Khỉ con

Thơ   •   Thứ ba, 04/01/2022, 17:49 PM

Khỉ con Đít đỏ Lúc nào Cũng vui Đánh đu Trên cành Vui ghê! Vui ghê! Mặt khỉ Hả hê Đuôi khỉ Dài ghê Mắt khỉ Lấc láo Đầu khỉ Tròn xoe Ăn chuối Ăn cam Khỉ không Thấy đói Suốt ngày Ăn uống Cho vui Thôi mà Thấy gì Là lạ Gãi đầu Ngâm nga Ăn rồi Thì lạ

Nội dung bài thơ: Khỉ con

Khỉ con

Đít đỏ

Lúc nào

Cũng vui

Đánh đu

Trên cành

Vui ghê!

Vui ghê!

Mặt khỉ

Hả hê

Đuôi khỉ

Dài ghê

Mắt khỉ

Lấc láo

Đầu khỉ

Tròn xoe

Ăn chuối

Ăn cam

Khỉ không

Thấy đói

Suốt ngày

Ăn uống

Cho vui

Thôi mà

Thấy gì

Là lạ

Gãi đầu

Ngâm nga

Ăn rồi

Thì lại

Cả ngày

Đánh đu

Đánh đu...

Đánh đu...


Bài thơ Khỉ con của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Thuỵ Anh

Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn

Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Thuỵ Anh

Cửa sổ

Thơ   •   05.01.2022
Ô cửa sổ mang lại tự do Khi ngợp gió giữa trời bỗng trở nên khó thở Song gỗ lọc nắng lành che chở Chỉ bóng tình yêu mới lọt được vào Xin ở lại bên ngoài những xúc động xôn xao Hoa, lá, nắng, góc vườn vun tổ mối Bỏ qua bao trò vui bao lời mời gọi Có m

Tử đinh hương

Thơ   •   26.11.2021
Tử đinh hương nở vội Thơm trong đêm muộn màng Dịu dàng ơi, hãy đợi Nồng nàn ơi, đừng tan Tử đinh hương thao thức Hạnh phúc đến bất ngờ Vòng tay đêm mở rộng Hương ùa vào trong mơ... Hương thơm đâu còn mãi Để cho đêm ngỡ ngàng Li ti hoa trắng rụng

Nhớ thời gian

Thơ   •   05.01.2022
Tiếng chuông rung khe khẽ trong vườn gió biển ấm thổi qua ô cửa tối cuốn sách giấy gai thoảng mùi mực mới nhật ký ghi hồi hộp một cảm tình Thời gian của người thời gian của tôi có khi nào bỗng trùng nhau một đoạn? để hôm nay tôi đỡ hộ người nỗi nhớ

Người đi rừng cô độc

Thơ   •   05.01.2022
Chỉ một con đường đến được với anh Mà em luôn đi lạc Em quay về chốn cũ Để yêu thương lần lại bước ban đầu Một tiếng chuông bên mái nhà thờ Cơn mưa đầu hạ vội vàng nặng hạt Chớp rạch trời cho ta nhìn rõ mặt Của tình yêu ta vẫn gọi tình đầu! Nước mắ

Nói vậy thôi...

Thơ   •   26.11.2021
Anh lại đi với bạn bè anh Bên cốc bia bọt cười sóng sánh Đĩa lạc bùi xua cơn gió lạnh Mực nướng thơm nồng cả phố chiều Thì cứ đi, cứ đi đi anh Chân dừng lại làm gì ngập ngừng trước cửa “Em ăn gì anh mua…?” Em cười nhẹ như hơi thở Em ăn những gì có

Ác mộng

Thơ   •   04.01.2022
Những niềm vui thường bay đi mỗi sáng Chỉ giấc mơ buồn còn lại cùng ta Máu loãng ra nước mắt cũng loãng ra Nỗi sợ trong mơ bao trùm trời đất Đường hành lang xám dài hun hút Những bóng người nhập nhoạng gọi hồn tôi Đau nỗi đau thân xác của người Ngh

Tin

Thơ   •   04.01.2022
Làm sao có thể tin nhau Những người lần đầu ta gặp? Trong phút chốc nói những lời chân thật Cả những điều từng che giấu xa xôi.. Cứ hỏi làm sao khi đã trót tin rồi Gương mặt ấy không còn xa lạ nữa Một cái gật đầu cũng thành lời hứa Một bàn tay chạm đ

Một ngày...

