Nhàn nhân với quý nhân [Danh chẳng bằng nhàn]
Cơn chếnh choáng xoay vần trời đất lại, Chốc ngâm nga xáo lộn cổ kim đi. Cái công danh là cái chi chi, Quý nhân tưởng bất như nhàn nhân quý. Thú yên hà gửi nơi thành thị, Nhớ Đông Ba, Gia Hội có hai cầu. Khi gió mát, lúc trăng thâu, Dập dìu những vă
Nội dung bài thơ: Nhàn nhân với quý nhân [Danh chẳng bằng nhàn]
Cơn chếnh choáng xoay vần trời đất lại,
Chốc ngâm nga xáo lộn cổ kim đi.
Cái công danh là cái chi chi,
Quý nhân tưởng bất như nhàn nhân quý.
Thú yên hà gửi nơi thành thị,
Nhớ Đông Ba, Gia Hội có hai cầu.
Khi gió mát, lúc trăng thâu,
Dập dìu những văn nhân tài tử.
Trong ngọc đá vàng thau ai biết thử,
Có xanh xanh trên ấy đã cầm quyền.
Đua hồng sánh lục bấy nhiêu niên,
Nào đã thấy hoa khôi là mấy mặt.
Thôi cũng muốn Nam vô Di đà Phật,
Trót giở đem thân thế hẹn tang bồng.
Nghìn dặm đường một gánh non sông,
Còn mơ tưởng năm xưa cầm với hạc.
Thời nhân bất thức dư tâm lạc,
Mượn phong tình mà giả nợ phong lưu.
Thanh nhàn ngâm một vài câu,
Biết đâu ấm lạnh, biết đâu ngọt bùi.
Để cho đó gẫm mà coi.
Bài thơ Nhàn nhân với quý nhân [Danh chẳng bằng nhàn] của tác giả Nhà thơ Nguyễn Công Trứ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Công Trứ
Nghệ danh: Nguyễn Công Trứ
Tên thật: Nguyễn Công Trứ
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Công Trứ - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Công Trứ,Thơ Nguyễn Công Trứ,Nhàn nhân với quý nhân [Danh chẳng bằng nhàn]
Trên vì nước dưới vì nhà [Nợ nam nhi]
Đường công danh [Có chí thì nên]
Cầm kỳ thi tửu bài 3 - Còn nhiều hưởng thụ
Nhàn nhân với quý nhân [Danh chẳng bằng nhàn]
Ngao du thoả chí [Thích chí ngao du]
Cầm kỳ thi tửu bài 2 - Chơi cho phỉ chí
Chí nam nhi [Làm cho tỏ mặt nam nhi]
Chơi xuân kẻo hết xuân đi (II)