Trong ruột mình có cơn mưa

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 16:33 PM

Gió đung đưa đọt ngò xanh Bâng khuâng tôi đứng dọc hành lang mưa Giật mình nghe tiếng gà trưa Lòng u uất lắm! như vừa thọ tang.

Nội dung bài thơ: Trong ruột mình có cơn mưa

Gió đung đưa đọt ngò xanh

Bâng khuâng tôi đứng dọc hành lang mưa

Giật mình nghe tiếng gà trưa

Lòng u uất lắm! như vừa thọ tang.


Bài thơ Trong ruột mình có cơn mưa của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Bừng giấc

Thơ   •   21.11.2021
Mưa đang rơi ngoài cửa sổ lộp bộp trên tàu lá chuối tôi không dám tin gió đang xới khuôn mặt tôi tôi đang hoài nghi tiếng gà gáy sáng bắt đầu cắn từng lớp âm thanh vụn vỡ phải không? bố mẹ tôi đã về vội ngoài ngõ vì cơn mưa bất chợt [cuộc đi bộ không

Cây bàng trơ trụi

Thơ   •   20.11.2021
Cây bàng trơ trụi những chồi non mong ước về những mùa hè mát rượi.

Đứng dưới nắng

Thơ   •   21.11.2021
Nắng to, nhiệt độ nó tăng Nên trong người, thấy cứ căng thẳng hoài Mịt mù ngọn gió qua tai Con chim nó đứng trên cây nó dòm.

Tôi nghĩ không phải là hiện tại mà cũng có thể

Thơ   •   21.11.2021
mũi nhọn của không khí cứ bắn vào tôi tôi thấy rõ hơn là những hạt bụi ba hoa nhảy múa khoả thân tôi đang kéo tôi lại gần tôi theo đúng kế hoạch của một chuyến đi con chó cứ sủa vang nó không biết là tôi đang muốn sủa về một ký ức giống như một hiệ

Mùa tóc úa

Thơ   •   21.11.2021
Em bỏ lại đằng sau, mùa tóc úa Cỏ đồi hoang khóc nấc mấy đời trăng Màu thế tục còn vương nhàu lệ ứa Bước chân cuồng có đuổi kịp sao băng? Bờ đá lạnh chưa tan từng nhịp thở Đỉnh phù vân sương trắng ngủ bao đời Sợi tóc bạc xâu lời kinh lở dở Máu khuya

Mệt quá đi thôi

Thơ   •   20.11.2021
trong thanh quản đắng huda đã nghe thơ dấy bọt mùa xuân cây bàng mệt lử khi nhìn xuống mặt đường trần gian lấm đám mây co thắt cơn đau sà xuống vòng tay phố trong ý nghĩ nghe bàn chân sám hối từng bước rễ cây mệt quá đi thôi em cười như lát cày ruộng

Bóng đèn đường sáng trong đêm rồi tắt

Thơ   •   20.11.2021
Bóng đèn đường sáng trong đêm rồi tắt sáng nay mưa những giọt buồn rỏ xuống đất.

Thấy lạnh trong hồn

Thơ   •   20.11.2021
sáng lạnh trong hồn mưa phùn bám lông mi mây tháng giêng buồn như màu tóc nhuộm của em ta xoè bàn tay nhìn guốc gân sấp ngửa nghe bắc nam xuôi ngược lộn qua đèo nghe ngõ an hiên lá rụng nghe đình làng kim long chuông héo nghe đền lê văn duyệt mù tăm

Cháy vào mắt xanh

Thơ   •   20.11.2021
cháy vào mắt xanh màu hoa đỏ trái tim học trò

Một ngày ở biển mình hôn

Thơ   •   20.11.2021
Một ngày ở biển mình hôn Biển ghen, nên biển đổ dồn sóng lên Nụ hôn mặn ướt môi mềm Vòng tay nối chặt dài thêm buổi chiều Mặt trời nhìn chúng mình yêu Thẹn thùng đỏ mặt nấp liều vào mây Hình như gió ở quanh đây Rắc đam mê xuống chân ngày rất thơm Và

Nhẩm thử

Thơ   •   21.11.2021
Em tháng Chạp, anh mùa Đông Yêu chưa tới số, quyết không làm người Này nhan sắc, này buồn vui Cùng về tá lả bờ môi nhiệt tình Thịt da mở hội linh đình Mùa xuân chen chúc chương trình ái ân Bao hồ hỡi, bấy chuyên cần Trăm năm nhẩm thử, mấy lần thăng h

Ngày vui của bé

Thơ   •   21.11.2021
Ngày mồng một tháng sáu Là ngày của chúng mình Ngày thiếu nhi quốc tế Niềm vui tràn mông mênh Tiếng cười nối vòng tay Cùng bạn bè múa hát Những trò chơi thật hay Cho tình thêm dào dạt Bong bóng vút lên cao Giữa vòm trời xanh ngắt Cho chúng mình ước

Về đi

Thơ   •   20.11.2021
Về đi! Huyệt mộ đang chờ Ngày vui đã tận, bàn thờ đã nhang Vui đi một chút vội vàng Ngày mai quên hết cuộc tang thương này.

