Kể chuyện một con thuyền

Thơ   •   Thứ ba, 28/12/2021, 15:53 PM

Có một con thuyền không kết hoa Mang tôi đi qua thời thơ dại Khi ấy tôi là bégái Khóc suốt dọc đường mưa tháng ba. An ủi tôi là dòng chảy hiền hòa Vời những giấc mơ ngọt ngào phía trước Mái chèo khua - tôi làm sao biết được Có những xoáy tròn ở lại v

Nội dung bài thơ: Kể chuyện một con thuyền

Có một con thuyền không kết hoa

Mang tôi đi qua thời thơ dại

Khi ấy tôi là bégái

Khóc suốt dọc đường mưa tháng ba.

An ủi tôi là dòng chảy hiền hòa

Vời những giấc mơ ngọt ngào phía trước

Mái chèo khua - tôi làm sao biết được

Có những xoáy tròn ở lại với dòng sông.

Tôi đi qua dần những khu rừng mênh mông

Những cô Tấm, Thạch Sanh, những cánh đồng cua cá

Những lời ru suốt đời người vất vả

Những ngọt ngào cây lá, những thơ ngây.

Con thuyền đưa tôi đi ngày nối ngày

Phía nguồn cội trời mây mẹ tôi đứng đợi

Những ru hời không đuổi kịp đến tôi

Nên ngân nga thành tiếng sáo giữa trời

Cập bến sông này đầy mưa và bão lũ

Tôi thay áo và tôi thành thiếu nữ

Rồi từ đó hàng đêm tôi ít ngủ

Ngoái nhìn lại dòng sông mất hút cuối chân trời

Chỉ con thuyền vẫn miệt mài trôi...


Bài thơ Kể chuyện một con thuyền của tác giả Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang

Nghệ danh: Bình Nguyên Trang

Tên thật: Vũ Thị Quỳnh Trang

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bình Nguyên Trang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Bình Nguyên Trang, Thơ Bình Nguyên Trang, Nhà thơ Bình Nguyên Trang

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang

Thắp nến

Thơ   •   08.11.2021
Thành phố mất điện Đêm Ta thắp cho mình ngọn nến Ánh lửa bùng lên Bóng tối giãy giụa Cây nến nhỏ bắt đầu chảy máu Tan Như chẳng hề đau Cháy Cạn mình để sáng Em thân yêu ta là ngọn nến Biết cháy lên cho rạng rỡ đời Biết hoà mình ra với muôn nơi Biế

Dường như

Thơ   •   08.11.2021
Dường như anh đã bỏ em ở lại Ngay khi ta ngồi bên nhau Con ngựa tình yêu chạy ra ngoài đồng cỏ Bỏ lại xanh xao một vạt nắng chiều Dường như em không còn tìm thấy anh Ngay khi ta chưa hề quay gót Không xót xa không lời đường mật Như dòng sông đã kiệ

Gọi những con đường

Thơ   •   28.12.2021
Gọi những con đường may áo thu sang Cỏ xanh sương mù Còn một cuộc đời trong mỗi câu thơ Gọi những con đường chảy rất vu vơ Dòng ngược dòng xuôi lòng như bão lũ khô héo mặt người Còn một dấu chân buồn nỗi yêu đời Gọi những con đường tôi không đến vớ

Sói con không nhà

Thơ   •   08.11.2021
Đi cho đến tàn chiều thì mỏi chân Em ngủ lại ở nơi nào có thể Cuối phố, đầu đường, góc chợ, công viên Còng queo ơi, em mồ côi lang bạt. Em đói lắm, người cho em một bát Nếu không cho, em tìm cách đánh lừa Hạnh phúc ư, không nơi nào thừa cả Con sói h

Ngược dòng tháng ba

Thơ   •   29.12.2021
(Tặng Phong) Tháng ba mưa lầy ngõ phố Chị đi học một mình Chị đi tìm mặt trời đánh thức sương mù bình minh Chị làm thơ về bông hoa gạo Thầm lặng như tiếng gọi mặt trời Không ai biết rằng chị đã là thi sĩ Ngoài một cây bàng khoác áo triết gia

Làm thơ

Thơ   •   28.12.2021
Tôi là kẻ hụt hơi Đi trên cánh đồng thơ của người Mằn mặn tuổi đôi mươi Trái tim nhiêt tình và tâm hồn bão nổi Tập làm phì nhiêu những suy nghĩ cằn cỗi Tập uống nước trong khu vườn nguồn cội Tập xanh ước mơ từ tóc mẹ trắng đầu Tôi nối nhịp thở mình

Lời cuối

Thơ   •   28.12.2021
Sấm tàn mùa ướt sũng cánh nhài khuya Đêm nay trời giông gió Em nghe ngoài ô cửa Một tình yêu vừa trượt ngã rồi Chẳng thể gói tình yêu bằng chiếc áo tơi Bong bóng hóa con thuyền không bến đợi Thở phập phồng ngực đêm đang hờn dỗi Khóc một mình mưa ơi V

Tưởng nhớ

Thơ   •   28.12.2021
Về một cánh đồng tuôi thơ Tháng năm đổ xuống từng vạt lúa Những dải vàng Về một dòng nước chảy miên man Bờ cỏ úa oằn vai mẹ gánh Sông hiền thế đời mẹ giông bão thế Mỗi chiều mưa lật chớp cánh cò Về một mái nhà dột ướt cơn mưa Ngọn đèn sáng trên bàn -

Mơ mãi tháng ba

Thơ   •   29.12.2021
Ta lại bồi hồi khi trở lại tháng ba Trời xanh nõn và lá xanh như cỏ Cây gạo xù xì phập phồng hơi thở Hôn lên trời những sắc nắng như son Lỗi cũng bâng khuâng hoa cỏ chập chờn Như giấc mơ đêm qua Ta mơ được trở về những ngày mười sáu tuổi Tháng Ba ngậ

