Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 16:41 PM

Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình nhưng không thích thay bỉm cho nó.

Nội dung bài thơ: Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình

Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình

nhưng

không thích thay bỉm cho nó.


Bài thơ Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nửa đêm, dừng chân bên bãi tha ma, ngó trăng

Thơ   •   20.11.2021
Dừng chân, nghỉ, ngó mây trôi Mới hay, mình, đã là người cõi âm Sống cùng ma quỷ muôn năm Tìm đâu ánh sáng giữa tăm tối này? Bao nhiêu cát bụi đêm nay Đã đi tự tử trước ngày mới lên.

Trinh trắng

Thơ   •   21.11.2021
những giọt rượu màu trắng làm đỏ cơn say sự trinh trắng của nàng những giọt máu đỏ của mặt trờ

Như một phiêu bồng

Thơ   •   21.11.2021
Thiên thu ngủ phía mặt trời Anh về cô đọng mấy lời tà dương Hỏi bàn chân mấy con đường? Hỏi em mắt lệ thấm Tương giang sầu Em về, anh biết về đâu? Mùa xuân rục giữa sắc màu phù hoa Cô đơn đội nắng giang hà Em qua phố rộng dấu tà lụa bay Thưa rằng đã

Lạnh

Thơ   •   20.11.2021
Ta ngồi trên hốc núi cao Kéo mây phiêu lạc cuộn vào tang thương Hoang vu ngút gió miên trường Nghìn con thác đổ như xương trắng chiều.

Từng cơn đau thắt ruột

Thơ   •   20.11.2021
từng cơn đau thắt ruột đã dắt anh vào những giấc ngủ ma những giấc ngủ chập chờn nửa mơ nửa thực anh gặp lại người anh ruột chết đã mười ba năm vì tai nạn giao thông ở Gò Vấp anh gặp lại người em chết đói năm 1977 không gặp mẹ lần cuối cùng khi mẹ về

Quạt bà, quạt bố

Thơ   •   21.11.2021
Quạt của bà mát ít Quạt của bà không xoay Quạt của bà chậm lắm Quạt của bà... dùng tay Quạt của bố mát nhiều Quạt của bố xoay tít Quạt của bố quay đều Quạt của bố... cắm phích Quạt bà thua quạt bố Quạt bố hơn quạt bà Nhưng mỗi khi cúp điện Quạt bố

Sáng & tối

Thơ   •   20.11.2021
Anh & em theo ánh sáng nhưng ánh sáng không dắt ta đi vậy chúng ta hai người mù chưa chắc những gì phơi phải nhờ ánh sáng & suốt đời nô lệ ánh sáng nhữnggìcầntìmcầnlụccầnsuycầnkhảocầnchỉtríchcầnphêbìnhcầnnghiêncứu thì phải cần bóng tố

Mưa nghiêng cánh phượng

Thơ   •   21.11.2021
Đã bảo hẹn em trước cổng trường Sao anh chẳng đến, để buồn vương? Cơn mưa nũng nịu òa mong đợi Cánh phượng dỗi hờn vỡ nhớ thương Ánh mắt ướt nhòe, lem mái phố Con tim nhàu nát, lạnh ven đường Anh ơi! từng ngón tay gầy quá! Hứng giọt mưa lòng đăng đắ

Cậu bé mua vé số

Thơ   •   20.11.2021
Cậu bé mua vé số của những người tàn tật rồi quên.

Mưa giêng

Thơ   •   20.11.2021
Nhẹ như bụi, mỏng như sương Mà sao ướt rượt con đường mùa xuân Lặng thinh và rất ân cần Từ từ thấm, đến mấy phần thịt da.

Con chó bông

Thơ   •   21.11.2021
Con chó bông Môi đỏ hồng Mắt đen lánh Cứ ngồi trông Con chó bông Không biết sủa Bé tập nhé! - Gâu gâu gâu!

