Tri âm

Thơ   •   Thứ tư, 09/02/2022, 19:49 PM

Phải mấy hoa hồng, một giọt hương Phải bao núi đá, hạt kim cương Hỡi ai, số phận yêu thương ấy Được mấy tri âm, bấy dặm đường...

Nội dung bài thơ: Tri âm

Phải mấy hoa hồng, một giọt hương

Phải bao núi đá, hạt kim cương

Hỡi ai, số phận yêu thương ấy

Được mấy tri âm, bấy dặm đường...


Bài thơ Tri âm của tác giả Nhà thơ Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành

Nghệ danh: Tố Hữu

Tên thật: Nguyễn Kim Thành

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Tố Hữu - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Tố Hữu,Thơ Tố Hữu,Tố Hữu

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành

Tình khoai sắn

Thơ   •   22.10.2021
Ngày xưa khoai sắn sống lang bang Bãi cát nghèo khô, mé núi hoang Như chẳng đòi chi, hồn giản dị Quanh năm bè bạn, chị em làng. Một bữa, cờ son lên đổi ngôi Sao thiêng nghiêng xuống những lưng đồi Sắn khoai hăm hở về dinh chiếm Quyền sống trên miền r

Nhật ký đường về

Thơ   •   09.02.2022
Sáng 4-8 La Habana Hay tin giặc bắn Hòn Mê Đêm nằm nghe biển gọi về quê hương Sáng ra cất cánh lên đường Xôn xao sóng gió đại dương muôn trùng Cuba, chào bạn anh hùng! Ta về, bạn cũng theo cùng bên ta… Trên biển Caribe Đường lên phương Bắc xa xa Mênh

Tuổi 25

Thơ   •   22.10.2021
Hôm nay, chung một ngày sinh Ta mừng nhau, ta tự chúc mình Đất nước huy hoàng 25 tuổi trẻ. Hoa huệ trắng nở trong vườn, lặng lẽ Nắng thu say bưởi chín vàng cành Chưa bao giờ đẹp thế, sắc trời xanh Và sắc đỏ của lá cờ ra trận. Ôi hạnh phúc! Ta yêu ta

Thù muôn đời muôn kiếp không tan

Thơ   •   22.10.2021
Đồng bào ơi, anh chị em ơi! Hỡi lương tâm tất cả loài người Hãy nghe tiếng của nghìn người bị giết Không sống nữa, nhưng không chịu chết Nghìn hồn oan bay khắp nhân gian Thù muôn đời, muôn kiếp không tan! Hãy nghe tiếng của nghìn xác chết Chết thê th

Em ơi... Ba Lan...

Thơ   •   22.10.2021
Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tan Đường bạch dương sương trắng nắng tràn Anh đi, nghe tiếng người xưa vọng Một giọng thơ ngâm, một giọng đàn Có phải Sô-panh tình chứa chan Nâng đàn ca Cô gái Ba Lan Có phải A-đam hồn vĩ đại Bay trên đầu thế kỷ nhân gian...

Hôn anh

Thơ   •   22.10.2021
Đau xót hôn Anh, lần cuối cùng Chế Lan Viên, anh vẫn trẻ trung Mai sau, những cánh đồng thơ lớn Chắc có tro Anh bón sắc hồng.

Trên đường thiên lý

Thơ   •   22.10.2021
Có những lúc trên đường thiên lý Ta đang đi, bỗng thấy, lạ lùng Trên đầu ta, trời rộng vô cùng Và trước mặt, đất dài vô tận Đồng lúa làng tre nắng vàng rắc phấn Sương lung linh núi gấm mây tơ Như trong mơ… không biết tự bao giờ Nghìn năm cũ đang hồ

Gửi người đi Pari

Thơ   •   22.10.2021
Tặng anh Lê Đức Thọ và anh Xuân Thuỷ Đánh đàm Nam-Bắc hai tay Anh đi, muôn dặm trời Tây gập ghềnh Chúc anh bền sức đấu tranh Ngày về, kết quả đôi cành Bắc-Nam.

Vỡ bờ

Thơ   •   23.10.2021
Bão rơi rồi lại mưa tuôn Bể dâng nước mặn, lụt nguồn tràn sông Hai phen nước bạc ngập đồng Hai phen nước mắt đầy lòng héo hon! Chưa nguôi khóc mạ chết non Ruột đau như mất đứa con đầu lòng Lệ cay đã đổ ròng ròng Nghẹn ngào khóc lúa đòng đòng đen thâm

Đông

Thơ   •   22.10.2021
Đêm nay gió biển đông về Mùa thu chừng đã tái tê đất trời Non quanh chừng đã lạnh rồi Rừng sâu run rẩy, xa vời tiếng rung Sân lao mấy cội vông đồng Lá cành xao xác, buồn đông não nề Một mình nằm tựa đêm nghe Lạnh lùng gió lọt vào khe cửa buồng Mền kh

Trước Krem-lin

Thơ   •   22.10.2021
Như giọt máu trong dòng nhiệt huyết Chảy về tim Tôi hoà trong dòng người bất tuyệt Đi lặng im Trên đá lát Hồng trường...          * Ôi những ai về đến quê hương Có bâng khuâng? Nghe những gì không rõ Tr

Quảng Xương

Thơ   •   22.10.2021
Ai xây Cầu Ghép trên đường Cho Tĩnh Gia nối Quảng Xương đôi bờ Đêm xưa bao nỗi đợi chờ Phà qua, từng phút từng giờ, đạn bom Bây giờ mùa gặt vàng thơm Mênh mông mặt nước cá tôm đây thuyền Cói, đay xanh biếc một miền Chè kê thừa đãi bạn hiền lại chơi Đ

