Khi em ngồi bên hồ
Khi em ngồi bên hồ Hàng liễu đổ dịu dàng xuống vai Em thấy phố phường rất chật Và lòng mình rất rộng Khi em ngồi bên hồ Khỏa bàn tay lạnh giá Nghe nhịp nhịp mùa đi Và đâu đây có tiếng thì thầm Cây cỏ gọi tình yêu Mà sương chiều đẫm thế Khi em ngồi bê
Nội dung bài thơ: Khi em ngồi bên hồ
Khi em ngồi bên hồ
Hàng liễu đổ dịu dàng xuống vai
Em thấy phố phường rất chật
Và lòng mình rất rộng
Khi em ngồi bên hồ
Khỏa bàn tay lạnh giá
Nghe nhịp nhịp mùa đi
Và đâu đây có tiếng thì thầm
Cây cỏ gọi tình yêu
Mà sương chiều đẫm thế
Khi em ngồi bên hồ gọi tên anh rất khẽ
Bỗng đâu kỷ niệm ùa về
Có ai đó hát ở đầu con phố
Rằng thời gian chìm ở đáy hồ
Rằng mùa xuân còn đọng một chút thu
Hoa cúc tím đã vàng trong nỗi nhớ
Thôi đừng tiếc những chiều muôn năm cũ
Bụi trường chinh đã gương phủ mờ
Khi em ngồi bên hồ
Niềm vui không ra đi
Nỗi buồn không trở lại
Và anh ngưng đọng
Một giọt chiều vương xuống, trôi qua...
Bài thơ Khi em ngồi bên hồ của tác giả Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang
Nghệ danh: Bình Nguyên Trang
Tên thật: Vũ Thị Quỳnh Trang
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bình Nguyên Trang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Bình Nguyên Trang, Thơ Bình Nguyên Trang, Nhà thơ Bình Nguyên Trang
Thành phố ngày ta không yêu nhau
Người đàn bà trên toa tầu trễ giờ
Trong triển lãm có tên Hạnh Phúc
Chỉ em và chiếc bình pha lê biết