Trước biển

Thơ   •   20.11.2021
hớp chút nữa đi anh! rượu độc đấy! rượu mềm môi ta ngồi bệt giữa tháng ngày cùng tận bão chưa tan gió vẫn rít gào cây đã đổ có mọc nên mầm mới? chiều nay tôi cùng anh nhìn xa xôi hải lý mịt mù khơi! sóng dữ nuốt thân tàu đàn cá về đâu? tan tác! rồ

Sự trở về

Thơ   •   20.11.2021
sự trở về trượt trên đường tàu đã mục chừng bấy năm có đi đâu có vui bao nhiêu có hạnh phúc bao nhiêu của những ngày tự do thì trở về cũng ngột ngạt trong bực dọc của những chuỗi ngày lê thê giả dối hỡi cao xanh mùa thu còn chìm nghỉm trong lớp bù

Mưa trên Đài Bắc

Thơ   •   21.11.2021
Những lọn mưa trượt ngã trên chiếc ô ướt lạnh khói thuốc làm nhoè đôi môi anh cõng mùa đông trên xác gầy băng qua thành phố thành phố không có tiếng còi xe những bước chân biết sắp hàng chờ đợi những chú chó không bao giờ vượt đèn đỏ những chiếc ô đ

Lời mưa

Thơ   •   20.11.2021
Thì em, em đã quay về Con đường xanh lối cỏ thề ướt mưa Thỏa bao nhiêu những mong chờ Vòng tay là mấy bến bờ yêu thương Gió mùa lành lạnh con đường Mà trong nhau, ấm một phương trùng phùng Đã qua giấc ngủ mông lung Nụ cười đã xoá bão giông đi rồi T

Khuya muộn

Thơ   •   20.11.2021
Nỗi thương tặng hết người rồi Thôi đừng khóc nữa, đã bồi hồi khuya Hoang vu phố thị đầm đìa Chênh vênh dấu ngựa đi, về chênh vênh Lời ru hun hút nhớ quên Chút lòng thảo dã chút tình nắng mưa Lời ru nằng nặng ngày xưa Xoáy dòng sâu thẳm những mùa đơ

Tôi trôi về Quảng Nam

Thơ   •   21.11.2021
từ Hà Nội tôi trôi về Huế và dạt về Quảng Nam những Quảng Điền, Phong Điền, A Lưới, Phú Lộc mềm nhũn những Đà Nẵng, Hội An, Đại Lộc … xơ rơ một xác miền Trung những Bàng Tân, Lộc Phước, Hà Nha, Vĩnh Phước… lều bều rác rưởi Ba Khe ngăn lối tôi về tô

Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình

Thơ   •   20.11.2021
Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình nhưng không thích thay bỉm cho nó.

Trước biển Vũng Tàu

Thơ   •   20.11.2021
ngay giờ phút này và ngày mai ta nghĩ về ngày ta ra đi để ta bước tiếp ngày hôm nay ngày mai khúc hát nhảy múa trên bàn tay từng vượt biển ta bế con đường trên đôi tay ta tạo những con đường trên sóng sóng sẽ lấp con đường ta khai phóng con đường sẽ

Động viên

Thơ   •   21.11.2021
Tôi vẫn cười đùa rất tự nhiên như đứa trẻ trong tôi có bốn mùa trong một ngày tôi biết giấu gió mùa đông lá mùa thu nắng mùa hạ vào lòng để tặng bạn màu xuân nụ cười trên khuôn mặt nhiều nếp nhăn.

Hụt hơi

Thơ   •   21.11.2021
Phượng già đỏ chót Bọ cạp vàng khè Cùng nhau nhảy nhót Nhức mắt mùa hè.

Quay quắt ngả tư

Thơ   •   20.11.2021
Thanh quản đắng huda thơ dấy bọt xuân cây bàng mệt lử nhìn mặt trần gian lấm mây thắt vòng tay phố bàn chân sám hối từng bước rễ cây em cười lát cày ruộng cũ năm ngón bóp mặt trời thuỵ & anh nghe nhiều đôi mắt em nụ cười em ngã tư phố quay quắ

Âm thanh trước tiếng gà gáy

Thơ   •   20.11.2021
tất cả xác chết của mùa tương tàn đã được sắp xếp lại trong một hộp đen trôi bềnh bồng trên dòng sông nước mắt không thể hoà trộn vào đâu được dù là một tiếng khóc rất khẽ những ngọn lửa xanh ngút thịt xương đã cháy dần dần soi từng vết thâm của từng

Ma sáng

Thơ   •   21.11.2021
Tôi chui vào đám mây & ngủ một giấc no tròn trong ấy trong giấc ngủ tôi đã ăn rất nhiều vì sao tôi cảm thấy rất thú vị khi cơ thể mình bắt đầu toả sáng lấp lánh & em rất dễ dàng nhận thấy tôi nhưng em không thể đến được vì tôi là con ma sáng.