Tiếng nói của những ngón tay cứng khớp

Thơ   •   21.11.2021
não tôi vòng xoắn đám mây trắng bềnh bồng tơ lụa bay qua bầu trời mà ở đó âm thanh là đôi mắt tròn căng những giọt sương lệ hoà tiếng thở uyển khúc mùa đông trên dòng sông không tuổi của khắc khoải sắc không những con đường của hơi thở hay vết nứt c

Nhớ ruộng

Thơ   •   21.11.2021
Từng tuổi tôi nồng nàn mùi rạ những nếp nghĩ như đường cày trong giấc mơ cơn mưa tầm tã có nụ cười mồ hôi sẫm nắng cay cay Những bước chân khập khễnh của mùa khi con gái lúa chết trong ruộng hạn khi hạt giống nảy mầm lũ lụt cuốn trôi mênh mông cá

Chiếc mặt nạ

Thơ   •   20.11.2021
sự lạnh lùng phớt lờ cùng cực của nó mãi mãi là của nó không còn ngờ vực nào nữa khi gọi tên nó người ta thầm hiểu đàng sau nó là hàng trăm khuôn mặt thật khôn lường thiện ác khôn lường nó nhảy múa trước công chúng trên sân khấu nó chơi trò cợt giễ

Tôi mơ về cái chết của tôi

Thơ   •   21.11.2021
ngược với Tôn Ngộ Không nẻ ra từ đá để được tự do tôi dại dột mơ mình chui vào trong đá lạnh đến vô cùng ngạt thở không lối thoát có thể là an toàn tuyệt đối nhưng quy cho cùng chỉ là một đống thịt xương thôi tôi trở thành cục đá nhỏ nằm trong hò

Thói

Thơ   •   20.11.2021
Cái cô cuốn chiếu bò ngang Dăm ba chú muỗi vội vàng chích anh Gió hiền quen thói lướt nhanh Anh hay mất ngủ mà thành thói quen.

Sự may mắn còn sót lại

Thơ   •   20.11.2021
đã mệt mỏi lắm! không ngủ được những con chuột động cỡn trên la phông nhà trọ cũ đêm khuya bức nóng em khêu lên ngọn đèn chói mắt những sợi tóc rối mù loà nép vào ngực trần anh ở đây đêm ngột ngạt may còn những nụ hôn che khuất vầng trăng gãy vụn.

Tuổi thơ

Thơ   •   21.11.2021
Ngày tháng đói dài nhằng như thế kỷ Ước chén cơm, mơ tấm áo che thân Tóc đầy chí, chốc mọc dày, tanh nghí Gió mùa đông bấu nát tấm lưng trần Sáng đến lớp, chiều ra đồng, lên rẫy Hốt cứt trâu, đi mót lúa, giữ bò Mồ hôi đỏ, nước mắt vàng, tuôn chảy Tú

Nguyên tiêu

Thơ   •   21.11.2021
Và cậu con trai của tôi đã khóc chiều qua khi cậu bé về đến cổng nhà vội vàng ra vườn chuối con chó đã cắn lưỡi lúc 2 giờ chiều và ông ngoại đã chôn nó cách đó khoảng chục phút rưỡi cậu bé đã khóc nghẹn ngào đây là lần thứ tư cậu bé khóc đưa tiễn nhữ

Biển thức

Thơ   •   20.11.2021
Rì rầm cỏ mộ nhai sương Khói nhang làm ướt tiếng chuông bên trời Ngoài kia sóng vỗ trùng khơi Hỏi mây thiên cổ dạt trôi chốn nào? Rùng mình chi? Đám phi lao? Mà đem cái rét cứa vào đời nhau Thu lu một nấm mộ nhàu Nằm nghe cát thở trong màu sương khuy

Trên cầu sương khói

Thơ   •   20.11.2021
Dã Viên, Bạch Hổ mù sương Hồn ai lạnh dưới sông Hương thế này Gió oan nào buốt nhành cây Máu ai nhuộm tím cõi này hỡi thơ?

