Cái nóng 38 độ
tôi nhặt những hạt sạn cuối cùng trong xô gạo gắng thêm tí nữa nào hai con mắt để khi nhai, khỏi gặp sự bực dọc ngày cuối tuần cái nóng 38 độ trùm lên miền Trung ai nghe câu hát ru nữa không? ở đâu đó dòng sông trắng xoá như màu khăn tang ở đâu đó
Nội dung bài thơ: Cái nóng 38 độ
tôi nhặt những hạt sạn cuối cùng trong xô gạo
gắng thêm tí nữa nào hai con mắt
để khi nhai, khỏi gặp sự bực dọc
ngày cuối tuần
cái nóng 38 độ trùm lên miền Trung
ai nghe câu hát ru nữa không?
ở đâu đó
dòng sông trắng xoá
như màu khăn tang
ở đâu đó
giá xăng tăng gấp
tôi nghĩ về một chiếc đèn dầu nơi xóm tối
ở đâu đó
ngực những cô gái căng phồng phơi ra 2/3 diện tích
tha hồ hít bụi
ở đâu đó
khép lại và mở ra vòng tuần hoàn máu đỏ da vàng
một ngày trôi đi & quay lại
như một màu trắng
tôi chưa dám nghĩ về một lần xuất tinh trắng
Bài thơ Cái nóng 38 độ của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Đừng đem trái tim ra doạ những giọt máu
Những dấu phẩy của âu thị phục an
Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh
Ngày tận cùng em trong giấc tự do
Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ
Tôi đã đến một lần và ra đi mãi mãi
Cánh chim tụng ca tình yêu vĩnh cửu
Với cây guitare bạn hãy hát lên như đứa trẻ lần đầu tiên xa nhà
Ánh sáng là sự trần truồng của tiếng thở
Bài hát buồn của loài chim tổ rách