Thơ   •   26.11.2021
Một ngày không nghĩ đến anh Một ngày em thấy tim mình trống trơ Một ngày không nhớ, không mơ Một ngày không giận, hững hờ bàn tay Một ngày trời chẳng gợn mây Trong văn vắt chẳng mảy may nỗi niềm Một ngày em bỗng dịu hiền Thờ ơ em lạc vào miền xa xô

Ghế mộc

Thơ   •   05.01.2022
Dãy ghế nằm bên ngoài một nhà hát Bên trong người ta khóc cười... Những chiếc ghê mộc như tình yêu không sơn vẽ trơ trọi giữa đời chẳng thuộc về ai Ngồi xuống nhẹ thôi để đứng dậy thấy thời gian còn lại Những người không hay nhớ Những người mau quê

Chờ đợi

Thơ   •   26.11.2021
Ở đâu, anh yêu dấu của em? Anh ở nơi bụi mờ đất đỏ Em đã qua, vết chân nung trong lửa Nắng tràn… tim trong ngực cũng bỏng theo? Anh ở nơi xanh mát chốn quê nghèo Con đường ruộng gập ghềnh bên đê nhỏ Em đã đến, tóc thả ra gọi gió? Anh ở nơi biển trả

Đá

Thơ   •   26.11.2021
Có một đời khóc than mới hiểu đời đá vàng Võ Thành An. Chiều nay ra biển dõi về Hải âu của mùa Hạ ấy Màu biển mê say ai thấy Cánh buồm cũng nhuộm niềm vui Đi bên anh trong cuộc đời Năm tháng là Vàng hay Bạc? Nơi ta ngồi đây đã khác? Em thầm gọ

Cái bóng

Thơ   •   05.01.2022
Anh đừng tin cái bóng trên tường Nó dịu dàng, dễ thương, mong manh thế Không sắc bạc của tóc, không vết chân chim khoé mắt, cái bóng này mãi trẻ Nó có thể chìa tay ra cho anh Nó nhảy chân sáo như trẻ thơ bên hồ xanh Ngả mình mơ màng trên mặt hồ lấp l

Sơ sinh

Thơ   •   04.01.2022
Khóc sớm hai tháng Vội gì? Mà nước mắt chảy thành đại khê thủy? Để bây giờ câm khóc vang cười… Từ nay xin hứa đất trời rạng rỡ thế giới lung linh kết từ muối từ rong rêu từ bùn đỏ từ thân sứa từ bài ca tha thiết mùi hương trắng tháng Tư bắt đầ

Trống rỗng

Thơ   •   26.11.2021
Đam mê qua đi, trong tôi trống rỗng Em với tôi quen thuộc quá mất rồi Hoa xứ lạ mới làm say ong bướm Tôi ước mình mãi lạ với em thôi Ôi giá có thể nhiều lần trong đời Được cảm thấy... lần đầu tiên rung động Được nghe thấy sóng trùm lên trong ng

Crưm

Thơ   •   05.01.2022
Cớ gì chia xa? Cớ gì gần gũi? Những đoạn đường đầy nắng dốc cheo leo Con nai nhỏ đội mặt trời trên gạc Đá cuội nằm mong nhớ bước chân theo Núi thở mạnh trong nhịp ru phóng khoáng Gió bạt ngàn bóng thông đổ âm u Rừng sâu thẳm cùng tiếng kèn thức giấc

Chạm tay vào kỷ niệm

Thơ   •   26.11.2021
Lục lại đống thư từ cũ Chạm tay vào kỷ niệm xưa Kỷ niệm mang màu vàng ố Bàn tay trẻ lại như mơ Anh giờ không còn nói nữa Những lời yêu em mong chờ Thơ em anh không còn đọc Những dòng viết cũ nằm trơ Tay em chạm vào kỷ niệm Tay mềm như hồi mới yêu Ngó

Tập hát

Thơ   •   04.01.2022
Có một chú ếch nhỏ Tập hát trên cánh đồng Cánh đồng thì mênh mông Ếch con thì bé xíu Ếch có tật hát nhịu Hát đến “Ộp” lại dừng Hát đến “Ộp” lại ngưng Hát hóa ra cũng khó! Trời bỗng nhiên nổi gió Đưa tiếng ếch lan xa Thế là thành bài ca Ốp ộp ôm ộp ộp

Hẹn

Thơ   •   05.01.2022
Hẹn xà cừ hẹn với phi lao Hẹn cúc tần thả tơ vàng óng Hẹn hàng rào găng hoa tím Hẹn phượng hẹn bàng lời thân ái ngây ngô Hẹn những buổi trưa bêu nắng thẫn thờ Theo dấu chuồn chuồn ngô ngái ngủ Bàn tay ngốc xoay tròn giấc mơ choàng tỉnh Bay đi Hẹn tiế