Rôm, hoàng hôn

Thơ   •   22.10.2021
Tặng R. Gút-tu-dô và những người bạn Ý Tôi đến thăm anh một buổi chiều Chân thành Rôm của những người yêu Mừng bạn xa anh nâng chén rượu Mời xem tranh, không muốn nói nhiều Một bà mẹ Việt Nam nức nở Tay ôm con, tay đỡ bom rơi Một Đa-vít cầm ngang ngọ

Lạc đường

Thơ   •   22.10.2021
Thỉnh thoảng đài rao: tìm trẻ lạc Cháu năm sáu tuổi, ngã ba đường Lại giao: Có cụ già tóc bạc Tâm thần rối loạn, bỏ quê hương... Ôi! Bâng khuâng sống giữa đời này Biết mấy người đi lạc bước đây? Say tỉnh, tỉnh say, nào thấy hướng Càng đi càng lún xuố

Anh sáo mù

Thơ   •   22.10.2021
Mênh mông sông Hậu... chuyến phà đưa Xe chật người đông. Gắt nắng trưa Tíu tít trẻ mời mua báo mới Vàng thơm xoài cát, mát cam dừa. Chợt nghe ai thổi sáo như ru Ôi, tiếng lòng anh nghệ sĩ mù Da diết sáu câu ca vọng cổ Nỗi sầu bao kiếp, tự thiên thu!

Dậy mà đi!

Thơ   •   23.10.2021
Dậy mà đi! Dậy mà đi! Đừng tiếc nữa, can chi mà tiếc mãi? Ai chiến thắng mà không hề chiến bại Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần? Huống đường đi còn lắm bước gian truân Đây chưa phải trận sau cùng chiến đấu! Thì đứng dậy, xoa tay, và tự bảo: Chỉ còn đ

Đêm giao thừa

Thơ   •   23.10.2021
Đêm nay pháo nổ giao thừa Mà người chiến sĩ không nhà còn đi Truông dài, bãi rậm, đồng khuya Người đi như chẳng nhớ gì tết xuân Người đi quên hết gian truân Say mê như một dân quân trên đường Xóm làng phảng phất quê hương Nước non man mác tình thương

Sta-lin-grát một ngày xuân

Thơ   •   22.10.2021
Tặng C. Xi-mô-nốp, tác giả “Ngày và đêm Sta-lin-grát” Trên đường bay Mạc-tư-khoa – Hà Nội Nhớ về quê, tôi lại nhớ lạ lùng Một ngày xuân với Sta-lin-grát anh hùng. Nê-ben-ri-a Khi bạn dẫn tôi đi, hồ hởi Chỉ những công trường, nhà máy, vườn hoa Bạn biế

Giờ quyết định

Thơ   •   22.10.2021
Không thể nữa, lưng chừng hay tính toán Trọn đời ta rút gọn ở giờ này. Bão đã rốc thổi già trên biển loạn Sống là đây mà chết cũng là đây! Không thể nữa, lơi chèo hay quay lái Đằng sau kia còn bãi cát nào đâu? Chỉ ghê gớm núi chồm trên sóng dại Chực

Sáng tháng năm

Thơ   •   22.10.2021
Vui sao một sáng tháng Năm Đường về Việt Bắc lên thăm Bác Hồ Suối dài xanh mướt nương ngô Bốn phương lồng lộng thủ đô gió ngàn... Bác kêu con đến bên bàn Bác ngồi Bác viết nhà sàn đơn sơ Con bồ câu trắng ngây thơ Nó đi tìm thóc quanh bồ công văn Lá

Xuân 69

Thơ   •   22.10.2021
Tưng bừng năm 68 chuyển nhanh Như một chuyến tốc hành chở đầy hoa chiến thắng Hoa Việt Nam. Hoa bốn mùa mưa nắng. Kỳ diệu thay! Nơi cháy lửa na-pan Trụi lá cây rừng, hạt lúa thành than Lại là đất xanh tươi cuộc sống Và xanh nhất là màu xanh hy vọng.

Đời thợ

Thơ   •   23.10.2021
Tặng Lung Một đêm nữa, rồi thôi ra ngục tối Mà lòng anh sao vẫn nặng trăm chiều Ngoài song giăng, trăng sáng biết bao nhiêu Mà anh thấy trời đen như vực thẳm! Mừng lo đó, cuốn trăm vòng rối rắm Hết tù nhưng đời vẫn lắm xiềng gông! Ừ mai đây, chân lạ

Đi đi em!

Thơ   •   21.10.2021
Rứa là hết! Chiều ni em đi mãi Còn mong chi ngày trở lại Phước ơi! Quên làm sao, em hỡi, lúc chia phôi Bởi khác cảnh, hai đứa mình nghẹn nói. Em len lét, cúi đầu, tay xách gói Áo quần dơ, cắp chiếc nón le te Vẫn chưa thôi, lời day dứt nặng nề Hàng dâ

Chào xuân 67

Thơ   •   22.10.2021
Đất nước ta ơi Xin bắn hai mươi phát đại bác vang trời Chào xuân 67! Xuân của chúng ta Nam Bắc hai miền chiến công lừng lẫy! Báo cho anh em bè bạn gần xa Tin vui của chiến trường chống Mỹ! Xuân hãy xem! Cuộc diễu binh hùng vĩ 31 triệu nhân dân Tất cả

Bắn

Thơ   •   22.10.2021
Chúng ta ở đây Trên đầu chúng nó. Đại bác ta sau rèm tre nghểnh cổ Trông xuống khoanh đồi đỏ Như đĩa huyết còn tươi. Dưới kia chúng nó đang cười Cười đi nhé, chúng bay ơi, rồi chết! Bao đồng chí của ta bay đã giết Chặt đầu cắm cọc phơi khô Chị em ta,

Khi con tu hú

Thơ   •   22.10.2021
Khi con tu hú gọi bầy Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần Vườn râm dậy tiếng ve ngân Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào Trời xanh càng rộng càng cao Đôi con diều sáo lộn nhào từng không... Ta nghe hè dậy bên lòng Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!