Khi tôi sang sông

Thơ   •   08.11.2021
Khi tôi sang sông Mùa thu buồn ở lại Con đò Cái bến vào đêm Khi tôi sang sông Lục bình không tím Lặng im Con dế ngủ vùi trong cỏ Gió Hát bản tình ca không lời Khi tôi sang sông Sỏi đá trên bờ in bóng Bến dằn lòng kể chuyện ngày xưa Người thiếu phụ ch

Chỉ em và chiếc bình pha lê biết

Thơ   •   28.12.2021
Em chẳng biết vì sao em yêu anh? Dù suốt bốn năm chiếc bình hoa của em không có hoa hồng anh đến cắm Dù những lần chúng ta gặp gỡ Tính bằng tháng năm. Em chẳng biết vì sao em yêu anh? Dù chỉ có bông hoa cất từ nước mắt Nở trong em hai chữ vô tì

Đi qua đời con

Thơ   •   28.12.2021
Những mùa thu đi qua đời con Gieo âm thanh bình yên Trái chín rụng thơm triền miên lối ngõ Rất chênh vênh là chiếc cầu ao nhỏ Ngồi với mùa thu con đợi mẹ về. Men theo lối quen đá sỏi gồ ghề Con đi giữa hai bờ toàn hoa dại Nhưng cổ tích buồn cứ

Ở quán cà phê Highlands

Thơ   •   29.12.2021
Nhìn nhau một góc nghiêng Lấp loá chiều trong mắt Lời nói chúng ta cà phê sánh Bàn tay vuốt tóc trữ tình. Chẳng ai biết phút giây này hư thực Ta còn gần nhau Hay               &

Trong triển lãm có tên Hạnh Phúc

Thơ   •   08.11.2021
Người đàn bà mỉm cười Mắt nâu son đỏ Viên mãn Trên chiếc khung chật hẹp cuộc đời Trong triển lãm có tên Hạnh Phúc Họ đến và chiêm ngưỡng Sự đủ đầy Chị tồn tại như một ví dụ Nhưng đêm đêm Những sắc màu tan chảy Chị bước ra ngoài bố cục Hạnh Phúc Chị đ

Bắt đền tháng năm

Thơ   •   08.11.2021
Ta bắt đền tháng Năm Phá tung một góc trời bằng phượng đỏ Và gió Lật tơi bời trang vở cuối mùa thi Mùa hạ chờ ta Khi mùa xuân ra đi Ta bắt đền tháng Năm Kỷ niệm xưa nằm lại Con tàu chở trời xanh Lắc lư đi mãi Mùa hạ thành sân ga Ta bắt đền tháng Năm

Bóng tối

Thơ   •   28.12.2021
Tràn ra ngoài ly Ruợu Và anh Và bóng tối Ngồi lặng im mà không chờ đợi Người đã biệt xa rồi Đừng làm đau Câu thơ viết vội Ngày tràn lan như cỏ nỗi buồn Em đã cần anh Tình yêu chính là tài sản Còn anh nhìn xuống tay mình Những ngón tay đã làm em tin r

Gửi chị tháng ba

Thơ   •   28.12.2021
Chẳng bao giờ tháng ba buồn đến thế! Khi ngày mưa em đưa chị sang đò Hoa nhạt lắm lúc chiều trên bến nhớ Đỏ âm thầm nỗi tiếc một trang thơ Ôi dáng sông không cạn bao giờ Phù sa ấm như vành nôi của mẹ Có lẽ nào tháng ba buồn đến thế ? Chiếc khă

Thuộc về tôi

Thơ   •   28.12.2021
Nở buốt cánh bên lề đường mỗi sớm Là loài hoa bìm bịm thuộc về tôi Này con đò bến vắng xa xôi Này bãi sông nồng nồng mùi đất Này dải đê quen thân mùi cỏ mật Này cánh đồng xanh mướt, thuộc về tôi Thuộc về tôi, tất cả đã xa rồi Ôi miền đất của những ng

Em đã đợi

Thơ   •   08.11.2021
Vẫn để dành nụ hôn thời thiếu nữ cho một ngày anh đến cùng em Anh người của ngàn năm trước người của ngàn năm sau người của hôm nay khi ta bắt đầu Khi ta nhìn nhau có tình yêu làm chứng Em lại xỏ chân vào đôi hài thiếu nữ tuổi hai mươi chầm chậm quay

Dỗ mình

Thơ   •   28.12.2021
Trái tim ta Ngươi là chiếc đồng hồ Đếm đong thời gian Đừng lấy của ta ngày tháng Ngươi hãy là nụ hồng rụt rè mỗi sáng Nở vào nỗi buồn của ta Một đoá tình yêu Ngươi hãy là ô cửa sổ ban chiều Gọi về một đêm bí mật Đèn lại sáng trong căn phòng của ta nh

Tiếng võng

Thơ   •   28.12.2021
Yên bình một tiếng võng đưa Dịu dàng cơn gió thổi trưa mùa hè Bà ơi năm tháng nằm nghe Con cò vỗ cánh đi về ca dao Chênh vênh mấy bậc cầu ao Cây tre xõa tóc cào cào đánh đu Ngày xưa đối mặt quân thù Giữa rừng tiếng võng lời ru giấc nồng Bà vui giập m

Thành phố ngày ta không yêu nhau

Thơ   •   28.12.2021
Thành phố ngày ta không yêu nhau Luênh loang giọt dầu quá khứ Trên mái ngói con chim hồn nhiên không hót nữa Tàu xe lăn bánh ơ hờ Sập cửa lòng không cả ước mơ Kỷ niệm nhoà phong thư cũ Ta tàn đêm mà không là mất ngủ Hoang hoải những phút yêu người Th

