Tết đấy chứ!

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 14:47 PM

ừ thì cũng chẳng có gì chỉ nắng lên một tí ngoài trời thôi trong căn phòng vẫn lạnh toát mồ hôi vẫn con gà mái kêu ổ vẫn con chó bạch cẩu huỳnh đầu sủa người qua đường vẫn tiếng rao của người mua ve chai sau tết ta sờ ngực áo một vệt ký ức đâm ta lúc

Nội dung bài thơ: Tết đấy chứ!

thì cũng chẳng có gì

chỉ nắng lên một tí ngoài trời thôi

trong căn phòng vẫn lạnh toát mồ hôi

vẫn con gà mái kêu ổ

vẫn con chó bạch cẩu huỳnh đầu sủa người qua đường

vẫn tiếng rao của người mua ve chai sau tết

ta sờ ngực áo

một vệt ký ức đâm ta lúc 3 giờ sáng

toạc máu

rồi ta thấy mình trẻ lại phải biết

trẻ như cái đói

bởi hoài niệm của ta không có khái niệm no đủ

nếu nó no

nó đã chết từ lâu

giống như ta yêu em vậy

ta luôn thèm khát


Bài thơ Tết đấy chứ! của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Giêng

Thơ   •   21.11.2021
những giọt mưa hay những hạt bụi đang hát điệu luân vũ giêng ái ân giục những nụ hôn một ngày đầu năm đã chật những hân hoan trìu mến những câu nói ấm đến vô cùng những ánh mắt dịu dàng khôn tả trên nhánh xuân một đàn bướm rập rờn chuỗi mùa hương mớ

Đêm trắng

Thơ   •   21.11.2021
Rồi thôi cũng một lần đi lá  trầu khô quéo còn gì nữa đâu? khói tôi lỡ một chuyến tàu hắt hiu toa mọn nằm sau ga buồn Gặm chùng mấy miếng hoàng hôn nghe xa xưa réo rắt hồn heo may lời nào khản giọng cỏ cây tôi đa mang giữa tháng ngày mong manh Q

Những nụ hôn đêm qua

Thơ   •   20.11.2021
Những nụ hôn còn sót lại trên chùm lá mởn sương anh cởi ý thơ ra hong nắng gió giục những cành cây hôn nhau xa em một chút thôi đã vắng đêm qua vầng trăng không ngủ được bị ám ảnh những nụ hôn nên sáng nay con mắt thao láo trên tầng lầu đêm qua loà

Hơi thở người đàn bà ở lại

Thơ   •   21.11.2021
Trống trơn mộ chí em ngậm ngùi không thấy mộ anh đâu nước mắt tràn qua nương khoai nước mắt tràn qua bãi mía đá nứt từng nỗi đau sụt sùi trời đất em níu giữ tháng ngày quá cố trên đôi vú cùn thâm trên hốc mắt chia lìa tăm tối đàn con nheo nhóc rách

Sở hữu

Thơ   •   20.11.2021
Tôi sở hữu hàng ngàn cánh đồng bạt ngàn nỗi buồn và hàng vạn ngôi mộ gió tôi tin vào điều đó như tin vào cái chết của mình vì tôi vĩnh viễn sở hữu cái chết ấy.

Hổng có chi

Thơ   •   20.11.2021
Răng mà đau dữ? Cái đầu? Lấy tay tôi bóp, vẫn đau như thường Mắt tôi ngó xuống phố phường Xe đời một chuyến trên đường vẫn lăn.

Nhớ quê

Thơ   •   21.11.2021
Nặng trĩu trong lòng nỗi nhớ quê Xa xôi, luôn ngóng một phương về Thương cha càng thấm bao mưa nắng Nhớ mẹ thêm mòn bấy giấc mơ Khát giọng hò khoan chùng mái lá Cảm lời chim vịt úa triền đê Quê ơi! Con đã người bạt xứ Dẫu rách hằng mong giữ lấy lề

Có những bài thơ

Thơ   •   20.11.2021
Có những bài thơ vừa mới sinh ra phải chịu tội tù bài thơ mang hình đứa trẻ mồ côi bài thơ mang hình thiếu phụ bài thơ mang hình mẹ già lú lẩn với thời gian bài thơ có đôi mắt buồn nhìn sự thật thế kỷ bị tạt axit mù loà giọt nước mắt chảy lê thê

Những dòng chữ tượng hình trên bia tiến sĩ

Thơ   •   21.11.2021
những dòng chữ tượng hình trên bia tiến sĩ mòn theo bàn tay du khách nắng lunh linh trong mắt ngườ

Những viên gạch móc từ ngôi nhà vừa đập xong

Thơ   •   21.11.2021
Những viên gạch móc từ ngôi nhà vừa đập xong ngôi nhà mới dấu kín những viên gạch cũ bên trong.