Duyên thầm

Thơ   •   22.10.2021
Hà Nội duyên thầm... Lặng lẽ xuân Lưa thưa mưa bụi, rét tần ngần Trời chưa thắm biếc, từ hơi đất Hay tự lòng ta, toả ấm dần. Lá vàng cứ rụng, nẩy mầm tơ Căng nhựa cành non, chẳng đợi chờ Én liệng tầng xanh, mang nắng tới Như một niềm tin, một ước mơ.

Ta lại đi

Thơ   •   22.10.2021
Ta lại đi, như từ ấy ra đi Lòng hăm hở, tưởng như mình trẻ lại. Đường đi tới, hay ngược dòng thời đại? Giữa cuồng phong, nghiêng ngửa cả cơ đồ! Hạnh phúc nào đến tự hư vô? Ai nỡ phụ giọt máu hồng vô giá! Ôi! Cái ác vẫn nghìn đời gieo hoạ Lẽ nào ta tự

Quảng cáo

Thơ   •   22.10.2021
Từng buổi lắng nghe đài, đọc báo Vui biết bao việc tốt, người hay Sao chẳng nhiều trang, hình quảng cáo? Hay chi lắm vị, ảnh trưng bày Phố phường ăm ắp phơi đồ ngoại Hàng quán lai rai nhậu rượu tây Nhăng nhít thời trang nàng mốt mới Lâm ly “tiền chiế

Chiều

Thơ   •   22.10.2021
Lão ngồi bên cửa sổ Trong nắng nhạt chiều thu Còng lưng đan chiếc rổ Mai bán lấy vài xu. Bàn tay khô lẩy bẩy Kéo mũi lạt tre vàng Theo điệu buồn run rẩy Trên làn môi khô khan Cho tới khi chiều tắt Đôi ngọn lá vàng rơi Vô tình qua trước mắt Lão buông

Hát trên dàn khoan dầu

Thơ   •   22.10.2021
Bay ra xa khơi Đâu là bờ bến? Trên ta là trời Dưới ta là biển. Ta làm con chim Đi tìm hạnh phúc Sóng nổi sóng chìm Bổng trầm nhạc khúc. Chân ta làm giàn Cắm sâu lòng biển Tay ta làm khoan Khơi dầu mạch giếng. Đẹp thế, người ơi! Lòng ta chung thuỷ Dâ

Xuân đến

Thơ   •   22.10.2021
Hôm nay xuân ốm dậy Buồn như đông, nhợt nhạt, mưa phùn. Trên đường quê nhớp nháp lầy bùn. Đôi bóng xám nghiêng nghiêng trong gió rét. Ôi xuân đó, những mắt viền bóng chết Những manh buồm xơ xác phủ vai gầy Những chân run bấm ngón trên đường lầy Không

Trưa tháng tư, Sài Gòn

Thơ   •   22.10.2021
Trời tháng tư xanh trong Không bóng mây tư lự Ta thẩn thơ bên bờ sông Sài Gòn Nắng rát Và gió mát Đăm đắm trông Dào dạt dòng sông Một dòng lịch sử... Bao chiến công Và bao thế sự! Một trăm ba mươi năm trước Tàu giặc vào xâm lược Đục nước sông này, G

Cẩm Thuỷ

Thơ   •   22.10.2021
Đường lên Cẩm Thuỷ, trung du Xe lăn chầm chậm, gió thu ru mình Nắng vờn núi gấm chênh chênh Sóng rờn sông Mã lượn quanh hàng đồi Thuyền chài thôi kiếp dạt trôi Thong dong bè nứa, quẫy đuôi cá lồng Đôi bờ xanh nõn ngô đông Chè nương, lạc bãi, lúa đồng

Vườn nhà

Thơ   •   22.10.2021
Viết cho Hương Giang của ông Cây mơ mọc trước vườn nhà Đợi mùa xuân để ra hoa trắng ngần Nước mơ như ước mơ gần Mát lòng trưa nắng, khoẻ chân đường đời. Cây đào chín mọng quả tươi Ngày chim rúc rích, đêm dơi lượn vòng Dịu thơm quả trắng quả hồng Chá

Ba tiếng

Thơ   •   23.10.2021
Nghĩa đời trong ba tiếng: Máy điện giục gầm gù Chuông đạo hát vô tư Kiểng tù khua gắt gỏng Mỗi tiếng riêng một giọng Mỗi giọng riêng một lời. Máy bảo: “Đổ mồ hôi Hay dầu sôi nước mắt Rã rời tay cũng mặc Mi phải suốt đời mi Làm nữa, phải làm đi Không

Mùa thu mới

Thơ   •   22.10.2021
Ngày mỗi ngày, từng chiếc lá tre xanh Đã mọc lên quanh những làng kháng chiến. Ngày mỗi ngày, từng miếng đất cỏ gianh Đã lật lên dưới lưỡi cày mới luyện. Vui cứ đến, ngày mỗi ngày, nhỏ nhỏ Như từng cây cờ đỏ mọc trên đời. Vui cứ đến, tự bao giờ chẳng