Khúc đêm

Thơ   •   28.12.2021
Đêm nằm gác trọ nghe mưa Buồn xâu tràng hạt vào chùa nghe kinh Nghĩ mà thương những bình minh Ta như chú tiểu một mình đánh chuông Gian nan là những con đường Đôi chân bấm ngón mưa luồn kẽ tay Cô đơn gõ nhịp tháng ngày Thành cơn mưa đổ cho đầy mùa Ng

Gửi mẹ

Thơ   •   28.12.2021
Tha thứ cho con, mẹ Con đã quên lời mẹ ân cần Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ Trăm năm thèm tiếng vỗ về Mẹ đừng im lặng thế Mẹ đừng xa xót thế Sao mẹ không mắng con Con đã đánh mất quyền được làm đứa

Phố huyện

Thơ   •   29.12.2021
Em có về phố huyện mùa đông Bàng khoác áo của mùa thu sót lại Gió lùa tóc mây con đường xa ngái Cha còng lưng tan ca đêm trở về Đó là những ngày gió hú lê thê Phố huyện nghèo vùi trong mưa ướt át Cây bồ đề suốt mùa đông rải nhạc Những giọt buồn rơ

Bài ca về người đàn bà

Thơ   •   28.12.2021
Người đàn bà rũ rượi nhìn tôi trong cơn đau sinh nở Đôi mắt ngân lên thứ hạnh phúc đợi chờ Người đàn bà ơi Mẹ ơi Tôi nhìn thấy trong cơn đau kia bóng dáng mẹ mình Tôi nhìn thấy cả tôi trong cơn vượt cạn hiểm nguy mà vinh quang để sinh thành nhân loạ

Viết trong đêm mưa

Thơ   •   28.12.2021
Đổ xuống hiên nhà bao nhiêu lá mùa thu Đêm nghe gió thổi về nước mắt Em cứ ngỡ ông trời vô tư nhất Vậy mà mưa ủ dột bao ngày Em thắp ngọn nến một mình nơi đây Ngọn lửa mong manh Có chút gì rơi trên thành phố nhỏ Mà trong em buồn cứ rủ nhau về Con tà

Tự cảm

Thơ   •   28.12.2021
Khi nghĩ suy của chúng ta chìm vào nhau Em vẫn không thể hình dung về anh rõ rệt Đôi tay khờ dại của em chạm vào ký ức Mùa tình yêu trổ đóa hoa vàng Có điều gì không rõ, miên man Mang em tới cánh rừng trí nhớ Anh tự ngàn xưa Anh bây giờ Em cũng không

Tản mạn ngày ra trường

Thơ   •   29.12.2021
Cánh cổng trường đã khép lại phía sau Em khăn áo giữa phố phường trăm lối Và bây giờ không chỉ bữa ăn mà câu thơ cũng vội Bàn chân mình xa lạ giữa ban mai Vui buồn ngắn đi, chỉ nỗi nhớ là dài Ôi cơm áo phải đâu là chuyện tếu Có những đêm bật lòng ngh

Sapa

Thơ   •   29.12.2021
Mù sương mù sương Khèn dắt ta đi trong nồng nàn tiếng ai tự tình ân ái Những bàn chân quyện lấy bàn chân Tiếng hí của con ngựa nào hất thẳng lên trời đêm Một ước mơ bầy đàn âu yếm Mây đang bay lên hay đang sà xuống Mơn man thịt da người Cô gái Mèo Đô

Chiều mưa nhớ mẹ

Thơ   •   28.12.2021
Canh cánh lòng con tất tưởi một vùng quê Gương mặt hè là cánh đồng bão tố Hạt mẩy rời quê, hạt lép nằm trong ổ Có rơm vàng ấm tay mẹ chở che Người ta nói con đã quên đường về Và câu thơ đã tắt mùi cỏ dại Cơn mưa chiều không làm con tê tái Về một c

Khúc hát ngày ra đi

Thơ   •   28.12.2021
Đã đi qua những năm tháng dại khờ Giờ đã biết cất lời ca cuộc sống Trời thì cao mà ô cửa thì rộng Cả vầng trăng cũng khoác áo dậy thì Ngôi nhà tồi tàn mẹ tựa cửa tôi đi Năm giờ sáng không dám quay nhìn lại Ôi tiếc nuối những ngày xa mãi Dù tuổi thơ m

Thản nhiên

Thơ   •   08.11.2021
Gió thản nhiên cánh đồng Ngày thản nhiên bóng tối Biển thản nhiên mù khơi Nắng thản nhiên ngời ngợi Rất có thể anh ngàn năm không tới Em loài hoa rất buồn thản nhiên xanh...

Chiều cuối năm

Thơ   •   28.12.2021
Bỗng nhiên những đợt rét Thổi tái tê lòng người Chiều cuối năm nhớ mẹ Khói bếp bay lên trời Hoa đã hồng mẹ ơi Mùa đã xanh đầy mắt Đã dâng đầy mặt đất Men rượu đào ngất ngây Đã xôn xao lời cây Đã nồng nàn góc phố Chiều cuối năm giữa chợ Bơ vơ không ch

Ghi ở một góc đường

Thơ   •   08.11.2021
Rùng rùng trên phố một dòng chảy Người và xe chật kín buổi chiều Tất bật gánh hàng rong Chầm chậm vài cô son phấn Phức hợp ngày dài Tôi không thấy mùi hương gì để lại Giữa nước hoa đắt tiền hay ngai ngái mồ hôi Những tẩm ướp đều ít nhiều tính toán Ch