Mắt rưng rưng

Thơ   •   20.11.2021
Dùng dằng Bắc Phú, Chấp Đông Trăng nghiêng Khe Lấu, gió cong Tây Trường Tiếng lòng mỏng tựa khói sương Mắt rưng rưng, rẽ đôi đường Sa Lung.

Anh lục tìm em trong màu gió biếc

Thơ   •   20.11.2021
Mai thức dậy ta không thấy mặt trời mặt trời em màu đỏ mặt trời anh màu xanh & nắng mong manh ngày mai không còn xa đừng nghĩ về trăm năm hãy nghĩ về thời gian rất ngắn ngắn như kiếp người không kịp để yêu thương ngày mai vào quá vãng những tham

Cát

Thơ   •   20.11.2021
Nhớ nhà thơ PXL Lăn lóc đến nỗi không còn thịt còn da băng qua những quanh co ghềnh thác rũ sạch cho nhẹ nhàng một chuyến chơi xa rũ sạch để còn nguyên vẹn cát Từng nghe suối reo thác nhảy sông rộn rã phù sa cuộc hành trình lăn theo sự mặc cả bởi đã

Cũng chưa chén hết mùa đông

Thơ   •   21.11.2021
Tôi đã hôn vào mùa đông một triệu chín trăm năm mươi bảy lần rưỡi nạm lá phong xác xơ đỏ thẫm da cây ô cựu trầy xước thậm tệ chòm mây ngất ngư thủng loét mưa đắp tấm chăn lên mặt trời ngày đông như con bọ chét cắn vào buồng tim sông Đạm Thuỷ lờ đờ ch

Nắng quê nghèo

Thơ   •   20.11.2021
Con gà bới nát luống rau Con trâu mẹp nát cái ao sau nhà Nắng từ đất mẹ quê cha Nắng lên từ bãi tha ma đầu làng Nắng về thả cái chang chang Cho mắt đỏ, thắp cục than phận người Nắng đành đoạn rứa nắng ơi! Có nghe nước mắt, mồ hôi cạn dòng? Quê nghè

Những giọt xuân

Thơ   •   21.11.2021
Tôi nằm trong rừng già với mùi thơm cỏ khô tịch lặng những tia nắng lọt khe rải trên thân thể trần truồng của tôi những giọt nhựa xuân lấp lánh tinh quái linh thiêng trong hốc đá xanh đang nói lời uy vũ tôi nghe cơn gió nhảy múa với những nụ hôn đa

Đêm quê nội

Thơ   •   21.11.2021
Cháu tan hút trong đêm đen Và cháu đã thấy ngọn đèn rất chăm Như hạt đỗ mới nhú mầm Ngọn đèn toả sáng lặng thầm với đêm Có cơn gió rét bên thềm Vô tư quá, đã xô nghiêng ngọn đèn Đôi tay gân guốc mon men Bà ngăn con gió... cho đèn đừng lay Cháu liền v

Cháy vào mắt xanh

Thơ   •   20.11.2021
cháy vào mắt xanh màu hoa đỏ trái tim học trò

Vệt trăng kinh thành

Thơ   •   20.11.2021
Mở mắt đen ướt em lột xác kinh sư em lóc thịt trăng Ngọ Môn & chúng ta cắn máu giấc mơ chói trinh mặt trời đêm quẫy đám cháy loã lồ bạo khát ban mai ló nóng trương mồ hôi nhiệt đới âm giai huyền ẩn gạch mẻ nứt ma hiện kéo mắt tình nhơ

Bơ vơ lạnh đến rùng mình

Thơ   •   20.11.2021
anh như chiếc đồng hồ không kim mùa già nua thầm lặng tuổi gầy úa ăn năn đời róc đời bắc nam tàn khốc điêu linh hề điêu linh đêm quằn mộng triệu đau sông cạn ngày quắn chiêm bao khóc núi cùn bóp nát tay nhàu vò tan gối mỏi nhìn đâu cũng thấy hồ đồ rú

Sáng, đi bộ, nghe quạ kêu

Thơ   •   21.11.2021
Sải chân đuổi ngọn gió đồng Loanh quanh cổ tự, lòng vòng nghĩa trang Mộ bia lớp lớp hàng hàng Đọc, không thèm nhớ, lại càng nhớ lâu Người chôn trước, kẻ chôn sau Ma nghèo nấm nhỏ, ma giàu lăng to Ở đời, còn sống, còn lo Hỏi ai đã chết, giả đò sống kh

