Những tàu lá chuối

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 14:46 PM

Những tàu lá chuối ít khi nguyên vẹn miếng lành gói chả miếng rách gói nem.

Nội dung bài thơ: Những tàu lá chuối

Những tàu lá chuối ít khi nguyên vẹn

miếng lành gói chả

miếng rách gói nem.


Bài thơ Những tàu lá chuối của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Trước sau là bụi

Thơ   •   21.11.2021
Đã lạnh buốt đám mây chiều bạc thếch Sương hoàng hôn phủ mịt bóng hoang mồ Đời bi hận kéo thơ vào cõi chết Đàn ngân thầm một khúc máu bơ vơ Ta nằm đại bên góc đời u tối Để nhận diện người là những bóng ma Ngày ẩn hiện, đêm sáng loà móng vuốt Sau nụ c

Ừ ừ! Té ra là vậy!

Thơ   •   20.11.2021
ông là người nổi tiếng ông là hàng xóm của một người nổi tiếng hai ông có điểm chung về sự nổi tiếng và hai ông có điểm riêng biệt để tạo ra sự nổi tiếng về điểm này ông hơn ông bạn nổi tiếng ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm

Lời sau cuối

Thơ   •   20.11.2021
Xin trả lại cho em chuỗi thời gian hốt hoảng Của một thời thành phố khóc tình yêu Xin trả lại những vết cắn tím bầm mê sảng Cho máu tái sinh hơi thở diễm kiều Con bói cá chết mòn trên vũng tội Ai cầm trái tim lay gọi bóng đời Cỏ ẩn ức một bàn chân tạ

Cuối năm & cảm giác tồn vong của lão Q

Thơ   •   21.11.2021
1. tửng mưng vác cuốc ra ruộng đào nhúm rau má bới mớ cỏ cú về dầm với lít rượu gạo của đứa con gái rót cho cha bữa hôm trước để dành uống từ từ khi trái gió trở trời cái gối cái lưng nhức mỏi ui cha! cái chưn cụt nửa bàn cái tay cụt nửa cánh tê đ

Phục an

Thơ   •   21.11.2021
Rút câu thơ vá trùng mây Nhắc ngày xưa, trả tháng ngày rất xưa Đường về cố quận nhoè mưa Ba lăm năm ấy đong đưa phận người Ngửa bàn tay đếm mù khơi Còn bao tóc trắng chịu lời tà dương? Bước ra, giẫm mấy con đường Nghe thời gian, rát giọt cường toan c

Gió nát

Thơ   •   20.11.2021
Bi chừ má tóp, da nhăn Còn đây đôi mắt in hằn nỗi đau! Trộm nhìn gió thổi đêm thâu Mới hay tuổi cũng nát nhàu từng cơn.

Mệt rồi đổi chỗ cho nhau

Thơ   •   21.11.2021
Đêm qua ta là mộ Sáng nay ta là ma Đời thay ta làm mộ Ta là người của ma.

Màu khói cũ

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về dòm lúa, ngó dâu Lơ ngơ đạp đống cứt trâu cuối chiều Chim chuyền bụi duối, chim kêu Hoàng hôn xúm lại rất nhiều bóng tre Một mình tôi bước, tôi nghe Tiếng con bìm bịp kéo hè qua thu Mộ xưa đã khác hình thù Mắt tôi ríu lại, ngó bù mắt bay.

Gió mùa đông bắc

Thơ   •   20.11.2021
gió mùa đông bắc những điệp khúc rợn người trên cành cây khô khiến giấc mơ phải nổi da gà

Hạt cỏ nâu

Thơ   •   20.11.2021
hạt cỏ nâu trong chén cơm trắng một mùa gặt cũ

Nhảy dây

Thơ   •   21.11.2021
Nhảy dây sự lặp lại sẽ không nhàm chán khi đôi chân biết cố gắng thêm một lần nữa.

Trà khuya

Thơ   •   21.11.2021
Gà gáy, măng đùn, hoa khế rụng Sông khuya, phà cát lạnh lùng trôi Hà Khê ai rót trà thơm lựng Ôm cả đất trời vẫn lẻ loi.

Ngày mai xa

Thơ   •   21.11.2021
Ngày mai giã bạn tôi về lá bàng khô giữ lời thề được không? sông Hương thao thiết một dòng câu thơ bỏ lửng cứ vòng vèo trôi Ngày mai buồn lắm người ơi! câu thơ chôn chặt một trời Huế mưa lật từng trang... vọng trường xưa chiều loang sắc tím gieo mùa

Cậu bé mua vé số

Thơ   •   20.11.2021
Cậu bé mua vé số của những người tàn tật rồi quên.