Ngôi mộ nước

Thơ   •   21.11.2021
thương về miền trung Thành tựu của những trận xả lũ là biến nhân dân chui rúc trong ngôi mộ nước khổng lồ bùn non sẽ lấp đầy họng đói lũ trẻ con không còn đồng phục đến trường những con người như thân cây chuối gãy ngang lưng những con người chưa b

Anh

Thơ   •   21.11.2021
Anh tưng tửng thế đó em quen rồi! vâng! anh đã quen thế rồi tội gì buồn bã...? không vui? dễ nào đổi lấy nụ cười được đâu? Chốn quê núi rậm, sông sâu niềm vui hoang dã càng lâu... lại càng câu chào dày những âm vang tình người xích lại vô vàn cảm thô

Cà phê và ngó

Thơ   •   20.11.2021
Hồi xưa đi củi, làm đồng Mệt, thì ngồi nghỉ, nhưng không nghĩ gì Chừ ngồi hớp ngụm cà phê Ngó ra phố, thấy nắng quê đỏ lòm Co chưn, co cẳng, ngồi dòm Đời bao nhiêu hột tròn tròn lăn qua Rất gần, mà lại rất xa Cái huyên náo ấy chính là hoang vu Công v

Bên góc thành cũ

Thơ   •   20.11.2021
Hôm trời nắng, tránh trời mưa Hoa xoan rụng giữa phố thưa thớt người Quách thành gạch vỡ làm đôi Đường vô Đại Nội gần thôi, mà dài Trên trời rối rắm là mây Tiếng chim úa, héo giữa ngày, chưa rơi Từ hôm em xé cuộc chơi Cà phê cóc, vắng nụ cười hồn nh

Gần bốn mươi năm

Thơ   •   20.11.2021
gần bốn mươi năm làm người giấc ngủ tôi chết dở sống dở nhiều lần có những mùa xuân tàn tro ngắt lạnh tôi nhen nhúm một giao thừa cho tuổi đoá hoa mai nhũn vàng thương tổn qua một đêm trượt bão gần bốn mươi năm làm người tôi hỏi mình đã là người chưa

Từng cơn đau thắt ruột

Thơ   •   20.11.2021
từng cơn đau thắt ruột đã dắt anh vào những giấc ngủ ma những giấc ngủ chập chờn nửa mơ nửa thực anh gặp lại người anh ruột chết đã mười ba năm vì tai nạn giao thông ở Gò Vấp anh gặp lại người em chết đói năm 1977 không gặp mẹ lần cuối cùng khi mẹ về

Trên triền đê

Thơ   •   21.11.2021
Trên triền đê chú dế hát gió mùa xuân rất ấm.

Đã chết trong lòng một giấc mơ

Thơ   •   21.11.2021
Thì ta cứ chết thêm lần nữa Cũng chẳng sao đâu, chả việc gì Đất đã chung thân cùng với nước Sống là hoài niệm, chết hôm ni.

Mầm động

Thơ   •   20.11.2021
nơi ngực em mặt trời đã ẩn nấp niềm kiêu hãnh sa mạc động dồn lên ánh sáng khai thiên lập địa những ý nghĩ cát phôi thai loã thể sa mạc lý trí phơi ra niềm tin yếu mềm sự sống run rẩy trong mắt dã nhân của sự thật đóng khung bức tường tưởng niệm bà

Kim Long

Thơ   •   21.11.2021
Vườn rất xanh và nắng rất trong em lúng liếng chao nghiêng ánh mắt đường quanh quẩn mà lời em rất thật hương yêu đương hong chín trái đầu cành Nghe trong gió có chút gì lành lạnh của dặt dè, khe khẽ của bàn chân phiên chợ Tết nón nghiêng vành Tôn nữ

Tan

Thơ   •   20.11.2021
Tiếng lòng cuộn giọt cô đơn Cho rưng nước mắt mặn hơn biển đời Lạc loài làm hạt mưa rơi Tan bao nhiêu kiếp cho trời hả hê?