Vòng vèo ngõ quê

Thơ   •   21.11.2021
Cuối tuần, với vợ, cà phê Con chim khí thế hót, nghe rộn ràng Cau rất xanh, mai rất vàng Chu choa, cái nắng đường làng, rất thơm Giọt sương trên đọt chơm chơm Ngủ chi ngủ tự hồi hơm tới chừ Bên lùm tre cũ, lắc lư Tiếng con bìm bịp hình như vẫn tròn G

Trăng sống lại

Thơ   •   20.11.2021
Có con trăng lạnh, xuống đêm Rong chơi và đã chết chìm dưới sông Nửa khuya sống lại, phiêu bồng Giữa đôi mắt, của đêm không quê nhà.

Lời ru mùa thu

Thơ   •   20.11.2021
Thương anh nhiều lắm! à ơi Ngủ đi! em hát mấy lời ru anh À ơi! ngọn tóc còn xanh Nụ cười còn thắm và tình còn yêu Thương anh thương quá là nhiều Lời ru đã khẳm xuống chiều sông trôi Ru anh mấy khúc à ơi Lòng em thắt mấy tao nôi ruột rà Này là một khú

Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng

Thơ   •   20.11.2021
Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng ngày đêm vẫn ấp cái mỏ cục cục gọi con.

Kỳ đài sừng sững

Thơ   •   20.11.2021
Kỳ đài sừng sững những lá cờ thay sắc gió nói lời rêu.

Chợt nghĩ giữa hoàng hôn

Thơ   •   20.11.2021
ta như bà ngựa già lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng gặm mớ cỏ vàng vụn như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu tung vó vào khoảng trống không giẫm đạp buổi chiều ráng đỏ làm gãy dấu c

Cây xanh

Thơ   •   21.11.2021
Cây được sinh ra Ươm mầm từ hạt Cây cũng trẻ, già Cũng vui, cũng hát Mẹ đất nuôi cây Dì mưa tiếp nước Cậu nắng từng ngày Ủ cành ấm áp Cây cũng như người Lớn theo năm tháng Hoa đẹp quả tươi Mang ơn mưa nắng Cây cũng biết buồn Khi người đẽo, chặt Dòng

Phát hiện của bé

Thơ   •   21.11.2021
(Tặng cháu Suri - Bảo Trâm) Hôm nay bé xem phim Thấy con khủng long chết Với đôi mắt nhắm nghiền Nằm yên, không hay biết Bé đến bên bà nội Chậm rãi bảo: Bà ơi! Cái ngủ và cái chết Là bạn thân đó thô

Sự may mắn còn sót lại

Thơ   •   20.11.2021
đã mệt mỏi lắm! không ngủ được những con chuột động cỡn trên la phông nhà trọ cũ đêm khuya bức nóng em khêu lên ngọn đèn chói mắt những sợi tóc rối mù loà nép vào ngực trần anh ở đây đêm ngột ngạt may còn những nụ hôn che khuất vầng trăng gãy vụn.

Nhớ em

Thơ   •   20.11.2021
Bóng đêm hắn rất tù mù Bóng ta có chút hình thù bóng đêm Tù mù ngồi nhớ bóng em Tất nhiên không thể là quên hình thù.

Rơi

Thơ   •   21.11.2021
Ở ngoài rớt những hột mưa Ở trong giấc ngủ vẫn thừa lệ rơi!

Móng vuốt tàn khốc

Thơ   •   20.11.2021
Móng vuốt tàn khốc của mặt trời thô bạo thiêu trụi niềm tin diệp lục tán lá dần rũ mục trong mùa đàn áp tiếng rên của loài ve như vết máu trên bức tranh mùa hạ!

Là rứa đó

Thơ   •   21.11.2021
Vô tư, lỏng một chỗ nằm Vầng trăng lu, cũng cà lăm thấy mồ Môi thâm ú ớ bụi bờ Ngậm dăm ba giọt máu, đờ đẫn run Râu ria lởm chởm chổi cùn Thân này, nhập xác dế giun loằng nhoằng Thắp nhang tưởng niệm hai răng Chắp tay lạy, cuộc tình băng hà, buồn! Nử

Khi trở về bản quán

Thơ   •   21.11.2021
Nỗi buồn trào ra day dứt như những rễ cây thâm niên cằn cỗi trên bức tường cũ nát lắng nghe tiếng gió rít trên cành cây tiếng đục khoét của sâu đục thân tất cả mờ nhoà lụ khụ xế chiều chỉ có hoài niệm là buổi sớm những cơn mưa xoá sạch dấu chân bạn b

Từng giọt mồ hôi

Thơ   •   21.11.2021
Từng giọt mồ hôi đã nói lên những suy nghĩ và hành vi.