Nẻo đường rộng mở

Thơ   •   26.11.2021
Kính gửi Thày Vũ Thế Khôi Tiếng gươm khua rộn rã cánh đồng xa Những lãnh chúa mắt sáng ngời lửa chiến Nóc nhà thờ trầm ngâm mang vương miện Của bao thời kiêu hãnh đau thương Những buổi chiều ướt sũng mù sương Thân cây thẳng sáng lên trong đêm tối Để

Nước mắt Cá Sấu

Thơ   •   04.01.2022
Cá Sấu nức nở Nước mắt trào ra: “Nuốt nhầm con gà! Chao ôi, thương quá!” Nhưng đừng tin nhá Các bạn của tôi Giả dối nhất đời Nước mắt cá sấ

Thương

Thơ   •   04.01.2022
Thơ tình giờ viết khó hơn Sợ người chê cũ, chê mòn... Xót xa! Dễ gì một chữ viết ra Phải đâu cứ nói, thế là... có nhau! Khúc tình đem bắc sông sâu Muộn màng, vẫn giống ban đầu thôi anh Trăm lần yêu nhớ mong manh Những điều cũ kỹ vẫn hành hạ ta Con tà

Đố bé bánh gì?

Thơ   •   04.01.2022
Lá dong Gạo nếp Bọc đỗ Bọc thịt Chiếc lạt Chạy quanh Ôm lấy Bánh xanh Dính ơi Là dính! Nhưng mà Vẫn thích Ngày Tết Rất cần Chiếc bánh Màu xanh Dính ơi Là dính!

Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga

Thơ   •   26.11.2021
Tôi mang trong tim một tình yêu nước Nga Cũng nhức nhối như mọi tình yêu khác Cũng muốn sẻ chia, kiếm tìm, khao khát Cũng hoang mang giữa những con người Nước Nga của lòng tôi nay đã khác rồi Những gương mặt lạnh lùng, mệt mỏi Người bước đi vội vàng,

Em ghen với anh, người yêu!

Thơ   •   26.11.2021
Em ghen với anh, người yêu ơi Vì anh được yêu nhiều quá thể Trên đời này có bao nhiêu người như thế Những người được yêu giống anh? Nhận từ cuộc đời tia sáng mong manh Từ mắt nhìn xa xăm, từ muôn vàn ý nghĩ Từ một lần tim đập nhầm nhịp nghỉ Khiến má

Mong

Thơ   •   26.11.2021
Em, xin em khóc lên đi Hát lời cay đắng làm gì thế em? Em mơ thấy gì trong đêm Sớm ra ánh mắt yếu mềm hơn xưa? Mong nghe em hát về mưa Về căn phòng có gió lùa yêu thương Về hoa nắng mọc bên đường Về con tim hết chán chường từ lâu Về bức tranh

Ghi chép nhanh ở Thành Cổ

Thơ   •   05.01.2022
Tam trùng thành quách Lớp lớp tầng tầng oan khuất Chồng chồng chất chất giấc mộng đế vương Hẫng hẫng lối đá vồ trăm năm mòn bước Ấm ấm tiếng cười mực thước Xênh xênh xiêm áo ngược xuôi Nặng nặng hai vai chống đất trụ trời Nối nối những con đường nga

Nghe xuân

Thơ   •   05.01.2022
Ước làm sao mai ta sẽ vui hơn Nghe màu tím cười ran trên mặt đất Nghe sắc hồng thơ ngây phảng phất Nắng toả bừng giữa lưng áo thời gian Mấy chục năm quá hiểu bước Xuân sang Nghe độ ẩm tăng dần trong sương khói Nhen đống lửa cuối chiều về vội vội Hoá

Giọt lệ của anh

Thơ   •   26.11.2021
"Trái đất ba phần tư nước mắt Đi như giọt lệ giữa không trung" (Xuân Diệu) Bé con ơi, giọt lệ của anh ơi, Em từ đâu sinh ra, đi mãi thành giọt nước? Đọng dấm dứt trên vai anh chẳng thể nào thấm được Bé con ơi, giọt lệ của anh ơi! Em

Cảm ơn anh

Thơ   •   05.01.2022
Cảm ơn anh đã ở bên em, tung chiếc phao xuống dòng sông trong suốt neo giữ em giữa những nỗi buồn Nỗi buồn của em không ai thấy được nó trong hơn cả nước sông Cảm ơn anh đã đợi sẵn trên bờ đưa tay ra khi em sắp chìm xuống đáy với một vết thương sâu m

Thật nắng!

