Cái nóng 38 độ

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 14:51 PM

tôi nhặt những hạt sạn cuối cùng trong xô gạo gắng thêm tí nữa nào hai con mắt để khi nhai, khỏi gặp sự bực dọc ngày cuối tuần cái nóng 38 độ trùm lên miền Trung ai nghe câu hát ru nữa không? ở đâu đó dòng sông trắng xoá như màu khăn tang ở đâu đó

Nội dung bài thơ: Cái nóng 38 độ

tôi nhặt những hạt sạn cuối cùng trong xô gạo

gắng thêm tí nữa nào hai con mắt

để khi nhai, khỏi gặp sự bực dọc

ngày cuối tuần

cái nóng 38 độ trùm lên miền Trung

ai nghe câu hát ru nữa không?

ở đâu đó

dòng sông trắng xoá

như màu khăn tang

ở đâu đó

giá xăng tăng gấp

tôi nghĩ về một chiếc đèn dầu nơi xóm tối

ở đâu đó

ngực những cô gái căng phồng phơi ra 2/3 diện tích

tha hồ hít bụi

ở đâu đó

khép lại và mở ra vòng tuần hoàn máu đỏ da vàng

một ngày trôi đi & quay lại

như một màu trắng

tôi chưa dám nghĩ về một lần xuất tinh trắng


Bài thơ Cái nóng 38 độ của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Quên

Thơ   •   20.11.2021
Rồi mai máu sẽ thay màu Mộ bia nở rộ mười đầu ngón tay Trong ngần một giọt sương bay Như không còn nhớ tháng ngày rong chơi.

Hũng Huyện

Thơ   •   21.11.2021
Tôi ngồi, mây thở cùng tôi Một vài con gió chào đời, tập đi Non cao, ngày xuống xanh rì Suối ngàn năm, mãi xuân thì, hát ca Trời rất gần, tôi rất xa Nắng xuân mờ ảo trên tà sương bay Tôi mất đó, tôi còn đây Giữa hư vô của ngàn cây, tôi về Máu tôi hoà

Cô đơn

Thơ   •   21.11.2021
tiếng gọi cất lên từ lúc hoàng hôn mãi đến nửa đêm từ nơi ấy vọng lại tiếng dạ nhỏ nhẹ như hơi thở của người khản giọng mùa đông chết dầ

Mộng trắng

Thơ   •   21.11.2021
Bao nhiêu chiến thắng mơ thành tượng Đá chất chồng lên lấp núi cao Xương trắng ngàn đời xương vẫn trắng Rùng mình, máu thở nhịp thương đau!

Tự vấn

Thơ   •   21.11.2021
Ngày lạnh như là một nhát dao Ngoài kia nắng chảy - máu tuôn trào Tiếng chuông cứa rát đời ai oán Đang sống hay là chết đó sao?

Đừng đem trái tim ra doạ những giọt máu

Thơ   •   20.11.2021
Đừng đem trái tim ra doạ những giọt máu cứ hấp hối một lần để biết sự quằn quại của những giọt máu chết khô!

Nguyễn Du

Thơ   •   20.11.2021
Trăm năm lục bát gieo vần nét phong trần đượm khí thần tài hoa mà hay trong cõi người ta khóc người xưa, lại xót xa khóc mình.

A Sầu

Thơ   •   20.11.2021
Sườn dốc trầm u truông đèo tịch mịch hố thẳm cây chà đá xé chiều khơi ngày tháng xếp nhàu xó mây bạc thếch lưng chừng hoa mua bẻ mắt hương đời mái núi cũ càng cây khô ủ gió rễ chôn thân mối đụn khối giang hồ lỏng dây cương tráng chí hờn kim cổ gió

Đêm Hội An

Thơ   •   20.11.2021
Trầm tư rêu ngói chùa Cầu Nghìn năm sâm sẫm một màu tơ trăng Loanh quanh ngõ phố vĩnh hằng Tìm ai mà gửi chút băn khoăn này Sông Hoài đêm dệt bằng mây Thuyền sương còn đậu bến này rưng rưng Gió khuya hay gót ngập ngừng Mắt xưa hay ánh đèn lồng nghiê

Tin nhắn ngày tình yêu

Thơ   •   21.11.2021
Gửi Linh Nhân Tặng em một ngàn nụ hôn Gửi qua tin nhắn… (Anh khôn quá trời!) Mong em thông cảm cho thôi Sôcôla với hồng tươi làm gì? Chúng mình yêu kiểu nhà quê Thương thầm nhớ trộm… rồi về với nhau Mẹ cha sắm sẵn cau trầu Lễ tình yêu thắm mô