Bệnh lý

Thơ   •   21.11.2021
Muôn đời không hối hả Trục đất quay từ từ Người mau quên người quá Nên địa cầu ung thư!

Cái bóng nặng gấp mấy lần thân xác

Thơ   •   20.11.2021
Cái bóng nặng gấp mấy lần thân xác khi nó bám theo tôi trong giấc ngủ chiếc lá lìa cành vĩnh viễn không bay lên được.

Hất một tiếng cười

Thơ   •   20.11.2021
nhặt ta trong từng viên sỏi trần gian bạc phếch ngày bóng tháp ta nuôi máu mình bằng hơi thở kiếp sau ta nuôi tình em bằng những cơn đau bọc nụ cười ta nhớ những khuôn mặt đã tắt bóng con chuồn chuồn đè nặng bóng ta bóng của nụ hôn đè nặng những cuộc

Góc phố câm có cơn mưa điếc

Thơ   •   20.11.2021
Góc phố câm không quên gót chân tôi cơn mưa ập tới tôi nép ngô đồng gió hất tung đời nhành lá tất tả vòng xe xới mưa mưa thấm tôi như em thấm tôi mùi lạ tình ướt sũng niềm đau sau lưng thành có cơn sấm sét trong ngực tôi có nhiều cơn giông phía tr

Tôi nằm xuống một đêm trong ngôi làng cổ

Thơ   •   21.11.2021
từng chum vại vo tròn thân xác ngợp thầm mùi đất ngàn năm đêm nay vựt dậy nghe sóng khuya Ô Lâu tôi vo tròn thân xác sờ trái tim còn ấm đất bùn châu Ô châu Rí mà sợ những cái khuôn những sản phẩm gốm được tạo thành từ [cái khuôn bàn tay] của người th

Hai chị em

Thơ   •   21.11.2021
Hai chú gà Đen và trắng Đi dưới nắng Đến trường làng Nắng chang chang Không đội mũ Trắng mệt lử Toát mồ hôi Chân rã rời Không muốn bước Vừa khát nước Vừa choáng đầu Đen chạy mau Vào nhà bạn Mượn chiếc nón Đội cho em Đỡ em lên Lưng mà cõng Trời thì

Buổi chiều kinh rụng

Thơ   •   21.11.2021
Mặt trời chết ngắt rồi em Màu chiêm bao rụng xuống thềm đá xanh Kinh chiều chua lét như chanh Thời gian trắng bệch trên vành trăng xưa.

Cảm thông

Thơ   •   20.11.2021
Tôi ghét những cánh ruồi xanh bẩn thỉu Rồi có một hôm Những cánh ruồi xanh u u trên màn sương sớm Không bàn tay nào với được Đôi cánh mỏng toanh quay rất êm bằng tốc độ Nâng lên hạ xuống như không bay Tôi nhìn say... Một ổ kiến lửa trong vườn rau của

Chỉ trong đêm tối

Thơ   •   20.11.2021
Chỉ trong đêm tối mới thấy ánh mắt sáng ma quái của lũ mèo bóng tối nuôi dưỡng nó.

Lắc

Thơ   •   20.11.2021
Ở đây nhân thế rất buồn Nên đời sinh những nụ hôn tặng người Nhắm đôi mắt, mở đôi môi Trái tim ngúc ngắc nói lời nhân gian.