Mùa hè ở Cù Lao Chàm

Thơ   •   21.11.2021
Trời hay là biển đây? Đều chung màu xanh biếc Nhờ chùm mây trắng bay Thì em mới phân biệt Sóng ở đây tội lắm Cứ reo vui quá chừng Đôi chân chưa muốn tắm Sóng đã ôm sóng mừng Bãi cát dài như lụa Ngỡ nắng vàng ngủ quên Hàng dừa nghiêng tay múa Gọi gió

Bệnh nan y

Thơ   •   21.11.2021
Yêu là chứng bệnh nan y Tái phát, chữa hoài không dứt.

Trong màu khói lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Một ngày có nắng về truy điệu Mưa rải cô hồn xuống đáy sân Gió lạnh co ro trong góc miễu Khói nhang nằm đợi những sanh phần Xác giấy trên sông cuồn cuộn nổi Phóng sinh dùm nhé! Những cơn đau! Trời nghiêng đất lệch, bao nhiêu tội? Có tiếng thở nào khô

Người lính ấy

Thơ   •   20.11.2021
(Kính gửi nhà thơ Tụ Vinh - Nguyễn Sư Giao) Người lính ấy trở về Trên thân mình lỗ loang thương tích Thực tại có khi hóa thành bi kịch Vẫn âm thầm chịu đựng tìm lãng quên Ước vọng cuối cùng là sự bình yên Và khúc nhạc đời là bản tình ca bấ

Tiếng bước chân lê không hở mặt đất

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất họ không nhấc nổi đôi chân mình âm thanh mòn.

Những đốt xương của mùa xuân

Thơ   •   21.11.2021
1. Hơi thở tôi chầm chậm hơn chờ đợi cơn bão lòng khởi xướng tiếng yêu thương tôi hát khúc xuân ca ngày hai mươi mốt tuổi những mầm lửa khát khao cháy yêu tôi hoài niệm tự tìm đôi cánh bay lên nhưng thân thể đã dính chặt đớn đau tôi giãy giụa trong đ

Chạy xe từ phố về làng

Thơ   •   21.11.2021
Phố, tôi không nhớ hình thù Hình như phố chết giữa mù sương giăng Đêm, tôi chẳng hiểu vì răng Ngồi chưa nóng đít, mà trăng khuyết rồi Chẳng qua, cảm giác rứa thôi Đời không trăn trở thì đời ngắn hung Nhiều khi dại, lắm khi khùng Nhớ mình, từ một tinh

Khuôn mặt tôi

Thơ   •   20.11.2021
Khuôn mặt buồn với những vết thâm đen quầng mắt chiếc răng mọc ngược đôi môi tứa máu chòm râu loe toe lởm chởm như gốc rạ màu xỉn và những vết sẹo hom hem sần tái có nụ cười nhô ra từ khuôn mặt buồn có cái nhìn lọt ra từ đôi mắt sâu có đôi môi bị găm

Ngồ ngộ

Thơ   •   21.11.2021
Cứ bảo hiểu chân tơ kẽ tóc Tóc trên đầu ta chưa hề thấy gốc Bao năm đội mái đầu đi Lắm lần thấy mình xuẩn ngốc Cứ bảo thấu hiểu trái tim Vuốt râu gật gù tỏ vẻ Đến khi nhịp đập lặng im Trút hơi ra đi lặng lẽ...

Đợi mong

Thơ   •   20.11.2021
em cầm cứt lợn ngửi chơi tựa vào dái ngựa ngó trời xanh xanh mây bay qua lối phế thành em bâng khuâng đợi, buồn quanh mắt mèo đường về em, gió hút heo đuôi chồn lay, lạnh đến teo mào gà anh từ trong quảng nam ra quà cho em, nhớ, phải là dái dê nhà em

Sự may mắn còn sót lại

Thơ   •   20.11.2021
đã mệt mỏi lắm! không ngủ được những con chuột động cỡn trên la phông nhà trọ cũ đêm khuya bức nóng em khêu lên ngọn đèn chói mắt những sợi tóc rối mù loà nép vào ngực trần anh ở đây đêm ngột ngạt may còn những nụ hôn che khuất vầng trăng gãy vụn.

Tôi nghe phía đầu nguồn

Thơ   •   20.11.2021
tôi cạo cái đầu tôi trọc lóc tóc lại mọc lên như quả chôm chôm từng sợi thần kinh chĩa ra mọi phía tôi nhìn có những cái nhìn nhắm mắt mới rõ mới thấu có những cái nhìn quay lưng vẫn biết vì những tiếng rên oan khốc vì cái mùi hôi ngu ngốc vì cái mà

Căn phòng trọ

Thơ   •   20.11.2021
Căn phòng trọ rung lên những tiếng rên của những cặp tình nhân cuộc đời còn nhiều khuyến cáo.

