Mưa xuân ngấm nỗi u sầu
Những giọt mưa vẽ lên kính nỗi buồn Trời xuân tê tái lạnh Có cuộc ra đi trải lên đời bất hạnh Cóng buốt hồn những đứa trẻ mới mồ côi Mẹ viễn du vào cõi xa vời Con ở lại chốn trần gian ảm đạm Mây chiều nay cứ xám Mưa chiều nay cứ rơi... Những bàn tay
Nội dung bài thơ: Mưa xuân ngấm nỗi u sầu
Những giọt mưa vẽ lên kính nỗi buồn
Trời xuân tê tái lạnh
Có cuộc ra đi trải lên đời bất hạnh
Cóng buốt hồn những đứa trẻ mới mồ côi
Mẹ viễn du vào cõi xa vời
Con ở lại chốn trần gian ảm đạm
Mây chiều nay cứ xám
Mưa chiều nay cứ rơi...
Những bàn tay chẳng thể níu được rồi
Mắt hết ướt lại khô
Khóc cũng không còn tiếng!
Người thân, quen đến viếng
Ngậm ngùi
Thương...
Cơn mưa xuân gặm nhấm nỗi u sầu
Sụt sùi như thể ngấm niềm đau
Cách chia này sẽ là vĩnh viễn
Một vực âm thầm, hun hút sâu...
Bài thơ Mưa xuân ngấm nỗi u sầu của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Một góc đời
Viết cho trang facebook của Từ
Vầng trăng một sáng tháng mười