Vô tình

Thơ   •   21.11.2021
Thức dậy ta quên bẵng mình đã chết đêm qua ta bắt đầu sống lại cho ngày mới những kem bàn chải khăn lau mặt chào ta buổi sáng mà ta không một lời cảm ơ

Bên góc thành cũ

Thơ   •   20.11.2021
Hôm trời nắng, tránh trời mưa Hoa xoan rụng giữa phố thưa thớt người Quách thành gạch vỡ làm đôi Đường vô Đại Nội gần thôi, mà dài Trên trời rối rắm là mây Tiếng chim úa, héo giữa ngày, chưa rơi Từ hôm em xé cuộc chơi Cà phê cóc, vắng nụ cười hồn nh

Cà phê sớm

Thơ   •   21.11.2021
Trong khuôn viên của ban mai lũ nắng khoác lên vai tôi tấm áo choàng lung linh lung linh bầy chim vây quanh tôi những tiếng hót trong lòng tôi.

Quy Nhơn

Thơ   •   21.11.2021
Sớm đón nắng Tây Sơn ùn ùn vó ngựa lá me bay nhắc chuyện vị vua xưa hồn trai tráng bụi tung mù một thủa đất oai linh thơm hoa trái trĩu mùa Chiều Trưng Vương áo lụa trắng trời mơ em nghiêng nón cho vần thơ mở lối lòng biển vậy, trách chi tình nông nổ

Tôi bóp trái tim mình

Thơ   •   21.11.2021
Con lạch đầu làng run lên nên tiếng róc rách rất lạnh đất không thở nổi nằm co ro trên bờ những viên sỏi cuộn tròn đau đớn vào trong im phắc những suy nghĩ bốc hơi lạnh tan đêm tôi đi bằng răng cứa vào nhau kìn kịt lần lượt những xác chết băng qua nh

Nhịp thu

Thơ   •   20.11.2021
Vội đi bỏ lại mùa thu vàng hoe tàu chuối Lạnh ngắt bàn tay gió lốc cợt đùa Vườn hạnh ngỡ ngàng bao tiếc nuối Lối mòn rách toạt cơn mưa Bờ giậu kín mở hàng trăm con mắt Trố trân nhìn con gió hút qua Trái vàng trên cành se thắt Đung đưa chạm ánh nắng

Một chiều nắng xế miền Trung

Thơ   •   20.11.2021
hai cánh tay tự kéo dài ra với lấy bầu trời sắp đuối có chạm được không một sợi gió? một chòm mây phù hư đang rã thành những hàm răng trắng bệch buổi chiều lạnh toát mồ hôi đoàn người câm lặng bước đi những đôi mắt đói đã cạn cằn nước mắt họ bới tìm

Thơ   •   20.11.2021
Từ trong lịch sử bước ra Thiêng liêng hé chút mặn mà vầng trăng Băn khoăn pha chút dùng dằng Mới hay chú Cuội, chị Hằng là hai.

Mùng hai tết ngủ với ma

Thơ   •   21.11.2021
Những con ma rất hồn nhiên Rủ nhau chui tọt vào mền cùng tôi Ít khi tôi thấy ma cười Nhưng đêm nay, ma với người hân hoan Ma vừa hiền lại vừa ngoan Không như người, lắm trò quàng với xiên Mùa xuân cũng lắm muộn phiền Gặp ma, lại thấy bớt điên cái đầ

Con chó bông

Thơ   •   21.11.2021
Con chó bông Môi đỏ hồng Mắt đen lánh Cứ ngồi trông Con chó bông Không biết sủa Bé tập nhé! - Gâu gâu gâu!

Đêm qua nghĩa địa

Thơ   •   20.11.2021
Khuya, ta với gió và sương Quanh co qua những ngả đường mộ bia Trước, sau, cát xoá lối về Ta làm một cái bổn lề nhơn gian.

Giờ tan học

Thơ   •   21.11.2021
Chuông reo, chuông reo vui Ngoài hiên mẹ đang chờ Mang giày và đội mũ Vẫy tay cháu chào cô.

Em vẽ ngôi trường em

Thơ   •   21.11.2021
Ngôi trường của em Ngói hồng rực rỡ Từng ô cửa nhỏ Nhìn ra chân trời Ngôi trường dễ thương Đứng bên sườn núi Có một dòng suối Lượn qua cổng trường Ngôi trường yêu thương Có cây che mát Có cờ Tổ quốc Bay trong gió ngàn Ngôi trường khang trang Có thầy,

Đêm qua mưa rào

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua mưa rào đám rau xanh non vươn ngọn người ta sẽ nghĩ đến một đĩa rau luộc bốc khói.

