Trách em

Thơ   •   Thứ tư, 09/02/2022, 19:42 PM

Em không có gì đáng trách Nhưng anh muốn trách em Trách bởi sao yêu mến Rồi lại đến yêu thêm. Trách: sao anh nhớ em Đến nỗi hồn xẻ nửa, Trách: sao em đi rồi Anh như ngồi trên lửa. Trách chiếc răng nho nhỏ Bên một khóe môi cười. Anh trách nhiều em đó

Nội dung bài thơ: Trách em

Em không có gì đáng trách

Nhưng anh muốn trách em

Trách bởi sao yêu mến

Rồi lại đến yêu thêm.

Trách: sao anh nhớ em

Đến nỗi hồn xẻ nửa,

Trách: sao em đi rồi

Anh như ngồi trên lửa.

Trách chiếc răng nho nhỏ

Bên một khóe môi cười.

Anh trách nhiều em đó

Đôi mắt đen, em ơi.

Thương em sợ trễ tàu

Quên trái cam để lại.

Giận anh tối hôm qua

Phải viết bài, thức mãi.

Thương em đi vội vã

Tem không kịp mua dành

Về làng xa bưu điện

Là chậm thư cho anh.

Anh còn muốn trách em

Bỗng gió mùa đông bắc

Em đi chăn mỏng manh

Chợt trên đường công tác.

Anh vừa thương vừa trách

Càng trách lại càng thương

Tìm theo anh xa cách,

Lòng anh đi giữa đường...


Bài thơ Trách em của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Nghệ danh: Xuân Diệu

Tên thật: Ngô Xuân Diệu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác

icon Ngô Xuân Diệu,Xuân Diệu,Nhà thơ Xuân Diệu,Thơ Xuân Diệu

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Dại khờ

Thơ   •   21.10.2021
Người ta khổ vì thương không phải cách, Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người. Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi, Người ta khổ vì xin không phải chỗ. Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó! Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương. Vì thả lòng không kiềm chế

Mùa thi

Thơ   •   19.11.2021
Thơ ta hơ hớ chưa chồng; Ta yêu, muốn cưới, mà không thì giờ: Mùa thi sắp tới! - em thơ, Cái hôn âu yếm xin chờ năm sau!

Đơn sơ

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Gia Trí Em nói trong thư: "Mấy bữa rày, "Sao mà bươm bướm cứ đua bay; "Em buồn, em nhớ, chao! em nhớ! "Em gọi thầm anh suốt cả ngày. "Ngoài ấy vui không, anh của em? "Trong này đã có nắng vàng êm: "Mỗi l

Chưa hiểu

Thơ   •   19.11.2021
Trên trời, dưới đất, ở giữa loài người, Anh vẫn chưa hiểu từ đâu đưa lại            Một con người Tên là em, hay tên là thế giới, Tên là em, hay tên gọi chân trời... Anh vẫn chưa hiểu tự đâu mẹ

Hoa

Thơ   •   19.11.2021
Này là bông cúc với bông mai, Với lại bông lan lá nhọn dài, Với lại bông hồng da mởn mởn, Này thêm bông lý với bông lài. Thêm đoá tường vi chấm lệ trinh. Nhành thì gai sắc, lá thì xinh. Thơm sao thanh thoát hoa sen trắng! Hoa cải hoa dưa vàng thái bì

Lời thề

Thơ   •   19.11.2021
Ta yêu mình với sức dài bờ bể hai nghìn cây số, Với sức rộng của bốn mùa mai chiều nắng gió, Với sức lâu bốn nghìn năm cũ ta yêu, Ta yêu mình - mình biết đến bao nhiêu. Ta yêu mình đến nỗi trái tim ta xé vỡ Mỗi khi trên mặt mình bóng đêm đau khổ. Thà

Vội gì vội...

Thơ   •   09.02.2022
Vội gì vội lấy ai, bỏ anh Vội gì vội, để anh đau khổ? Vội gì vội, em có hai mình, Vội gì vội, bỏ một mình anh! Ai lấy cưa ngàn răng vạn răng Cưa đôi ta thành hai mảnh Cưa tan nát anh thành vạn mảnh Để trong đời một ảnh đau thương Chúng ta rồi cũng ph

Cảm xúc

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thế Lữ Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến Đây là quán tha hồ muôn khách đến Đây là bình thu hợp trí muôn hương Đây là vườn chim nhả hạt mười phương

Tứ tuyệt tương tư

Thơ   •   09.02.2022
I Lâu lắm em ơi, tháng rưỡi rồi Sao nhiều xa cách thế, em ơi! Sớm trông mặt đất thương xanh núi; Chiều vọng chân mây nhớ tím trời II Bỗng nhiên trời đất nhớ người yêu Cây vắng chim bay, nắng vắng chiều Nước cũng lơ thơ, bờ líu ríu Mây chừng ấy đó, g

Ý thu

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Lương Ngọc Những chút hồ buồn trong lá rụng Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân. Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng; Chẳng hái mà hoa cũng hết dần. Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve, Thế mà ve đã tắt theo hè. Chắc rằng gió cũng đau thương chứ; G

