Em buồn
Em thấy buồn vì khoảng cách đôi ta Dài thêm mãi những lúc mình giận dỗi. Em cố gắng nhưng làm sao ngăn nổi Giọt nước trên mi rớt xuống không ngừng. Em không muốn mình cứ mãi dửng dưng, Hất nỗi buồn của nhau vào bóng tối, Nghĩ điều gì cũng không tha
Nội dung bài thơ: Em buồn
Em thấy buồn vì khoảng cách đôi ta
Dài thêm mãi những lúc mình giận dỗi.
Em cố gắng nhưng làm sao ngăn nổi
Giọt nước trên mi rớt xuống không ngừng.
Em không muốn mình cứ mãi dửng dưng,
Hất nỗi buồn của nhau vào bóng tối,
Nghĩ điều gì cũng không tha thiết nói,
Chỉ lặng im chất dằn vặt quanh mình.
Em biết ngoài kia có những chuyện tình
Kết thúc bởi vô vàn điều nhỏ nhặt.
Khi chẳng màng đưa tay lau nước mắt,
Còn tha thiết gì cùng góp nhặt buồn vui.
Đừng lạnh lùng rồi xa cách, anh ơi!
Cho em biết những điều anh giấu kín.
Hãy dỗ dành để cho em nín,
Hãy ôm em để em biết anh cần…
Em muốn quên đi hết những hiểu lầm,
Em muốn được anh thì thầm khe khẽ:
“Sau tất cả, anh không hề muốn thế,
Anh yêu em hơn mọi sự trên đời!”
Và giọt nước buồn trên mi mắt ngưng rơi.
Bài thơ Em buồn của tác giả Nhà thơ Du Phong - Nguyễn Tuấn Trung, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Du Phong - Nguyễn Tuấn Trung
Nghệ danh: Du Phong
Tên thật: Du Phong Nguyễn Tuấn Trung
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Du Phong - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Thơ Du Phong,Du Phong,Tác giả Du Phong
Yêu một cô gái có trái tim mang nhiều vết xước
Hạnh phúc đến thế này thì biết phải làm sao?
Có lẽ chẳng bao giờ anh thương nổi em đâu
Anh mất tích rồi, em có bận tâm không?
Em giấu điều gì trong đôi mắt nâu
Cháu thật lòng thương con gái của cô
Thư gửi người yêu cũ đi lấy vợ
Em chẳng cần yêu ai nữa đâu anh!
Em có bằng lòng làm bạn gái của anh không?
Giữa chúng mình cần có một tình yêu
Và rồi mọi thứ cũng sẽ trôi qua
Con đắm chìm trong hạnh phúc, mẹ ơi!