Hai người mẹ

Thơ   •   21.11.2021
Sáng đưa con đến lớp Cho con ăn, rồi đi Gửi con cho cô giáo Chiều mẹ đón con về Sáng sớm và chiều, tối Mẹ là mẹ của con Cả ngày trên lớp học Mẹ là cô giáo hiền Phải thật ngoan con nhé! Phải biết vâng lời cô Bao nhiêu điều mới mẽ Trong câu hát lời thơ

Sân trường của cháu

Thơ   •   21.11.2021
Bầu trời xanh xanh Ôm đàn mây trắng Vòm cây xanh xanh Xoè ô che nắng Sân trường của cháu Đẹp quá đi thôi! Nào hoa nào bướm Tung tăng giữa trời Sân trường của cháu Sạch quá đi thôi Nào ai vứt rác Là không được rồi Sân trường của cháu Vui quá đi thôi!

Cò ơi!

Thơ   •   21.11.2021
Nước lũ mênh mông Cánh đồng ngập úng Cò ơi! đói không? Làm sao cò đứng? Gió giật cành sung Gió lay cành gạo Rồi mưa rồi bão Cò trú nơi nao? Cò ơi! về đâu? Ta thương cò quá! Lũ ơi rút mau Cò chừ đói lả...

Nói gì? Im lặng thì hơn

Thơ   •   21.11.2021
Cắn nát sợi tóc vàng trong khuya nỗi buồn không bao giờ nát như em nghĩ kết thúc một câu nói dở dang anh đã về nằm trong ngôi mộ cũ rất gọn gàng những bài thơ những câu thơ những tứ thơ anh đã ép chặt thành quan tài bốn dài hai ngắn chiếc quan tài nh

Nắng quê nghèo

Thơ   •   20.11.2021
Con gà bới nát luống rau Con trâu mẹp nát cái ao sau nhà Nắng từ đất mẹ quê cha Nắng lên từ bãi tha ma đầu làng Nắng về thả cái chang chang Cho mắt đỏ, thắp cục than phận người Nắng đành đoạn rứa nắng ơi! Có nghe nước mắt, mồ hôi cạn dòng? Quê nghè

Ngồi buồn ngắt cái lông mũi

Thơ   •   20.11.2021
Ngồi buồn ngắt cái lông mũi hơi đau một tí hơi cay một tí mà hay hay cắt nó mọc ra ngắt nó cũng mọc ra ngắt vẫn thích hơn cắt như ngắt cái mặt đời gian dối như xé toang màn kịch lọc lừa như giật nát bóng đêm âm khí ngột ngạt té ra sự phiền toái nhỏ

Trước biển Vũng Tàu

Thơ   •   20.11.2021
ngay giờ phút này và ngày mai ta nghĩ về ngày ta ra đi để ta bước tiếp ngày hôm nay ngày mai khúc hát nhảy múa trên bàn tay từng vượt biển ta bế con đường trên đôi tay ta tạo những con đường trên sóng sóng sẽ lấp con đường ta khai phóng con đường sẽ

Tết quê

Thơ   •   20.11.2021
Mùng một tết, trèo lên non Thắp nhang, cho khói cuộn tròn lên mây Ngó xuống ruộng, chộ chim bay Ngó xuống chưn, chạm một ngày sắp qua Sông thì vẫn gọi Vu Gia Chùa, thì vẫn chỗ Đò Ba Bến buồn Lấy tay bụm bụm nước nguồn Thấy hơi lạnh lạnh trong buồng

Cũng vừa

Thơ   •   20.11.2021
Ngại chi nắng, lo chi mưa Trời chưa kịp sáng đã trưa trợt rồi Một đời dưỡng lưỡi trong môi Mỉm cười nói một chữ thôi, rồi về...

Đò Cồn

Thơ   •   21.11.2021
Nghe đồn có một đàn cò Sáng nay đậu trắng bến đò Cồn Le Hỏi thăm lá mít lá me Đêm qua sương rụng hắn đè đau không?

Những giọt máu trong buổi chiều mù

Thơ   •   20.11.2021
ba con kiến riện bò ngang cửa sổ mục cái nắng sau bão cũng lạ lẫm như ngày của riêng em trong tháng buổi chiều như cọng rơm khô queo phất phơ những râu gió 14h42 anh nhắn tin cho em qua điện thoại những con chữ là những tia máu bắn xa hơn khoảng cách

Tây Ninh dạ hành

Thơ   •   21.11.2021
Nhân thế còn ai? Ai tỉnh thức? Bên trời hiu hắt bóng trăng lu Hồn khuya uất uất Ma Thiêng lãnh Gió động non xa, rợn cõi mù Sương rát vai trần, xương Chót Mạt Tiếng trùng xé nát mộng Phù Nam Ngàn năm lơ lửng chòm sao lạc Đất chết đơ và nước đục câm S

Mưa dồn xuống làng

Thơ   •   21.11.2021
Mưa dồn dập, đổ xuống làng Bờ tre, bụi chuối lại càng te tua Ễnh ương hát giọng quê mùa Bơi đùa trong đống nước thừa dâng cao Vườn nhà, chừ đã thành ao Rau xanh chừ cũng đã xàu thành dưa Vô tư, trời cứ đổ mưa Tội bầy kiến đói, bơi chưa tới bờ.