Bài ca xuân 68

Thơ   •   22.10.2021
Anh chị em ơi! Hãy giương súng lên cao, chào Xuân 68 Xuân Việt Nam Xuân của lòng dũng cảm. Ai đến kia, rộn rã cùng Xuân? Hoan hô anh Giải phóng quân Kính chào Anh, con người đẹp nhất! Lịch sử hôn Anh, chàng trai chân đất Sống hiên ngang, bất khuất tr

Quyết để kháng

Thơ   •   23.10.2021
Đàn báo Nhật giật mình khi chợt hiểu Lầm hoài thai một ảo mộng ngông cuồng Nó dậy rồi, sư tử của phương Đông Nó đã dậy, oai phong và dũng hãn. Giữa sông núi điêu linh dày khói đạn Tưởng cầm tay thân ái của Mao - Chu? Cả Trung Hoa nhất thống chống quâ

Lão đầy tớ

Thơ   •   23.10.2021
Lão trương hai bàn tay Nhìn tôi và trắng trợn: “Tôi không hay đùa bỡn, Làm việc quá trâu cày Đến già, còn bửa củi Gánh nước, cuốc vườn cau Đất bụi lấm đầy đầu Mà chủ còn hắt hủi! Như cái kiếp ăn mày Ngồi ăn trang góc xó Buồn thiu như con chó Áo rách

Việt Nam, máu và hoa

Thơ   •   22.10.2021
Khao khát trăm năm, mãi đợi chờ Hôm nay vui đến, ngỡ trong mơ Một trời êm ả, xanh không tưởng Mặt đất bình yên giấc trẻ thơ Đây cuộc hồi sinh, buổi hoá thân Mùa đông thế kỷ chuyển sang xuân Ôi Việt Nam! Từ trong biển máu Người vươn lên, như một thiê

Đông Kinh nhuộm máu

Thơ   •   22.10.2021
Tặng những người đàn bà Nhật chết trên đường sắt Đông Kinh Nhật hoàng! Nhật hoàng! Trên ngai vàng chễm chệ Uất hận của Phù Tang Đã vang cùng sóng bể! Trong lầu son lộng lẫy Phe phẩy quạt ngà xinh Nghe không ngươi huyết chảy Trên đường sắt Đông Kinh?

Mừng bạn, mừng ta

Thơ   •   22.10.2021
Chưa phải tết. Mà hoa đào rộ nở Ào ào Xuân. Hớn hở từng giờ Xứ sở mình lạ thật. Cứ như mơ Đã biết trước, vẫn bất ngờ vui tới. Lụt bắc lụt nam. Máu đầm biên giới Tay chống trời. Tay giữ nước. Căng gân Chẳng hề chi. Cách mạng đâu cần Lòng sẵn mở. Và ch

Nhớ người

Thơ   •   22.10.2021
Khi con hổ thênh thang trong rú rậm Say hương cây bỗng mắc cạm giăng thầm Nằm dài lưng trong cũi sắt trăm năm Nó có nhớ buôn chăng, xa bóng núi? Cũng như nó, sa chân vào ngục tối Sao mà ta tha thiết nhớ rừng người! Nhớ bạn đời trai trẻ dậy xuân tươ

Lên Tây Bắc

Thơ   •   22.10.2021
Sáng nay ra trận lên Tây Bắc Hai đứa ta cùng đi đánh giặc Tay dao tay súng, gạo đầy bao Chân cứng đạp rừng gai đá sắc Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều Bóng dài lên đỉnh dốc cheo leo Núi không đè nổi vai vươn tới Lá nguỵ trang reo với gió đèo... Quê hư

Quyết để kháng

Thơ   •   22.10.2021
Đàn báo Nhật giật mình khi chợt hiểu Lầm hoài thai một ảo mộng ngông cuồng Nó dậy rồi, sư tử của phương Đông Nó đã dậy, oai phong và dũng hãn. Giữa sông núi điêu linh dày khói đạn Tưởng cầm tay thân ái của Mao - Chu? Cả Trung Hoa nhất thống chống quâ

Trưa tù

Thơ   •   22.10.2021
Đây thu gọn giữa thành cao bưng bít Một mùa hé vây riết một hồn thơ. Mặt trời lên trên những ngọn bàng tơ Bóng thưa thớt từ từ thu ngắn lại. Người hàng xứ về lao đi lải rải Áo quần lam rách rưới dáng bơ phờ Múc gió vàng trong những nón vàng khô Và uể

Người về

Thơ   •   23.10.2021
Rồi một hôm nào cởi áo xanh Hết cùm hết xích hết roi canh Nghiêng vai trút nhẹ đời giam cấm Anh trở về anh của gia đình Đây nẻo làng quen tự bé thơ Tre thân ngoắt ngọn ý mong chờ Mái nhà ai khói lam lên đó Có phải nhà anh những thuở xưa? Có lẽ con a

Trăng trối

Thơ   •   22.10.2021
Từ thuở ấy, quăng thân vào gió bụi Đến hôm nay phút chết đã kề bên Đến hôm nay kiệt sức, tôi nằm rên Trên ván lạnh không mảnh mền, manh chiếu. Đời cách mạng, từ khi tôi đã hiểu Dấn thân vô là phải chịu tù đày Là gươm kề tận cổ, súng kề tai Là thân số