Trên vũng bùn non

Thơ   •   21.11.2021
Mười ngón tay trần ăn gió khuya Xương khô từng đốt rụng tư bề Vườn mây trắng bệt màu thương hận Trăng nát tơi bời trong cõi mê Huyết lệ, ôi ngàn năm chảy xiết Bao giờ vơi hết nỗi thương đau Núi sông ôm máu, rền trong đất Đối diện, sao lòng cách tuyệ

Độc ẩm

Thơ   •   21.11.2021
Ngươi ngồi trong vườn chuối Ngươi ngó ra ngoài đường Thấy gì trong bóng tối? Thấy gì trong đêm sương? Con rắn trườn dưới đất Con dơi lượn trên đầu Tiếng thở dài rất thật Thở hoài chẳng thành câu Ngươi là ta đấy hử? Ta là ngươi đấy sao? Biết nhau rồi,

Áo trắng mùa thu

Thơ   •   21.11.2021
Sáng nay áo trắng em ngang phố ngày đã sang thu tóc cốm về sương trắng hồn ai trong mắt lá bâng khuâng chín mọng một đam mê Anh hái tơ trời trong mắt biếc em nghiêng hương sắc xuống đôi tà mùa thu anh gọi về thương mến cho gió vờn say với lụa là Sáng

Trong màu nhang khói

Thơ   •   21.11.2021
Vĩnh biệt, ta về, nơi cõi chết đàn lên muôn bực, đàn chưa say còn ta, đã rục trong tiền kiếp em khóc vô tình, ta vẫn hay!

Những cồn cào gió

Thơ   •   21.11.2021
Những cồn cào gió bãi tha ma những bánh xe lồng cát bụi.

Với cao nguyên

Thơ   •   21.11.2021
Cũng chỉ là cao nguyên thôi chon von Bảo Lộc, xa khơi Lâm Hà cũng chỉ là con dốc xa ngoằn ngoèo rồi cũng chỉ là nhớ thương Ngày mù sương, đêm mù sương đèn vàng thả sợi vô thường bay đi kéo buồn treo ngược ngang mi vốc thơ mà uống, trả về...  thơ

Nằm

Thơ   •   20.11.2021
Nằm nghe hơi thở mơ màng Kiếp luân hồi đó, nhẹ nhàng qua tim.

Trước di sản

Thơ   •   21.11.2021
trước di sản là nơi thường xuyên tổ chức lễ hội ngôi đình đổ nát bên cạnh nó là nơi phóng uế của những bóng ma đêm hai trong mộ

Trễ tàu

Thơ   •   20.11.2021
Đợi em đã mấy chuyến tàu Trà, cà phê, với thuốc Lào và mưa Ga buồn, lạnh đã đời chưa? Một lô tin nhắn cũng vừa tới nơi.

Bệnh nan y

Thơ   •   21.11.2021
Yêu là chứng bệnh nan y Tái phát, chữa hoài không dứt.

Trong một mâm cơm

Thơ   •   20.11.2021
canh rau má và cá mặt nước kho khô vài quả ớt mọi những lát chuối chát xắt mỏng trên đĩa rau sống có giá đậu xanh xà lách và rau thơm sẽ không thiếu chén nước mắm ớt có nặn mấy giọt chanh không ai dám ăn món cá kho khô nhiều vì ngại khát nước ít a

Nhói

Thơ   •   20.11.2021
Từ em lộ diện nõn nà Đời đau trong ánh mắt xa xót nhìn Lặng câm suối tóc u minh Chảy vào nguyên thuỷ mấy nhành nguyên sơ.

Thắp nhang tiễn bạn

Thơ   •   20.11.2021
Thế là lẳng lặng bỏ đi Một màu nhang khói nói gì mai sau? Đã nghe kinh kệ rơi mau Nắng chiều nát bét một màu bên sông Còn chăng, riêng một chút lòng Gửi vào mây gió như không là gì Gặp, chơi, chưa đã, rồi đi Tan xương nát thịt biết khi nào về?

Người ta dựng mái nhà mới hoành tráng cho tấm bia mòn hết chữ

Thơ   •   21.11.2021
Người ta dựng mái nhà mới hoành tráng cho tấm bia mòn hết chữ hãy yêu thương và quan tâm từng giây phút em không muốn mình là di sản.