Mùa xuân

Thơ   •   29.12.2021
Trên cánh đồng trải dài màu xanh Nghe hân hoan tiếng đập cánh con chim hoạ mi bay theo hình dải lụa Dường như đó là chiếc thắt lưng của nàng công chúa Đêm qua vừa kịp đến làng Mùa xuân bất ngờ sang từ một búp bàng Như con mắt thức dậy sau ngàn ngày c

Những cánh đồng mùa thu

Thơ   •   29.12.2021
Những cánh đồng mùa thu Con chim chào mào ăn rồi nhả hạt Những bông lúa cầu vòng vươn vút mắt Lo âu bàn tay đợi hạt vuông tròn Những cánh đồng vàng hơn mỗi hoàng hôn Màu no ấm hòa trong màu trời đất Phù sa đỏ sông nước ngọt lòng như mật Thì thầm khua

Tháng tư hoài niệm

Thơ   •   29.12.2021
Bắt đầu từ con tu hú kêu Lúa căng sữa và trời đang nhen nắng Hoa gạo đỏ chỗ nẻo đường đất vắng Sấm chuyển mùa. Tháng Tư. Nước trôi hiên như là đang mùa thu Bà mừng lắm, rét nàng Bân đã hết Tháng Tư mở đầu, tháng Tư kết thúc Xuân xuống thuyền sang hạ

Khi anh đi

Thơ   •   28.12.2021
Khi anh đi Căn phòng còn lại gì Những rêu mốc của một thời quá vãng Những mắc áo không treo Những bàn ghế thênh thang Trong không gian mùa dâng mọi úa tàn Khi anh đi Căn phòng mất ngủ Đêm đêm đỏ đèn thao thức chờ trông Em nhìn đâu cũng giống cánh đồ

Chân trời mùa hạ

Thơ   •   28.12.2021
Những giọt tháng Năm rơi vào khoảng trời màu tím Mùa hạ như cơn lũ tràn qua vùng ký ức thiếu thời Tiếng ai gọi trên con đường vắng Hay tôi về từ dốc nắng xa xôi Tôi ngồi đây tôi của cũ xưa rồi Của ngày bơ vơ tìm tình yêu lối nhỏ Hoa rụng tím của mộ

Bài hát ngày trở về

Thơ   •   28.12.2021
Hãy hát từ nơi ta bắt đầu lớn Đã sinh sôi màu cải hoa vàng Dù tháng tám đường trơn mưa ta bấm ngón Dù suốt đời bạc mệnh chuyến đò ngang Hãy ngồi hát về nơi ta đã qua Dù nơi đó cỏ đã quên người cũ Dù nới đó người thân không còn nữa Lá thay mùa lá đã

Em đã nói

Thơ   •   28.12.2021
Em chính là cô gái đã trò chuyện với giấc mơ của mình về anh Em nói Anh là đại bàng Còn sót lại từ khu rừng đã mất Anh mang theo bao nhiêu là bí mật Của sông suối, đại ngàn, muông thú Của những vị thần núi Đã rời bỏ ngôi nhà linh thiêng Anh mang th

Mối tình đầu

Thơ   •   28.12.2021
Ngày quắt quay nỗi nhớ Đêm dằng dặc niềm mong Trăng mười lăm đang vỡ Ta vào ta âm thầm Cuối con đường mùa đông Những cột đèn không ngủ Như mắt người năm cũ Còn dư âm đến giờ Người đi như chuyện xưa Không một lời ngoái lại Tháng năm lùi xa mãi Ngỡ chì

Mùa đông

Thơ   •   29.12.2021
Sáng mai cành non dậy sớm Vươn vai đón ánh mặt trời Hoa đào ngâm sương chờ đợi Con gió khẽ khàng hôn cây. Đã nghe biêng biếc màu mây Đã nghe rì rào cỏ hát Đã nghe dịu dàng nốt nhạc Bầy chim di trú trở về. Đã nghe náo nức đường quê Tiếng bàn chân yê

Cho em về mùa thu

Thơ   •   28.12.2021
Cho em về mùa thu Gom lá vàng cuối ngõ Bắc chiếc cầu nho nhỏ Nối hai bờ thương nhau Em chẳng thể làm đau Khi chạm vào xác lá Xin đừng đi vội vã Nép vào mùa đi anh! Lá mùa thu không xanh Mắt em buồn như lá Phải, mùa đang trả giá Cho cơn đau sinh thành

Cửa sổ

Thơ   •   28.12.2021
Cửa sổ để em nhìn vào khoảng trống để mở ra trời nắng để khép lại trời mưa và trong những ngày sương mù em chờ anh gõ cửa Dẫu rằng em không còn anh nữa hề chi mà buồn với lẽ ở - đi hề chi mà đau hề chi mà xa xót Căn phòng em những ngày mộng mị là nhữ

Người đàn bà trên toa tầu trễ giờ

Thơ   •   29.12.2021
Người đàn bà trên con tàu dài Đi về trong gió hú đêm xa Người đàn bà phong phanh đêm mất ngủ Trên toa tàu trễ giờ Đôi tay chị Để lại đường vân trên vỏ bao thuốc lá Đôi môi chị Để lại vết son tươi trên nỗi khát hành trình Con tàu không về bến lúc bình

Chiều tối

Thơ   •   28.12.2021
Rời nhau lúc vừa chiều tối Anh con đường Em con đường Trong cái vẫy tay một điều không nói Rằng: chỉ thế thôi Êm êm một nỗi chán đời Mông lung xe và người Đứng trước ngã tư như người ốm Xanh đỏ tím vàng Hơi thở còn trên anh còn trên ngực em như ngọ