Người con gái Việt Nam

Thơ   •   22.10.2021
Tặng chị Trần Thị Lý anh dũng Em là ai? Cô gái hay nàng tiên Em có tuổi hay không có tuổi Mái tóc em đây hay là mây là suối Đôi mắt em nhìn hay chớp lửa đêm giông Thịt da em hay là sắt là đồng? Cho tôi hôn bàn chân em lạnh ngắt Cho tôi nâng bàn tay

Chợ Đồng Xuân

Thơ   •   22.10.2021
Vẫn là tên ấy, Đồng Xuân Mà trông vừa lạ vừa thân chợ này Nguy nga mấy bậc lầu xây Ba vòng cổng uốn vòng tay đón mời. Nét xưa, quê kiểng bao đời Nay sao duyên dáng, rạng ngời thanh tân Sớm chiều nhộn nhịp chen chân Mắt nhìn vui, nụ cười thân, tình ng

Lượm

Thơ   •   22.10.2021
Ngày Huế đổ máu Chú Hà Nội về Tình cờ chú cháu Gặp nhau Hàng Bè. Chú bé loắt choắt Cái xắc xinh xinh Cái chân thoăn thoắt Cái đầu nghênh nghênh Ca-lô đội lệch Mồm huýt sáo vang Như con chim chích Nhảy trên đường vàng... - “Cháu đi liên lạc Vui lắm ch

Tương tri

Thơ   •   23.10.2021
Anh không hỏi từ đâu Em lạc loài trôi tới Hỏi mà chi em hỡi Càng thêm tủi lòng nhau! Anh đã biết rằng em Sống rày đây mai đó Trong bụi đường sương gió Bên xó chợ chân thềm. Chiều hôm nay gió lạnh Đẩy em tới buồng anh Em ơi nghèo không bánh Anh chỉ có

Đời đời nhớ Ông

Thơ   •   22.10.2021
Bữa trước mẹ cho con xem ảnh: Ông Xta-lin bên cạnh nhi đồng Áo Ông trắng giữa mây hồng Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười... Trên đồng xanh mênh mông Ông đứng với em nhỏ Cổ em quàng khăn đỏ Một niềm tin Hướng tương lai, hai ông cháu cùng nhìn. Xta-

Chị và em

Thơ   •   22.10.2021
Giữa rộn rã đô thành Lầu cao nghễu nghện Chằng chịt đường giăng mạng nhện Xe rồ ga phóng như điên Săn đuổi đồng tiền Choáng lộn cửa hàng tấp nập Chấp chới áo màu Chị ở đâu? Lối hẹp, ngõ sâu Gò Vấp Lưới bao nhà thấp lồng chim. Chị Hai ơi! Sáng mai nay

Tranh đấu

Thơ   •   23.10.2021
Tôi đã sống những ngày điên phẫn uất Nhưng chưa hề một bữa như hôm nay. Tôi đã nghe ran nóng máu hăng say Rung cơ thể khắp đầu tay ngọn tóc Nhưng chưa biết có bao giờ lại mọc Ở trong tôi, một núi lửa hơi đầy Thét vang trời ghê gớm như hôm nay. Tôi bư

Lạnh lùng

Thơ   •   21.10.2021
Tặng những trẻ em bơ vơ, chưa bao giờ sung sướng Với gió bắc, đi về rét mướt, Nương chuối già nghe lạnh sẽ rùng mình Vài chim quen thưa thớt ở đầu cành Còn lưu luyến ngày tàn trong nắng yếu... Tìm chi em, trong sương chiều thất thểu, Chân ngại ngùng

Ê-mi-ly, con

Thơ   •   22.10.2021
Ê-mi-ly, con đi cùng cha Sau khôn lớn, con thuộc đường, khỏi lạc... - Đi đâu cha? - Ra bờ sông Pô-tô-mac - Xem gì cha? - Không, con ơi, chỉ có Lầu ngũ giác. Ôi con tôi, đôi mắt tròn xoe Ôi con tôi, mái tóc vàng hoe Đừng có hỏi cha nhiều con nhé! Cha

Quanh quẩn

Thơ   •   22.10.2021
Có ngang dọc mới hiễu buồn quanh quẩn Khổ vô biên của ngày tháng khô khan. Đây con tầu im lặng vượt thời gian Toa lớn nhỏ quanh năm vừa chật chỗ. Khách chen chúc trên hai hàng sập gỗ Một lối đi vừa rộng giữa bờ xai Những tường cao và những chắn song

Những người không chết

Thơ   •   23.10.2021
Kính tặng anh Nguyễn Chí Diểu Anh với tôi giữa bốn tường vôi lạnh Lặng nhìn nhau, lựa phải nói năng chi! Anh nghe thu rứt lá gọi đời đi Tôi thấy cả một mùa xuân bước lại. Anh là một thuỷ thủ già vững lái Tôi, bên anh là bạn mới cầm chèo Gần nhau đây

Tiếng sáo Ly Quê

Thơ   •   22.10.2021
Ly Quê trên súng thần công Xinh xinh như một tiên đồng Bồng Lai Trăng khuya len xuống rừng dài Đường non thăm thẳm, đá gài lô nhô Hồng quân mê mải sông hồ Đêm nay tạm nghỉ bên bờ suối reo Đêm nay như những chiều chiều Đôi con chim đứng lưng đèo ngẩ

Tình thương với chiến tranh

Thơ   •   22.10.2021
Gửi những bà mẹ và những người vợ Nhật, Đức, Ý Hỡi những bà mẹ hiền Hỡi những bà đáng kính Đang não nuột ưu phiền Nỗi chồng con đi lính! Các bà đã từng trải Biết bao nhiêu ngày đêm Trong một trời sợ hãi Riết chặt những bầu tim. Các bà đã từng trông Q