Đợi mong

Thơ   •   20.11.2021
em cầm cứt lợn ngửi chơi tựa vào dái ngựa ngó trời xanh xanh mây bay qua lối phế thành em bâng khuâng đợi, buồn quanh mắt mèo đường về em, gió hút heo đuôi chồn lay, lạnh đến teo mào gà anh từ trong quảng nam ra quà cho em, nhớ, phải là dái dê nhà em

Tôi mơ về cái chết của tôi

Thơ   •   21.11.2021
ngược với Tôn Ngộ Không nẻ ra từ đá để được tự do tôi dại dột mơ mình chui vào trong đá lạnh đến vô cùng ngạt thở không lối thoát có thể là an toàn tuyệt đối nhưng quy cho cùng chỉ là một đống thịt xương thôi tôi trở thành cục đá nhỏ nằm trong hò

Những con kiến già khụ

Thơ   •   21.11.2021
Những con kiến già khụ vẫn canh giữ nấm mồ im lặng nghiêm trang.

Thăm cô giáo

Thơ   •   20.11.2021
Hai mươi tháng mười một Bé cùng bạn thăm cô Tặng cô nhiều hoa cúc Và giọng hát ngây thơ Với nụ cười đằm thắm Cô gật đầu cảm ơn Cô hiền như cô Tấm Giữa muôn đoá hoa thơm Cô xoa đầu của bé Khen: - Bé ngoan hát hay! (Sao cô giống mẹ thế Cũng khen bé

Mất chìa

Thơ   •   20.11.2021
Bao giờ cho hết hận thù? Cho xương dưới mộ gật gù uống bia Bao giờ cho hết cách chia Cho đêm mở một lối về bình minh?

Hiểu

Thơ   •   20.11.2021
Hiểu và uốn lưỡi nói ngược những điều mình biết những câu thơ chất thành gò Đống Đa.

Châu Thuỷ

Thơ   •   20.11.2021
khi đã say mèm trong câu thơ viết cho em của một chiều xao xác rụng gót lá bơ thờ trong đáy quạnh hoàng hôn, ta cúi mặt nhìn dòng sông ẩn ức những đợt sóng buồn tê dại đang mục rủn hình hài nguồn cội suối khe. có phải ngày không? sao giọt nắng ngọc

Đã nhốt trong nhau niềm đau

Thơ   •   20.11.2021
buốt lạnh sạt lở miền nhiệt đới của những ngày không nhau trên tao nôi con mắt người thương đỏ khét ghim triền dâm bụt khúc nhạc dài cày xới nỗi đau thọp thẹp mây bay ảo tượng quấn khăn tang vào ngày giọt mưa đứng dỗ mặt trời dòng sông ngồi dỗ lãng q

Lạnh

Thơ   •   20.11.2021
Ta ngồi trên hốc núi cao Kéo mây phiêu lạc cuộn vào tang thương Hoang vu ngút gió miên trường Nghìn con thác đổ như xương trắng chiều.

Nhớ em

Thơ   •   20.11.2021
Bóng đêm hắn rất tù mù Bóng ta có chút hình thù bóng đêm Tù mù ngồi nhớ bóng em Tất nhiên không thể là quên hình thù.

Bà lão bán hột vịt lộn

Thơ   •   21.11.2021
Chong đèn khuya thắp đời mình gió xô hiu hắt bóng hình gầy tom áo mưa chừ đã rách tươm phong phanh che một nỗi buồn già nua Chấp chi mấy ngọn gió lùa sá chi mấy trận mưa khua đêm trần thân này kể đã mấy thân tuổi này những biết bao lần chông chênh

Ngày đầu tiên tháng sáu

Thơ   •   21.11.2021
Ngày đầu tiên tháng sáu Xinh như là giọt mưa Xinh như là giọt nắng Chim ca vang gọi mùa Ngày đầu tiên tháng sáu Đẹp như là bông hoa Đẹp như vầng nắng ấm Dòng sông xanh hiền hoà Ngày đầu tiên tháng sáu Niềm vui xoay địa cầu Cùng nối vòng tay lớn Ơi bạ

Lâu rồi gặp lại

Thơ   •   21.11.2021
Lâu, gặp lại, tóc em chừ, ngắn đủm Lời yêu thương, hắn vẫn cứ dài nhền.

Rong chơi trong bóng khuya

Thơ   •   21.11.2021
Ban đêm như khu mộ cổ ta rong chơi không biết mỏi mệt những đốt xương trong ta rạo rực bên ánh đèn mờ nhạt.