Hoạ khúc nhớ

Thơ   •   20.11.2021
co người lại anh nhả ra tiếng ngáp có mùi mạng nhện buồn hơn tiếng thạch sùng buổi chiều Hà Nội mưa như trút vào pho tượng rỗng của tháng ngày xa em cho nát cho tan ra những mảng thạch cao mệt mỏi cây ổi lắc lư chùm lá gầy rạc xác xơ co ro trong mùa

Âm thanh trước tiếng gà gáy

Thơ   •   20.11.2021
tất cả xác chết của mùa tương tàn đã được sắp xếp lại trong một hộp đen trôi bềnh bồng trên dòng sông nước mắt không thể hoà trộn vào đâu được dù là một tiếng khóc rất khẽ những ngọn lửa xanh ngút thịt xương đã cháy dần dần soi từng vết thâm của từng

Buổi sáng trong rừng cũ

Thơ   •   20.11.2021
Giọt sương thứ nhứt đã tan Đá thê lương, vọng trên ngàn dưới khe Từng xanh lớp lớp mây che Ngày u ám, đã vội khoe sắc buồn Gió ngang một phát, đi luôn Lá khô vội trở nỗi hờn ghen xưa Hứng hột nắng, bợ hột mưa Cuộc tình được mấy hột thừa ra đâu? Em đ

Hồ Tây chiều tháng giêng

Thơ   •   21.11.2021
Gió mềm quá phía hàng cây đem hơi rét mỏng rắc đầy tóc em chạm bàn tay, rối nhịp tim phút thiêng là phút môi tìm môi nhau Một chiều từ đẩu từ đâu hoa đào ửng đỏ một màu má em ừ! thì mặc kệ tiếng chim bên nhau...  giây phút nổi chìm lặng câm N

Hát với Thiên An

Thơ   •   21.11.2021
vời vợi tiếng chuông ngân chiều mờ phai trên ngàn thông sầu thầm hỏi gió trong mây đâu hương xưa mối tình ban đầu? lạc giữa chốn hư vô ta tìm đâu ơi màu mắt biếc? lặng lẽ bóng mây trôi ta như đá xanh xao buồn rầu! ngồi với lá xương khô nghe ngàn năm

Nụ hôn cần thiết

Thơ   •   20.11.2021
Như bàn tay đập vỡ mặt trời xanh bạo lực niềm tin mãnh hổ anh save file yêu em vào ổ cứng cuộc đời anh anh cuồng phong nỗi nhớ anh kéo vầng trăng xuống triền môi em ươn ướt đêm nguyên trinh cỏ tình ăn sương hàn thực bằng nụ hôn thuỷ tinh trong viện b

Bác chổi chà

Thơ   •   21.11.2021
Bác chổi chà Tội lắm đấy! Già đến vậy Vẫn siêng năng Hết quét sân Rồi quét ngõ Dù mưa gió Hay nắng sương Bác vẫn thường Say công việc Quét rác hết Mới nghỉ ngơi Chổi chà ơi! Thương bác lắm!

Mười bốn tháng tám một chín bảy ba

Thơ   •   20.11.2021
hai lẻ chín trừ một chín bảy ba té ra mình băm sáu tuổi mặt vẫn gầy vẫn hốc hác như xưa tóc vẫn húi cua răng vẫn sứt miệng rộng tuềnh vẫn thích chút chua cay năm bảy ba ngày mười bốn tháng này trong trời đất có một thằng ra đời quẫy đạp cha mù mắt nê

Đón năm mới hai lẻ tư

Thơ   •   20.11.2021
Không chê tuổi tác bộn bề Rứa là xuân cũng theo về cùng ta Dăm cốc rượu, nửa chén trà Nghe ngoài kia, bắn pháo hoa ầm ầm.

Của choa

Thơ   •   20.11.2021
Hất cái buồn ra ngoài sân Gặp cơn mưa, mưa lấy chân đá vào Dang tay, choa chụp, mới đau! Buồn nguyên một cục lại nhào vô choa.

Dường như

Thơ   •   21.11.2021
Dường như từ xa xăm khúc nhạc trầm vọng lại dường như trong lặng câm đá trở mình đá dậy Dường như ngàn lau trắng bạc dùm mái thời gian dường như ngàn mưa nắng nói hộ lời tim gan Dường như lá vàng rơi nhắc rừng thiêng xào xạc dường như gió bên trờ

Hiểu

Thơ   •   20.11.2021
Hiểu và uốn lưỡi nói ngược những điều mình biết những câu thơ chất thành gò Đống Đa.

