Có một thời
Có một thời đôi trai gái đã từng yêu, Hẹn hò nhiều, ước mong nhiều, rồi chia cắt. Không phải bởi lửa tình yêu lụi tắt, Mà bởi đời người nhiều bước ngoặt trái ngang. Bỗng một ngày tim chợt thấy hoang mang, Không cảm nhận sự an toàn bên cạnh, Cái nắm
Nội dung bài thơ: Có một thời
Có một thời đôi trai gái đã từng yêu,
Hẹn hò nhiều, ước mong nhiều, rồi chia cắt.
Không phải bởi lửa tình yêu lụi tắt,
Mà bởi đời người nhiều bước ngoặt trái ngang.
Bỗng một ngày tim chợt thấy hoang mang,
Không cảm nhận sự an toàn bên cạnh,
Cái nắm tay chỉ còn toàn nguội lạnh,
Ngoái xung quanh đầy rẫy những nghi ngờ.
Tình chẳng còn hạnh phúc giống trong mơ,
Họ làm khổ nhau bằng mập mờ, ngộ nhận.
Một người vô tâm còn một người im lặng,
Khoảng cách yêu thương cứ thế tách xa dần.
Họ lặng lẽ về bên kiếp độc thân,
Dẫu trong tim ngàn lần mong quay lại.
Nỗi nhớ nhung cứ đêm ngày khắc khoải,
Nhưng can đảm không nhiều nên cứ mãi khổ tâm...
Thời gian phủ đời người qua bao lớp rêu phong,
Mỗi lần nhớ đến nhau, họ nghe lòng hơi chạnh.
Có một thời họ coi nhau như định mệnh,
Có một thời, đôi trai gái “đã từng” yêu...
Bài thơ Có một thời của tác giả Nhà thơ Du Phong - Nguyễn Tuấn Trung, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Du Phong - Nguyễn Tuấn Trung
Nghệ danh: Du Phong
Tên thật: Du Phong Nguyễn Tuấn Trung
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Du Phong - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Thơ Du Phong,Du Phong,Tác giả Du Phong
Yêu một cô gái có trái tim mang nhiều vết xước
Hạnh phúc đến thế này thì biết phải làm sao?
Có lẽ chẳng bao giờ anh thương nổi em đâu
Anh mất tích rồi, em có bận tâm không?
Em giấu điều gì trong đôi mắt nâu
Cháu thật lòng thương con gái của cô
Thư gửi người yêu cũ đi lấy vợ
Em chẳng cần yêu ai nữa đâu anh!
Em có bằng lòng làm bạn gái của anh không?
Giữa chúng mình cần có một tình yêu
Và rồi mọi thứ cũng sẽ trôi qua
Con đắm chìm trong hạnh phúc, mẹ ơi!