Tình thị

Thơ   •   21.11.2021
Đã đành loang lổ lời yêu Tơ hồng trót buộc cái điều đam mê Tiếng cười anh ngợm hả hê Tiếng cười em ngượng bộn bề dở hơi Nhạt trầu cứ quệt thêm vôi Nhạt tình cứ chạm làn môi cháo hành Anh nát rượu cũng nên danh Em hơ hớ váy cũng thành giai nhân Mặc sư

Ngồi bệt trên lá thông khô

Thơ   •   20.11.2021
tôi nghe từ đâu đó những bào thai rụng những căn bệnh ung thư đè nặng ban mai những chuyến tàu chở tham vọng lướt qua những tia nhìn họ sắp từng con chữ để tạo nên quyền lực miễn cưỡng những con chim sẻ vù cánh bay lên khi bước chân họ tới gần vì chú

Góc phố câm có cơn mưa điếc

Thơ   •   20.11.2021
Góc phố câm không quên gót chân tôi cơn mưa ập tới tôi nép ngô đồng gió hất tung đời nhành lá tất tả vòng xe xới mưa mưa thấm tôi như em thấm tôi mùi lạ tình ướt sũng niềm đau sau lưng thành có cơn sấm sét trong ngực tôi có nhiều cơn giông phía tr

Lạc ngày

Thơ   •   21.11.2021
hứa hẹn gặp mặt trời trong cơn mưa tầm tã, ngày dài mây bay lượn lẹo trong đầu những hạt mầm quên chảy nhựa xanh um, em về trong ký ức bội tình, buổi chiều mắc lẹo trên cây sầu đông, có tiếng ngựa hí vang bên sông em tơn hớn nỗi nhớ ngày chưa chồ

Trong ruột mình có cơn mưa

Thơ   •   20.11.2021
Gió đung đưa đọt ngò xanh Bâng khuâng tôi đứng dọc hành lang mưa Giật mình nghe tiếng gà trưa Lòng u uất lắm! như vừa thọ tang.

Mùng hai tết ngủ với ma

Thơ   •   21.11.2021
Những con ma rất hồn nhiên Rủ nhau chui tọt vào mền cùng tôi Ít khi tôi thấy ma cười Nhưng đêm nay, ma với người hân hoan Ma vừa hiền lại vừa ngoan Không như người, lắm trò quàng với xiên Mùa xuân cũng lắm muộn phiền Gặp ma, lại thấy bớt điên cái đầ

Không ai thèm nghe lời yêu thương và thù hận

Thơ   •   20.11.2021
Không ai thèm nghe lời yêu thương và thù hận buổi chiều trước cổng bệnh viện vang lên tiếng còi xe cấp cứu ai cũng rõ.

Trần gian chật quá!

Thơ   •   20.11.2021
Hôm nay trời nắng một lần Và mưa hai bận, gió quầng ba phen Tôi đi, bốn nhớ năm quên Trần gian chật quá, xoá tên một người.

Đò Ba Bến

Thơ   •   20.11.2021
hớp rượu này nữa ta đưa em qua Đò Ba Bến hoang liêu ngã ba lòng xốn xang dòng Vu Gia đỏ ối bờ bến gãy tuổi em lớn thầm sau cuộc chiến da em ngăm thuốc súng môi em mặn mà Cấm Thị mắt em nhàu một vệt nhớ Hà Tân ta như chuyến xe thồ ký ức những hoài niệ

Châu Thuỷ

Thơ   •   20.11.2021
khi đã say mèm trong câu thơ viết cho em của một chiều xao xác rụng gót lá bơ thờ trong đáy quạnh hoàng hôn, ta cúi mặt nhìn dòng sông ẩn ức những đợt sóng buồn tê dại đang mục rủn hình hài nguồn cội suối khe. có phải ngày không? sao giọt nắng ngọc

Ánh sáng là sự trần truồng của tiếng thở

Thơ   •   20.11.2021
đặt trên đồi biếc cỏ xác một nụ hôn máu khô đã hoài thai môi lửa sưởi ấm những hạt sương làm tình trên nách lá rớt xuống rốn bình minh những giọt thị dâm ngân ngân tiếng nấc rùng mình trên đồi ngút hương mùa xanh khoả thân cám dỗ như câu thơ khoả

Một chùm hoa rét nở trên tay

Thơ   •   20.11.2021
Bão đêm nối với mưa ngày Gió hoang mang rụng chưa đầy tiếng ho Thiếu nhau, ngủ cũng giả đò Giấc mơ rục rịch nằm co góc giường.

Ăn một miếng cơm

Thơ   •   20.11.2021
Ăn một miếng cơm những hạt mầm đã chết chết thêm lần nữa.

Bốn mùa

Thơ   •   20.11.2021
Mùa thu nằm nhớ mùa hè Mùa đông cảm lạnh nằm đè mùa thu Tình yêu biến dạng hình thù Một hôm ngóc dậy thù lù: mùa xuân.