Con đường duy nhất

Thơ   •   21.11.2021
Em cứ uống đi đây là những giọt máu nóng hổi cuồng nhiệt nhất mà tôi có em cứ hút đi như con ong hút nhuỵ mùi nhang khói kích động hoa hương sự hiến dâng phải chăng là nền tảng của thảm hoạ khôn lường hoặc ít ra cũng là mầm mống của sự đau khổ tiếp

Bâng khuâng sân trường cũ

Thơ   •   21.11.2021
Bâng khuâng gió chạm sân trường cũ nắng đã thay mùa xanh biếc xanh con bướm ngày xưa không đến nữa nỗi buồn ghế đá cứ vây quanh Kỷ niệm ùa về trong nẻo nhớ mềm như hơi thở của ngày xa mềm như cánh phượng hồng trong vở cứ nhắc ngày xưa... có nghĩa là.

Nhận diện

Thơ   •   21.11.2021
trong ngăn kéo kỷ niệm nhập nhằng cỏ rối ngày cũ chết dần trong hư huyễn đêm cưu mang bóng trăng lõa thể lờ đờ gối trần thổ huyết ì ạch cơn rên nhuốm màu sương đục cõi về băng tuyết rợn rùng bóng lẻ ngón tay trượt mòn đã chết năm năm mười năm hai m

Thơr trong mắt của anh đấy

Thơ   •   21.11.2021
Thơ ở trong mắt của anh đấy khi anh nhìn rõ âm thanh.

Những đám mây xám

Thơ   •   20.11.2021
những đám mây xám toa rập chúng có thể cười toang hoác dưới bầu trời ngột và tự đứt ra từng khúc nhão nhoẹt có một con đường chúng đã chọn và bay không lối thoát có những lúc chúng bay giật lùi mơ hồ có những lúc chúng quần nhau che giấu sự dối trá c

Xạo

Thơ   •   20.11.2021
Bình minh ăn vụng mặt trời Để từng tia nắng vãi rơi mặt đường Xin đừng ăn vụng yêu đương Nụ hôn rồi sẽ tổn thương thấy bà!

Rứa hả?

Thơ   •   20.11.2021
Đi ra vấp cái nỗi buồn Đi vô vấp cái ngọn nguồn khổ đau Tồng ngồng đứng ngó muôn sau Vầng trăng hoá máu lúc nào chẳng hay.

Tháng tư nước đã chết và bầu trời không tiếng hót

Thơ   •   21.11.2021
Tháng tư hàng tỉ tỉ cá tôm tắt thở xếp thành dải khăn tang dọc biển miền trung những xác chết bồng bềnh trôi nổi máu gầm gào biển quằn quại ung thư tang thương tang thương tang thương khói nhang sầu lên ngun ngút dòng hải lưu nhiễm độc tím bầm rồi mộ

Những linh hồn trôi

Thơ   •   20.11.2021
theo thời gian trì trệ những linh hồn trôi vất vưởng giữa bình minh ngột ngạt mặt trời khô máu thoi thóp trên những khối bê tông man rợ trong ngôi nhà mồ tối om những linh hồn dẫm đạp nhau trôi ngờ vực nhìn nhau lạnh buốt những ánh mắt cú vọ đã hú

Ngày cuối năm ở nhà một mình

Thơ   •   21.11.2021
Ngày cuối năm, hơi buồn Lòng trơ như lô cốt Bàn tay như chổi cùn Cứng đơ đơ từng đốt Vợ con vô thăm quê Hẹn về vào ngày mốt Nhà rộng thênh bốn bề Con chó ngồi hóng hớt Mưa dội trên mái nhà Chui xuống trần mấy hột Ngó ra ngõ, con gà Ướt như con chuộ

Những bức tranh uất

Thơ   •   20.11.2021
ít ra tôi cũng đã trải qua bốn năm học hội hoạ nhưng tôi không có được một lần triển lãm tranh của mình bởi vì tôi không bao giờ vẽ tranh trên bất cứ chất liệu nào khi bạn hỏi nhưng tôi đã vẽ rất nhiều vào những đêm mất ngủ tôi vẽ bằng hai chiếc cọ l

Con đường đất đỏ lầy mưa

Thơ   •   20.11.2021
đêm rất say trên cao một chùm ánh sáng ngã quỵ trên vũng lầy anh lang thang tìm em trong nỗi nhớ con đường của chúng ta đã chôn chặt chân anh bằng bùn đỏ từng cơn gió từ vũ trụ buồn bay mùi nhang khói đẩy rác rưởi bên góc chợ tấp vào anh mùa đông đờ

Âm thanh trước tiếng gà gáy

Thơ   •   20.11.2021
tất cả xác chết của mùa tương tàn đã được sắp xếp lại trong một hộp đen trôi bềnh bồng trên dòng sông nước mắt không thể hoà trộn vào đâu được dù là một tiếng khóc rất khẽ những ngọn lửa xanh ngút thịt xương đã cháy dần dần soi từng vết thâm của từng

