Nhớ Exenhin
Những cây sồi mùa đông Giờ đang hát trên mộ người thi sĩ Một mùa thu rất Nga Một mùa thu làm thơ Exenhin bất tử Tôi gặp anh ở đây, trong mùa thu Việt Nam Vàng rực rỡ sắc màu hoa cải Cũng những cánh đồng mờ sương, những con đường xa ngái Những mẹ già
Nội dung bài thơ: Nhớ Exenhin
Những cây sồi mùa đông
Giờ đang hát trên mộ người thi sĩ
Một mùa thu rất Nga
Một mùa thu làm thơ Exenhin bất tử
Tôi gặp anh ở đây, trong mùa thu Việt Nam
Vàng rực rỡ sắc màu hoa cải
Cũng những cánh đồng mờ sương, những con đường xa ngái
Những mẹ già khắc khổ như mùa đông.
Tôi yêu nước Nga như nước Việt mẹ anh hùng
Nỗi vất vả hẳntên từng mái lá
Những ngôi nhà ghép bằng gỗ sồi
Những thi sĩ bước ra từ làng quê
Và đi mãi gửi buồn đau về mẹ
Em gái tôi chiều mùa thu nhỏ bế
Ngồi trước thềm hát khẽ một bài ca
Như em Sura của nhà thơ Nga
hát cho anh nghe gai điệu trầm xưa cũ
Tôi nghĩ về anh, câu thơ mất ngủ
Tập yêu bằng nỗi buồn thiếu nữ
Sống và chết là những điều đã cũ
Chỉ trái tim này đập mãi với mùa thu.
Bài thơ Nhớ Exenhin của tác giả Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang
Nghệ danh: Bình Nguyên Trang
Tên thật: Vũ Thị Quỳnh Trang
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bình Nguyên Trang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Bình Nguyên Trang, Thơ Bình Nguyên Trang, Nhà thơ Bình Nguyên Trang
Thành phố ngày ta không yêu nhau
Trong triển lãm có tên Hạnh Phúc