Thơ   •   26.11.2021
Nắng chạm vào em Thật nắng! Bóng anh mờ nhạt nơi nào, anh yêu? Hơi ấm này là thật vai em nóng bỏng Âu yếm này là thật lòng em dịu dàng Vòng ôm này là thật của nắng rất vàng Em không quay về phía mặt trời đâu! Vì em muốn thấy anh đang ôm em nồng nà

Lũng đá

Thơ   •   26.11.2021
Tôi đi trong thung lũng đá Thét lời yêu không nghe tiếng vọng về Đá! Người vô cảm với đam mê Hay tham lam nuốt trọn vào lòng trăm ngàn lời mê muội? Một đời người không đủ tình để đợi Đời đá vạn năm chẳng vội gì!

Ru tóc nhạt

Thơ   •   04.01.2022
Ngủ thôi... Cho tóc nhạt bỗng xanh trở lại Cho nụ cười gượng gạo mềm đi Cho khắc nghiệt giật mình rời khoé miệng những nếp nhăn dịu hiền Và bình yên hơi thở thân quen Ngủ đi... Lấy khổ làm vui lấy buồn làm vật báu Cơ hội được đổ vỡ được tổn thương đợ

Ru nắng

Thơ   •   04.01.2022
Đã lâu rồi em chẳng được ru Mẹ thì ở xa, lời ca thường không nhớ Những cái tép cái tôm... Những à ơi cũ kỹ Tự nghêu ngao nghe khá tức cười Em thương nỗi ngủ của mình Thương giấc mơ - nó muốn có anh đến thế! Bóng tối dịu êm thường làm em sợ Để mặc ồ

Muỗi

Thơ   •   04.01.2022
- Đừng chạy theo tớ nhé Tớ chẳng phải mồi đâu! Cậu chớ cắn tớ đau Vì mẹ tớ sẽ đánh! Mẹ tớ trông hiền lắm Nhưng yêu tớ quá mà Tớ mà chảy máu ra Cậu biết tay mẹ tớ!

Xoá tình yêu

Thơ   •   26.11.2021
Nếu hết yêu nhau rồi Mình đừng buồn anh nhé Chỉ có ngày lặng lẽ Là lặng lẽ nhiều hơn Chỉ có lời yêu thương Nói ra thì ngượng ngập Hơi thở không còn mật Vai rộng không còn êm Những bàn tay trong đêm Không nhận ra nhau nữa Nếu hết yêu em rồi Anh nói đ

Dế đi chơi

Thơ   •   04.01.2022
Mặt trời thức dậy Trời đã sáng rồi! "Dế ơi!" Dế: "Dạ!" Mình cùng đi chơi! Chiếc quần xinh xắn Dế mặc ngay vào Rồi khoác chiếc áo Rồi đội mũ lên Nhớ nhé, đừng quên Đi găng tay ấm Đi giày thật vững Rồi ta lên đường!

Ở nước ngoài...

Thơ   •   26.11.2021
Tôi đứng lẫn vào đám đông xa lạ Khóc to lên, nói cũng to lên Chẳng sợ ai nhìn hay cười nhạo. Tôi rên Cả nỗi lòng ném đi theo gió Những người bản xứ không hiểu người ngoại quốc là tôi Nói gì Bên người yêu dấu, tôi trở lại nhu mì Nói những lời êm dị

Năm phút

Thơ   •   05.01.2022
Ngồi xuống đây anh Còn 5 phút thôi Xin nán lại! Rượu đã hết cay Mình sắp sửa rời xa Đã dọn sạch nơi này Bao vụn vỡ Hôm qua? Hay có còn quên Điều gì Đâu đó? Ngày cũ qua rồi Sớm mai chưa tới 5 phút này Lơ lửng Giữa đời ta! Một cái nắm tay trước lúc ra

Tỏ tình

Thơ   •   04.01.2022
Những triền núi xa những đỉnh núi xa Đến bao giờ hết xa xôi thế? Đá vẫn lạ những khúc quanh vẫn lạ Thoáng chạm tay thôi ngỡ có nhau rồi! Ta đã ở đâu? Mã Pì Lèng rừng thông không bóng đổ Tiếng lục lạc gọi đàn dê hiện lên gọi ta mơ núi gọi về yêu th

Tình yêu (I)

Thơ   •   26.11.2021
Biết bao lời đã nói với tình yêu Vẫn không đủ, không lường được hết Nó dữ dội, bất ngờ hơn cái chết Lại bình thường như cuộc sống quá quen Vẫn bắt đầu từ hai tiếng "Anh-Em", Từ bông hoa, nụ cười, giọng nói Từ ánh sáng dịu dàng trong đ