Tôi nghe phía đầu nguồn

Thơ   •   20.11.2021
tôi cạo cái đầu tôi trọc lóc tóc lại mọc lên như quả chôm chôm từng sợi thần kinh chĩa ra mọi phía tôi nhìn có những cái nhìn nhắm mắt mới rõ mới thấu có những cái nhìn quay lưng vẫn biết vì những tiếng rên oan khốc vì cái mùi hôi ngu ngốc vì cái mà

Trên đồi sim chết

Thơ   •   21.11.2021
Rồi mai về chết trên đồi Một chùm khe suối rụng rời lăn theo Máu đen nửa thế kỷ nghèo Ta nằm nhớ gánh củi kèo ngày xưa Nắng chiều mắc lẹo cơn mưa Buồn nghe hơi đất dối lừa kiếp sau Dế giun khóc lóc trên đầu Tiễn đưa rừng thẳm đi vào thiên thu Ta nằm

Trước biển Vũng Tàu

Thơ   •   20.11.2021
ngay giờ phút này và ngày mai ta nghĩ về ngày ta ra đi để ta bước tiếp ngày hôm nay ngày mai khúc hát nhảy múa trên bàn tay từng vượt biển ta bế con đường trên đôi tay ta tạo những con đường trên sóng sóng sẽ lấp con đường ta khai phóng con đường sẽ

Trong một mâm cơm

Thơ   •   20.11.2021
canh rau má và cá mặt nước kho khô vài quả ớt mọi những lát chuối chát xắt mỏng trên đĩa rau sống có giá đậu xanh xà lách và rau thơm sẽ không thiếu chén nước mắm ớt có nặn mấy giọt chanh không ai dám ăn món cá kho khô nhiều vì ngại khát nước ít a

Cũng vừa

Thơ   •   20.11.2021
Ngại chi nắng, lo chi mưa Trời chưa kịp sáng đã trưa trợt rồi Một đời dưỡng lưỡi trong môi Mỉm cười nói một chữ thôi, rồi về...

Thôi đành

Thơ   •   21.11.2021
Cải đã lên ngồng trải bến sông Duyên xưa đành lỗi sợi tơ hồng Cánh chim mòn mỏi nơi phương gió Tóc liễu bơ phờ giữa cõi không Lối mộng người về thôi đã vắng Chợ duyên ai biết có còn đông? Trách chi tình hỡi cho xa xót Giọt lệ thầm rơi quặn đáy lòng!.

Huế ơi! một chiều ngồi lại

Thơ   •   20.11.2021
Lại về. Ngồi nhớ. Ngày xa Cái mênh mông cứ la đà hoàng hôn Bâng khuâng chiều thả cơn buồn Người mô? không thấy... chỉ hồn lá bay Trống trênh mòn vẹt chân ngày Bao rêu phong sẫm vòng tay đợi chờ Lại về. Ngược bến sông thơ Hương Giang ơi! vẫn đôi bờ l

Mưa trên Đài Bắc

Thơ   •   21.11.2021
Những lọn mưa trượt ngã trên chiếc ô ướt lạnh khói thuốc làm nhoè đôi môi anh cõng mùa đông trên xác gầy băng qua thành phố thành phố không có tiếng còi xe những bước chân biết sắp hàng chờ đợi những chú chó không bao giờ vượt đèn đỏ những chiếc ô đ

Tiếng trưa

Thơ   •   20.11.2021
Buổi trưa, gió đứng một mình Tiếng chim ríu rít trên cành không rơi Tôi ngồi, và thở một hơi Nghe âm ấm lạ! Như lời con chim.

Tưởng tượng

Thơ   •   21.11.2021
Cái mông của mùa đông cuộm lên như bụng con nhện ra vẻ lịch thiệp lạ lùng tôi trộm nhìn dòng suối đổ xuống với những bờ thác trắng mềm mại nhưng vẫn làm tôi hoài nghi về lũ lụt có khi nào mái tóc của em thơm và mướt có thể trượt lên hồn tôi chảy má

Trên đồi xuân mộng

Thơ   •   20.11.2021
anh trườn lên đồi xanh ngập dưới tiếng nhạc của loài dế than những nõn lá non mướt mang những hạt sương hình bầu vú lóng lánh nhựa yêu ban mai rất thơm mùi thảo nguyên tình ái em ngồi xuống bên anh hái nhè nhẹ từng nụ hôn ngợp ngọt môi em mọng đỏ của

Ý thu

Thơ   •   21.11.2021
Lối phượng mượt mà tóc biếc xanh Vào thu ý gió khẽ mơn cành Hiên rêu len lén hồn hoa động Bờ cỏ xôn xao bóng nắng hanh Áo trắng em duyên màu thục nữ Tim hồng anh rộn nét thư sinh Ô hay! ánh mắt nào đăm đắm Một phút đơn sơ hóa mộng lành.