Dối trá

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Lương Xuân Nhị Nói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan? Tất cả tôi run rẩy tựa dây đàn Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kĩ, Sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ. Vâng, nói chi để khêu lại nguồn sầu Tôi ngỡ đã cạn hẳ

Bài thơ của mẹ Việt muôn đời

Thơ   •   19.11.2021
Nắng trong xanh, trời cũng trong xanh. Mây bay, trái giỡn trên cành. Một con chim cánh vàng như nắng Bay qua thông còn hát thanh thanh. Thông ngâm, sông cũng long lanh, Nước non rất đỗi an lành, Một buổi trưa của Mẹ hoa giam ríu rít   &nbs

Biểu tình mưa

Thơ   •   19.11.2021
(19 tháng Tám 1946) Biểu tình! Biểu tình! Trên đường réo một tiếng sông, tiếng thác, Quần áo chảy dưới mưa nghe xào xạc, Cổ hầu kêu mường tượng tiếng mưa bay. Thác ào ào gần nghe tựa xa xa: Tiếng mưa đi lùa sương trên đường nhựa, Tiếng gió v

Thăm Hoà Bình

Thơ   •   19.11.2021
Mắt của ta đầy những núi non; Lòng so dây với suối kia đờn. Lên rừng thăm lại, nghe chim hót, Trời với hồn ta, ai biếc hơn? Trên những ngọn cao thường khi nhẹ, Chưa trèo, mới nghĩ đã nghe trong. Hoà Bình! cảnh đẹp và tên đẹp, Đã sáu năm rồi ta nhớ m

Đêm ngủ ở Tuy Phước

Thơ   •   21.01.2022
Đêm ngủ ở Tuy Phước là để mà không ngủ Những con dế cùng tôi thức suốt năm canh. Thức những ngối sao, thức những bóng cành, Đêm quê hương thương cái hương của đất... Ngủ không được bởi gió nồm từ biển lên cứ nhắc - “Trọn mình anh đã nằm giữa lòng tô

Quạt

Thơ   •   09.02.2022
Anh nằm khẽ quạt Cho gió mát về em Em ngủ ngon không biết Nhưng vẫn thở êm đềm Anh quạt cho đôi tay Anh hằng ngày yêu mến Anh quạt đôi lông mày Sáu năm nay quyến luyến. Gió nồm trên mặt biển Anh mời về mát em Gọi gió chiều gió sớm Anh trải hồn gió đ

Ngẩn ngơ

Thơ   •   22.10.2021
Ta liếc theo sau những đoá hồng, Những nàng con gái sớm phai bông; Những cô hây hẩy còn đôi tám Xô đuổi tình yêu, vội lấy chồng. Ta đã tìm thăm những nấm mồ Vô tình chôn giữa trái tim thơ; Vô tình ôm ấp bao di tích Của những tình thương bị hững hờ.

Anh nhớ thương ai

Thơ   •   19.11.2021
"Anh nhớ thương ai, đôi mắt lim dim" Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em. Ngó lên trời đẹp muốn xem, Hồ dâng sắc nước, trăng đem ánh ngà. Trúc thanh trúc cũng la đà, Gió hương dường đã chan hoà trong đêm. Anh nhớ thương em, anh nhớ thương

Đi với dòng người

Thơ   •   10.11.2021
Mở mắt ra: là chói loà ánh sáng Hàng vạn vạn phút giây xây dựng; Những toa tàu mạnh mẽ của thời gian Chở yêu thương và tin tưởng đầy tràn.

Thăm Pác Bó

Thơ   •   27.10.2021
Nước từ gốc đá chảy tuôn Suối xanh ngăn ngắt một nguồn vô biên, Xuôi xa rồi lại trào lên; Cây thài lài tía mọc bên đá ghềnh. Một vùng thuần khiết non xanh Như mang ánh mắt tinh anh Bác Hồ. Hãy còn bàn đá nhấp nhô Bác ngồi dịch Sử, nghĩ cho muôn đời.

Tình trai

Thơ   •   19.11.2021
Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine, Hai chàng thi sĩ choáng hơi men, Say thơ xa lạ, mê tình bạn, Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quên. Những bước song song xéo dặm trường Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương, Họ đi, tay yếu trong tay mạnh, Nghe hát ân tình giữa gió

Giờ tàn

Thơ   •   19.11.2021
Khi mai giậy sớm, trời êm ái, Cửa sổ thênh thang mở gió hồ: Hơi mát đưa hùa theo ánh sáng; Cành gần, chim rộn tiếng đùa nô. Chủ nhật còn nguyên, còn trọn vẹn; Tôi chưa tiêu mất một giờ nào. Như đứa trẻ con ôm cái bánh, E dè tôi muốn giữ cho lâu. Như

Dỗi

Thơ   •   21.01.2022
Mặt trăng anh trả cho trời Vườn hoa anh trả cho người tới thăm Hồ Tây chiều ấy mưa dầm Anh xin trả lại cho năm tháng dài Nhìn em trong phút giây thôi Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh Cõi đời anh thấy nhạt thênh Tưởng anh không được cùng em chung nhì