Nỗi buồn thiếu nữ

Thơ   •   26.11.2021
“Trong đám đông, bên những người xa lạ Tôi nói cười mà lòng vẫn không vui…” Trong mơ tôi gặp lại nỗi buồn Đã cùng tôi suốt một thời thiếu nữ ở trong ngôi nhà vụn vỡ Nó chẳng nhận ra tôi. Nỗi buồn xưa đã bỏ hẳn tôi rồi Khi tôi biết nói cười giữa đám

Cặp lông mày

Thơ   •   05.01.2022
Mở vầng trán Lộng ngang hơi gió Gạn nắng mây Ủ lại riêng mình Mềm mại rủ Xuống đời góc cạnh Tỉa làm gì Những xanh tốt mùa anh? Giữ cái nhìn Không còn quá sắc Giữ lòng mình Không để quá khôn Giữ niềm tin Không cần quá chắc Giữ nỗi buồn Không vội đổi m

Kể từ khi ấy là anh

Thơ   •   05.01.2022
Kể từ khi ấy là Anh Một đêm ngực tuyết vun thành nhớ thương     Mộng du cho đến cuối đường Tuyết tan tuyết chẳng còn vương vấn trời     Lạnh vào trong mắt em cười Xung quanh muôn vạn dáng người. Là Anh &nb

Tiếng chuông chùa thành phố

Thơ   •   26.11.2021
Trong đêm, Tiếng chuông chùa xa ngân thảng thốt Sương rơi trên thềm nhà thành giọt Trong..Vang.. Thành phố ngủ, Giấc ngủ mơ màng, Đất trời thở khẽ. Không có ai giật mình Bởi tiếng chuông chùa ngân dài như thế Một giọt âm bay đến đây, chạm nhẹ Vào tay

Tình yêu (II)

Thơ   •   26.11.2021
Tình yêu đi qua một chặng đường dài Có những lúc tưởng chừng đã lặng Như một buổi tối mùa đông xa vắng Giữa màu trắng trập trùng vẫn thấy bóng đêm đen Anh không nghe thấy tiếng thét của em Gọi những điều tưởng như không thể gọi Em vẫy vùng tìm những

Bạn bè ơi!

Thơ   •   26.11.2021
Sau những vui buồn mình phải chia xa Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại ? Đường đến tôi là con đường xa ngái Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện Đường "bạn hữu" ở đâu, nào a

Cánh buồm

Thơ   •   26.11.2021
Kính gửi nhà thơ vĩ đại M.Iu.Lermontov Cánh buồm xưa đi một vòng quả đất Lại trở về, đơn độc, lẻ loi Buồm tơi tả nỗi đau chia cắt Sóng điệp trùng hoài niệm xa xôi Cánh buồm đã rời giông bão Quay đầu cập bến bình yên Sao cột kèo rên lên lời ảo não Ôm

Ru

Thơ   •   04.01.2022
Ngủ đi những vì sao ngoan Lấp lánh làm chi cho trẻ con trằn trọc? Giấc mơ tròn những viên bi lại méo Giấc dịu êm cơn mộng lại ồn ào Những vì sao xanh ngăn ngắt trên cao Thao thức cho yên lòng người mất ngủ Muộn lắm rồi vẫn có người cười, người chat c

Ho

Thơ   •   04.01.2022
- Có cái gì trong cổ Làm con cứ ho lên? Con đã mắng: “Nằm yên!” Mà cái gì ngọ ngoạy? - Đó là cái lạnh đấy Tại hôm qua đi chơi Con không chịu nghe lời Chẳng quàng khăn cho ấm! Thế là cổ bị cóng Ngọn gió nó chui vào Làm cổ con nôn nao Làm mũi con khó c

Chuột túi

Thơ   •   04.01.2022
Lũ chuột con kêu: “Mẹ ơi, bế, bế!” Nhưng nhiều đứa thế Chuột mẹ tay đâu! Mẹ bèn ngồi khâu Một chiếc túi lớn Cả lũ chuột con Cuộn tròn trong ổ Mẹ đi những đâu Con đều theo đó Mẹ, con đều có Chung một cái tên: “Cả nhà chuột túi!”