Chậu tắm

Thơ   •   21.11.2021
Là cái hồ bơi thu nhỏ Dành cho người chưa biết bơi Cho nên bé ngồi trong đó Chân tay đập nước liên hồi Bể bơi có pha sữa tắm Nên nước thơm ơi là thơm Mùa đông nước càng thêm ấm Từ tay mẹ nấu mẹ đơm Mai ngày bé càng khôn lớn Bể bơi sẽ rộng mênh mông

Cơn gió xoáy

Thơ   •   20.11.2021
Cơn gió xoáy hạt mưa xiên lời nói thẳng.

Ngờ

Thơ   •   20.11.2021
một ý nghĩ mở ra coi chừng có sự nhập cư của ngôn ngữ một câu nói mở ra coi chừng có sự tòng phạm của ngoa ngôn một nụ hôn mở ra coi chừng có sự đồng thuận của xảo quyệt và em mở ra coi chừng...

Gió và quạt điện

Thơ   •   21.11.2021
Quạt rằng: - Tớ rất là oai Bộ cánh khoẻ, đố có ai sánh bằng Quạt cho người bớt nhọc nhằn Những khi nóng bức... chẳng cần gió đâu Căn phòng có kín thế nào Quạt xoay tốt, thách gió vào thử xem? Gió rằng: - Tôi vốn đã quen Lang thang phố thị đến miền q

Máu đêm

Thơ   •   20.11.2021
Trời ơi! Đêm lạnh ghê hồn Máu xanh xưa cũ về cồn tha ma Đèn chong chừ đã khuya tà Mù sương cõng vội giang hà qua đây Rượu lưng chừng nhịp khói mây Gà phun một tiếng gáy gầy vào khuya Gió cô hồn thổi. Ơ kìa! Đêm là biển máu đầm đìa không gian.

Chấm hết hoặc dừng tại đây

Thơ   •   20.11.2021
Chấm hết hoặc dừng tại đây Hoặc còn nữa… văn chương thường nói thế!

Dưới rặng tre

Thơ   •   20.11.2021
Tôi thấy người đang chảy ra Mặt trời tụ máu trên da thịt mình Buổi chiều không một âm thanh Trơ trơ dưới nắng mấy nhành tre khô Đường về bóng đổ quanh co Buồn như mấy đống cứt bò không tên.

Những dấu phẩy của âu thị phục an

Thơ   •   21.11.2021
đã 35 năm rồi, anh đã gục ngã trong buổi chiều tháng tư đen như máu bầm ấy, ngày nào cũng vậy, buổi sáng một cốc cà phê đen, cà phê chị mang từ quê lên, và, hai bữa trưa chiều, chị không quên khẩu phần cho riêng anh, dù là củ sắn, đủm khoai, hay mộ

Về đi

Thơ   •   20.11.2021
Về đi! Huyệt mộ đang chờ Ngày vui đã tận, bàn thờ đã nhang Vui đi một chút vội vàng Ngày mai quên hết cuộc tang thương này.

Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh

Thơ   •   20.11.2021
Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh đã chết từ lâu trong họng súng của những thằng du côn chuyên vác súng chì tôi đang nghe mồn một tiếng kêu của nó.

Chia sẻ

Thơ   •   21.11.2021
Không ai có quyền sở hữu nỗi đau trong tôi cái bóng của tôi đang lăn không ai khác tên tôi trong cáo phó bạn có muốn thay tên mình vào không.

Ngày tận cùng em trong giấc tự do

Thơ   •   20.11.2021
Anh bóc đôi cánh mềm thiên đường hé lộ tầng tầng ân ái bộ ngực đầy đặn của em lộ ra những nụ hôn tròn căng thơm phức những giọt mồ hôi cám dỗ đang tách vỏ ngày tháng sóng sánh trên lớp da non nõn nà mềm mại nụ hoa hồng sơ khai mởn ngọt chúm chím ái â

Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ

Thơ   •   20.11.2021
dòng sông vùi bao nhiêu xác chết chưa đắp trên lưng mình hình nấm mộ cũ lắm rồi lối nói lối nghe lối phớt lờ lối chết thực ra đám tang của mùa xuân mùa hạ mùa thu mùa đông cứ chồng chất lên nhau đi ngược lại sự rớt xuống mỗi ngày của từng tờ lịch đã

Bầu trời không đáy

Thơ   •   20.11.2021
Bầu trời không đáy cái bụng không đáy nuốt cả.

