Chạm mưa mà nhớ
Tôi vừa mở cửa, gặp mưa Chạm tay, và biết buổi trưa rất mềm Gió từ gốc chuối phất lên Tôi ăn cái lạnh. Có tên nỗi buồn Trên sân quằn quại con trùn Ngóc đầu bên cái chổi cùn ướt mem Mưa đời xối xả trút thêm Một thân, mấy kiếp muộn phiền, bưa chưa? Thì
Nội dung bài thơ: Chạm mưa mà nhớ
Tôi vừa mở cửa, gặp mưa
Chạm tay, và biết buổi trưa rất mềm
Gió từ gốc chuối phất lên
Tôi ăn cái lạnh. Có tên nỗi buồn
Trên sân quằn quại con trùn
Ngóc đầu bên cái chổi cùn ướt mem
Mưa đời xối xả trút thêm
Một thân, mấy kiếp muộn phiền, bưa chưa?
Thình lình rụng trái khế chua
Con trùn giật thót, hột mưa giật mình
Đời làm tội, em làm tình
Mùa đông nhẹ khép cửa. Mình nhớ nhau.
Bài thơ Chạm mưa mà nhớ của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Gặp đám chết đang trôi qua phố
Ngày rất gần và loài người còn xa lắm
Cái mặt [trời] méo xệch chui qua con hẻm ngập rác
Tiếng mưa đêm giã nát mái tranh
Người ơi đừng buồn chi thêm đau
Cơn gió lạc dưới vòm trời đen như sông Tô
Sự tự do quẳng con chim tôi vào lửa
Khi anh thở bằng hơi thở của em
Một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín
Đài phát thanh vang ở các góc phố
Rụng xuống môi sầu nước mắt cay
Em trả phòng để đi dọc sông hương à
Ta như giọt lệ giữa dòng phù sinh