Sinh nhật

Thơ   •   04.01.2022
Một bài thơ tha thiết đọc trong ngày sinh không thuộc về người viết Cây bút, Và bàn phím, Những ngón tay rời rã mỏi nhừ, Một tấm lòng say đắm cùng thơ... Tất cả chỉ là sứ giả của bầu trời trong ta không vẩn đục, dòng sông thời gian trôi vùn vụt, nhạ

Hát

Thơ   •   05.01.2022
Mùa đến cho ấm lòng Những cỏ đá xám xanh Những rong rêu tường gạch Những gió buốt mưa lùa Nụ cười em có anh Nhắm mắt vào là nhớ Gọi nắng bừng xa xưa Em vẫn còn ở lại Anh qua mấy nỗi chờ Mùa mùa tìm kiếp thơ Mở mắt ra là mơ Một ngày yêu còn cũ Tê

Những lá thư

Thơ   •   04.01.2022
Những lá thư Tự nhiên được viết ra Không cần biết ai người sẽ đọc Những bước chân dọc chiều phố lộng Trở lại hồn nhiên dưới tán cây già Một ngày gần nhớ những ngày xa Mùi hương cũ đã không còn tha thiết Nhìn anh, Hình như mắt em không còn trong như

Chén tình

Thơ   •   26.11.2021
Tôi nhớ một bài thơ có đôi chữ "Chén tình" Đơn giản thế mà gợi nhiều điều thế! Tình rót mãi có đầy được bể? Uống cạn chén này tình có cạn theo không? Hôm nay vào quán lá đang đông Những lữ khách dừng chân giày vẹt gót Một bầu rượu đượ

Tách trà nguội

Thơ   •   04.01.2022
Trong cái rét này trà nào rồi cũng nguội An toàn cho những bàn tay Ý nghĩ nào cũng vang như lời gọi Gọi ngàn mây bay... Đừng trách mùa đông, đừng trách người không Hơi nước thoảng qua tách trà từng đã ấm Tôi biết vậy và lòng tay tôi yên tĩnh Nhưng kỷ

Mùa hè đến sau

Thơ   •   17.11.2021
Em đã nhận nắng vàng ở lại Gió thổi qua ống sáo cũ. Cánh diều Đã bay lượn tầng không mê mải Như tuổi lành đón nhận tình yêu Mùa hè đến và em cũng đến Từ xa xôi tiến lại gần nhau Bước hồi hộp ai là người tới trước? Chạm tay rồi mới biết... đến sau! Mộ

Câu chuyện trái ớt

Thơ   •   26.11.2021
"Biết anh không ăn được ớt Sao em nấu vẫn cho vào?" Thói quen dễ gì thêm bớt Em ngồi nhớ bố nôn nao… Người miền Trung ưa trái ớt Mọc trong khô nóng gió Lào Nấu canh cũng dùng lá ớt Ngọt đắng quện vào xôn xao Ngày xưa bữa ăn có thể Thiếu trứ

Đọc thư bà

Thơ   •   04.01.2022
Hôm nay cu Dế Nhận được thư bà Bà gửi tranh gà Đẹp ơi là đẹp! Dế con dọn dẹp Nhà cửa gọn gàng Rồi ngồi đàng hoàng Đọc thư bà gửi Đây là chữ A Dế con đã thuộc Đây là chữ Bờ Bây giờ mới biết Dế đọc mải miết Được một chữ "Bà" Thế là cả nhà Cù

Nhớ tuyết

Thơ   •   05.01.2022
Đi cạnh niềm vui hẫng một vấp buồn Giữa mùa hạ bỗng quay cuồng nhớ tuyết Khắc nghiệt phũ phàng ta nhận hết Trả cho người giây phút thăng hoa Tuyết lạnh của người tuyết ấm của ta Ấm hay lạnh vẫn một màu trinh trắng Tóc đổi màu giữa tuyết rơi đêm lặng

Cá voi

Thơ   •   04.01.2022
Ngày xưa có anh Cá Bơi lội dưới dòng sông Thấy bầy Voi rất đông Đi ra sông uống nước Vòi Voi dài cả thước Hút được nhiều nước ghê Voi uống chán uống chê Rủ nhau chơi phun nước! Anh Cá muốn bắt chước Các bạn Voi khổng lồ Anh uống đến cạn khô Cả dòng s

Xin lỗi

Thơ   •   04.01.2022
Xin lỗi những khoảng trời đầy nắng em mơ một ngày tuyết lạnh Xin lỗi những gương mặt xinh tươi hoàn hảo em mơ gai góc xù xì Xin lỗi cuộc đời dồn dập bước chân đi em mơ một ngày nằm dài trên cỏ Xin lỗi những lời yêu chưa ngỏ em mơ dõng dạc ngang trờ