Con đường mòn bên mé đồi

Thơ   •   20.11.2021
Con đường mòn bên mé đồi vương vãi những cục cứt bò khô những cánh hoa vươn lên phô sắc đẹp làm sao!

Khi trở về bản quán

Thơ   •   21.11.2021
Nỗi buồn trào ra day dứt như những rễ cây thâm niên cằn cỗi trên bức tường cũ nát lắng nghe tiếng gió rít trên cành cây tiếng đục khoét của sâu đục thân tất cả mờ nhoà lụ khụ xế chiều chỉ có hoài niệm là buổi sớm những cơn mưa xoá sạch dấu chân bạn b

Gió 2

Thơ   •   20.11.2021
Chừ đây gió nhập vào tôi Vòng vo phố thị tôi trôi trên đường Tôi là con gió yêu thương Lang thang góc phố chở hương tặng nàng.

Khi anh vừa thức giấc

Thơ   •   20.11.2021
anh biết anh đang ở một nơi không có ngôi nhà của mình tạo nên ở đó anh đang nghĩ về ngày tháng rất cũ đang sống và chắc chắn sống trong ngôi mộ cổ phía góc sân những buổi sáng trưa chiều tối đều có những tiếng rao dạo anh biết ngày mai cũng chỉ là

Ngón đàn si

Thơ   •   21.11.2021
Run cầm cập ngón đàn si Tồng ngồng mưa, ướt dậy thì hoa lau Tiếng quyên làm lả đọt dâu Ái ân mắc nợ giang đầu cuộc vui Ta về bên gốc sung chơi Tà dương hái trộm pha phôi đầu nguồn Tương tư nằm mộng cánh chuồn Phù hư thắp ngọn lửa buồn liêu tra

Đêm Vân Ngữ

Thơ   •   20.11.2021
Dòng tóc đêm cuốn Đông vào rét ta mê em ngôn ngữ mềm đã kém 1h sáng ta hét một dòng sông rơi giữa thinh không nhạc dán em vào khuya ta dán đời vào quách ngày khó tháng khó em làm khó ta nụ hôn. đêm Ngữ chết huyền thoại mọc mầm ngày mai em khóc để

Vòi vĩnh nguyên tiêu

Thơ   •   20.11.2021
Cho tôi xin một chút vui Để hong ngọn gió cuối trời lên xanh Lộc xuân chúm chím trên cành Tôi nghe nỗi nhớ hóa thành chiếc hôn Cho tôi xin một chút buồn Rót ngày vào những suối nguồn ưu tư Vầng trăng cuối phố mệt nhừ Không em… trăng khóc ướt bờ nguyê

Một chùm hoa rét nở trên tay

Thơ   •   20.11.2021
Bão đêm nối với mưa ngày Gió hoang mang rụng chưa đầy tiếng ho Thiếu nhau, ngủ cũng giả đò Giấc mơ rục rịch nằm co góc giường.

Cháy vào mắt xanh

Thơ   •   20.11.2021
cháy vào mắt xanh màu hoa đỏ trái tim học trò

Khóc chi cho mệt

Thơ   •   20.11.2021
Em đừng có khóc vào ta Cơn mưa đần độn hôm qua chết rồi Khóc chi cho lỗ rún lồi Cho khô con mắt, cho trồi lá gan Cuộc tình đen như cục than Nhen cho nó đỏ, nó tàn ra tro Cuộc tình vàng như con bò Vui thì rống, buồn, giả đò bỏ đi Khóc chi cho mệt em h

Tôi đã đến một lần và ra đi mãi mãi

Thơ   •   21.11.2021
Này sông, đã cạn từ nguồn Này non núi cũ, đã buồn cội xưa Nắng bầm, chết ngắt dưới mưa Bàn chân hồi cố còn chưa trở về

Vào Sài Gòn đi, mình again

Thơ   •   21.11.2021
cho Lê Liên Không thể lấy từng nụ hôn mà đo nỗi nhớ bởi yêu thương như máu và nước mắt giọt máu đợi chờ giọt nước mắt khi mình nghĩ về nhau mà ứa rụng những con đường em đưa anh đi bây chừ đã thành những thước phim trong ngực Sài Gòn trưa nắng bụi Sà

Nỗi đau có thấu đất trời?

