Vời vợi
Có một cánh cửa chỉ khép hờ trong âm thầm từng ngày qua lặng mở Có một nỗi buồn ngỡ như muôn thuở thực ra chỉ mới vừa đây... Chiếc lá vàng không đành níu cành cây Buông mình xuống nhẹ nhõm chút khô gầy Những giọt ướt đã vội vàng rời rụng Cơn mưa chiề
Nội dung bài thơ: Vời vợi
Có một cánh cửa chỉ khép hờ
trong âm thầm
từng ngày qua lặng mở
Có một nỗi buồn ngỡ như muôn thuở
thực ra chỉ mới vừa đây...
Chiếc lá vàng không đành níu cành cây
Buông mình xuống
nhẹ nhõm chút khô gầy
Những giọt ướt đã vội vàng rời rụng
Cơn mưa chiều đang vang tiếng đâu đây...
Có ai vừa ngang qua?
Rèm động khẽ đã không tìm thấy bóng
Khua nỗi nhớ niềm thương đồng vọng
Tiếng xưa về bát ngát giữa ngày đông!
Em thả đôi mắt buồn
Tìm cánh nhạn bên sông?
Hiu hắt quá!
Có gì đâu ngoài sương khói?
Một lá thuyền trôi trong chiều vời vợi
Một nỗi lòng
thầm ngóng đợi
viển vông!
Bài thơ Vời vợi của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Một góc đời
Viết cho trang facebook của Từ
Vầng trăng một sáng tháng mười