Nụ tình

Thơ   •   20.11.2021
Như cánh rừng ban mai ngậm hương của ngàn loài cỏ lạ nhả ra từng thỏi mặt trời Em cười thật thà như buổi sáng đầy sương non trên vòm lá nõn Cái tinh khiết  được chắt lọc từ ngàn năm dưới lòng giếng sâu trong cổ tích của ngọc Cái hương ngậm đòng

Giáo dục

Thơ   •   21.11.2021
Sự bành trướng của lòng tham của chủ nghĩa toàn trị ăn dần không gian cần thiết tối thiểu những đứa trẻ khó tung đôi cánh tự do chúng ăn những món ăn tinh thần thô tạp nhất ta đã thấy mây đen phủ kín trên đường bay của chúng.

Mười bốn tháng tám một chín bảy ba

Thơ   •   20.11.2021
hai lẻ chín trừ một chín bảy ba té ra mình băm sáu tuổi mặt vẫn gầy vẫn hốc hác như xưa tóc vẫn húi cua răng vẫn sứt miệng rộng tuềnh vẫn thích chút chua cay năm bảy ba ngày mười bốn tháng này trong trời đất có một thằng ra đời quẫy đạp cha mù mắt nê

Ăn ở ra răng hổng biết

Thơ   •   20.11.2021
Lấy tay, tôi kéo một lần Bước đi một bước, lại cần kéo ngay Nghĩ mà thương tấm thân gầy Cái quần cũng muốn chia tay với mình.

Rừng ơi ta khóc cho rừng

Thơ   •   21.11.2021
sự lẫn lộn thật khổng lồ giữa đốt rừng & trồng rừng cũng như giết người & phong tặng oan hồn ấy danh hiệu anh hùng chẳng hạn tôi thật sự không hiểu nổi núi rừng là của chung cho mọi người dân là nơi kiếm củi, làm rẫy, hái sim, & chôn ngườ

Trước biển Vũng Tàu

Thơ   •   20.11.2021
ngay giờ phút này và ngày mai ta nghĩ về ngày ta ra đi để ta bước tiếp ngày hôm nay ngày mai khúc hát nhảy múa trên bàn tay từng vượt biển ta bế con đường trên đôi tay ta tạo những con đường trên sóng sóng sẽ lấp con đường ta khai phóng con đường sẽ

Khúc tạ từ

Thơ   •   20.11.2021
Con chim đã hát bên trời Những lời của suối, những lời của sông Nằm đây với cỏ tang bồng Nụ cười goá bụa giữa đồng chiêm bao Nỗi buồn ai bóc đêm sao Cho ngàn lấp lánh soi vào nhớ nhung Khuya cựa quậy tiếng côn trùng Lá khô đã rục trong lòng từ lâu Ch

Tôi yêu sự lặng câm

Thơ   •   21.11.2021
Tôi yêu sự lặng câm vô cùng vì nó đã cho tôi biết sự cô đơn và những khuôn mặt thật.

Con đang nhoẻn miệng cười

Thơ   •   20.11.2021
Con đang nhoẻn miệng cười còn giận anh hãy im lặng và xếp tã?

Căn phòng trọ

Thơ   •   20.11.2021
Căn phòng trọ rung lên những tiếng rên của những cặp tình nhân cuộc đời còn nhiều khuyến cáo.

Chiều Đá Đĩa

Thơ   •   20.11.2021
bỏ rơi giữa phố một ngày nghiệt ngã cánh đồng chuột cắn tôi đi về phía khô khốc gió Nam Cồ biển không hát trong cổ họng những câu thơ lùn hàng dừa xanh năm ngoái xơ xác nhìn tôi đá chất trong lòng oằn trĩu tôi tìm trong chiều Đá Đĩa một giọt oan hồ

Đêm tắc kè đọc Tr. Sơn

Thơ   •   20.11.2021
tắc kè tắc kè tắc kè ai oán rót máu trên mái tôn ngôi nhà hoang đêm tân thành thủng nát nhói đau như câu thơ vượt biên không thành như tiếng khóc chào đời côn đảo như những mùa xuân bị cầm tù rục rã hốc mắt tắc kè tắc kè tắc kè đoản khúc đoạn trường

Rong chơi trong bóng khuya

Thơ   •   21.11.2021
Ban đêm như khu mộ cổ ta rong chơi không biết mỏi mệt những đốt xương trong ta rạo rực bên ánh đèn mờ nhạt.