Tìm một vạt đất làm một ngôi mộ gió

Thơ   •   20.11.2021
tôi leo lên đồi cùng với con trai và các cháu nhỏ thắp nén nhang ngưỡng vọng tổ tiên lũ dê đã đi ăn xa để lại một bãi phân dày đặt như những viên thuốc tể chúng còn bới đào trên nấm mộ, hất tung những bát nhang nằm lăn lóc năm xưa anh kế tôi đã phá

Giọt nước mắt khuya

Thơ   •   21.11.2021
Riêng tặng L. Thu Đã bao năm tháng rồi, anh Em gom nước mắt kết nhành lặng câm Phố khuya em bước lặng thầm Ngõ khuya trăng vỡ một lần chia phôi Em về khóc với em thôi Đứa con nhỏ, biết lẽ đời là sao? Thuyền tình vỡ nát ngày nao Con tim hằn một vết da

Xạo

Thơ   •   20.11.2021
Bình minh ăn vụng mặt trời Để từng tia nắng vãi rơi mặt đường Xin đừng ăn vụng yêu đương Nụ hôn rồi sẽ tổn thương thấy bà!

Gã đàn ông say rượu đứng đái bên đường

Thơ   •   21.11.2021
Mặc con chó sủa mặc ánh đèn đêm kéo lệch chiếc bóng dài nhằng gã đái ừ thì ngày mai cỏ cháy ừ thì đất mặn thêm mùa thu thêm ý nhạc dòng suối nào lả lơi ngó lên là trời mà không phải là trời chỉ là cái màu chết tiệt ngó xuống là đất mà không phải là đ

Những bàn tay

Thơ   •   21.11.2021
Những bàn tay giơ cao biểu quyết không ai biết bàn tay nào thật.

Biết đâu

Thơ   •   21.11.2021
Bất ngờ ai biết... biết đâu? rồi thương như thể cau trầu ngàn năm người gần, quê lại xa xăm cái duyên với cái nợ nần sánh đôi Văn chương khi đứng khi ngồi tháng năm cơm áo buồn vui cõi trần yêu nhau... khổ... chớ ngại ngần gánh tình nặng gấp bội phầ

Trầm luỵ trong mô thức khuynh đồi bản ngã

Thơ   •   20.11.2021
phải biết chạy trốn như chạy trốn một tình yêu chạy như đang hấp hối chạy như bị đâm lòi ruột chạy như chạy giặc khi người ta đã học thuộc một tiểu thuyết có lẽ họ đã quên ca dao một gã điên ngồi xếp những con chữ thành chân dung của mình gã đã khóc

Man mác, mênh mông và đau đáu

Thơ   •   21.11.2021
Gió thổi tới, mây tuột lui Tôi văng khỏi Huế, về ngồi Bao Vinh Một mình. Hết sức làm thinh Nhìn đời, vất vưởng lục bình nổi trôi Mậu Tài gần một chút thôi Đắn đo Tiên Nộn, bồi hồi Thanh Tiên Chung dòng, mà sóng rất riêng Trăng Địa Linh, đã nằm nghiê

Người ơi đừng buồn chi thêm đau

Thơ   •   21.11.2021
Người ơi! Đừng buồn chi thêm đau! Mây xưa còn lang thang trên đầu Chiều nay ta về qua sông Hương Hoàng hôn giăng giăng bao tơ sầu. Đành thôi, tình xa, ôi cô liêu! Đàn ru lê thê cơn mê chiều Đường bay ơ hờ trong đêm đông Câu thơ dài thêm bao tiêu điề

Khóc cho bài thơ chết non

Thơ   •   20.11.2021
tôi viết điếu văn tiễn một bài thơ qua đời đêm qua bài thơ chết non sau cơn ức chế tử cung sáng tạo những cơn mưa khóc sướt mướt như em ngày chạm nỗi nhớ mùa theo cơn gió trôi tuột xuống nấm mồ cũ kỹ tôi hay hồn ma lẩn quẩn trong mái đời dột nát nhữ

Nằm chộ

Thơ   •   20.11.2021
Đêm nay tôi rất khả quan Thấy trăng sao mọc trên bàn tay xương Thấy nhân gian rất khiêm nhường Thấy em hé lộ nõn nường trong trăng.

Con quay

Thơ   •   21.11.2021
Tôi là con quay Một chân thôi nhé! Tôi vẫn cứ xoay Càng nhanh càng khoẻ Tôi không chóng mặt Nên xoay được lâu Có gì khó đâu Bạn xoay thử nhé!

Khuya muộn

Thơ   •   20.11.2021
Nỗi thương tặng hết người rồi Thôi đừng khóc nữa, đã bồi hồi khuya Hoang vu phố thị đầm đìa Chênh vênh dấu ngựa đi, về chênh vênh Lời ru hun hút nhớ quên Chút lòng thảo dã chút tình nắng mưa Lời ru nằng nặng ngày xưa Xoáy dòng sâu thẳm những mùa đơ

Lắc

Thơ   •   20.11.2021
Ở đây nhân thế rất buồn Nên đời sinh những nụ hôn tặng người Nhắm đôi mắt, mở đôi môi Trái tim ngúc ngắc nói lời nhân gian.