Hiền

Thơ   •   20.11.2021
Đêm đóng băng dòng Hương khi em quay gót trở về một trăm bài hát sắp đặt một cơn mưa hụt anh hụt em trong cái nhìn gần em bỏ đi theo lá rớt tự nhiên rất nhẹ anh chênh chao đào ngũ cuộc vui cái giọng Quảng sặc mùi mì Quảng mắt Duy Phú bọc hương núi Q

Dốc lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Mưa rụng, mùa thu đứng gục đầu Lá vàng phiêu hốt, lá xanh đau Ta về, nghe gió cưa sườn núi Nhặt tiếng chim rơi, lạnh thế nào! Căm căm, hồn lạc chiều Ba Bến Cát nổi, đò đi biệt xứ rồi Dốc cũ, chuông chiều hiu hắt vọng Trần gian còn đó áng mây trôi Ha

Tay chân co rút

Thơ   •   20.11.2021
nhìn qua góc phố ai chân tay co rút như câu thơ không mọc nổi kiếp người ta thấy phố chềnh choàng ngày mục lá khùng hơn một bàn chân điên đời hiện lên vé số một số không tròn trò

Nằm

Thơ   •   20.11.2021
Nằm nghe hơi thở mơ màng Kiếp luân hồi đó, nhẹ nhàng qua tim.

Ngày cũ giống ngày mới

Thơ   •   20.11.2021
Ngày cũ giống ngày mới đều mọc ra từ đêm tối chỉ khác nhau cái mặt.

Tĩnh & động

Thơ   •   20.11.2021
đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn những ánh mắt cuộn cháy thiên đường cỏ xanh mặt trời xuyên ngang vòm lá đỏ những tia nắng như sợi tóc em chảy xuống ngực anh đô

Trước mộ

Thơ   •   20.11.2021
Bao đêm ngồi trước mộ mình Tiếng gà gáy bất thình lình trong sương Rì rầm cùng với khói hương Câu kinh vô lượng, nắm xương vô hình.

Tiễn bạn lên ga Huế

Thơ   •   21.11.2021
Tiễn bạn lên ga Huế và vĩnh viễn không gặp nữa tiếng còi tàu đêm ấy đã chảy trên khoé mắt.

Tuần trăng mật

Thơ   •   20.11.2021
Thế là hai đứa cãi nhau Giận hờn, rồi lại bắt đầu lặng thinh Bởi vì tất cả tại anh Ngày yêu anh hứa chúng mình cùng nhau...   Bây giờ xong lễ cau trầu Bao nhiêu việc đổ trên đầu cho em Hết nghe nhạc, rồi xem phim Bạn bè nhậu nhẹt suốt đêm ầm à

Mưa dồn xuống làng

Thơ   •   21.11.2021
Mưa dồn dập, đổ xuống làng Bờ tre, bụi chuối lại càng te tua Ễnh ương hát giọng quê mùa Bơi đùa trong đống nước thừa dâng cao Vườn nhà, chừ đã thành ao Rau xanh chừ cũng đã xàu thành dưa Vô tư, trời cứ đổ mưa Tội bầy kiến đói, bơi chưa tới bờ.

Nghe mùi khoai nướng

Thơ   •   20.11.2021
Chiều ngang qua trước cổng trường Nghe mùi khoai nướng, mà thương khoai lùi Nhớ hồi nhỏ, lỡ ham vui Lùi khoai, để cháy đen thui, tiếc hoài.

Tin nhắn còn sót trên bàn thờ

Thơ   •   20.11.2021
chấm hết sạch sành sanh không còn gì túi nước mía đã ráo & bầy kiến liếm hết mùi đường sót lại lúc này tôi chết được rồi tôi rất thơm trên giàn thiêu lũ quạ bảo thế buổi chiều chuyển đông nằm ngoài ca từ buổi tối thuộc con hẽm 24 tin nhắn th

Hạt cỏ nâu

Thơ   •   20.11.2021
hạt cỏ nâu trong chén cơm trắng một mùa gặt cũ

Đã yêu

Thơ   •   20.11.2021
Con sông hắn chảy bằng đuôi Nụ hôn hắn chảy bằng môi chung tình Nhiều khi dấu cái lặng thinh Mà răng hắn vẫn cứ phình rất to.