Yêu

Thơ   •   19.11.2021
Yêu, là chết ở trong lòng một ít, Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu? Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu: Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết. Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt. Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu, Vì mấy khi yêu mà chắc được

Anh là người bạc bẽo

Thơ   •   16.10.2021
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo, Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay Mới hôm kia tình tự đến mê say Sang bữa nay anh làm như mất hết Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt, Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao? Anh không chắt chiu dành dụm tí nào, Là đất xấu h

Chàng sầu

Thơ   •   19.11.2021
Trốn nỗi buồn vô cớ, Sao anh chẳng vui đi? - Tôi ráng tìm hạnh phúc, Song chẳng biết chờ chi. Xa xăm ru mộng tưởng, Anh có thể phiêu lưu... Tạo hoá không tình cảm, Sinh ra, tôi đã nghèo. Anh hãy là thi nhân Hát nỗi buồn vô cố: - Tôi không biết làm th

Gửi hương cho gió

Thơ   •   21.10.2021
Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm Đem gửi hương cho gió phũ phàng! Mất một đời thơm trong kẽ núi, Không người du tử đến nhằm hang! Hoa ngỡ đem hương gửi gió kiều, Là truyền tin thắm gọi tình yêu. Song le hoa đợi càng thêm tủi:

Chiếc lá

Thơ   •   19.11.2021
Theo Arnault Lìa cành, thân héo khô, Hỡi chiếc lá giang hồ, Đi đâu? - Tôi chẳng biết. Xưa ở cành cây thông: Bão đánh, cây gần chết. Chiều thổi đổi không cùng, Gió thoảng hay gió mau Từ hôm ấy, mặc lòng Đưa tôi rừng tới đồng, Núi trước tới lũng sau. T

Phơi trải

Thơ   •   21.10.2021
Sợi buồn se với tơ lưu luyến; Tôi dệt ngày tôi với sợi buồn. Tôi dệt hồn tôi bằng ánh nguyệt, Mong manh cho dễ bị nhàu luôn. Lòng tôi bốn phía mở cho trăng; Khách lại mười phương cũng đãi đằng: Nước ngọt sẵn tuôn, vườn đợi hái, Đường không ngăn cấm,

Thủ đô đêm mười chín

Thơ   •   19.11.2021
Hà Nội đứng trong đêm mười chín lửa, Súng căm thù vây bủa lũ tàn tham, Súng rửa hờn, súng của nước Việt Nam, Sấm công lý đánh đầu quân bất tín. Súng quân tử chín tháng trời giữ kín, Gượng cười đau xem bầy chó cắn điên. Súng chưa kêu, chúng nó tưởng

Núi xa

Thơ   •   19.11.2021
Núi tận chân trời đứng nghĩ xa, Gió đều trang trải nguyệt bao la; Êm êm núi biếc xinh như ngọc Và cũng buồn như nỗi nhớ nhà. Thấy núi yêu kiều, tưởng núi yên, Tha hồ ta mộng cảnh non tiên, Tưởng như núi đẹp là tranh vẽ, Nhưng núi không hề đứng thả

Nhớ mùa tháng tám

Thơ   •   19.11.2021
Cờ Đỏ Sao Vàng... Tháng Tám Bốn Mươi Nhăm... Nhà Hát Lớn... Mùa Thu Năm Cách Mạng... Hà Nội Thủ Đô... Việt Minh Mặt Trận... Tự Do Độc Lập... Dân Chủ Cộng Hoà... - Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta! Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy! "Cá

Kẻ đi đày

Thơ   •   22.10.2021
Hỡi ôi! Nước cuộn lòng sông đỏ, Mây bạc trôi trong nắng gợn trời; Huế chẳng còn tăm, Hà Nội bỏ; Còn gì đâu nữa, ái tình ôi! Lòng ta sinh tụ ở nơi kia, Tổ ấm đang vui, sao phá đi. Nhìn või bốn phương không bóng dáng,

Bồ câu trắng

Thơ   •   19.11.2021
Giữa thế kỷ hai mươi, Chiến tranh vừa bặt vắng, Nhân loại thả lên trời Muôn vạn bồ câu trắng. Chim bay cao, lượn rộng, Tiếng bạn gọi nhau vang; Qua sấm ào, chớp động, Cuộc đấu tranh lan tràn. Bông Liên Xô như biển, Gạo Trung Quốc như bông; Cẩm thạch

Quả sấu non trên cao

Thơ   •   27.10.2021
Chót trên cành cao vót Mấy quả sấu con con Như mấy chiếc khuy lục Trên áo trời xanh non. Trời rộng lớn muôn trùng Đóng khung vào cửa sổ Làm mấy quả sấu tơ Càng nhỏ xinh hơn nữa. Trái con chưa đủ nặng Để đeo oằn nhánh cong. Nhánh hãy giơ lên thẳng

Thép cứng nhất là thép người

Thơ   •   19.11.2021
Tặng chị Trần Thị Nhâm tức Lý Sự sống như ngọn đèn, Tưởng là gió thổi mong manh lắm! Nhưng ánh sáng dai bền, Nhưng cổ chim khó đứt, Nhưng hài nhi rất mạnh, Nhưng trùng trùng măng mọc, Một con người - không phải dễ giết đâu! Hạt thóc vùi trong mộ cổ b

Ca khúc

Thơ   •   27.10.2021
Sáo vi vụ thổi trong veo, Lên non là gió, qua đèo là mây; Ngả bên dòng suối là cây; Vương trong ánh mắt là dây tơ hồng. Sáo ngân nga mãi bên lòng, Vững trơ là đá, thắm hồng là son. Núi cao chót vót chon von Anh xây, xây mãi chưa tròn tình yêu.