Đêm nay những tiếng chuông đã sống dậy

Thơ   •   21.11.2021
Những khớp xương bắt đầu uể oải chuyển động triệu chứng đau lưng vai gáy nhức mỏi không kiềm hãm sự sung sướng khi những tiếng chuông đã sống dậy trong máu tôi đã nhảy tưng bừng trên tấm thảm hồn tôi những lung linh sóng biển đã dạt dào huyết mạch tô

Nhặt máu mùa xuân

Thơ   •   20.11.2021
Bầu trời nằm ngửa trên sông Nắng tênh hênh nắng giữa dòng xuân xanh Cây vô ưu, gãy một nhành Trời nam, gió bắc thổi quanh nấm mồ.

Hành trình mới rất cũ

Thơ   •   21.11.2021
có nghe không? tiếng gió hát trong những giọt mưa giọt mưa hát trong đêm 30 tháng 12 tán cây hát trong trong sự xói mòn của rễ loài người hát trong bóng đêm mịt mù những triều đại hát trong ngói vụn, gạch vỡ và gỗ mục những tiếng kêu bị thủng hai đầ

Nhìn và quay mặt

Thơ   •   21.11.2021
giấc mơ vỡ ra thành muôn vì sao trên bầu trời lấp lánh để lại trong anh một khoảng trống cô đơn và anh nhận ra bí mật của đêm trong tiếng thở dài não nuột thôi xin em đừng đến khi niềm tin đã bị đánh cắp rồi khi giấc mơ  trở thành phế tích chẳng

Nhảy dây

Thơ   •   21.11.2021
Nhảy dây sự lặp lại sẽ không nhàm chán khi đôi chân biết cố gắng thêm một lần nữa.

Xuân bất chợt

Thơ   •   21.11.2021
Em bất chợt gọi mùa xuân đến vội Nắng môi ngoan lóng lánh sắc hoa đào Nghe lối cũ, hương bừng cơn gió mới Máu nồng nàn khêu sóng mắt lao xa

Một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín

Thơ   •   20.11.2021
chạm tay vào buổi sáng những giọt cà phê sóng sánh đen vỉa hè nhộn nhịp tiếng nói và khói thuốc những mảnh đời bắt đầu cho hành trình dạt trôi bình minh mắc cạn trên chằng chịt những dây điện kéo qua thành phố lời chào hỏi đầu tiên buổi sáng là lời m

Vết đau dai dẳng

Thơ   •   20.11.2021
Băng qua một con đường thép gai rất cũ anh nhặt lên một tiếng thở rất tươi tươi như máu từ bàn chân anh toé ra khi giẫm phải một quá khứ trong giấc mơ nằm nôi anh vẫn thản nhiên cười nhổ một bãi nước miếng đắp vào bẻ một đọt lá dại nhai vội đắp và

Thạch Bàn khê

Thơ   •   21.11.2021
Ở đây mây trắng ôm rừng ngủ Mưa rắc bụi mờ, giăng lối đi Trời đất im nghe con suối hát Thác ghềnh, tiếng nước vọng phân li Gió hất, mùa đông buồn rỉ rả Nghìn năm lời đá phủ màu rêu Hắt hiu, lá mục hồn du mục Chim chết bao lần trong tiếng kêu Cổ thụ s

Tin nhắn còn sót trên bàn thờ

Thơ   •   20.11.2021
chấm hết sạch sành sanh không còn gì túi nước mía đã ráo & bầy kiến liếm hết mùi đường sót lại lúc này tôi chết được rồi tôi rất thơm trên giàn thiêu lũ quạ bảo thế buổi chiều chuyển đông nằm ngoài ca từ buổi tối thuộc con hẽm 24 tin nhắn th

Mệt

Thơ   •   20.11.2021
Nhiều khi mệt mỏi cũng vì Cái tay chẳng biết làm gì cái chân Thở ra, không biết mấy lần Nhưng mà sau đó lại cần hít vô.

Ca dao

Thơ   •   21.11.2021
Cánh cò bay thấp bay cao nghìn năm vẫn chở khát khao về trời ngàn dâu bãi mía ta ơi! cứ xanh như thể muôn đời vẫn xanh Hàng tre tha thiết ru cành đồng xa nghe gió dỗ dành lúa non chim chiều hót khúc ví von tình người còn ấm là còn ca dao.

