Tự tình đông
Trả mùa đông những buổi chiều mưa Những ngày hắt hiu khung trời viền mây xám Hàng cây co ro, mảng tường đầy rêu bám Đôi nhánh guộc gầy ảm đạm lá sầu lay... Trả mùa đông những nỗi thương vay Những nợ nần bao lâu rồi níu giữ Một bóng mờ xa... dặm trườ
Nội dung bài thơ: Tự tình đông
Trả mùa đông những buổi chiều mưa
Những ngày hắt hiu khung trời viền mây xám
Hàng cây co ro, mảng tường đầy rêu bám
Đôi nhánh guộc gầy ảm đạm lá sầu lay...
Trả mùa đông những nỗi thương vay
Những nợ nần bao lâu rồi níu giữ
Một bóng mờ xa... dặm trường lữ thứ...
Con thuyền trôi nơi miên viễn đoạ đày...
Vẫn biết đông còn dạo bước quanh đây
Những cơn mưa lần lữa bám theo ngày
Lòng cứ chợt quay về phương tìm nắng
Xua lạnh lùng mơ lại chút heo may
Trả cho đông - ngày ấy - nỗi buồn đầy
Câu kinh khổ thôi không còn nhẩm nữa
Có trang đời sẽ từ nay khép cửa
Tìm trong thinh lặng một niềm vui...
Bài thơ Tự tình đông của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Một góc đời
Viết cho trang facebook của Từ
Vầng trăng một sáng tháng mười