Đường vào Nam

Thơ   •   19.11.2021
Trên đường Nam Bộ lúc ra đi, Yêu mến lòng như nước ngựa phi. Qua ga Hà Nội sao thân thiết, Mỗi một vòng xe quyến lạ kỳ. Mỗi một vòng xe một mở ra, Đường qua tươi thắm, lại đường qua... Hai hàng cây biếc chen nhà cửa; Thôn xóm dâng vào, núi lượn xa. Ô

Bá Nha, Trương Chi

Thơ   •   19.11.2021
Anh là người thuyền chài Trương Chi Trong trái tim mang em đọng lại. Anh là người gảy đàn Bá Nha Đã đặt em thành khúc nhạc ca. Khúc ca khi nắng và khi gió Lúc nhặt khoan và lúc lặng im; Mang em ngày thắm và đêm biếc Trong trái tim - nhưng vẫn còn tìm

Xem bảng...

Thơ   •   27.10.2021
Nhớ khi em còn nhỏ thơ Em thi đại học, anh chờ Anh đi xem bảng cho em Giật mình thấy một dòng tên. Sáu xuân, sáu hè, sáu đông Trí anh vẫn nhớ một dòng Chữ đánh máy, tên viết hoa Thế là hoa nở chim ca... Anh đánh điện về quê hương Bảo em ra kịp tựu tr

Tiếng gió

Thơ   •   19.11.2021
Có nhiều lúc gió kêu thê thiết quá; Như gió đau một nỗi khổ vô hình, Như bao điều ảo não của nhân sinh Đã in vết ở nơi hồn của gió. Gió vừa chạy, vừa rên, vừa tắt thở, Đem trái tim làm uất cả không gian, Gợi bóng hình những thân thể cơ hàn, Vớ

Rừng mơ tuổi thơ

Thơ   •   09.02.2022
Ngày vẫy biệt khu rừng mơ tuổi nhỏ Ta thật tình đau xót đến vô biên Nghĩ lần đi là nghìn trùng cách biệt Còn bao giờ trở lại nữa không em Chính nơi đó mùa hè cao vời vợi Đã cho ta những kỷ niệm rất hồng Chính nơi đó ta ôm hết thời trong Bằng hai tay

Anh về Ấm Thượng...

Thơ   •   22.10.2021
Anh về Ấm Thượng tìm em, Nhà gianh một túp, hương đêm một vùng. Bóng xanh vườn nhãn um tùm, Khói ngưng mặt nước, sương trùm đầu non Anh về Ấm Thượng thăm em, Gọi tên yêu, khẽ gõ rèm cọ khô, Em đang thức ngủ mơ hồ Tưởng rằng anh ở trong mơ gọi thầm.

Em đi tuyến lửa

Thơ   •   21.01.2022
Anh nằm đôi mắt mở nhìn đêm Tưởng ngó xuyên trời được thấy em. Tuyến lửa em đi đà một tháng Không thư về, anh ngóng trông tin. Anh đợi tin em đến cháy lòng Lo em tai nạn xảy ra không? Sao em không viết, thư không gửi? Tim cứ quay về mãi hướng trong.

Bài thơ tuổi nhỏ

Thơ   •   19.11.2021
Giơ tay muốn ôm cả trái đất, Ghì trước trái tim, ghì trước ngực, Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn Bao la muôn trời, sâu vạn vực. Làm sao sống được mà không yêu, Không nhớ, không thương một kẻ nào? Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa! Cho bừng tia mắt đọ tia

Mười chữ

Thơ   •   19.11.2021
Mưa dầm - thu dưới nguyệt: Máng chảy - suối trên nhà.

Tình mai sau

Thơ   •   09.02.2022
Ngày thuở ấy, lâu rồi tôi đã chết, Tháng năm qua chôn lấp mộ hoang tàn, Hoà với đất, mình tôi thôi đã hết, - Nhưng hương hồn còn luyến ở không gian. Đi sao được khi mặt trời vẫn nở Bỏ sao đang những mái ngói yên buồn Đường rất lặng, với hàng cây hay

Hoa ngọc trâm

Thơ   •   21.01.2022
Anh tặng cho em hoa ngọc trâm Hoa như ánh sáng ngọc như mầm Như cài trên tóc hoa trâm ngọc Anh tặng cho em hoa ngọc trâm. Lá biếc đơn sơ, cánh nuột nà, Rung rinh trên tóc một cành hoa. Một cành chụm nở hoa hai đoá Ôi cái đêm đầu hợp giữa ta. Hoa giú

Em đọc lại thơ...