Cắn nhau một cá rô đồng

Thơ   •   20.11.2021
bởi con cá rô mà làm anh nhớ cái sần sùi tuổi thơ bởi con cá rô mà làm anh thấy cái mùi bùn quê hương bị chiên xù bởi con cá rô mà anh thấy cái vòm trời chật trong cái đĩa bởi con cá rô mà anh thấy cái con người anh như đám cỏ giữa đồng khô em cắn c

Anh ta châm điện

Thơ   •   20.11.2021
Anh ta châm điện vào vũng hồ khe suối vớt cá lớn bỏ giỏ đoản hậu.

Lịch sử hiện lên từ xương trắng

Thơ   •   21.11.2021
Thước phim dĩ vãng chất chồng nước mắt đáy huyệt máu đông tội ác khôn lường đào sâu những ao cá cũ con chim sáo bị bóp chết trong bàn tay hốt trứng vì nói ngọng lông hoá tro tàn cuối trời huyết dụ những que diêm chưa cháy hết những que diêm thành tha

Uống rượu với Hiền, Dân

Thơ   •   21.11.2021
Ngày mai có chết, đừng quên nhé! Một chốn đi về, một cố hương Ta khóc cho tròn môi tiếng mẹ Một bờ chung thuỷ, một tang thương Một sông kết hợp bao nhiêu suối Một lạnh lùng khuya mấy thở than Đêm nghe chó sủa lưng chừng núi Ai gọi tin buồn, đặt áo q

Mấy câu thơ lép

Thơ   •   20.11.2021
Mấy câu thơ lép tôi đem xay cho lợn ăn lợn đói vì no.

Mười bốn tháng tám một chín bảy ba

Thơ   •   20.11.2021
hai lẻ chín trừ một chín bảy ba té ra mình băm sáu tuổi mặt vẫn gầy vẫn hốc hác như xưa tóc vẫn húi cua răng vẫn sứt miệng rộng tuềnh vẫn thích chút chua cay năm bảy ba ngày mười bốn tháng này trong trời đất có một thằng ra đời quẫy đạp cha mù mắt nê

Ma sáng

Thơ   •   21.11.2021
Tôi chui vào đám mây & ngủ một giấc no tròn trong ấy trong giấc ngủ tôi đã ăn rất nhiều vì sao tôi cảm thấy rất thú vị khi cơ thể mình bắt đầu toả sáng lấp lánh & em rất dễ dàng nhận thấy tôi nhưng em không thể đến được vì tôi là con ma sáng.

Một chùm ngôn ngữ cho chuỗi ngày đã mất

Thơ   •   20.11.2021
đó là câu chuyện tôi viết cho riêng em khi em mang thai đứa con của người đàn ông biết ghen tuông để cầm giữ em và muốn sở hữu em từng vi tế bào chúng ta đã đánh mất một tình yêu đẹp khi chúng ta mất niềm tin trong lúc chúng ta đang ươm mầm từng hơ

Đêm nóng

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về ngồi chết dưới trăng Mắt thì nhắm, nhưng hàm răng vẫn cười Em qua, ngó, bảo: đười ươi Chết, mà chưa hoá thành người, buồn ghê! Tôi ngồi, nửa tỉnh,nửa mê Thấy vầng trăng,đã phù nề hết trơn Thấy em cũng đã cô hồn Tóc xanh nhang khói, mắt tròn lâ

Bóng

Thơ   •   20.11.2021
Cưỡi trâu thăm lại ruộng xưa Thấy mưa trong rú mới vừa qua khe Nắng gầy nhom, thấp lè tè Cụ già gánh những bộn bề lo toan.

Tượng câm lặng

Thơ   •   21.11.2021
Tượng câm lặng chuông ngân lên lời Phật.

Bước mùa

Thơ   •   21.11.2021
Nghe chừng rét mướt đôi tay Lòn bon đã rụng giữa ngày quê hương Nghe chừng mưa nắng vô thường dòng Vu Gia đã ngậm sương cuối mùa Nghe chừng trong bước già nua mẹ trông con, giọt tim khua suối ngàn ... Nghe chừng khuya gió lang thang vốc thơ trút vộ

Con chuột máy tính

Thơ   •   21.11.2021
Cái đuôi dài ghê Đi bằng lỗ rốn Mèo đến cận kề Cũng không chạy trốn Giúp người mải mê Không nề bận rộn.