Con rắn bò dưới chân

Thơ   •   20.11.2021
Tôi bước ra túp lều hoang đầy cỏ mùi chuột chết xông mũi con rắn lửa trườn qua đống rác ngún khói chiếc giường không vạt chỏng chơ giữa gian nhà rỗng tôi ghé mắt nhìn quá khứ làng quê đâu đó không thấy một bóng người đằng sau bụi chuối ba lùn.

Ngủ dậy cho gà ăn

Thơ   •   21.11.2021
Ban mai rộn rã tiếng gà Anh quăng bụm lúa thế là mổ thôi Mổ đi em! Mổ liên hồi Mổ cho sạch những hột đời đắng cay Anh thương cơn đói đầu ngày Chập chờn như bụi lấp đầy nhân gian Mổ đi em! Mổ bầy đàn Mổ cho sạch những hột vàng khổ đau Em nào muốn gáy

Tận cùng nỗi nhớ

Thơ   •   21.11.2021
Môi nào còn hạn hán Rượu nào sôi máu trăng Tình nào chưa ngao ngán Lời nào chưa ăn năn? Bụi trở về hư không Con tim khô kiệt máu Em vừa đi lấy chồng Là trời giăng mưa bão Anh một thằng lơ láo Giữa bãi đời mông mênh Đem nỗi buồn quảng cáo Bán nhớ và m

Lệnh

Thơ   •   20.11.2021
Thần linh trúng gió chết rồi Tôi gom nhang khói về ngồi góc sân Trông xa, tôi thấy rất gần Hư không réo gọi tôi cần phải đi.

Nén nhang cháy

Thơ   •   20.11.2021
Nén nhang cháy khói bay vòng nước mắt hoá khói.

Ngậm lý thuyết cũ

Thơ   •   20.11.2021
Ngậm lý thuyết cũ chữa trị đau răng răng không nhức nữa lấy độc trị độc.

Buổi sáng tự do

Thơ   •   20.11.2021
Chạy cùng anh nhé em! mùa gió ngọt trên thớ cổ ta dừng lại bằng đôi tay vội vàng suýt nữa rớt những nụ hôn xuông cỏ chạy trên thiên đường ta tự tạo ra đắm đắm và đắm giọt mồ hôi em đang reo mừng hạnh phúc rôm rốp những nụ cười anh vẽ thành phố của ch

Ngờ

Thơ   •   20.11.2021
một ý nghĩ mở ra coi chừng có sự nhập cư của ngôn ngữ một câu nói mở ra coi chừng có sự tòng phạm của ngoa ngôn một nụ hôn mở ra coi chừng có sự đồng thuận của xảo quyệt và em mở ra coi chừng...

Em ơi!

Thơ   •   21.11.2021
Em đi bước chậm bước mau còn ta vẫn cứ theo sau... bồi hồi nắng mưa, mưa nắng bao đời thủy chung mặn đất... tình người với em Cày ruộng dưới, bừa ruộng trên em đâu nói được nỗi niềm đầy vơi đố ai mà biết em cười bước gian nan, biết nói lời lặng thinh

Ngôi mộ cũ

Thơ   •   20.11.2021
Ngôi mộ cũ chùm hoa dẻ vẫn toả thơm khói hương cũ.

Nhà thơ là con kiến nhỏ

Thơ   •   20.11.2021
Như con kiến nhỏ tôi quan sát trong từng bước chân của tôi từng phút giây thoáng qua những câu thơ cần mẫn tôi tha từng ngày từng ngày chậm chạp về tổ tôi gọi đó là những chứng từ gốc mà tôi có được dĩ nhiên tôi không cần hoá đơn đỏ trong hành trình

Nửa đêm

Thơ   •   21.11.2021
Nửa đêm gió rụng hơi nhiều sao lưng chừng rớt, bước liêu xiêu mòn vừng trăng đang độ trẻ con nhú lên một chút tròn tròn rồi thôi Gà khuya vừa gáy xong rồi vẽ đêm, giống hệt đít nồi ngày xưa ngoài hiên đột ngột trời mưa tôi đi đóng cửa, phòng ngừa bã

Bình minh có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng

Thơ   •   20.11.2021
Anh nhận ra tiếng ú ớ lũ chuột đêm vũng tối âm thanh đê tiện nhân bản bóp chết trăng chuột đục khoét bờ gạch cũ chiếc ống nhựa dẫn nước ngôi nhà hoại tử nền móng anh tỉnh dậy bình minh có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng.

