Vịnh Phật
Mưỡu: Thuyền từ một lá vơi vơi, Bể trần chở biết bao người trầm luân. Nói: Thiên thượng thiên hạ vô như Phật, Nhỏ không trong mà lớn cũng không ngoài. Chiếc thuyền từ một lá vơi vơi, Vớt chìm đắm đưa người lên cõi tĩnh. Chữ kiến tính cũng là xuất tí
Nội dung bài thơ: Vịnh Phật
Mưỡu:
Thuyền từ một lá vơi vơi,
Bể trần chở biết bao người trầm luân.
Nói:
Thiên thượng thiên hạ vô như Phật,
Nhỏ không trong mà lớn cũng không ngoài.
Chiếc thuyền từ một lá vơi vơi,
Vớt chìm đắm đưa người lên cõi tĩnh.
Chữ kiến tính cũng là xuất tính,
Trong ống dòm đổ tiếng hư vô.
Kẻ muốn đem nhân kỳ nhân, hoả kỳ thư, lư kỳ cư,
Song đạo thống hỏi rành rành công cứ.
Bạng y thiên lý hành tương khứ,
Đô tự nhân tâm tố xuất lai.
Bát khang trang chẳng chút chông gai,
Cùng nghiêng ngả một dòng Hà Lạc.
Trong nhật dụng sao rằng đạo khác,
Cái luân hồi chẳng ở đâu xa.
Nghiệp duyên vốn tại mình ra,
Nơi vuông tấc đủ thiên đường địa ngục.
Vì chưa thoát lòng trần mắt tục,
Nên mơ màng một bước một khơi.
Khiến cho phiền muộn Như Lai.
Bài thơ Vịnh Phật của tác giả Nhà thơ Nguyễn Công Trứ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Công Trứ
Nghệ danh: Nguyễn Công Trứ
Tên thật: Nguyễn Công Trứ
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Công Trứ - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Công Trứ,Thơ Nguyễn Công Trứ,Vịnh Phật
Trên vì nước dưới vì nhà [Nợ nam nhi]
Đường công danh [Có chí thì nên]
Cầm kỳ thi tửu bài 3 - Còn nhiều hưởng thụ
Nhàn nhân với quý nhân [Danh chẳng bằng nhàn]
Ngao du thoả chí [Thích chí ngao du]
Cầm kỳ thi tửu bài 2 - Chơi cho phỉ chí
Chí nam nhi [Làm cho tỏ mặt nam nhi]
Chơi xuân kẻo hết xuân đi (II)