Thơ   •   21.01.2022
Mai sau dù có bao giờ Em ngồi đọc lại chùm thơ đắng này Có ai trên trái đất này Yêu em sâu thẳm như ngày anh yêu? Thôi đừng trách hận chi nhau Lỗi lầm anh trả bằng đau đớn rồi! Tan đi nát lại bao hồi Yêu em ai khổ trên đời bằng anh.

Thơ bát cú

Thơ   •   09.02.2022
Em tới, em đi, ngọn gió lành Gió hương thương mến đến phòng anh Bỗng òa gặp mặt sau muôn nhớ Rồi lại chia tay giữa vạn tình. Em ở nữa giờ, thương mỗi nét Em đi hai tháng ngóng từng canh Anh như cây cối chờ xuân biếc Hôm sớm trông mong ngọn gió lành.

Rừng thu Xibêri

Thơ   •   19.11.2021
Thông xanh đứng hiên ngang; Những cây lá vàng, vàng xao xác; Những cây trụi lá mình cây bạc; Những cây đã cháy lạnh đầu mùa; Và tất cả đi hàng hàng, lớp lớp. Đường sắt qua Xibêri Chân trời không có núi, Chỉ một rừng thu dài đẹp mênh mang. Trên không

Mời yêu

Thơ   •   21.10.2021
Ngày trong lắm, lá êm, hoa đẹp quá, Nhan sắc ơi, cây cỏ chói đầy sao. Tháng giêng cười, không e lệ chút nào, Bằng trăm cánh của bướm chim rối rắm. Ai có biết màu xuân lên nặng lắm Trên cành hồng và trong những trái tim? Nghe điệu lòng hưởng ứng với c

Em đi

Thơ   •   21.01.2022
Tặng Hoàng Cát Em đi, để tấm lòng son mãi Như ánh đèn chong, như ngôi sao. Em đi, một tấm lòng lưu lại Anh nhớ thương em, lệ muốn trào. Ôi Cát! Hôm vừa tiễn ở ga Chưa chi ta đã phải chia xa! Nụ cười em nở, tay em vẫy Ôi mặt em thương như đoá hoa. Em

Căm hờn

Thơ   •   19.11.2021
Đã đứng lên, những con người uất ức, Những thế hệ nuốt oan hờn giữa ngực; Đã đứng lên những chiến sĩ, những anh hùng, Những gươm thiêng, những giáo nhọn, những gan đồng, Những dạ sắt: đã đứng lên tất cả! Giã từ quá khứ trăm năm hận, Một bước sa cơ

Xuân không mùa

Thơ   •   09.02.2022
Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm, Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều. Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng. Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng; Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ, Chim trên cành há mỏ hót ra thơ;

Nhị hồ

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thạch Lam Trăng vừa đủ sáng để gây mơ, Gió nhịp theo đêm, không vội vàng; Khí trời quanh tôi làm bằng tơ. Khí trời quanh tôi làm bằng thơ. Cây cỏ bình yên; khuya tĩnh mịch. Bỗng đâu lên khúc Lạc âm thiều Nhị hồ để bốc niềm cô tịch, Không khóc,

Nhớ tay chân

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thương Binh Có những khi mưa dầm dài dặc như trời                    nhức nhối ở trên mây; Có những đêm trăng lặng gieo trên tàu lá chuối; Có những

Cái cặp tóc

Thơ   •   19.11.2021
Tóc em chín tuổi còn hoe, Mẹ yêu, mua cặp tóc về, mừng sao! Vòng vòng mảnh thép thanh tao, Không phai, không dỉ, như sao sáng loè. Cặp đầu em bé xinh ghê, Soi gương rồi, sắp chạy khoe láng giềng. Bỗng em đứng buồn phiền suy nghĩ: - Máy bay thù rất k

Phan Hành Sơn

Thơ   •   21.01.2022
Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn! Hăm mốt tuổi căm hờn Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi Đánh trăm trận, ba năm vào bộ đội Núi Ngũ Hành vang dội Phan Hành Sơn Giữa một đêm giao thừa Biệt mẹ già em dại Cha đang ở

Tặng thơ

Thơ   •   22.10.2021
Đây dây thơ e ấp đã lâu rồi, Chìm trong cỏ một vườn hoa bỏ vắng; Lòng tôi đó, một vườn hoa cháy nắng; Xin lòng người mở cửa ngó lòng tôi. Từ ngàn xưa, người ta héo, than ôi! Vì mang phải những sắc lòng tươi quá. Tôi không biết, không biết gì nữa cả,

Lưu học sinh

Thơ   •   22.10.2021
Một tiếng cò qua trong gió mau Đưa hồn nhớ cảnh đã phai màu Từ năm giống ái vừa gieo hạt, Cho đến bây giờ mộng chín au.