Trong góc hồn tôi

Thơ   •   21.11.2021
trong góc hồn tôi em quét những câu thơ rời rạc nỗi buồn tôi nghe tim mình nhói đau từng vết chổi cào má

Hồi nhỏ

Thơ   •   21.11.2021
Mẹ ơi con mắc ỉa Mẹ rửa đít cho con Mẹ ơi con đái mế Ướt hết trơn cái quần Trời mưa, ra sân tắm Cởi truồng chạy lơn xơn Con chim thun có xí Tưởng mô là teo luôn Trèo cau, bắt chim sẻ Tuột xuống, rách quần đùi Cà vô cây, trầy háng Hắn rát rứa thì thô

Lỡ tay

Thơ   •   21.11.2021
Ta ném vào hoàng hôn, cục đá Làm rách mặt trời trên núi xa Ui chao máu đổ, ui là máu! Chảy xuống dòng sông đỏ mù loà Con chim bói cá toan đớp máu Đôi cánh sôi lên máu - mặt - trời Vũ trụ mệt nhoài trong biến động Nằm im và thở chẳng ra hơi.

Về đâu mong manh

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua Huế mưa rất đen tôi biết mình sắp chết âm vọng rên xiết dòng sông trôi mưa chập choạng sấm chớp cơn đau đánh thức tôi dựa bàn phím toóc tách đua mưa chống chọi bệnh bằng ngụm rượu lạt ngày đông   bóng ma kéo tôi hơ ấm xác lá khung

Vệt trăng kinh thành

Thơ   •   20.11.2021
Mở mắt đen ướt em lột xác kinh sư em lóc thịt trăng Ngọ Môn & chúng ta cắn máu giấc mơ chói trinh mặt trời đêm quẫy đám cháy loã lồ bạo khát ban mai ló nóng trương mồ hôi nhiệt đới âm giai huyền ẩn gạch mẻ nứt ma hiện kéo mắt tình nhơ

Lốc em

Thơ   •   21.11.2021
vũng cỏ lăn lóc trên da thịt buổi chiều hắt nắng địa cầu cọ xát môi rát cháy thời tiết những quẫy đạp không chiều kích tan ra nóng bỏng tầng tầng khí quyển ngày đuối đắm phía trên bàn chân gió xoáy thốc hương lạ vỏ não căng ra hoả diệm sơn nhiệt h

Qua Ba Khe

Thơ   •   21.11.2021
Lạnh lùng trong nắng hoàng hôn gói heo may, ngọn gió buồn lắt lay đã xa bao tháng bao ngày cỏ hoài hương hái đã đầy lòng ơi! áng mây trượt phía cuối trời hiu hiu ngọn nước lặng trôi ơ hờ triền khe lau trắng ngẩn ngơ thằng bù nhìn đứng trơ trơ giữa đồ

Ti vi

Thơ   •   20.11.2021
Ngồi một chỗ trong nhà Mà chuyện gì cũng biết Không đi học bao giờ Mà nói năng rất tuyệt Tay ăng ten nhiều ngón Xoè ra giơ lên trời Tìm âm thanh, màu sắc Mang về từ khắp nơi Biết bao nhiêu hình ảnh Về vũ trụ, con người Biết bao nhiêu điều lạ Cũng ma

Khép mở

Thơ   •   20.11.2021
Nến tàn, khép lại đêm nay Cho ta thấy, phía đầu ngày hoang vu Một sương, chết với sa mù Một đôi mắt, ngó thiên thu trở về.

Con thuyền trôi trên đồi

Thơ   •   20.11.2021
em chạy ngược đồi trăng đêm ấy mùa đông trú ngụ dưới bàn chân em em hồn nhiên lắm em là chúa của muôn loài tôi lạc vào vùng cấm địa của nõn nà nguyệt bạch em giăng bẫy bắng phiến lá mỏng rất sắc của lau lách tiền sử cứa ngọt vào trái tim tôi rỏ má

Sự cảnh giác cần thiết đối với lòng thương hại

Thơ   •   20.11.2021
nó chạy thục mạng vào ngõ nhà tôi tiếng kêu đau thương bám víu vào thềm gạch tôi trả lời bằng ánh mắt và lo lắng nó cụp đuôi nó khóc bằng tiếng sủa phản kháng nó nằm thu lu vào góc sân tôi muốn vuốt ve và che chở nó nhe răng muốn cắn vào tôi sự phả

Chạy ngược từ ngã ba Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Nhói đau phía trời chiều Thượng Đức bủn rủn phù sa bão lũ ùa về mưa cắn nát lòn bon non tháng mùa tuổi trôi dạt Ba Khe chạy về phía đại ngàn run rẩy mơ hồ cá Bàu Quyền mơ hồ cam Am Thông tôi thức nhận khuôn mặt phi trường trên tiền đồn đổ nát mọc nê

Thấy lạnh trong hồn

Thơ   •   20.11.2021
sáng lạnh trong hồn mưa phùn bám lông mi mây tháng giêng buồn như màu tóc nhuộm của em ta xoè bàn tay nhìn guốc gân sấp ngửa nghe bắc nam xuôi ngược lộn qua đèo nghe ngõ an hiên lá rụng nghe đình làng kim long chuông héo nghe đền lê văn duyệt mù tăm

Mờ

Thơ   •   20.11.2021
Phố xanh rớt giọt sương xanh Em nghiêng nhan sắc giáp ranh đoạn trường Bóp còi qua mặt yêu thương Môi cong kỹ nữ, mắt vương đèn mờ.