Voi

Thơ   •   22.10.2021
Voi là voi ơi Voi yêu voi quý! Voi nằm voi nghỉ Voi nghĩ voi chơi. Voi là voi ơi Voi ta đầu thép Voi cong chân đẹp Voi nghểnh voi cười! Voi là voi ơi Voi con voi mẹ Voi nặng voi nhẹ Nào đi, trưa rồi! Voi là voi ơi Voi đi đánh nhé Voi gầm voi ré Voi x

Tâm sự

Thơ   •   22.10.2021
(Trả lời một bạn văn nước ngoài) - Bạn hỏi vì sao đất nước này Ngày đêm khói lửa vẫn hăng say Tóc tang lòng vẫn không cay đắng Gánh nặng đường xa chẳng chuyển lay? Có lẽ nghìn năm đã dạn dày Anh hùng xưa để giống hôm nay Khổ đau nhiều mới yê

Dửng dưng

Thơ   •   23.10.2021
Du khách bảo đây vườn kín đáo Với hương dìu dịu, ý ngàn xưa Thời mây xanh nhạt màu hư ảo Đây xứ mơ màng, đây xứ thơ... Cô gái thẫn thờ vê áo mỏng, Nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ ai Ven bờ sông phẳng con đò mộng Lả lướt đi về trong gió mai... Thành

Ngẫu hứng

Thơ   •   22.10.2021
Mỗi chặng đường qua, nghoảnh lại nhìn Càng đi, càng vững, lại càng tin Hai bàn tay trắng nên cơ nghiệp Một tấm lòng son quyết giữ gìn. Độc lập tự do vàng quý nhất Năm châu cách mạng, sức nhân nghìn. Hãy hô một tiếng vang trời đất Muôn năm, muôn năm M

Tằm tơ Bảo Lộc

Thơ   •   22.10.2021
Đời thường đó, có gì đâu? Đôi bàn tay hái lá dâu xanh rờn Ngón tay, mềm mại phím đờn Bấm từng ngọn lá dâu non, nhẹ nhàng Lá dâu mơn mởn, dịu dàng Như bàn tay vuốt nắng vàng chiều thu... Tưởng là lạc chốn hoang vu Ai hay Bảo Lộc gió ru tơ tình Hàng tơ

Vú em

Thơ   •   21.10.2021
Nàng gửi con về nương xóm cũ Nghẹn ngào trở lại đẩy xe nôi Rồi từ hôm ấy, ôm con chủ Trong cánh tay êm, luống ngậm ngùi Nàng nhớ con nằm trong tổ lạnh Không chăn, không nệm ấm, không màn. Biết đâu trong những giờ hiu quạnh Nó gọi tên nàng tiếng đã kh

Tiếng chổi tre

Thơ   •   22.10.2021
Những đêm hè Khi ve ve Đã ngủ Tôi lắng nghe Trên đường Trần Phú Tiếng chổi tre Xao xác Hàng me Tiếng chổi tre Đêm hè Quét rác... Những đêm đông Khi cơn giông Vừa tắt Tôi đứng trông Trên đường lặng ngắt Chị lao công Như sắt Như đồng Chị lao công Đêm đ

Đi Tây

Thơ   •   21.10.2021
Kính tặng những bà quả phụ thời Âu chiến Một mảnh khăn đen trùm mái tóc, Nàng bồng con, lủi thủi ra ga... Tơi bời mưa lá, nàng không khóc, E lệ tình khô phút tiễn đưa... Hàng cây lay động, nàng run rẩy... Không hiểu vì đâu sợ vẩn vơ, Như những nàng k

Đảng và thơ

Thơ   •   22.10.2021
Tròn năm 50 tuổi: Đảng và thơ Từ ấy hồn vui mãi đến giờ Mái tóc pha sương chưa cạn ý Con tằm rút ruột vẫn còn tơ Thuyền con vượt sóng không nghiêng ngả Nghĩa lớn xuôi dòng lộng ước mơ Mới nửa đường thôi. Còn bước tiếp Trăm năm duyên kiếp Đảng và thơ!

Hi vọng

Thơ   •   22.10.2021
Liên Xô nở trước đời tôi ba tuổi Hai mươi xuân gội nhựa ướt đầu xanh Có bao nhiêu đem khởi cuộc hành trình Tôi chất cả vào rương còn lưng lẻo Ồ vui quá! Rộn ràng trên vạn nẻo Bốn phương trời và sau dấu muôn chân Cũng như tôi, tất cả tuổi đương xuâ

Ba bài thơ trăng, bài 3

Thơ   •   22.10.2021
Đêm qua trăng sáng Cổ Ngư Trăng đầy mặt nước, trăng như mặt người Trăng tươi mặt ngọc trên trời Ngẩn ngơ trăng ngó mặt người như trăng.

Chị là người mẹ

Thơ   •   22.10.2021
Chị là người mẹ bốn con Hỡi ôi thân chị, bụng còn mang thai Còn ba con dại gái trai Bỗng mồ côi mẹ, còn ai bế bồng! Nửa đêm chúng vào buồng bắt chị Lôi chị đi, súng gí vào tai Thịt rơi, máu chảy đêm dài Ai nghe tiếng chị kêu hoài: “Con ơi!”  &

Dưới trưa

Thơ   •   23.10.2021
Gió khét bụi nồng hè nắng gắt Khách đường xa dưới mặt trời mưa Chân gõ nhịp đi lên bước nhật Miệng vang lừng huýt gió say sưa. Bóng về cội, cây không rưới mát Nóng thiêu đầu, nóng rát chân trơn Đôi má đỏ, mồ hôi trán ướt Khách lau qua với vạt áo sờn.