Say ở thành cổ

Thơ   •   04.01.2022
Trời nắng lạnh nhớ những ngày nồng nhiệt Một mùa thu chưa đến đã đi rồi Gió đùa cợt ngọn cỏ lùa nông nổi Tưởng dịu mềm mà rớm máu trên môi Quán đầy hoa em đã chọn ngồi Cocktail xanh hay đỏ Giả dối rắc một vòng ngây thơ đường hay muối trắng Mặn ngọt q

Buổi sớm

Thơ   •   05.01.2022
Thức cho hết để nhớ về ngày tháng Mới đây thôi tất cả đã xưa rồi Người vẫn người, mà mọi điều đã khác Tôi vẫn tôi mà lơ lắc xa xôi Xa, xa thế vẫn cùng trong vũ trụ Gần, gần ghê mà không thể nhìn nhau Xa hay gần còn có nghĩa gì đâu Khi buổi sớm đang g

Trí nhớ

Thơ   •   04.01.2022
Anh không quên bất cứ điều gì Những chuyện cũ xưa nhạt nhòa như sương mới Quán lá nơi ta ngồi, nụ hôn không phải đầu tiên và rất vội Nhưng đọng trên môi bao nỗi dịu dàng Anh không quên sợi tóc mơ màng Rơi trên ngực anh như vệt bụi Anh vô tình phủi đ

Vườn yêu

Thơ   •   26.11.2021
Đôi khi ngoảnh lại, ngỡ ngàng: Lẽ nào mình đã đa mang trong đời ? Mơ yêu, yêu chỉ một người Mơ duyên, duyên chỉ một lời không sai Bây giờ lại nói lời hai Lời ba, lời bốn với ai hỡi mình ? Vườn yêu trăm thứ hoa xinh Hoa người gai góc, hoa mình kém hư

Nghiện

Thơ   •   26.11.2021
Cà phê thì đắng Rượu nồng thì cay Trầu vỏ thì say Trà xanh thì chát Người ta thường nghiện Những gì đắng cay Biết là chua chát Vẫn yêu đắm say.

Lời chuông

Thơ   •   05.01.2022
Em đã lắc quả chuông Lời tình yêu ngân vọng Em đã lắc quả chuông Lời chia tay trống rỗng Đã hoàn toàn là bạn rồi anh Ngón tay không cần bàn tay sưởi ấm Những đôi găng có bề mặt ngoài lạnh giá Bên trong lớp bông mềm đang đẫm mồ hôi Em vẫn mơ thấy chố

Gọi hoa

Thơ   •   05.01.2022
Gieo một hạt hoa nâu Ngái ngủ. Đất đen đất màu Sẵn sàng giấu tình yêu vào ngực Không nắng không mưa không trời xanh ấm áp Hạt mơ này có nảy được lên? Vòng tay đen hơi thở màu đen Siết chặt giấc mộng dài hoang tỉnh Đừng gọi nhau bằng công thức ba sô

Đồng hành

Thơ   •   05.01.2022
Trong dằng dặc chuyến đi Ta từng ngồi cạnh một người Cứ ngỡ thân thuộc lắm rồi Nhắm mắt cũng hình dung ra gương mặt Rồi ở mỗi chặng dừng Người đồng hành đi mất Ta dõi theo người qua ô cửa tối Sau mỗi lần cô độc lại lớn hơn Một người khác vừa lên Đừng

Thơ   •   05.01.2022
Những giấc mơ vô lý hàng đêm Nhắc một nỗi lo âu có thật Em thức giấc không vì em sợ Giữa đêm dài em không gọi tên anh! Mặt biển đen và cơn bão màu đen Những thân cá tả tơi kỳ quặc Em là sóng điên cuồng bất tận Không nhận ra mình giữa bức tranh đen. T

Bùa khèn

Thơ   •   05.01.2022
Người ta bảo chiếc khèn này bị bỏ bùa Nên con trai môi không rời, ngón tay không mỏi Nên con gái thôi không chờ đợi Chỉ đi theo tiếng khèn qua bốn núi năm thung Tóc đã bạc hai bên thái dương Mà cái nhìn vẫn nhức tình đáy mắt Cái lưng đeo gùi cả đời k

Mẹ cáo dặn...

Thơ   •   04.01.2022
Trong đêm tối Bỗng ánh lên Một cái gì Trăng trăng trắng Mẹ cáo dặn: "Này các con, Nhớ bám theo Cái đốm trắng Đó là đốm Trên đuôi ta Đường còn xa Đường rất tối Đuôi chỉ lối Cho cáo đi Nối đuôi nhau Không sợ lạc!"