Thái hư lảo đảo

Thơ   •   20.11.2021
Dừng lại ngọn đồi túi nilon căng rượu kéo gốc túi dài thành vòi rượu lăn vào vỏ chanh leo quý & thương chi lạ những cái kéo dài ra em kéo mùa xuân mái tóc quê hương kéo nỗi buồn dòng sông hoàng hôn kéo bóng cây ngã quỵ xuống con mương già sương m

Những con đường lạ hoắc

Thơ   •   20.11.2021
on đường đưa tôi ra khỏi ngôi làng trung du hẻo lánh chỉ cho tôi biết những cánh cò muốt trắng chỉ cho tôi biết những bụi hoa dại mang tên cứt lợn hay mắc lẹo hoặc là chó đẻ ngần ấy năm tôi mang trên vai mình con đường ấy Sài Gòn tôi cất giấc ngủ b

Đêm biển

Thơ   •   20.11.2021
Tôi lăn ra cùng với sương biển mệt nhoài tê gió ầm ào vật vã những vỏ bia lon sóng đánh lùi trả lại không bàn tay buồn nhận chán chường chỉ có bờ cát trẻ con há mồm đêm đen vồm vã            

Tình nghèo

Thơ   •   21.11.2021
Củ khoai sùng, củ khoai sùng quả trứng ung, quả trứng ung vợ chồng.

Cà phê và ngó

Thơ   •   20.11.2021
Hồi xưa đi củi, làm đồng Mệt, thì ngồi nghỉ, nhưng không nghĩ gì Chừ ngồi hớp ngụm cà phê Ngó ra phố, thấy nắng quê đỏ lòm Co chưn, co cẳng, ngồi dòm Đời bao nhiêu hột tròn tròn lăn qua Rất gần, mà lại rất xa Cái huyên náo ấy chính là hoang vu Công v

Mùng hai tết ngủ với ma

Thơ   •   21.11.2021
Những con ma rất hồn nhiên Rủ nhau chui tọt vào mền cùng tôi Ít khi tôi thấy ma cười Nhưng đêm nay, ma với người hân hoan Ma vừa hiền lại vừa ngoan Không như người, lắm trò quàng với xiên Mùa xuân cũng lắm muộn phiền Gặp ma, lại thấy bớt điên cái đầ

Nhớ màu áo cũ

Thơ   •   21.11.2021
Xa em từ bảy đời vương Cây thù đâu, đứng bên đường, chết khô Đìa làng, con giếc, con rô Mấy năm rồi, bỏ đi mô rứa tề?! Nhớ xưa, hai đứa nhà quê Giận nhau quá trớn, làm khê mối tình Đất trời từ đó làm thinh Trái tim hai đứa gùng ghinh tới chừ Mỗi kh

Qua cầu Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Máu làng quê, chảy đỏ sông Ngó, không nói, đau quặn lòng là đau Buổi chiều mưa xé đời nhau Cây gòn ở phía đầu cầu thành ma.

Về xưa

Thơ   •   21.11.2021
Cứ như chiều lãng đãng bụi sương loang chim thắp cánh trên hoàng hôn tím sũng tay thắp lên ngày ngón buồn khô rụng chiều không em quay quắt sóng triền sông Mây về đâu mà mây mênh mông? như nuốt chửng khói môi người bạc sợi anh cố giữ không gian chờ đ

Chớm thu

Thơ   •   21.11.2021
Bàn tay cô gió Chạm xanh mặt hồ Giọt sương nho nhỏ Làm nồng lá khô Đã thơm tập vở Đã mềm gót son Thu về chạm ngõ Cốm thơm ngợp hồn.

Đã yêu

Thơ   •   20.11.2021
Con sông hắn chảy bằng đuôi Nụ hôn hắn chảy bằng môi chung tình Nhiều khi dấu cái lặng thinh Mà răng hắn vẫn cứ phình rất to.

Bụi đỏ làm nhoè dần bóng chị trên ruộng nắng

Thơ   •   20.11.2021
Bụi đỏ làm nhoè dần bóng chị trên ruộng nắng chuyến xe đưa tôi đi chở cả mùa gặt.