Tin hè

Thơ   •   20.11.2021
Mưa đầu mùa báo hè về Cây xoan biêng biếc tiếng ve trĩu cành Từ trong thăm thẳm lá xanh Phượng hồng đã nhú môi xinh thẹn thùng Cánh diều chở gió qua sông Ngọt ngào hương lúa mênh mông đồng chiều Hình như trời rộng hơn nhiều Lòng em rạo rực... thêm

Máu đang bùng lên ngọn lửa

Thơ   •   20.11.2021
hố thẳm thời gian mọc tua tủa những phiến cộc cằn tươi roi rói bóng ma hay những cánh chim chạng vạng mổ vào sau gáy mùa khô kiệt bàn tay độc hành trên tiếng gõ đã rách tươm màu biệt lộ thung lũng ma trơi đang đông cứng từng vết mê ca của ngọn cuồng

Ngó lại

Thơ   •   21.11.2021
Tiễn đưa nhang khói về trời Nhẹ tênh trôi giữa cõi đời phù du Lợi danh trong đám mây mù Chiều nay theo gió thiên thu đi rồi Dòng sông không muốn, mà trôi Đục trong rồi cũng về xuôi một dòng Dối gian ai đếm ai đong Biển xanh có hiểu được lòng bể dâu T

Một dòng

Thơ   •   20.11.2021
Cuối cùng, chảy nước như mưa Cuối cùng, một trận gió lùa, trống trơ Trông xa, lớp lớp mơ hồ Ngó gần, san sát những mồ vô danh Ngàn năm, còn miếng mảnh sành Cứa bàn tay, rỏ máu tanh xuống đời!

Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]

Thơ   •   21.11.2021
Nơi đó máu đã đông trong trí nhớ đá chất trong ngực nặng trịch tiếng thở chết dần tiếng nhạc đưa tang chìm xuống đáy dòng sông vĩnh viễn không mùa xuân trở lại một lần trong giấc mơ tôi đã chọn sự bình yên rau đắng khuôn mặt cơm khê giữa cuộc đời khá

Bi kịch

Thơ   •   20.11.2021
Bi kịch của bản thân là bài học lớn nhất của đời tôi.

Tưởng niệm

Thơ   •   21.11.2021
Em bỏ sót nụ hôn thời thơ dại Trong giấc mơ ngày tháng cũ xa rồi Màu thương nhớ ngọt ngào âm ỉ cháy Cánh phượng nào còn thắp lửa trên môi.

Như một phiêu bồng

Thơ   •   21.11.2021
Thiên thu ngủ phía mặt trời Anh về cô đọng mấy lời tà dương Hỏi bàn chân mấy con đường? Hỏi em mắt lệ thấm Tương giang sầu Em về, anh biết về đâu? Mùa xuân rục giữa sắc màu phù hoa Cô đơn đội nắng giang hà Em qua phố rộng dấu tà lụa bay Thưa rằng đã

Tự hỏi

Thơ   •   21.11.2021
ừ! trời hôm ấy đâu mưa mà sao lạ! cái ngày xưa ướt nhòe giọt thơ trên má lạnh tê bỗng dưng rớt giữa lối về tịch nhiên Thì ra gặp gỡ cũng phiền quay về kỷ niệm càng thêm nao lòng cái ngày xưa... có nhớ không? trời ơi! con sáo sang sông mất rồi! ... Vụ

Hành trình mới rất cũ

Thơ   •   21.11.2021
có nghe không? tiếng gió hát trong những giọt mưa giọt mưa hát trong đêm 30 tháng 12 tán cây hát trong trong sự xói mòn của rễ loài người hát trong bóng đêm mịt mù những triều đại hát trong ngói vụn, gạch vỡ và gỗ mục những tiếng kêu bị thủng hai đầ

Rừng cháy

Thơ   •   21.11.2021
Rừng cháy, hoang mang mùi gỗ khét Cuối trời mù mịt khói tro bay Gió chiều thổi nát câu thơ chết Ôi! nghĩa trang buồn! Ta ở đây Ôi! nghĩa trang buồn! Ta ở đây Bao gươm giáo sẵn ở nơi này Hét lên một tiếng, ôi là máu Máu chảy bao đời cho đến nay.

Hôn lần cuối

Thơ   •   20.11.2021
tôi quyết định hôn nàng lần cuối như ánh mắt của con mèo đen hôn vào bóng tối nụ hôn bế mạc loé lên như vệt sao băng và tan ra thành nước mắt trên gò má nàng bóng đêm gợn lên thuỷ triều đen nàng ôm tôi thật chặt ghì riết hơn mọi lần thượng đế cũng

Những dấu phẩy của âu thị phục an

Thơ   •   21.11.2021
đã 35 năm rồi, anh đã gục ngã trong buổi chiều tháng tư đen như máu bầm ấy, ngày nào cũng vậy, buổi sáng một cốc cà phê đen, cà phê chị mang từ quê lên, và, hai bữa trưa chiều, chị không quên khẩu phần cho riêng anh, dù là củ sắn, đủm khoai, hay mộ

Gửi người của hôm nay

Thơ   •   21.11.2021
ừ thì hôm nay mừng lắm mừng chi lạ dòng sông chảy ngược vẫn xuôi anh đã chết những câu thơ thẳng nằm yên trong huyệt mộ có lẽ mùa tàn không ai quật mộ anh cứ nằm yên xương thịt anh hun xanh cỏ tranh những mầm thơ biếc

Lời ru của người cha trẻ

Thơ   •   20.11.2021
Người cha trẻ học cuộc đời trong lời ru con thơ có lời ru bình dân như cơm bụi bình dân thời kinh tế mở có lời ru như là tiếng khóc than thân tiếng gọi người tình có lời ru như con mưa dở cha ru con hay ru chính bản thân mình Những lời ru tái hiệ

Hồn xưa

Thơ   •   21.11.2021
Tác giả mất, sách còn Ta muội mê ý cũ Từng trang đang hiện hồn Vang lên từng con chữ.