Thơ   •   20.11.2021
(Viết thay cho người chồng trẻ có vợ mang thai bị lũ cuốn trôi ở Phong Điền, Thừa Thiên Huế) Ai tin trời gào khóc? Ai tin đất kêu than? Người vò đầu bứt tóc Mắt máu tuôn hai hàng! Trời gây nên lũ lụt Cho vợ chồng ly tan Gió mưa càng não nuộ

Mảnh đất nứt ra từng vết máu

Thơ   •   21.11.2021
chiếc máy ủi nghiến từng vòng xích máu lạnh hất tung cổ thụ bào tận đáy những chum tro hoả táng đốt trụi trần đồi khe luống tuổi cày xới hố hầm thù hận bới thủng mồ cha mưng mủ nhụa nhầy khoả lấp hồn oan giăng lối u mê cải tạo bằng sức mạnh sản xuấ

Khuya sôi

Thơ   •   21.11.2021
Giai điệu cứa đêm tôi chọc thủng ngày mới nhú 1, 2, 3, 4, 5… ngón thôi ứ ư ừ cũng đủ… Mắt bội thu cái ngó tình gật gù lặng đăm âm thanh vừa tách vỏ vỡ òa một tên câm Khuya sôi tê mắt rượu anh sôi vàng màu em dối gian nào mắc cỡ khi ngày cắn vào đêm B

Gặp hai cái chết đầu năm

Thơ   •   20.11.2021
Sáng ni dậy sớm cho gà ăn có con chuột chết nằm cứng đơ nơi góc chuồng hôm qua trời lạnh quá có thể nó chết đói bầy gà thờ ơ cứ mổ lúa thóc liên hồi chắc chúng nó nghĩ đêm qua con chuột cống uống quá chén con chó cong đít sủa có thể là chiến tích của

Xuân về khua sóng Vu Gia

Thơ   •   20.11.2021
Rất êm ả một buổi chiều xuân ấm Nắng ngọn tre trĩu xuống tóc hồn nhiên Xanh biếc bãi dâu hiền say mơn mởn Lạc sai hoa, vàng đất cánh hoa nghiêng Những cụ già che chiếc ô cũ kỹ Tay vân vê điếu thuốc lá to đùng Những đôi má đỏ bừng hương thiếu nữ Chạm

Lấy móng chân khèo móng tay

Thơ   •   20.11.2021
Lấy móng chân khèo móng tay nhột lấy cái câu thơ thọc cái câu thơ ngứa!

Sự đấu tranh

Thơ   •   21.11.2021
cứ thấm vào đá những giọt nước mắt của những người đang sống đang tù tội đang hấp hối sự sống đang tiếp nối từ những giọt lệ ca ngợi tự do trước khi hoá đá

Cõng

Thơ   •   20.11.2021
Buồn đem xương thịt phơi bày Nghe cơn mưa đã héo gầy dặm xa Một thân cõng mấy bóng ma Lêu bêu trôi giữa bê tha kiếp này.

Bóng

Thơ   •   20.11.2021
Cưỡi trâu thăm lại ruộng xưa Thấy mưa trong rú mới vừa qua khe Nắng gầy nhom, thấp lè tè Cụ già gánh những bộn bề lo toan.

Cánh chim tụng ca tình yêu vĩnh cửu

Thơ   •   21.11.2021
xoãi cánh về với hoang vu lá khô mùa rớt xoãi cánh về với lớp lớp bụi hồng huyên náo nắng reo ca xoãi cánh về chắp cánh từng cụm mây vàng thảo nguyên nồng ngọt khí trời miên cảm câu thơ còn trinh mọng máu huyền mỹ hoá thân hồng hoa trong giấc ngủ kh

Với cây guitare bạn hãy hát lên như đứa trẻ lần đầu tiên xa nhà

Thơ   •   21.11.2021
Những gì bạn đang đối diện hãy tạm dừng trong giây lát đôi lúc cái khoảnh khắc nhắm mắt cũng làm bạn cảm thấy bớt nhức nhối xốn xang cho dù một hạt bụi nhỏ nhoi bạn hãy nhắm mắt cho nước mắt ứa ra cuốn trôi bực dọc những gì bạn đang phải nghe cái p

Mừng sinh nhật em

Thơ   •   20.11.2021
(Gửi Linh Nhân) Chỉ còn một phút nữa thôi Em ba mươi mốt tuổi đời rồi ư? Thế mà anh cứ vô tư Ngỡ em cứ mãi là như hôm nào Cái ngày ta mới quen nhau Mùa xuân e ấp nép vào tình yêu Bên em sớm cũng như chiều Thời gian khuất lấp vào yêu mất rồi N

Cây xanh

Thơ   •   21.11.2021
Cây được sinh ra Ươm mầm từ hạt Cây cũng trẻ, già Cũng vui, cũng hát Mẹ đất nuôi cây Dì mưa tiếp nước Cậu nắng từng ngày Ủ cành ấm áp Cây cũng như người Lớn theo năm tháng Hoa đẹp quả tươi Mang ơn mưa nắng Cây cũng biết buồn Khi người đẽo, chặt Dòng

Chùm mây quằn quại

Thơ   •   20.11.2021
Chùm mây quằn quại đưa tang bầu trời qua dòng sông khổ luỵ nước mắt đóng băng trong vùng ánh sáng những tiếng nấc gãy vụn theo tiếng chuông nhà thờ.