Vai diễn

Thơ   •   21.11.2021
Thử đóng vai nàng, thử điểm tô Ngùi thương ai đó lỗi đường tơ Mảnh tình day dứt... sầu ra phết Mắt lệ rưng rưng... thảm thấy mồ Cải giới đổi hình thường chủ động Lộn lời uốn giọng há ngây thơ? "Thói quen" nào dễ "thành quy luật" V

Mắt sương

Thơ   •   20.11.2021
Lao xao cỏ khóc dưới mồ Khói nhang đứt khúc bên bờ đá xanh Chiều êm, nước mắt phiêu hành Tan thành sương trắng ướt nhành tầm ma.

Nhện ạ! Mi thật giỏi!

Thơ   •   21.11.2021
Nhện ạ! mi thật giỏi! bắt được con ong to hơn mi sự im lặng giả vờ thật khủng khiếp.

Lạc ngày

Thơ   •   21.11.2021
hứa hẹn gặp mặt trời trong cơn mưa tầm tã, ngày dài mây bay lượn lẹo trong đầu những hạt mầm quên chảy nhựa xanh um, em về trong ký ức bội tình, buổi chiều mắc lẹo trên cây sầu đông, có tiếng ngựa hí vang bên sông em tơn hớn nỗi nhớ ngày chưa chồ

Tĩnh & động

Thơ   •   20.11.2021
đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn những ánh mắt cuộn cháy thiên đường cỏ xanh mặt trời xuyên ngang vòm lá đỏ những tia nắng như sợi tóc em chảy xuống ngực anh đô

Có thể nói nhiều về điều không thể nói

Thơ   •   20.11.2021
có thể nói nhiều về địa ngục có thể bàn nhiều về thiên đàng có thể luận nhiều về thế giới ta đang sống rất nhiều câu hỏi có câu trả lời từ những thế kỷ trước nhưng không được chấp nhận ít nhất là đêm qua hoặc sáng nay dòng chảy thời gian trôi &

Nằm nghe khuya rớt

Thơ   •   20.11.2021
Chú heo lắc đít trong chuồng Hỏi thăm thím chó có buồn nôn không? Con gà mớ ngủ, rỉa lông Thằng cu, muỗi chích, gãi mông ầm ầm Nửa khuya cúp điện, nực hầm Tôi nằm hít khói nhang trầm, thơm ghê! Đột nhiên cơn gió ùa về Ngang qua, làm rụng bộn bề lá kh

Ngày và đêm

Thơ   •   20.11.2021
Mở hai con mắt, bước đi Ngày điên loạn não, đêm trì trệ tim.

Ta buồn chi lạ huế ơi!

Thơ   •   20.11.2021
chẳng có gì ngoài con sông cũ rích cơn mưa li ti kéo dài cơn đói của nỗi buồn cuối năm quanh co của phố đã đóng băng nỗi mệt mỏi ơ hờ cóng rét chợ hoa không buồn nở những đoá cúc vàng màu đất và màu trời hay màu mắt của người mẹ quê gánh gồng nhọc nh

Nghe lạnh vào đông

Thơ   •   21.11.2021
Chưa là ngọn là gốc của một buổi sáng bên tách cà phê đậm đặc mới phát hiện một ca khúc buồn như đám tang dưới mưa sa như những lời sám hối của một đời người tôi đang đứng dậy sau những ngày tháng lê thê rụng rời uể oải đừ ngắt tôi thấy đám mây bay

Mở cái máy ra nè cho biết mặt!

Thơ   •   20.11.2021
suốt một cái tết ta tắt máy di động nó nằm thu lu trong cái hộp đựng đồ tạp nham tắt nguồn đồng nghĩa nó đã chết bởi nó không giúp ta nối hộ những câu chúc mừng năm mới của bạn bè tứ xứ có thể bạn bè chửi thầm ta vài câu cũng nên đại loại mẹ! thằng

Chán thiệt luôn

Thơ   •   21.11.2021
Mà thực sự, chán hung rồi Ngoài kia mây phủ kín trời, trắng phau Tôi ngồi rít thuốc, hơi mau Khói bay trắng cả mái đầu như mây Thưa em, tấm lòng tôi đây Em qua lấy, kẻo hôm nay héo xàu Mang về chăm sóc cho lâu Thì may ra, mới tươi màu như xưa Hôm nay