Những bông hoa màu xanh

Thơ   •   08.11.2021
Bởi nở ra từ ký ức Những bông hoa xanh mãi Trong nỗi buồn của em Là anh Vời vợi gương mặt Đôi mắt nâu Lặng im bóng tối Êm êm bóng tối Một đêm mùa hè Một mùa hè chúng ta bên nhau Quán cà phê ủ nỗi buồn tuổi trẻ Bao yêu dấu chìm sau giọt đắng Trái tim

Hà Nội

Thơ   •   28.12.2021
Em cứ hỏi chị hoài về Hà Nội Thân yêu ơi chị mới đến lần đầu Ừ thì đẹp là do mình cảm nhận Nhưng đôi chân phải bước nhịp nhanh đầu Thuở mười lăm Hà Nội lại rất gần Có anh bạn làm thơ Hà Nội tặng Hoa sữa nói chỉ một điều thầm lặng Chị thường mơ một Hà

Trường xưa

Thơ   •   28.12.2021
(Gửi về trường Lê Hồng Phong thân yêu) Tháng sáu nắng dội vàng mặt lá Chiều đi qua vòng trời tuổi thơ Lòng nao nức tiếng ve ngày cũ Từ thẳm sâu ký ức vọng về Ôi xanh xao nỗi buồn nồng nàn sắc hoa Hồn trẻ dại như ngày ta mười bảy Mùa thi bắt đ

Lầm lỗi

Thơ   •   28.12.2021
Sỏi đá Dải khắp con đường Dẫu là ấu thơ Dẫu là khôn lớn... Đôi khi lòng không thể như mùa xuân Bật những chồi non để tự tha thứ Đôi khi ngồi buồn thèm đôi cánh gỗ Trong cành phượng sân trường, em là con chim nhỏ vô tư. Rồi cũng có khi lòng ta

Ngày không anh

Thơ   •   29.12.2021
Giọt giọt giọt Rơi đẫm ngày Rã rời đôi tay Và đôi vai, trĩu nặng Ngày không anh ngày không mưa nắng Không buồn vui Tâm hồn đau ốm Em ngồi một mình trong căn phòng trống Kỷ niệm cũng ra đi Bốn bề hiu quạnh Một bông hoa đã ngả xuống bàn Những đớn đa

Mùa yêu

Thơ   •   29.12.2021
Nỗi nhớ về anh tròn như viên bi Lăn vào góc khuất Chầm chậm xanh một chút ngày Chạm vào ký ức Quả trên cành nằng nặng mùa yêu Những cánh hoa đau mùa sinh nở Nỗi nhớ về anh lăn vào đêm Vỡ Nhịp thời gian Lăn Khoả bóng mặt hồ.

Lời của mẹ

Thơ   •   28.12.2021
Thế là nó trượt đại học Đứa con gái của tôi Một nửa điểm thôi mà nó không cố được Không cố được! Bây giờ nó khóc... Tôi thương nó và tôi thương tôi Những đêm mùa thu khó nhọc Những đêm mùa đông gió lùa lộng óc Tôi đứng dầm mình sương khuya N

Cho mùa xuân không phai

Thơ   •   28.12.2021
Đã qua một mùa không nói Cây bàng gầy thức đợi những ngày xanh Chiều về phố mắt mình không tím nữa Bâng khuâng trời mưa giăng. Đừng che mũ em ơi, mùa xuân hiền lắm Gió đùa tóc mây, gió thật khẽ khàng Trên thinh không mường tượng một cây đàn Lúc gia

Có thể một sáng nào ngủ dậy

Thơ   •   28.12.2021
Có thể một sáng nào ngủ dậy Giấc mơ ngày xưa theo gió quay về Ngoài khung cửa trời xanh màu quá khứ Và tim ta nao nức mùa hè Nắng chất vấn ta về tuổi trẻ Những tháng năm lộng lẫy qua rồi Hay vẫn đấy trong phượng hồng rực cháy Môi thanh xuân còn tiếc

Đợi

Thơ   •   28.12.2021
Vì sao em lại đợi anh? Như người yêu đợi một người yêu Như trời xanh mơ một cánh diều Như người bộ hành mơ về dòng suối mát Thành phố lên đèn và hàng cây đẫm ướt Một đêm hè mỏi mệt Sao em ngồi một mình Thương con tàu sắp sửa rời ga Không nghĩ về anh

Một mình đi trên phố

Thơ   •   29.12.2021
Đi một mình trên phố Ngông nghênh xỏ túi quần Tuổi mình không son phấn Bước không hề lần khân Đi một mình ngang phố Hành trang một nụ cười Một cây bàng đứng đợi Cứ nghĩ mình rong chơi Một mình đi dọc phố Mình ngược người ta xuôi Nhặt một bông hoa cuố

Đêm

Thơ   •   28.12.2021
Những suy nghĩ cài vào bóng tối Em Tạc mình vào cơn mê về anh Dịu dang khuôn ngực Những đợi chờ của em là một ngọn đèn Treo trước thềm Anh ở đâu giữa lòng thành phố Bóng em hắt lên gương mặt nỗi buồn Đêm là biển khơi đổ vào căn phòng dòng sông ký ức

Cho mùa thi

Thơ   •   28.12.2021
Em nghe không, những hoà thanh kỳ diệu Một mùa thi lại đứng đợi trước thềm Mắt em đỏ và một mùa hạ đỏ Tháng năm ngực đầy rực rỡ ước mơ. Ngọn đèn nào cháy suốt những canh khuya Mồ hôi mùa hạ rơi nhoè trang vở Bình yên đấy và cũng nồng nàn đấy Cả những

Một ngày

Thơ   •   29.12.2021
Một ngày khoác túi lên vai thấy cần đi thấy nhớ ai đắng lòng Nỗi niềm treo giữa thinh không mùa thu đứng ở bên sông thật hiền Tôi như là một người điên phải đi cho tới những miền rất xa Cô đơn ngay giữa ngôi nhà cô đơn ngay giữa ngàn hoa chúc mừng Cầ