Hai đứa bé

Thơ   •   21.10.2021
Tôi không muốn mời anh đi xa lạ Tìm đau thương trong xã hội điêu tàn. Kể làm sao cho hết cảnh lầm than Lúc trái ngược đã tràn đầy tất cả! Này đây anh, một bức tranh gần gũi: Nó thô sơ? Có lẽ. Nhưng trung thành. Nó tầm thường? Nhưng chính bởi hồn anh

Cái bánh đời

Thơ   •   22.10.2021
Tặng cháu Thanh Ly Cháu hỏi ông: Đời là gì vậy? Biết nói làm sao nhỉ, cháu ơi! Đời như cái bánh ngon thơm ấy Cháu cũng như ông, có một đời. Nghe thế cháu cười reo, rối rít: Bánh cháu còn nguyên, rất ngọt bùi Bánh của ông ăn, còn quá ít Cho ông một nử

Quyết hy sinh

Thơ   •   22.10.2021
Kính tặng các đồng chí hy sinh trong cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ 1940 Các anh chị bước lên đài gươm máy Đầu sắp rơi mà môi vẫn cười tươi! Chỉ còn đây một giây sống nữa thôi Mà mắt đó vẫn trông đời bình thản. Giữa lúc giặc hằm hằm tay lắp đạn Anh hùng lê

Toà án Mỹ

Thơ   •   22.10.2021
Một tin ngắn Hãng Roi-tơ: Binh nhì Mít-lơ Khai trước toà xử hắn “Tôi đã bắn Ở Mỹ Lai Vào một sáng mai Những em bé Đang nằm trên tay mẹ. Vì sao? Vì sao? Những người mẹ kia gào Những đứa bé kia run rẩy Tôi bỗng sợ Những cái bẫy... Lạy Chúa! Hãy bắn đi!

Một nhành xuân

Thơ   •   22.10.2021
Tặng Đảng thân yêu tròn 50 tuổi Vâng, xin kể cùng Xuân đồng chí Chuyện riêng chung, một cuộc đời bình dị Năm 20 của thế kỷ 20 Tôi sinh ra. Nhưng chưa được làm người Nước đã mất. Cha đã làm nô lệ. Ôi những ngày xưa... Mưa xứ Huế Mưa sao buồn vậy, quê

Thưa các ông nghị

Thơ   •   22.10.2021
Thưa các ông nghị gật! Đừng bôn ba lật đật uổng công! Nghị ngày xưa là nghị bạc nghị đồng Nghị “bíp tết”, nghị “sâm banh”, “phó mát” Nghị ô-tô, nghị cô đầu chầu hát Nghị “uẩy xừ” không biết cái chi chi Nghị chuyên môn ra nghị viện ngủ khì Khô hết Nướ

Ý xuân

Thơ   •   23.10.2021
Xuân bước nhẹ trên nhành non lá mới Bạn đời ơi, vui chút với trời hồng! Hết lạnh rồi, gió bắc với mưa đông Đây nắng tới với chim ca lanh lảnh Thì vui chút cho hồn thêm nhựa mạnh Gân thêm săn và máu hận thêm nồng! Đời lạt mùi và đau đớn bất công Là để

Xuân đến

Thơ   •   23.10.2021
Hôm nay xuân ốm dậy Buồn như đông, nhợt nhạt, mưa phùn. Trên đường quê nhớp nháp lầy bùn. Đôi bóng xám nghiêng nghiêng trong gió rét. Ôi xuân đó, những mắt viền bóng chết Những manh buồm xơ xác phủ vai gầy Những chân run bấm ngón trên đường lầy Không

Bà Bủ

Thơ   •   22.10.2021
Bà Bủ nằm ổ chuối khô Bà Bủ không ngủ bà lo bời bời... Đêm nay tháng chạp mồng mười Vài mươi bữa nữa Tết rồi hết năm. Bà Bủ không ngủ bà nằm Bao giờ thằng út về thăm một kỳ? Từ ngày nó bước ra đi Nó đi giải phóng đến khi nào về? Bao giờ hết giặc về q

Đường sang nước bạn

Thơ   •   22.10.2021
Đường sang nước bạn chiều xuân Con tàu liên vận vui chân dặm trường Đồng Đăng đây, nọ Bằng Tường Song song đôi mặt như gương với hình Bên ni biên giới là mình Bên kia biên giới cũng tình quê hương…         &nb

Một tiếng rao đêm

Thơ   •   22.10.2021
Ai ăn bánh bột lọc không? Tiếng rao sao mà ướt lạnh tê lòng! Không phải giọng của một hầu đứng tuổi Cao thánh thót hay rồ khan gió bụi Đây âm thanh của một cổ non tơ Mà giây ngân còn vương vấn dại khờ Trên môi mỏng hãy thơm mùi sữa mẹ. Tiếng rao nhỏ

Bà má Hậu Giang

Thơ   •   22.10.2021
Trời Hậu Giang, tù và dậy rúc Phèn la kêu, trống giục vang đồng Đường quê đỏ rực cờ hồng Giáo gươm sáng đất, tầm vông nhọn trời Quyết một trận, quét đời nô lệ Quăng máu xương, phá bẻ xiềng gông! Hỡi ôi! Việc chửa thành công Hôm nay máu chảy đỏ đồng H