Phan Thiết

Thơ   •   19.11.2021
Ôi Phan Thiết thân thiết Phan Thiết tha thiết ơi, Một không khí lao động Bao trùm cảnh và người. Sông Cà Ty chảy lặng Bên bến cá Cồn Chà, Một ngàn thuyền gắn máy Đi đánh cá gần xa Tháng ba gió nam non, Đánh cá trừ, cá trích. Tháng sáu gió nam già, Lắ

Mượn nhà vũ trụ

Thơ   •   19.11.2021
Gốc cây là một gốc cây, Chiều hôm là khoảng bóng dầy chiều hôm; Đường đi đường vẫn đi mòn; Làng êm trước mặt, non dồn tận xa... Một lần đặt bước đôi ta, Gốc cây, đường cái bỗng là thịt xương! Chiều hôm bỗng hoá tâm hồn; Hình non bảng lảng, sương thô

“Vì sao”

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Đoàn Phú Tứ Bữa trước giêng hai dưới nắng đào, Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?” Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp Một thoáng cười yêu thoả khát khao. - Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên, Tôi đã đày thân giữa xứ phiền, Không thể vô tình qua trước cửa, Biế

Mã Pí Lèng

Thơ   •   19.11.2021
Làm đường Đồng Văn - Mèo Vạc Tỉnh Hà Giang đã làm xong đường Hà Giang - Đồng Văn, đặt tên là đường Hạnh Phúc, nay đang làm nối theo đến huyện Mèo Vạc. Đoạn đường mới cũng rất gay go, nhất là ở chặng Mã Pí Lèng (nghĩa là Sống mũi ngựa). MÃ PÍ

Xa cách

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Đỗ Đức Thu Có một bận em ngồi xa anh quá, Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn. Em xích gần thêm một chút: anh hờn. Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa. Anh sắp giận. Em mỉm cười, vội vã Đến kề anh, và mơn trớn: "em đây!". Anh vui liền,

Tình yêu san sẻ

Thơ   •   19.11.2021
I - VUI Là hoa, là nụ, hay là cành Là cả mùa xuân em tặng anh. Ôi những lá sương ôm lóng lánh Tay em đưa đến với ngày xanh. Phải chăng chim, gió mới qua đèo, Hay suối, hay thông đang hoạ reo? Nghe bước mầm đi như tiếng nhạc Cũng vì muôn vạn hạt em g

Ca tụng

Thơ   •   19.11.2021
Trăng, vú mộng của muôn đời thi sĩ Giơ hai tay mơn trớn vẻ tròn đầy, Trăng, hoa vàng lay lắt cạnh bờ mây; Trăng, đĩa ngọc giữa mâm trời huyền bí; Trăng, vú mộng của muôn đời thi sĩ Giơ hai tay mơn trớn vẻ tròn đầy. Trăng, nguồn sương làm ướt cả Gió h

Đàn

Thơ   •   21.01.2022
Em nâng đàn tới ngang mày Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn Ngón tay em nhạc chứa chan Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây. Lâng lâng hồn nhạc hây hây Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ Chim reo trong khoảng hoa thưa... Suối tuôn róc rách, trăng vừa lê

Khung cửa sổ

Thơ   •   21.01.2022
Anh có nhà có cửa Nhưng không vợ không con Sợ cái bếp không lửa Sợ cái cửa không đèn. Những đêm đi xa về Tận xa nhìn cửa đóng Không ánh sáng đón mình. Không có ai trông ngóng. Từ khi em đến anh Cửa sổ ánh đèn xanh Xa xa anh thấy sáng Trong đêm khung

Ổi Hồ Tây

Thơ   •   27.10.2021
Có gì ríu rít giữa cành đây Không phải chim kêu, mà gió say! Những trái ổi ương chen lá ổi Đê sông Hồng đứng ngắm Hồ Tây... Ổi một bờ đê thân mảnh gầy Mà dai như thể vạn cành tay. Ổi thơm lá ổi và thơm trái Thứ ruột vàng ong, ruột đỏ hây.

Đôi hoa gạo

Thơ   •   19.11.2021
Tháng hai, hoa đất nước Mở cánh ngập đồi xa, Máu đào tung toé vỡ, Chân mây thở sáng loà. Mắt tôi thành biển đỏ, Chân đến hồng ngân nga. Cây mạnh đứng giang tay Hút dạt dào sức đất. Máu sông núi lên hoà Rượu mặt trời mới cất. Giữa đời xuân mới tới, Hộ

Có những bài thơ

Thơ   •   19.11.2021
Hãy ngó sâu vào tận mắt anh, Đọc bài thơ mới chưa làm thành; Lòng anh rạo rực không duyên cớ Khi nắng chiều tơ giỡn với cành. Nghiêng đầu bên trái, hãy kề nghe Những ngón tay thần sẽ vuốt ve Cho điệu lòng anh thêm ấm dịu; Sờ xem: ngực nóng khúc đê mê

Tình yêu muốn hoá vô biên...