Gửi chị Xuân Quỳnh

Thơ   •   28.12.2021
Người đàn bà ấy đã ra đi Chỉ còn biển ở lại Chỉ còn thơ ở lại Tôi đọc chị trên sân ga Trên những toa tàu gió lùa qua cửa sổ Tôi đọc chị lúc gánh cô đơn trên vai và đi qua phố Cả những khi tôi một mình giữa chợ Hát về đôi bàn tay – gia tài nhỏ Chị Quỳ

Tự tình tháng giêng

Thơ   •   28.12.2021
Trong nỗi gì như thương nhớ Tháng giêng trở về đúng hẹn Em quàng khăn xuống phố Mùa trên vai Mùa về trên vai và xanh như mắt anh nhìn em Trong như mắt anh nhìn em Giọt mưa xuân tràn vào cây viết Em vẽ tình anh lên trời Chúng mình còn nhau trong câu h

Thơ viết cho ngày đi

Thơ   •   08.11.2021
Sân ga chiều tháng Bảy Những khoảng trời sưng tấy Mình tiễn bạn chia tay Nỗi buồn ngập sân ga và lên cơn sốt Tím một vùng mắt hoang Những vệt khói loang những tiếng còi loang Bóng tàu đi nắng nhuộm vàng thành phố Nỗi nhớ trở vè vần vũ những câu thơ S

Nỗi niềm tháng ba

Thơ   •   08.11.2021
Năm ấy mẹ sinh em mùa đói Tháng ba nhọc nhằn hoa gạo rụng hố vôi Cha đi vắng rét nàng Bân buốt nhói Mẹ ướt mồ hôi, em khóc chào đời Cây gạo ấy bây giờ em vẫn nhớ Năm tháng đi phai sắc đỏ mỗi mùa Tuổi thơ em với bạn bè đồng lứa Nhặt vỏ sò trên cát vắ

Bống bang

Thơ   •   28.12.2021
Mẹ tôi đi chợ đầu cầu Mua con cá bống với trầu têm vôi Mẹ tôi tóc đã bạc rồi Ăn con cá bống ngậm ngùi thương chân Tuổi thơ tôi bạc phếch manh quần Túm tóc đuôi gà nứt nẻ bàn chân Đêm trăng ngoài sân lặng lẽ nghe mẹ kể Chuyện cái bống bang chết trẻ Ch

Không mùa

Thơ   •   28.12.2021
Chiều lạnh lùng mưa Thổi tới lòng em cơn gió không mùa Sông ngày lũ ồn ào con nước Đã mờ xa im lặng đôi bờ Gạn chút tình phía sau câu thơ Quả tim rét không nồng nàn đến thắp Những hư thực còn vang nhịp đập Mưa tràn lòng còn dấu hỏi sau-xưa Lá đã vàng

Đừng nói

Thơ   •   28.12.2021
Rồi như vậy mình cứ đi ngang nhau Im lặng nhé, cầu mong đừng ai nói Hãy cứ để cho tâm hồn tự hỏi Như thế nghĩa là mình giận dỗi nhau chăng ? Ồ không đâu mình cùng yêu màu trắng Không viễn vông và cũng chẳng xa vời Có những điều mình chỉ hiểu thầm thô

Khi em ngồi bên hồ

Thơ   •   28.12.2021
Khi em ngồi bên hồ Hàng liễu đổ dịu dàng xuống vai Em thấy phố phường rất chật Và lòng mình rất rộng Khi em ngồi bên hồ Khỏa bàn tay lạnh giá Nghe nhịp nhịp mùa đi Và đâu đây có tiếng thì thầm Cây cỏ gọi tình yêu Mà sương chiều đẫm thế Khi em ngồi bê

Cánh đồng

Thơ   •   08.11.2021
Thở dồn dập khi nhìn thấy cánh đồng Cỏ hết mùa trơ gốc rạ nằm im tháng mười hai Heo may hút chân trời nỗi nhớ Mùi phân bò mùi cố hương trú ẩn Trong ngóc ngách thẳm sâu tâm hồn đã lâu rồi phố xá Thức dậy Như gốc cây bật rễ một ngày xanh trở lại Ký ức

Hát về đôi chân mỏi

Thơ   •   28.12.2021
Phố đã tàn phai những nhọc nhằn Ơ hờ chân mỏi những tháng năm Rồi đi chẳng biết nơi nào đến Cho tôi một dòng suối khi nằm Đá mòn tình nghĩa có mòn không Yêu nhau đã cạn hết men nồng Tôi đi sao mà hiu quạnh thế Đời tôi hắt bóng xuống dòng sông Đôi kh

Lối về

Thơ   •   08.11.2021
Lối về Trời đổ cơn mưa Mùa thu trút lá Nhặt thưa tiếng đàn Lối về đêm bỗng ngập tràn lời yêu thương thả trên bàn vu vơ. Lối về đầy ắp câu thơ nỗi buồn của mẹ làm mưa trắng trời. À ơi! nào ngủ đi thôi lối về mười bảy hương đời xôn xao. Tuổi thơ sợ mặc

Nỗi đau trong lời ru của mẹ

Thơ   •   29.12.2021
"Trời mưa bong bóng phập phồng" Câu thơ ngày ấy nhắc lòng biết đau Bây giờ bong bóng về đâu Mà vai áo mẹ bạc màu gió sương Đưa nhau qua mấy dặm đường Biết trời vẫn cứ như thường đổ mưa Bến đời sớm nắng chiều mưa Thương nhau lại nói rằng chư