Chợt nghĩ giữa hoàng hôn

Thơ   •   20.11.2021
ta như bà ngựa già lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng gặm mớ cỏ vàng vụn như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu tung vó vào khoảng trống không giẫm đạp buổi chiều ráng đỏ làm gãy dấu c

Bạn ảo

Thơ   •   20.11.2021
Bạn đâm vào tim tôi bằng những lời khen ngọt như đường phèn bạn bảo tôi hãy sống và hồn nhiên sống đừng âu lo buồn bực hãy an phận an phận tột cùng để ăn tròn ba bữa và gắng sức đẻ ra những câu thơ cũ mèm nịnh bợ vâng cảm ơn bạn bạn hãy xem tôi đã

Tiếng khóc chào đời

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng khóc chào đời và bờ môi tìm vú mẹ là khúc ca múa đầu tiên của giống nòi được lặp lại từng ngày.

Nghe tiếng còi tàu

Thơ   •   20.11.2021
Bứt, và bứt tóc nữa đi! Cái đầu nặng trịch như chì, nó đau Nghe đằng sau, những chuyến tàu Tiếng còi như cũng bạc đầu với sương.

Ký sự cho ngày

Thơ   •   20.11.2021
lang thang miền ký sự những vết bầm tím trên cơ thể nhục nhằn rát bỏng thời gian lộ rõ khuôn mặt đá ngày gấp khúc mấy chục lần hoang phế rụng một chùm vô hồn dạt sông dìu dắt nhau bấu víu nhau hành hạ nhau và sống trong vũng chết khói nhang ố vàng b

Thêm một ngày kết tủa

Thơ   •   20.11.2021
Những buổi chiều rã băng trong đám mây vàng là lúc tôi muốn nói hết những lời trong đáy huyệt đã bốc hài cốt tấm bia chỏng chơ chổng lên trời bên bụi cỏ gai còn chút ánh sáng nữa thôi tôi phải nói kẻo không kịp tôi sợ những chuỗi ngày mệt mỏi thừa th

Ngợp cầu chợ dinh nghe nằng nặng

Thơ   •   20.11.2021
Hút gió Vĩ Dã chạy hộc xì hơi về Phú Thượng ngày căng ngực có vẻ mới tưng tức em cười ngả gió nón mơn mơn nhìn từ cầu dòng sông mịch cồn nổi thành làng em vít đôi chân cong mặt nhìn chim buồn te hé khoé áo dài non mướt rủ rê chiều cầu nối chuyệ

Gặp tia nắng trong dạ con bình minh

Thơ   •   20.11.2021
Lội qua ánh sáng lạnh chạm cuộc tình hờ tròn lẳng nanh mọc từ sống lưỡi gió tro phủ hồn nón rách em cong môi nhang khói Kim Long lời xương ám dụ khâu niềm tin rắn độc cau nhô tia đàn măng cụt xoe tán vo ve muỗi nhựa hôn vắt kiệt sức mình đùn tổ kiế

Viết trong mù sương Huế

Thơ   •   21.11.2021
Với tay níu bóng mù sương mà nghe buôn buốt sông Hương chạm đò đã xanh xanh tận bến bờ cay xè phiến mắt đợi chờ đáy sông Rót mời tám cõi hư không chiêm bao nhoi nhói rêu phong Hoàng thành mờ mờ vạt áo thiên thanh cung tần ư? đến mong manh ngọc ngà!

Cho ngày sinh nhật 40

Thơ   •   21.11.2021
Chết đi hỡi dòng nước mắt lột tròng những giọt máu bắt đầu rời thân xác này trong mùa biến động đất trời quằn quại trong chiếc còng rỉ sét mặt người nhìn nhau qua hơi thở xám bùn những tiếng thở theo điệu nhạc chiêu hồn chập chờn đàn trâu đi chập chờ

Mùa đông nhạt nhoà

Thơ   •   21.11.2021
Đã nghe cơn mưa khóc Thấm ướt ngọn đèn khuya Rụng thêm vài sợi tóc Trên gối sầu cách chia Cô đơn xây mộ vắng Bằng hơi thở rã rời Đêm đen và máu trắng Quẫy mình trong cánh dơi Lặng im nghe thân xác Tan dần theo khói nhang Ta tìm trong mất mát Những vế

Mù 2

Thơ   •   20.11.2021
Em từ biến thể cuộc vui Mắt xanh truy sát, nụ cười điều tra Đầu non chật chội khuya tà Con trăng tử trận phía ga tuyệt mù.