Kể từ khi ấy là anh
Kể từ khi ấy là Anh Một đêm ngực tuyết vun thành nhớ thương Mộng du cho đến cuối đường Tuyết tan tuyết chẳng còn vương vấn trời Lạnh vào trong mắt em cười Xung quanh muôn vạn dáng người. Là Anh &nb
Nội dung bài thơ: Kể từ khi ấy là anh
Kể từ khi ấy là Anh
Một đêm ngực tuyết vun thành nhớ thương
Mộng du cho đến cuối đường
Tuyết tan tuyết chẳng còn vương vấn trời
Lạnh vào trong mắt em cười
Xung quanh muôn vạn dáng người. Là Anh
Kể từ khi ấy là xanh
Rối bời trụ lại trên cành gió mưa
Tóc đau đen cợt trắng đùa
Lạc trên ngực áo cho mùa nhạt yêu
Thời gian rung tiếng gọi chiều
Nét chuông vẽ một cánh diều bạc nhau
Kể từ khi ấy là sâu
Bắc ngang thăm thẳm nhịp cầu mong manh
Kể từ khi ấy là Anh
Vỡ tan một cõi nguyên lành trong em...
Bài thơ Kể từ khi ấy là anh của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Yêu, giận hờn, vui sướng, ghen tuông
Còn ai, ngồi lại đây một phút?
Em có thể một mình hạnh phúc được không?
Món quà cuối cùng của tình yêu
Khi tình yêu vẫn còn một chút...
Đầm nước trong soi rõ bóng nỗi buồn
Còn ai có thể làm em buồn, ngoài anh?
Phía trên đám mây vẫn là cả bầu trời