Mẹ

Thơ   •   28.12.2021
Còn một mái nhà Đổ rơm rạ vào giấc mơ con Đổ rêu phong vào giấc mơ con Đổ tình yêu vào giấc mơ con Mỗi buổi sáng lùa tay vào tóc Theo chiều kim đồng hồ Mái tóc con là mẹ Tìm lại bóng hình trên chiếc lưỡi thời gian Mẹ hồi sinh mùa xuân Mẹ hồi sinh lộc

Một ngày xa thành phố

Thơ   •   08.11.2021
Một ngày xa thành phố Nắng ủ vàng giấc trưa Ngoại ô xanh đằm gió Tiếng chim chiều nhặt thưa Một ngày xa thành phố Gối đầu lên bình yên Nằm mơ về thủa bé Đuổi theo một cánh chuồn Một ngày xa thành phố Đi trên vùng gian truân Miền trung du nắng cháy Th

Buổi sáng

Thơ   •   08.11.2021
Niềm vui là một chiêc bào thai mới nhú Ta đã trồng cấy suốt đêm cho một tiếng chào Cây và cỏ mường tượng xanh đường phố Và dưới bánh xe lăn là những cánh đồng Buổi sáng sinh ra một niềm vui một nỗi buồn Nỗi buồn như chiếc bào thai Ấp ủ trong suốt giấ

Nhớ quê

Thơ   •   29.12.2021
Mặt trời của con chìm dần xuống núi Chiều dâng cao, sóng nước trải mênh mông Thân thuộc lắm, như xóm làng, mảnh đất Là con sông đời chở vất vả gian nan. Quê hương ơi, êm đềm như lời mẹ Đánh thức lòng những kẻ xa quê Đó lời ru nào ngọt ngào đến thế Vư

Một giọt huê tình

Thơ   •   29.12.2021
Với nghệ nhân Hà Thị Cầu Từ những ngón tay gầy guộc Từ đôi bàn chân toẽ ngón Từ nơi nào mưa sa xuống Trên thân cây nhị mơ hồ Đầm đầm một vạt áo thưa Dàn trầu đăm đăm con mắt Bà Cầu buồn vui sấp ngửa Ca lên một khúc đời mình Ôi trăm năm giọt huê tình

Về phố cũ

Thơ   •   28.12.2021
Lại về nghe bầy chim ngói Hót vô tư trên phố nhà Cây bàng đang mùa khoe quả Thành Nam những ngày đi xa Nắng lên nồng nàn mùa hạ Vị Xuyên sóng sánh nước hồ Con đường ngày xưa đi học Có già qua những nắng mưa Im lặng mà nhìn ban trưa Phố cổ nằm mơ màng

Mùa hạ

Thơ   •   29.12.2021
Xanh mãi lên một đường chân trời Nỗi buồn màu rơm rạ Phượng yêu mùa bầm đỏ Vút lên cao một tiếng mõ chùa Mùa hạ mang ta về những hoài niệm vu vơ Yêu đến tàn cánh hoa Rừng rực nắng Cơ thể xanh vào trời Cơ thể tan vào đất Anh và em lan tiếng gọi vào nh

Kể chuyện một con thuyền

Thơ   •   28.12.2021
Có một con thuyền không kết hoa Mang tôi đi qua thời thơ dại Khi ấy tôi là bégái Khóc suốt dọc đường mưa tháng ba. An ủi tôi là dòng chảy hiền hòa Vời những giấc mơ ngọt ngào phía trước Mái chèo khua - tôi làm sao biết được Có những xoáy tròn ở lại v

Và phía ấy

Thơ   •   08.11.2021
Và phía ấy sông trôi về biền biệt Mưa mù sa hoa dại nở âm thầm Ai tắt sáng xui chiều dâng bóng tối Cho nhớ thương phủ ngập tâm hồn Rằng đã vắng, anh giờ không đến nữa Rằng đã tháng năm, bài hát đã mùa hè Rằng gió lạnh đã nghiêng bờ vai lạnh Tóc như r

Hoa vàng mùa thu

Thơ   •   28.12.2021
Lũ sẻ đồng tíu tít giục nhau đi Thắp nắng ngọt cho ngày vàng thêm mãi Thăm thẳm trời xanh, ngút ngàn bến bãi Con đò bình yên nghe sóng giữa dòng trôi. Mùa chín dần trên trái bưởi xinh tươi Nghe rộn rã bầy ong đi tìm mật Vàng ở trên trời và vàng ở dướ

Mùa bâng quơ

Thơ   •   29.12.2021
Lạc lõng con đường lá phủ dấu chân Mùa đến và đi, mùa không có tuổi Đã bốn năm rồi giảng đường tóc rối Em làm thơ yêu .... Xin cho cô đơn nồng ấm trời chiều Em ngồi viết điều không phải trong bài học Xin ai đó trước cổng trường đứng khóc Cho những

Ở trọ

Thơ   •   29.12.2021
Chưa ngôi nhà nào là của em Đã mười năm từ lúc rời tay mẹ Em đi ở trọ quê người Em lớn khôn từ những ngôi nhà trọ Với lo âu điện nước sách đèn Với bạn bè những đêm đói lả Gom nhau tiền lẻ gọi bánh mỳ Những sáng ồn ào em đạp xe đi Con đường gian na

Ru hạ

Thơ   •   08.11.2021
À ơi hoa phượng cháy trời Khóc chi mà đỏ mắt người chia tay? Ngủ đi ve, nát thân gầy Khóc chi mà suốt tháng ngày chẳng ngơi! Em về để mặc hoa rơi Áo em tím suốt một trời bằng lăng Ngủ đi, ơi hỡi tháng năm Vầng trăng giữa tháng ngủ nằm trong mây Con c