Buổi sáng trong rừng cũ

Thơ   •   20.11.2021
Giọt sương thứ nhứt đã tan Đá thê lương, vọng trên ngàn dưới khe Từng xanh lớp lớp mây che Ngày u ám, đã vội khoe sắc buồn Gió ngang một phát, đi luôn Lá khô vội trở nỗi hờn ghen xưa Hứng hột nắng, bợ hột mưa Cuộc tình được mấy hột thừa ra đâu? Em đ

Tạm

Thơ   •   21.11.2021
Rót ly này nữa, cuối cùng Buồng tim, máu trượt dập dừng cuộc say Có em trong cuộc đau này Bứt từng sợi tóc lấp đầy mả hoang Lặng câm nước mắt ứa tràn Con ma đứng giữa hai hàng biệt ly Chiều nhô cái bóng đen sì Gom thân xác mướn bỏ bì quăng sông.

Âm thanh ngày

Thơ   •   20.11.2021
Cắt từng lớp âm thanh ngày vẽ lên trang thơ ôi màu âm thanh lập lờ đen trắng phát ra tiếng mưa tiếng suối tiếng máu chảy quanh đời phát ra ngọt ngào lọc lừa cay đắng phát ra lời nguyền rủa vọng chuông cắt từng lớp nụ hôn của đêm dán lên trời cao chú

Thành phố chen chúc

Thơ   •   21.11.2021
Thành phố chen chúc những con hẻm là lối thoát duy nhất của rác và những chú chó buổi sáng con người đang hít thở.

Nhìn và quay mặt

Thơ   •   21.11.2021
giấc mơ vỡ ra thành muôn vì sao trên bầu trời lấp lánh để lại trong anh một khoảng trống cô đơn và anh nhận ra bí mật của đêm trong tiếng thở dài não nuột thôi xin em đừng đến khi niềm tin đã bị đánh cắp rồi khi giấc mơ  trở thành phế tích chẳng

Đất trời còn mưa gió nhiều

Thơ   •   20.11.2021
Đất trời còn mưa gió nhiều như nỗi bất công.

Sến một phát cho lòng thêm thơm ngát

Thơ   •   21.11.2021
Mời nhau, ừ thì mời ngồi nhau, ừ thì ngồi tuổi nầy như cỏ úa hoà vui, thì nhấp môi thằng khùng, ừ thì khùng thằng điên, ừ điên lắm! hôn nhau tưởng vô trùng té ra hôi như mắm yêu nhau qua mắt liếc khóc nhau cho mắt lồi nghe như là da diết tưởng như là

Mưa bão Huế

Thơ   •   21.11.2021
Em nói em thèm mưa Huế lắm! Thì sáng ni em cứ ghé thăm anh Mưa như thể trút vào anh nỗi hận Đá bia chừ cũng hêt sức mong manh! Lòng đã bão từ lâu trước đêm mưa bão Bởi em chẳng chịu về nên Huế ngả nghiêng mưa Mưa ướt áo, mưa làm anh nhũn não Chỉ nghĩ

Sầm Sơn

Thơ   •   20.11.2021
Như thế cũng đủ cho anh biết rằng Khuôn mặt biển chiều nay nứt ra nỗi buồn sóng cả Cát điên tiếc đùn mình vào gió Chạy cho kịp lũ mây vàng Một phút Một giờ Một ngày Rồi một đêm trăng Cũng chưa quen được những lối xa xăm thấp thỏm Anh tựa vào nỗi nhớ

Trước biển Vũng Tàu

Thơ   •   20.11.2021
ngay giờ phút này và ngày mai ta nghĩ về ngày ta ra đi để ta bước tiếp ngày hôm nay ngày mai khúc hát nhảy múa trên bàn tay từng vượt biển ta bế con đường trên đôi tay ta tạo những con đường trên sóng sóng sẽ lấp con đường ta khai phóng con đường sẽ

Trái đất xoay

Thơ   •   21.11.2021
Trái đất xoay nên không rụng con người rụng vì không xoay.

Gió xao xác khúc điêu linh lên ngàn

Thơ   •   20.11.2021
Một tôi nằm chết với chiều Nắng khô rụng xuống ít nhiều chiêm bao Tiếng kinh tắt thở lúc nào Mà ngày tuyệt mệnh đã vào mù sương Lắng nghe phía cuối con đường Hoang vu đã trải khói hương đầm đìa Cõi người là mấy cách chia Dòng phù du ấy, ai về với ai?