Ai cất giữ giùm tôi?
Đôi khi thật ghét nỗi buồn nấp trong bóng đêm lộng lên niềm buốt nhói Hãy đi đi, đâu ai chờ ai đợi! Đừng như lá lìa cành còn níu sợi sầu giăng Đêm thượng tuần mỏng mảnh một vành trăng chút chua xót lặng thầm chút xa xăm, dịu vợi... Chút lóe sáng khô
Nội dung bài thơ: Ai cất giữ giùm tôi?
Đôi khi thật ghét nỗi buồn
nấp trong bóng đêm lộng lên niềm buốt nhói
Hãy đi đi, đâu ai chờ ai đợi!
Đừng như lá lìa cành còn níu sợi sầu giăng
Đêm thượng tuần
mỏng mảnh một vành trăng
chút chua xót lặng thầm
chút xa xăm, dịu vợi...
Chút lóe sáng không thể nào xua nổi
một góc sầu u tối, trăng ơi!
Cơn mưa ban chiều còn gửi lại cho tôi
Những xao xác của cuộc đời mong chờ đêm mà tới
Đã bao lần thử quay lưng, từ chối
Là bấy nhiêu lần xa xót đầy, vơi...
Bắt chước người, tôi nhặt nhạnh niềm vui
Bắt chước thời gian để mài mòn quá khứ
Bỗng chợt tiếc mấy niềm riêng, ấp ủ
Rủ bỏ rồi, ai cất giữ giùm tôi?
Bài thơ Ai cất giữ giùm tôi? của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Một góc đời
Viết cho trang facebook của Từ
Vầng trăng một sáng tháng mười