Mẹ ơi, mùa xuân

Thơ   •   29.12.2021
Những ngày mưa con rất buồn mẹ ạ Mơ xa xôi bóng dáng một mái nhà Thềm rêu cũ cỏ vườn lên xanh biếc Mắt mẹ yên lành như tiếng mùa thu. Thành phố mưa và trời đã tháng tư Và con sợ đến mùa giông bão Làng quê hắt hiu nỗi buồn như hoa gạo Rụng âm thầm xuố

Ký ức mùa xuân

Thơ   •   28.12.2021
Tôi đi tìm lại mình trên cánh đồng tuổi thơ Con chuồn chuồn kim chết ngoi dưới cỏ Ký ức lang thang đã thành ngàn mảnh vỡ Dẫu rằng lại đến một mùa xuân Trắng tuổi thơ tôi loài hoa cần dại Năm đói nghèo người ta lấy về ăn Tôi theo mùa đi trong nỗi nhọc

Rồi ai biết ngày mai

Thơ   •   29.12.2021
Bận rộn mà chi anh Những mưu sinh rồi cũng về với đất Những phù phiếm hư hao Không may nổi cho mình chiếc áo che thần chết Ôi kiếp người mê mệt Những lầm lạc đớn đau Hãy về với em chẳng cần đi đâu Những tràng vỗ tay rồi là sương khói Những tiệc tùng

Lời ru

Thơ   •   28.12.2021
Mở ra này con mắt vui Cho tôi ru hết bùi ngùi nhớ mong Mở ra này cánh cửa lòng Cho tôi khép lại chất chồng âu lo Sông sâu ai biết mà dò Ai ngồi đếm lá đợi chờ bóng ai Ru cho ngày ngắn đêm dài Cho thuyền đừng lái theo lời gió bay Ru tình về đậu trê

Tạ lỗi

Thơ   •   29.12.2021
Mẹ khóc làm gì cho ướt tháng ba Con mười chín chưa bao giờ khôn lớn Bỏ lại phía sau Mẹ và tuổi thơ Và mắt mùa thu cay khói bếp Nỗi nhớ mỗi lần nhắc thêm yêu Phố phường đánh cắp con Văn chương đánh cắp con Chỉ có dại khờ là trả về cho mẹ Chỉ có nỗi b

Màu hoa không gửi (I)

Thơ   •   28.12.2021
Những ngày mưa con rất buồn mẹ ạ Mơ xa xôi bóng dáng một mái nhà Thềm rêu cũ cỏ vườn lên xanh biếc Mắt mẹ yên lành như tiếng mùa thu. Thành phố mưa và trời đã tháng tư Và con sợ đến mùa giông bão Làng quê hắt hiu nỗi buồn như hoa gạo Rụng âm thầm xuố

Có một nỗi niềm khi xa

Thơ   •   28.12.2021
Đã lâu lắm không về thăm trường cũ Nhớ nôn nao nét phấn của thầy Những gương mặt lo âu đầy năm tháng Mùa thi sang nắng dội lên ngày. Cuối sân trường biếc lắm màu mây Con ve chết đến giờ chưa lột xác Tháng năm trôi trên cái màu rất bạc Áo cô, tóc thầy

Tháng năm về phố cũ

Thơ   •   29.12.2021
Tháng năm em về ngang con phố cũ Ngồi một mình trong quán cà phê Nỗi buồn thẳm sâu và trời đã mưa Người ta mở những bài ca sầu não Em linh cảm một mùa hè gió bão Hoa loa kèn thôi trắng phía bờ sông Có chút gì tràn lan như cỏ trong lòng Âm thầm nhắc

Tự tình tháng ba

Thơ   •   28.12.2021
Mùa xuân ơi Người gieo hạt trên cánh đồng kỉ niệm Tháng ba sương khói như lòng Tôi thả tình tôi trên một dòng sông Chiều đồng giao thức màu hoa bèo tím Mặc năm tháng ngày đêm Kí ức xanh một vùng bến bãi Nôn nao nỗi niềm hoa cà hoa cải Dáng con đò gầy

Chợ Tết

Thơ   •   28.12.2021
Chợt Tết năm nay nhiều pháo hoa Em đi với mẹ, đường làng xa Một cánh đồng qua hai quãng vắng Nghe mùa trở dạ lúc cuối đông Hoa xuân chúm chím nụ cười hồng Thuyền xuôi thôn Hạ, cập bến sông Mẹ em xuống bến mua hoa Tết Phiên chợ cuối cùng anh đi không?

Không đề

Thơ   •   28.12.2021
Rất thật những buổi chiều Khi nắng lướt chiếc lưỡi đa tình trên cỏ cây Ngày trôi nhanh qua như chiếc lá vút qua mặt hồ Và đêm như nỗi buồn thiếu nữ Như không thật những mùa thu mất ngủ Giăng heo may phong kín nỗi buồn Lời yêu xưa theo ngày đi phai nh

Ngồi bên anh

Thơ   •   29.12.2021
Ngồi bên anh Im lặng Hai bàn tay ngại ngần dan díu Mở cánh một loài hoa Ngồi bên anh Im lặng Trong diệu kỳ ánh mắt Nhìn rất xa Rất xa Biếc xanh dấu lá thiên đường Ngồi bên anh Bình yên Mặt hồ xao động gió Run run một bóng thuyền...

Quà mùa xuân

Thơ   •   29.12.2021
Gửi cho em nhánh cỏ hình chiếc bút lông Em hãy làm hoạ sĩ Núi sẽ vì em mà hùng vĩ Ngày sẽ vì em mà xanh lên Đêm sẽ vì em mà sáng ngọn đèn Ngoài cửa ô mùa xuân rụt rè áo mỏng Em hãy xua mùa đông Bằng bếp lửa dưới nồi bánh chín Và thêm nữa hãy gọi hoa