Tịch lặng

Thơ   •   21.11.2021
Chiều lạnh đáy sông su Mộng chui vào tổ kiến Gốc cây, ngồi thu lu Buồn chi nhổ nước miếng? Bạn cũ say bên trời Người cũ chừ dưới mộ Nhạc chiều theo lá rơi Xạc xào mà khủng bố! Rừng vắng mấy nghìn năm Lòng vắng nghìn thế kỷ Đá vẫn đứng lặng câm Sầu vô

Gọi người môi thắm

Thơ   •   20.11.2021
Nghiêng xuống lòng, một bàn tay Từ xa xôi, nhớ đến ngày không nhau Gió vô hình vẫn làm đau Lá thư hay một lá trầu nhàu khô? Rát chiều mấy ngọn vi lô Găm vào mắt nhớ một bờ lao xao Cõi buồn nào có binh đao Mà muôn vết chém nát nhàu con tim? Ai ngờ tr

Ánh sáng là sự trần truồng của tiếng thở

Thơ   •   20.11.2021
đặt trên đồi biếc cỏ xác một nụ hôn máu khô đã hoài thai môi lửa sưởi ấm những hạt sương làm tình trên nách lá rớt xuống rốn bình minh những giọt thị dâm ngân ngân tiếng nấc rùng mình trên đồi ngút hương mùa xanh khoả thân cám dỗ như câu thơ khoả

Giấc mơ màu hướng dương

Thơ   •   20.11.2021
Dù không đợi được cả đời Cũng mong có được mấy lời thương yêu Gieo câu lục bát trong chiều Sao nghe bên ấy cũng nhiều đa mang?! Ta chừ quảy gánh bi hoan Về thăm phố cũ muộn màng heo may Hồn như đã trắng màu mây Ngày hoang mang rụng, đêm gầy guộc rơ

Mưa mồ hôi

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng gà trưa vàng ươm bên đống rạ cái nắng đốt người... không gió qua sân cây phượng đầu làng lửa rơi lả tả mưa không về nên đất thiêu thân Núi núi đồi đồi héo cỏ trâu ăn con châu chấu quỵ chân bên gốc ớt lũ ve réo mùa tiếng than đổ ngược từ cành kh

Động viên

Thơ   •   21.11.2021
Tôi vẫn cười đùa rất tự nhiên như đứa trẻ trong tôi có bốn mùa trong một ngày tôi biết giấu gió mùa đông lá mùa thu nắng mùa hạ vào lòng để tặng bạn màu xuân nụ cười trên khuôn mặt nhiều nếp nhăn.

Nghẹn

Thơ   •   20.11.2021
Hai mươi năm lẻ, một đêm Trăng quê cũ, rọi trắng thêm tóc buồn Gió qua một phát, đi luôn Tiếng con chó sủa đuối hơn mọi ngày.

Chiều lệch mắt nâu

Thơ   •   20.11.2021
Chiều lệch mắt nâu rưng dòng đám mây trắng xé từng ngôn ngữ trắng.

Buổi trưa ở làng

Thơ   •   20.11.2021
Buổi trưa làng, nóng sôi sôi Con ve giơ cẳng lên trời, nằm đơ Ngọn cây, đọt cỏ xụi lơ Chó le lưỡi thở, bò ngơ ngác dòm Gà mẹ đẻ, ré um sùm Gà con nghí ngởn dưới lùm ớt xiêm Trên khu đĩ, có con chim Nói chi hổng biết, mắt lim dim buồn Thằng cu bên ảng

Áo trắng mùa thu

Thơ   •   21.11.2021
Sáng nay áo trắng em ngang phố ngày đã sang thu tóc cốm về sương trắng hồn ai trong mắt lá bâng khuâng chín mọng một đam mê Anh hái tơ trời trong mắt biếc em nghiêng hương sắc xuống đôi tà mùa thu anh gọi về thương mến cho gió vờn say với lụa là Sáng

Theo anh ra ngoài thành Huế

Thơ   •   20.11.2021
Chiều theo anh lên chùa Thiên Mụ Ngắm trời xanh soi bóng dòng Hương Ngồi nghe thông hát lời xưa cũ Gió ngọt ngào rụng vài tiếng chuông Chiều theo anh vòng qua Văn Thánh Thắp nén nhang vọng bái người xưa Bia Tiến sĩ nhòe phai nét chữ Anh tìm tên a

Ròng rã nơi đó...