Thơ   •   19.11.2021
Tình yêu muốn hoá vô biên, Một ngày yêu, muốn kết liền ngàn năm. Kể từ khi có trái tim, Những đôi người vẫn triền miên với đời. Đó là như thế, em ơi, Hai ta có sống trên đời mãi đâu; Nhưng từ may mắn yêu nhau, Đôi tim gắn với dài lâu triệu người. Nhậ

Ảnh cụ Hồ

Thơ   •   19.11.2021
Cụ Hồ, ấy là Việt Nam sinh đẻ, Nên nghìn xưa còn lại vẻ nhà nho, Trải thế gian qua biết mấy địa đồ, Môi bất hủ vẫn nụ cười nước Việt; Vẫn cái trán non cao, vẫn mắt ngời nước biếc, Vẫn chòm râu hoà nhã của phương Đông. Dân sinh ra, nên nói tựa dân đồ

Đẻ một hành tinh

Thơ   •   19.11.2021
Người vừa mới đẻ một hành tinh! Một ngôi sao - mới sinh vào vũ trụ! Đường tinh tú          mở, hôm nay rộng mở Chính là ra từ trí tuệ Lênin. Chính là Ngôi sao Đỏ điện Krem-lin Bốn mốt năm toả hồng trê

Anh nằm bệnh viện

Thơ   •   19.11.2021
Một tháng anh đau nằm bệnh viện, Mỗi chiều em lại đến thăm anh. Anh ra đứng đợi bên rào sắt, Thấy bóng em xa, đã giật mình. Em đến cho lòng anh đón lấy Quả chanh, quyển sách, đoá hoa tươi. Nghĩ thương một bóng em thân thiết Đều đặn bên song sắt mỉm c

Nằm đêm anh cứ thương em

Thơ   •   21.01.2022
Nằm đêm anh cứ thương em Rơi nghiêng nước mắt một đêm gối nằm Thế này cho hết trăm năm Đến muôn năm vẫn âm thầm thương em.

Ba lời cảm ơn

Thơ   •   27.10.2021
Cảm ơn trời đất thật tài hoa Đưa hết tình anh với đậm đà Đem cả bài thơ và khúc nhạc Sắc trời hương đất tạo em ra. Cảm ơn thầy mẹ khéo nhân duyên Sinh tạc ra em khối diệu huyền Dáng nét làm cho anh quyến luyến Sáng ngời đôi mắt khiến anh điên.

Vịnh cái cờ

Thơ   •   22.10.2021
Cũng xanh, cũng đỏ, cũng thì cờ! Nấp bóng cờ ai, ngó mập mờ? Thẹn với gió sương, bay lấp ló, Hổ cùng non nước, phất bơ vơ. Đỏ này vốn thiệt pha bằng gấc, Nhuộm thắm phẩm tàu, xinh đẹp thật. Không dùng tranh đấu, chỉ dùng treo, Chẳng phải gió thơm,

Mặt người thương

Thơ   •   19.11.2021
Muốn vẽ mà chơi, vẽ được nào Nguyễn Công Trứ Thơ chẳng nên câu, bút cũng thường, Vẽ sao cho được mặt người thương! Hữu hình gắn bó là xương thịt, Lại cả vô hình tựa gió, hương. Anh tưởng như anh thuộc mặt người, Ôi ngôi sao nhỏ chiếu trong ngời! Kh

Khúc hát tình yêu và đất nước

Thơ   •   21.01.2022
Anh đã nói cùng em bao ý nghĩ Những lời tình, lời nghĩa, những lời nhân. Anh đã tỏ như kim xâu sợi chỉ Những niềm tình, niềm ái, những niềm ân. Anh đã đi với em trên đất nước, Dép ta gần đôi lúc giẫm vào nhau. Những chùa đẹp gợi cùng ta thủa trước, N

Vội vàng

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Vũ Đình Liên Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất; Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi. Của ong bướm này đây tuần trăng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si. Và nà

Tình cờ

Thơ   •   21.10.2021
Mắt ấm đêm kia, sáng bữa nầy Lạnh lùng trông xuống má hây hây. Ái tình đến đó soi gương nước Đã biến. Sao phai dưới nét mày. Những thoáng ân tình chạy thoảng qua, Đi không biết trước, đến không ngờ. Nhịp nhàng mắt đẹp nhìn trong mắt..

Dấu nằm

Thơ   •   20.01.2022
“Ghe lui còn để dấu dằm Người yêu đâu mất, chỗ nằm còn đây” (Ca dao Nam Bộ) Ghe lui còn để dấu dằm Người yêu đâu vắng, dấu nằm còn đây Dấu nằm cũng vẫn xinh thay Đường vai phảng phất, nét tay mơ màng. Đêm qua bốn phía trăng vàng, Bên em anh c

Từ xa bờ cỏ đường quê

Thơ   •   19.11.2021
Từ xa bờ cỏ đường quê Từ xa cây duối từng che đôi đầu; Từ xa nhà nhỏ thân nhau Mía ăn trên chõng, trăng đầu ngọn tre; Từ xa sáng sớm sương che, Chiếc thau rửa mặt, tách chè còn thơm; Từ xa sương đổ chiều hôm, Ánh đèn thân mật, bữa cơm lành hiền: Kể

Mặt em

Thơ   •   27.10.2021
Đã bốn năm trời nghĩa với duyên, Mặt em thay đổi vẫn y nguyên. Nét thêm rờ rỡ như tơ chín, Dáng vẫn thanh thanh tựa nước hiền. Kể từ sen ngó với đào tơ, Anh đã thầm yêu vẻ dịu mơ Trong mắt ngọc đen kỳ diệu thế, Nhìn anh như hẹn đã ngàn xưa.

