Dỗ dành
Cô gái à, em không ổn, đúng không? Nói tôi biết, đừng để lòng băng giá! Người ta đến rồi mang đi tất cả? Em thấy mình đã đủ đáng thương chưa... Cô gái à, đừng theo dấu vết mưa, Lật tung hết bốn mùa năm tháng ấy. Em có đợi chờ, thiết tha đến mấy, Ngườ
Nội dung bài thơ: Dỗ dành
Cô gái à, em không ổn, đúng không?
Nói tôi biết, đừng để lòng băng giá!
Người ta đến rồi mang đi tất cả?
Em thấy mình đã đủ đáng thương chưa...
Cô gái à, đừng theo dấu vết mưa,
Lật tung hết bốn mùa năm tháng ấy.
Em có đợi chờ, thiết tha đến mấy,
Người ấy cũng không lưu luyến nhớ mong gì...
Cô gái à, đừng khóc nữa, nín đi!
Vấn vương vì những điều không xứng đáng,
Tự nhốt mình vào nỗi buồn vô hạn,
Sẽ được gì ngoài nuối tiếc không nguôi?
Cô gái à, đến lúc phải buông rồi,
Trả em về lại niềm vui như cũ.
Hãy để dại khờ phía sau yên ngủ,
Bước tiếp thôi, hạnh phúc vẫn đang chờ!
Bài thơ Dỗ dành của tác giả Nhà thơ Du Phong - Nguyễn Tuấn Trung, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Du Phong - Nguyễn Tuấn Trung
Nghệ danh: Du Phong
Tên thật: Du Phong Nguyễn Tuấn Trung
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Du Phong - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Thơ Du Phong,Du Phong,Tác giả Du Phong
Yêu một cô gái có trái tim mang nhiều vết xước
Hạnh phúc đến thế này thì biết phải làm sao?
Có lẽ chẳng bao giờ anh thương nổi em đâu
Anh mất tích rồi, em có bận tâm không?
Em giấu điều gì trong đôi mắt nâu
Cháu thật lòng thương con gái của cô
Thư gửi người yêu cũ đi lấy vợ
Em chẳng cần yêu ai nữa đâu anh!
Em có bằng lòng làm bạn gái của anh không?
Giữa chúng mình cần có một tình yêu
Và rồi mọi thứ cũng sẽ trôi qua
Con đắm chìm trong hạnh phúc, mẹ ơi!