Ngó ngang mùa cũ

Thơ   •   21.11.2021
Từ bữa nớ, em về, không lại nữa Vườn hoang vu, khế rụng suốt đêm ngày Rồi sau đó, nghe tin em có chửa Với một người, yêu chưa hết đắm say Và mải miết, dòng đời trôi vô hậu Em biệt tăm, biệt tích ở nơi mô Tôi cũng đã trở thành người ở đậu Trên nẻo buồ

Đêm cuối cùng

Thơ   •   20.11.2021
Một lần này nữa sao em?! Một lần thôi, để đi tìm hôm qua Xa thật rồi! ngút ngàn xa Dẫu nhà hai đứa vẫn là gần nhau Gặp, ừ! chỉ nói vài câu Rồi em khóc, rồi gục đầu, lặng thinh Và anh, vẫn cứ là anh Hiền khô, như lúc chúng mình gặp nhau Bây giờ đâu ph

Gọi mùa (I)

Thơ   •   20.11.2021
Em không về. Đồi tháng Giêng Ngu ngơ vạt cỏ xanh lên nỗi buồn Lẻ loi gió mỏi qua truông Vấp cơn nắng xế quay cuồng niềm riêng Em không về. Đêm tháng Giêng Làm sao Nguyên Đán nối liền Nguyên Tiêu? Bến xuân đành lỗi nhịp chèo Sóng xuân như nước mắt trê

Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ

Thơ   •   20.11.2021
1. ngày ấy mùa xuân không còn xanh trên lá rừng mi và năm anh em nữa đã chết trong hầm đêm ấy tau và N còn sống sót đêm ấy hai đứa khóc nước mắt và máu nhoà trên đôi tay kiệt sức tau bới đào vô vọng không một nén nhang để gọi hồn mi dậy tau biết m

Tình xa

Thơ   •   20.11.2021
Chỏng chơ buồn rũ mắt người Dòng sông bạc phếch một lời căm căm Nón lơi lỏng ngón tay cầm Đoá tường vi khép lặng thầm... tím môi Hết thời thắm lá mặn vôi Thề xưa ngun ngút một trời thương mong Chim quyên lạc nẻo hoang đồng Tơ hồng nhem nhuốc bụi hồng

Đêm nóng

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về ngồi chết dưới trăng Mắt thì nhắm, nhưng hàm răng vẫn cười Em qua, ngó, bảo: đười ươi Chết, mà chưa hoá thành người, buồn ghê! Tôi ngồi, nửa tỉnh,nửa mê Thấy vầng trăng,đã phù nề hết trơn Thấy em cũng đã cô hồn Tóc xanh nhang khói, mắt tròn lâ

Nỗi riêng

Thơ   •   21.11.2021
Nỗi đau ứa như là nước miếng Mà thường ngày ta nuốt vào trong Nếu có nhổ xin đừng tuỳ tiện Bởi niềm riêng ai dễ cho không?!

Đỏ kinh

Thơ   •   20.11.2021
ngày chưa bước qua giấc ngủ liêu đêm chưa hiển ngôn trong cái nhìn lý tiếng chuông bùi khua kinh kệ mùa rụng lá bỉm đời rớt giọt tình âu phục em về trong khuya lê minh em sẽ đón ban mai ngát hoa trắng đinh thị đời chi lạ khaly nhảy lên men chồm lê

Cho ngày sinh nhật 40

Thơ   •   21.11.2021
Chết đi hỡi dòng nước mắt lột tròng những giọt máu bắt đầu rời thân xác này trong mùa biến động đất trời quằn quại trong chiếc còng rỉ sét mặt người nhìn nhau qua hơi thở xám bùn những tiếng thở theo điệu nhạc chiêu hồn chập chờn đàn trâu đi chập chờ

Đêm loạn

Thơ   •   21.11.2021
Chó sủa, chó sủa rung tượng đá Đêm đã chôn trăng vào huyệt sâu Bạn cũ hoá thân thành kẻ lạ Giết người mài bén mấy đời dao Than ôi! giọt máu ngày lưu lạc Đã cháy lên thành cuộc chiến tranh Không lẽ, tin yêu là tự sát Giọng cười chén rượu hoá lưu manh?

Bên góc chùa làng

Thơ   •   21.11.2021
Khum tay ủ gió chùa làng Trên môi biến dạng chưa tàn cuộc mê Nắng loang ướt lá bồ đề Tiếng chuông đột quỵ bên lề hoàng hôn Đã non nửa thế kỷ buồn Kiếp người như tấm bia mòn xanh rêu Lòng như ngói rụng tiêu điều Lặng câm, mà nát trăm chiều ruột gan.