Thơ   •   21.11.2021
ròng rã những tang thương trôi theo từng bước chân mỗi ngày tôi đưa tang một lần mỗi đêm tôi đưa đám tang tôi về khu mộ nơi đó tôi nghe tiếng trẻ khóc oằn trên vũng đói nơi đó tôi nghe âm thanh máu đổ nơi đó tôi nghe bốn mùa tạo hoá chỉ còn một mùa đ

Nằm chộ

Thơ   •   20.11.2021
Đêm nay tôi rất khả quan Thấy trăng sao mọc trên bàn tay xương Thấy nhân gian rất khiêm nhường Thấy em hé lộ nõn nường trong trăng.

Sẽ quên một cuộc tình

Thơ   •   20.11.2021
Cuộc tình ấy như cuộc chiến tranh quên thuốc súng bởi sống bên nhau mà tê liệt môi hôn bởi đối diện nhau mà không thấy mặt ngôn ngữ bọc đường đã làm đầu lưỡi không còn vị giác từng đợt sóng làm tình của biển cũng dần quên khao khát một lần chạm đau v

Rượu gạo và khói thuốc

Thơ   •   21.11.2021
trong đám mây có hơi rượu gạo đêm qua sặc mùi khói thuốc một chén nhưng rót nhiều lần như một môi mà hôn nhiều lần vậy ban ngày chiêm bao trên cành cây cổ thụ ban đêm nấp dưới ông vôi ông táo gãy đầu què cẳng chất chồng dưới gốc cây si ta cầm một chú

Hiểu

Thơ   •   20.11.2021
Hiểu và uốn lưỡi nói ngược những điều mình biết những câu thơ chất thành gò Đống Đa.

Những tàu lá chuối

Thơ   •   21.11.2021
Những tàu lá chuối ít khi nguyên vẹn miếng lành gói chả miếng rách gói nem.

Ôi đời sao nhạt thế?

Thơ   •   21.11.2021
Sáng đầu năm, cà phê Gặp đôi vợ chồng trẻ Cô vợ ngồi im re Với bụng bầu gần đẻ Anh chồng ngồi chơi game Ngón tay chọt chí choé Cô vợ vẫn ngồi im Với cà phê, lặng lẽ Bàn 2, 3 ồn ào Bàn 9, 10 la ré Khói thuốc cũng xôn xao Nước trà thì cứ té Một giờ đã

Bài hát buồn của loài chim tổ rách

Thơ   •   20.11.2021
trong cuống họng của ánh sáng đã có những tia tuyệt vọng đã có sự chấm dứt của những cơn gió chết không hình thù đã có sự trở lại của những khoảng không mọc cánh đã có nước mắt em chảy xuống bờ vai phố chật lội qua một ngày chán chường những tiếng th

Sự im lặng của mùa thu

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng bìm bịp cuối cùng đã tắt lùm tre già không còn ngứa cổ họng đêm mùa thu như bến đò vắng xa xăm dòng sông ướp chiêm bao đẫm mùi ân ái bầu trời đưa tôi lướt qua những vì sao đơn độc tôi thấy rõ những dòng lệ kiếp trước đang rỉ máu và phát ánh sá

Ăn một miếng cơm

Thơ   •   20.11.2021
Ăn một miếng cơm những hạt mầm đã chết chết thêm lần nữa.

Tin nhắn còn sót trên bàn thờ

Thơ   •   20.11.2021
chấm hết sạch sành sanh không còn gì túi nước mía đã ráo & bầy kiến liếm hết mùi đường sót lại lúc này tôi chết được rồi tôi rất thơm trên giàn thiêu lũ quạ bảo thế buổi chiều chuyển đông nằm ngoài ca từ buổi tối thuộc con hẽm 24 tin nhắn th

Nghe

Thơ   •   20.11.2021
Nghe đêm tắt thở nhẹ nhàng Nghe khuya hộc máu trên ngàn xác khô Nghe trong muôn nỗi đợi chờ Là hư vô của bất ngờ hư không.

Mộng

Thơ   •   20.11.2021
Muỗi sôi một góc hiên nhà Buổi chiều bị rách bởi tà huy rơi Anh nghe bản nhạc không lời Vô hình trung, thấy cõi người đầy ma!