Đêm thứ nhất

Thơ   •   21.10.2021
Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất! Chẳng bao giờ ngăn được gót thanh niên Khi bóng tối cũng reo hò: chủ nhật! Và áo màu làm gió, phất qua hiên. Sẵn kho xuân, quên cả túi không tiền; Giày khẳng khái cứ rền vang mặt đất.

Vợ chuẩn bị hành trang cho chồng vào hoả tuyến

Thơ   •   09.02.2022
Em choàng lưới mũ cho anh, Áo anh em nhuộm màu xanh lá rừng Chiếc ba lô cũ đã dùng, Tay em khéo léo chữa từng đường kim; Gọn gàng túi buộc gạo đem; Muốn hôn nghìn bận tay em đậm đà Anh đi công tác đường xa Những nơi bom đạn hay là hiểm nguy Có tình

Em chờ anh

Thơ   •   09.11.2021
Ngày đi, anh có hẹn hai năm. Đưa anh, em có nghĩ hai năm. Đưa anh không nói nhiều hơn nói, Nhìn chung quanh nhiều hơn nhìn anh. Anh có dặn dò, anh săn sóc. Em có cười, và em có khóc. Con chúng ta bồng nặng trên tay, Em ẵm rồi, anh lại giành ngay.

Hoa cau

Thơ   •   27.10.2021
Đôi ta giàu lắm, bởi thêm nhau Là cả nhân gian lại bắt đầu Lại mới trời xanh, thanh nước biếc Như vườn sáng sớm nở hoa cau Hoa cau nứt mở tủa hoa ngà Ánh sáng cùng hương lấp lánh hoa Anh muốn tặng em hương thoảng ấy Vô cùng dịu mát với sâu xa...

Hoa cà phê

Thơ   •   21.01.2022
Hoa cà phê thơm lắm, em ơi Hoa cùng một điệu với hoa lài Trắng ngà, trong ngọc, xinh mà sáng Như miệng em cười đâu đây thôi Hoa dạt dào thơm, mắt dạt dào Mỗi hoa như thể một vì sao La đà mỗi nhánh hoa chi chít Tất cả hoà hương: sâu, rộng, cao... Em đ

Trái tim em thức đập

Thơ   •   09.02.2022
Trái tim anh thức đập Nơi gốc của thời gian Một nhịp mạnh nhịp khẽ Ẩy tay anh nồng nàn Trong đêm vạn trùng khơi Anh lắng nghe hồi hộp Nơi nguồn của suối đời Mạch máu em chảy đập Ôi đồng hồ năm tháng Ôi bếp lửa phút giây Răng sáng, mắt em sáng Cũng gố

Ước chi...

Thơ   •   19.11.2021
Ước chi không phải là xa, Sớm mai tung cánh cửa đà thấy em Cười làm trái đất đẹp thêm, Chân qua trăm dặm còn nhem bụi đường. Ước phòng anh ngát mến thương, Ngừng trang sách mở, nghe hương tâm tình; Nhìn gương ta bỗng thấy mình, Đôi ta bóng chuyện vớ

Mênh mông

Thơ   •   21.10.2021
Lòng rộng quá chẳng chịu khung nào hết, Chân tự do đạp phăng cả hàng rào; Ta mang hồn trèo lên những đỉnh cao Để hóng gió của ngàn phương gửi tới. Hoa cỏ mạnh xông lên mùi xứ mới, Đất nồng thơm dương tráng tựa chàng trai. Sông núi phơi xa,

Bên ấy bên này

Thơ   •   19.11.2021
Lòng ta trống lắm, lòng ta sụp Như túp nhà không bốn vách xiêu; Em chẳng cứu giùm, em bỏ mặc Mưa đưa ta đến bến Đìu hiu. Em ở bên mình; ta ngó say, Song le bên ấy với bên này Cũng xa như những bờ xa cách, Không có thuyền qua, không cánh bay. Ta thấy

Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong

Thơ   •   09.11.2021
Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong. Ông đồ Nghệ đeo khăn gói đỏ Vượt đèo Ngang, kiếm nơi cần chữ. Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong. Hai phía đèo Ngang: một mối tơ hồng.

Hoa đêm

Thơ   •   21.01.2022
Chen lá lục, những búp lài mở nửa Hớp bóng trăng đầy miệng nhỏ xinh xinh; Vì gió im, và đêm cứ làm thinh Đoàn giây phút cũng lần khân, nghỉ đã. Trăng ở đó. Đất vườn thêu bóng lá. Trời trên kia vàng mạ, sáng như băng. Lá lim dim trên mấy ngọn bằng bằ

Xuân Việt Nam

Thơ   •   19.11.2021
I Xuân nước Việt khởi một ngày Tháng Tám. Triều dân gian lên với sóng Hồng Hà. Lụt cờ đỏ nổi giữa ngày u ám. Trời sao vàng mọc lúc nước bao la. Xuân lạ lùng thay! tràn tiếng Quân Ca, Đến mãnh liệt, vỡ cả bờ sống cũ. Lòng con trẻ, lòng thanh niên nhự

Thu

Thơ   •   22.10.2021
Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu; Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì. Hư vô bóng khói trên đầu hạnh; Cành biếc run run chân ý nhi. Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa, Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.