Nói chuyện với người bạn già xa nửa vòng trái đất

Thơ   •   20.11.2021
Bạn hỏi tôi có luyến tiếc gì về buổi chiều sắp tàn tôi mím môi cười & rít đốm lửa cuối cùng của ngày như cuộc chia tay của tình yêu không nợ lặng thầm mà đau cạn kiếp cũng chẳng còn gì ngoài gió lũ lượt buốt giá lội qua sông hết rồi phiên chợ cuố

Hoá vàng ca

Thơ   •   21.11.2021
Buổi sáng, sương như mưa Buổi trưa, gió như nắng Xuân, mới được nửa mùa Buồn hay vui hở Thắng? Sông, nước chảy lưng chừng Núi, đất thêm xói lở Người giết người càng hung Tội ác đè ngột thở Hoa gạo đốt tháng Ba Cháy bùng lên máu đỏ Trên những con đườ

Kéo rèm mưa

Thơ   •   21.11.2021
mùa đông dắt em băng qua cơn mưa ngày tình tự môi nồng ngực cài lấm tấm chiếc ô mọc lửa song hành phố chìm trong em trinh bạch đan chéo trên cành phố ngày rạn một tiếng chim em cảm lạnh hơi thở nhẹ đôi chân mày trần ướt mưa li ti đôi mắt anh cháy sé

Ngày cũ giống ngày mới

Thơ   •   20.11.2021
Ngày cũ giống ngày mới đều mọc ra từ đêm tối chỉ khác nhau cái mặt.

Amen

Thơ   •   20.11.2021
Amen a di đà a mẹ về.

Khuya sôi

Thơ   •   21.11.2021
Giai điệu cứa đêm tôi chọc thủng ngày mới nhú 1, 2, 3, 4, 5… ngón thôi ứ ư ừ cũng đủ… Mắt bội thu cái ngó tình gật gù lặng đăm âm thanh vừa tách vỏ vỡ òa một tên câm Khuya sôi tê mắt rượu anh sôi vàng màu em dối gian nào mắc cỡ khi ngày cắn vào đêm B

Thái hư lảo đảo

Thơ   •   20.11.2021
Dừng lại ngọn đồi túi nilon căng rượu kéo gốc túi dài thành vòi rượu lăn vào vỏ chanh leo quý & thương chi lạ những cái kéo dài ra em kéo mùa xuân mái tóc quê hương kéo nỗi buồn dòng sông hoàng hôn kéo bóng cây ngã quỵ xuống con mương già sương m

Trung du

Thơ   •   20.11.2021
thời gian trắng hớ rỗng tuếch những ngọn núi cúi mặt thê thảm nhìn dòng sông nhầy nhụa máu những con người tôi đã gặp chết dần như cục đất bạc màu những bàn tay xương xẩu chìa ra sau mùa lũ quét những ánh mắt đục ghèn rơm rớm cơn đói đục thân những c

Một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín

Thơ   •   20.11.2021
chạm tay vào buổi sáng những giọt cà phê sóng sánh đen vỉa hè nhộn nhịp tiếng nói và khói thuốc những mảnh đời bắt đầu cho hành trình dạt trôi bình minh mắc cạn trên chằng chịt những dây điện kéo qua thành phố lời chào hỏi đầu tiên buổi sáng là lời m

Nắng Huế và em

Thơ   •   21.11.2021
Nắng hiền đổ xuống cỏ xanh non Bóng nhỏ in duyên dưới lối mòn Thèn thẹn len hồng đôi má lúm Dịu dàng lướt nhẹ gót chân thon Se chiều gió biếc vương tà áo Thoảng chút hương thơ ngợp cõi hồn Lặng lẽ trưa ơi! tràn xứ mộng Tay ngà khẽ chạm cánh

Mưa bão Huế

Thơ   •   21.11.2021
Em nói em thèm mưa Huế lắm! Thì sáng ni em cứ ghé thăm anh Mưa như thể trút vào anh nỗi hận Đá bia chừ cũng hêt sức mong manh! Lòng đã bão từ lâu trước đêm mưa bão Bởi em chẳng chịu về nên Huế ngả nghiêng mưa Mưa ướt áo, mưa làm anh nhũn não Chỉ nghĩ

Về xưa

Thơ   •   21.11.2021
Cứ như chiều lãng đãng bụi sương loang chim thắp cánh trên hoàng hôn tím sũng tay thắp lên ngày ngón buồn khô rụng chiều không em quay quắt sóng triền sông Mây về đâu mà mây mênh mông? như nuốt chửng khói môi người bạc sợi anh cố giữ không gian chờ đ

Dưới mái trường mầm non

Thơ   •   21.11.2021
Dưới mái trường Mầm non Cô tập cho cháu hát Mẹ hiền cùng đàn con Vỗ tay đều cùng hát Cháu đánh vần lời thơ Cháu tô màu tập vẽ Bài toán làm trên tay Cháu đếm nè! Một! hai! Đôi mắt tròn xinh thế Cháu vui với bạn bè Đôi môi cười đẹp thế Cháu ơi! Chớ khó

