Đi qua đời con
Những mùa thu đi qua đời con Gieo âm thanh bình yên Trái chín rụng thơm triền miên lối ngõ Rất chênh vênh là chiếc cầu ao nhỏ Ngồi với mùa thu con đợi mẹ về. Men theo lối quen đá sỏi gồ ghề Con đi giữa hai bờ toàn hoa dại Nhưng cổ tích buồn cứ
Nội dung bài thơ: Đi qua đời con
Những mùa thu đi qua đời con
Gieo âm thanh bình yên
Trái chín rụng thơm triền miên lối ngõ
Rất chênh vênh là chiếc cầu ao nhỏ
Ngồi với mùa thu con đợi mẹ về.
Men theo lối quen đá sỏi gồ ghề
Con đi giữa hai bờ toàn hoa dại
Nhưng cổ tích buồn cứ theo con mãi
Lạc một dòng sông con chẳng có thuyền về.
Cha đi tìm con suốt dọc bờ đê
Có loài dế trầm ngâm không hát
Nỗi đợi chờ khiến hoa bìm rất nhạt
Màu tím buồn chạm cánh buốt vào tim.
Con gào lên vô thanh trong lặng im
Cha không thấy con lạc dòng mười tám tuổi
Mẹ không thấy con một mình rong ruổi
Ai qua những mùa thu không heo may.
Con nước ngàn năm đập nhịp vơi đầy
Con lên đênh giữa hai bờ cha mẹ
Rồi mùa thu đi qua, rồi mùa thu lặng lẽ
Thả nỗi niềm riêng lên gió mây.
Bài thơ Đi qua đời con của tác giả Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang
Nghệ danh: Bình Nguyên Trang
Tên thật: Vũ Thị Quỳnh Trang
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bình Nguyên Trang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Bình Nguyên Trang, Thơ Bình Nguyên Trang, Nhà thơ Bình Nguyên Trang
Thành phố ngày ta không yêu nhau
Người đàn bà trên toa tầu trễ giờ
Trong triển lãm có tên Hạnh Phúc
Chỉ em và chiếc bình pha lê biết