Mưa rơi

Thơ   •   22.10.2021
Mưa rơi đầm lá cỏ Mái tóc em ướt rồi, Đôi má em bừng đỏ Muốn hôn quá... mà thôi Sợ em mình xấu hổ Cầm hai bàn tay nhỏ Xa nhau, chẳng muốn rời. Em đi, đường đất mưa rơi Bùn non son quánh chân đồi Phù Ninh Em đi anh nhớ dáng hình Cái khăn mỏ quạ, cái m

Vườn cam Tường Lộc

Thơ   •   22.10.2021
Nghe đồn mà đã thấy ham Quít vừa chín mọng và cam ngọt lừ Vườn ai đẹp vậy? Tháng tư Mãn mùa mà vẫn tươi như đầu mùa Quít cam, trái ngọt trái chua Cành la, cành ngọt đung đưa trĩu cành! Đường xa bạn đến thăm anh Mời nhau mấy đĩa cam sành mát thơm Ấm l

Chiếc áo xanh

Thơ   •   22.10.2021
Em lại nhuộm cho anh Chiếc áo màu lá xanh Vì em ơi chiến tranh Không chịu màu áo trắng. Anh lại đi mưa nắng Súng trên vai lên đường Với màu xanh chiến thắng Của miền Nam yêu thương Giữa bom rơi đạn nổ Những ngày đêm chiến trường Anh sẽ quên gian khổ

Tranh đấu

Thơ   •   22.10.2021
Tôi đã sống những ngày điên phẫn uất Nhưng chưa hề một bữa như hôm nay. Tôi đã nghe ran nóng máu hăng say Rung cơ thể khắp đầu tay ngọn tóc Nhưng chưa biết có bao giờ lại mọc Ở trong tôi, một núi lửa hơi đầy Thét vang trời ghê gớm như hôm nay. Tôi bư

Thưa các ông nghị

Thơ   •   23.10.2021
Thưa các ông nghị gật! Đừng bôn ba lật đật uổng công! Nghị ngày xưa là nghị bạc nghị đồng Nghị “bíp tết”, nghị “sâm banh”, “phó mát” Nghị ô-tô, nghị cô đầu chầu hát Nghị “uẩy xừ” không biết cái chi chi Nghị chuyên môn ra nghị viện ngủ khì Khô hết Nướ

Kính gửi cụ Nguyễn Du

Thơ   •   22.10.2021
Nửa đêm qua huyện Nghi Xuân Bâng khuâng nhớ Cụ, thương thân nàng Kiều... Hỡi lòng tê tái thương yêu Giữa dòng trong đục, bánh bèo lênh đênh Ngổn ngang bên nghĩa bên tình Trời đêm đâu biết gửi mình nơi nao? Ngẩn ngơ trông ngọn cờ đào Đành như thân gá

Xưởng nhà

Thơ   •   22.10.2021
Ông “Vua” dệt về hưu Gia đình thành xưởng nhỏ Tự chủ, đủ phong lưu Chẳng lo ai gò bó. Nhập sợi về làm vải Hàng đẹp, lắm người mua Khỏi nợ đời nhiễu sãi Không ai đóng cửa chùa! Mỗi phòng, dăm máy mới, Mỗi máy, vài gái trai Trường học nghề tiện lợi Thầ

Giờ quyết định

Thơ   •   23.10.2021
Không thể nữa, lưng chừng hay tính toán Trọn đời ta rút gọn ở giờ này. Bão đã rốc thổi già trên biển loạn Sống là đây mà chết cũng là đây! Không thể nữa, lơi chèo hay quay lái Đằng sau kia còn bãi cát nào đâu? Chỉ ghê gớm núi chồm trên sóng dại Chực

Người lính đêm

Thơ   •   22.10.2021
Đêm nay sương xuống phủ trăng mờ Anh lính ngoài kia đi vẩn vơ Lao ngủ mà anh còn thức đó Với sương từng giọt, gió từng tờ. Thỉnh thoảng dừng chân giữa lối đêm Nghiêng nghiêng tai mỏng lắng im lìm Lá bàng nhẹ nhẹ gieo đôi tấm Như mảnh hồn qua, động vá

Chân trời mới

Thơ   •   22.10.2021
Sống, có những niềm vui đơn giản Không phải mua, cũng chẳng cần xin Thật ấm áp, một bàn tay bạn Rất thân thương, một ánh mắt nhìn. Ôi! Đất nước bao năm bom đạn Từng chia cơm, chia lửa, chia hầm Cao đẹp vậy, lòng người thanh thản Ta cùng ta, đồng chí,

Tấm ảnh

Thơ   •   22.10.2021
O du kích nhỏ giương cao súng Thằng Mỹ lênh khênh bước cúi đầu Ra thế! To gan hơn béo bụng Anh hùng đâu cứ phải mày râu!

Mừng thọ bác Nguyễn Phan Chánh

Thơ   •   22.10.2021
Tám mươi mà vẫn xuân xanh Nâu sồng mà lại nên tranh yêu đời Trăm năm đẹp mãi tinh người Trăng lu trăng tỏ, càng tươi bút thần. Phải chăng lòng sạch bụi trần Mát trong làn nước, trắng ngần làn da... Mừng ông, chén rượu gọi là!

Con chim của tôi

Thơ   •   23.10.2021
Nó chết rồi, con chim của tôi Con chim sẻ sẻ mới ra đời! Hôm qua nó hãy còn bay nhảy Chỉ một ngày giam, đã chết rồi! Tôi muốn cô đơn dịu bớt sầu Nên tôi yêu nó, có gì đâu! Tình thương vô ý gây nên tội Tôi đã tù, sao bắt nó tù? Sao nỡ dù trong giây ph