Điệp ngữ tình

Thơ   •   21.11.2021
Hai cánh cửa phòng lỏng chốt ngập ngừng khẽ đập vào nhau điệp ngữ của lòng... lộc cộc vội vàng, ồn ã... lắng sâu... Tình yêu không là gió đâu! đấy là đất trời cảm xúc không gian vẫn giữ gam màu của những nụ hôn hạnh phúc Đôi khi bên đời rất thực em

Tiếng bước chân lê không hở mặt đất

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất họ không nhấc nổi đôi chân mình âm thanh mòn.

Lạc ngày

Thơ   •   21.11.2021
hứa hẹn gặp mặt trời trong cơn mưa tầm tã, ngày dài mây bay lượn lẹo trong đầu những hạt mầm quên chảy nhựa xanh um, em về trong ký ức bội tình, buổi chiều mắc lẹo trên cây sầu đông, có tiếng ngựa hí vang bên sông em tơn hớn nỗi nhớ ngày chưa chồ

Mừng sinh nhật em

Thơ   •   20.11.2021
(Gửi Linh Nhân) Chỉ còn một phút nữa thôi Em ba mươi mốt tuổi đời rồi ư? Thế mà anh cứ vô tư Ngỡ em cứ mãi là như hôm nào Cái ngày ta mới quen nhau Mùa xuân e ấp nép vào tình yêu Bên em sớm cũng như chiều Thời gian khuất lấp vào yêu mất rồi N

Lời mưa

Thơ   •   20.11.2021
Thì em, em đã quay về Con đường xanh lối cỏ thề ướt mưa Thỏa bao nhiêu những mong chờ Vòng tay là mấy bến bờ yêu thương Gió mùa lành lạnh con đường Mà trong nhau, ấm một phương trùng phùng Đã qua giấc ngủ mông lung Nụ cười đã xoá bão giông đi rồi T

Ti vi

Thơ   •   20.11.2021
Ngồi một chỗ trong nhà Mà chuyện gì cũng biết Không đi học bao giờ Mà nói năng rất tuyệt Tay ăng ten nhiều ngón Xoè ra giơ lên trời Tìm âm thanh, màu sắc Mang về từ khắp nơi Biết bao nhiêu hình ảnh Về vũ trụ, con người Biết bao nhiêu điều lạ Cũng ma

Lốc em

Thơ   •   21.11.2021
vũng cỏ lăn lóc trên da thịt buổi chiều hắt nắng địa cầu cọ xát môi rát cháy thời tiết những quẫy đạp không chiều kích tan ra nóng bỏng tầng tầng khí quyển ngày đuối đắm phía trên bàn chân gió xoáy thốc hương lạ vỏ não căng ra hoả diệm sơn nhiệt h

Đón xuân

Thơ   •   21.11.2021
Mùa đông tạm biệt đi xa Chợt mùa xuân đến mượt mà chồi non Đàn chim vui hót véo von Từng đôi bướm lượn rập rờn dưới hoa Trời xanh, xanh thật xanh thà Đem tơ nắng rắc la đà ngõ xuân Bé nghe lòng lắm bâng khuâng Mở khung cửa nhỏ đón xuân vào nhà.

Tiễn sông

Thơ   •   21.11.2021
Phố quen, người lạ, sông ngoảnh mặt Thoi thóp lửa sầu trôi hoa đăng Sông chết một lần, ứa nước mắt Đêm dài rướm máu một con trăng.

Như một phiêu bồng

Thơ   •   21.11.2021
Thiên thu ngủ phía mặt trời Anh về cô đọng mấy lời tà dương Hỏi bàn chân mấy con đường? Hỏi em mắt lệ thấm Tương giang sầu Em về, anh biết về đâu? Mùa xuân rục giữa sắc màu phù hoa Cô đơn đội nắng giang hà Em qua phố rộng dấu tà lụa bay Thưa rằng đã

Những ngọn lửa cọ mình

Thơ   •   21.11.2021
Những ngọn lửa cọ mình trong thân xác than củi sắp biến thành tro chúng huênh hoang và mang linh hồn trốn mất khi nhìn đống tro tàn tồn tại.

Bạn ảo

Thơ   •   20.11.2021
Bạn đâm vào tim tôi bằng những lời khen ngọt như đường phèn bạn bảo tôi hãy sống và hồn nhiên sống đừng âu lo buồn bực hãy an phận an phận tột cùng để ăn tròn ba bữa và gắng sức đẻ ra những câu thơ cũ mèm nịnh bợ vâng cảm ơn bạn bạn hãy xem tôi đã

Phim ma

Thơ   •   20.11.2021
một người nữa gục chết tiếng nổ và máu sự bảo vệ của chế độ độc tài là họng súng chỉ thiên đạn lạc!

Nhà thơ là con kiến nhỏ

Thơ   •   20.11.2021
Như con kiến nhỏ tôi quan sát trong từng bước chân của tôi từng phút giây thoáng qua những câu thơ cần mẫn tôi tha từng ngày từng ngày chậm chạp về tổ tôi gọi đó là những chứng từ gốc mà tôi có được dĩ nhiên tôi không cần hoá đơn đỏ trong hành trình

Ngọc trong đá

Thơ   •   20.11.2021
Hãy mở lối cho thơ đừng tuyệt vọng Ngày đã lên ngọn lửa cháy hoàng hôn Nắm chặt tay hơn để bấu toạt nỗi buồn Đừng níu kéo cái nhìn sâu thấp thỏm Đàn hãy dạo hoan âm biêng biếc sóng Tim hãy rung nhịp biển mặn linh hồn Và tái sinh những vỏ ốc hoàng hô

Gặp tia nắng trong dạ con bình minh

Thơ   •   20.11.2021
Lội qua ánh sáng lạnh chạm cuộc tình hờ tròn lẳng nanh mọc từ sống lưỡi gió tro phủ hồn nón rách em cong môi nhang khói Kim Long lời xương ám dụ khâu niềm tin rắn độc cau nhô tia đàn măng cụt xoe tán vo ve muỗi nhựa hôn vắt kiệt sức mình đùn tổ kiế

Trong giấc mưa khuya

Thơ   •   20.11.2021
Mưa ngủ gục ở trên đồi Đá ngàn năm, vẫn cứ ngồi trơ trơ Nửa đêm động mả động mồ Hàng hàng lớp lớp xương khô trở mình

Gió 2

Thơ   •   20.11.2021
Chừ đây gió nhập vào tôi Vòng vo phố thị tôi trôi trên đường Tôi là con gió yêu thương Lang thang góc phố chở hương tặng nàng.

Mùa hè ở Cù Lao Chàm

Thơ   •   21.11.2021
Trời hay là biển đây? Đều chung màu xanh biếc Nhờ chùm mây trắng bay Thì em mới phân biệt Sóng ở đây tội lắm Cứ reo vui quá chừng Đôi chân chưa muốn tắm Sóng đã ôm sóng mừng Bãi cát dài như lụa Ngỡ nắng vàng ngủ quên Hàng dừa nghiêng tay múa Gọi gió

Chúng ta nói về chúng ta

Thơ   •   20.11.2021
Chúng ta không nói gì về cuộc chia tay sự tắt nghẽn mạch hôn có thể nảy sinh bệnh trĩ tâm tưởng chúng ta tạm dừng lại dẫu biết sự dừng lại này thật tồi tệ tình yêu của chúng ta có quá nhiều tiếng quạ kêu trong cổ họng chúng ta đã tạo lập ngôi mộ khổ

Con chuột máy tính

Thơ   •   21.11.2021
Cái đuôi dài ghê Đi bằng lỗ rốn Mèo đến cận kề Cũng không chạy trốn Giúp người mải mê Không nề bận rộn.

Có một mùa xuân muộn màng ở Huế

Thơ   •   21.11.2021
Sẽ không nói gì nữa đâu khi mùa xuân về quá trễ tràng có lẽ cơn mưa cũng mỏi mệt ngủ quên trên mạng nhện mái nhà xưa tiếng chim đục hơn khi chạm vào cơn gió độc câu hát ru con mềm nhũn hoá thân chiếc tã lót ướt đầm mấy lần chiêm bao bay ngoài cửa sổ

Tôi nghĩ không phải là hiện tại mà cũng có thể

Thơ   •   21.11.2021
mũi nhọn của không khí cứ bắn vào tôi tôi thấy rõ hơn là những hạt bụi ba hoa nhảy múa khoả thân tôi đang kéo tôi lại gần tôi theo đúng kế hoạch của một chuyến đi con chó cứ sủa vang nó không biết là tôi đang muốn sủa về một ký ức giống như một hiệ

Về Huyền Không Sơn Thượng

Thơ   •   20.11.2021
Đây núi đồi bình yên Có tiếng chim dịu hiền Có trăm hoa khoe sắc Trên lối về như nhiên Đây có hồ sen thơm Có cây cầu đã cũ Có đôi bờ cỏ non Có đồi thông nho nhỏ Có bài thơ trên đá Với nét chữ tài hoa Có dăm người khách lạ Mỗi ngày mỗi ngày qua Đây ng