Mẹ tôi

Thơ   •   26.11.2021
“Mẹ tôi trẻ và xinh” Ngày ấu thơ tôi vẫn thường nghĩ thế Sau này lớn lên tôi hiểu rằng con trẻ Đứa nào cũng yêu và ngưỡng mộ mẹ mình Mẹ tôi hình như không xinh Má không măng tơ, môi không đỏ Tóc không dài để vờn bay cùng gió Mắt chẳng long la

Rừng say

Thơ   •   26.11.2021
Lá vàng quay Như điệu vanx xoay cổ điển Nhạc từ đâu ngân mãi bên trời? Rừng hứng lá Rừng uống nắng Rừng say Cười cợt những hàng cây Chao đảo bầu trời cao trong dòng mưa lá đổ Lá hát khúc gì Mà rừng buông hơi thở Rất dài Dài như trong một giấc ngủ mê

Dặn mẹ

Thơ   •   04.01.2022
Mẹ ơi, con dặn Mẹ để ý này: Chiếc bút cầm tay Đừng bôi ra áo Mẹ ơi, con dặn Mẹ tô nhẹ nhàng: Tô dọc, tô ngang Trong hình thôi nhé! Ơ kìa, kìa mẹ Mẹ tô ra ngoài Như thế là sai Mẹ cần cố gắng! Ngoài sân hạt nắng Rơi đầy từ lâu Dạy mẹ tô m

Cánh diều

Thơ   •   05.01.2022
Có lý giải tình yêu bằng trăm lời thì cuối cùng cũng rơi vào ngõ cụt Từng bay cao quá những ngọn cây trong sự ràng buộc mong manh Của một sợi dây nghẹn ngào nối dài từ mặt đất Giờ em đã không còn lối thoát Phía trước là bức tường của trái tim câm

Giấc mơ đen

Thơ   •   05.01.2022
Những giấc mơ vô lý hàng đêm Nhắc một nỗi lo âu có thật Em thức giấc không vì em sợ Giữa đêm dài em không gọi tên anh! Mặt biển đen và cơn bão màu đen Những thân cá tả tơi kỳ quặc Em là sóng điên cuồng bất tận Không nhận ra mình giữa bức tranh đen. T

Em đã hiểu…

Thơ   •   26.11.2021
Em đã hiểu cái điều anh không nói Trong lặng im nghe thấy rõ ràng hơn Em đã biết cái điều em phải biết Vậy mà sao vẫn tê tái trong hồn? Thực ra em cũng chẳng quá buồn Chỉ thấy ngực lặng đi một chút Tim ngừng đập? Chân bỗng nhiên bước hụt Dừng sống tr

Mãi mãi

Thơ   •   05.01.2022
Những cánh hoa sắp tàn những lá cây sắp úa Mình có nhau lại thành một kiệt tác của tạo hoá Chỉ cần rất mực yêu thương Ta sẽ dồn niềm mơ sống Cho một tình yêu gắng gỏi vươn lên Ngắn ngủi ư? Không. Xanh tươi sẽ nhanh phai. Úa tàn là mãi mãi!

Chú Dê con biết đếm đến mười

Thơ   •   04.01.2022
Dê trắng còn nhỏ Đầu chưa mọc sừng Nhưng đã đến trường Nên Dê biết đếm: “Dê con là Một Anh Bê là Hai Cô Bò là Ba Bò rừng là Bốn A, còn anh Ngựa Thì đứng thứ Năm Cô Lợn chăm chăm Đứng vào hàng Sáu...” ... Tất cả các bạn Lên một con tàu Dòng sông thì s

Ra trường

Thơ   •   26.11.2021
Mơ gì em một thời đã qua Một thời ước mơ thành cổ tích Một thời điểm năm là nước mắt Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở Giữa sân trường mộ

Chuyện tình yêu không kể

Thơ   •   26.11.2021
Bạn chẳng kể tôi nghe điều gì Chuyện tình yêu tưởng chừng không nghĩ đến Nhưng tôi thấy nỗi niềm đầy yêu mến Bạn từng gửi về xa tha thiết tới một người Thì tình yêu ai chẳng có một thời Đi bên nhau không dám cầm tay vụng Nói rất nhiều, cứ im là lúng

Hoa xuyên tuyết

Thơ   •   26.11.2021
Bông hoa nhỏ nở âm thầm dưới tuyết Ngó ra làm gì cho phiền muộn chạm vào tim Trời và gió chỉ là mơ ước Đời reo vui một thoáng lại im lìm Bông hoa nhỏ hãy trở về với tuyết Với tình say lặng lẽ giấu trong lòng Dưới đất ấm không còn giông bão Mơ cho mì

Hồi tôi tám tuổi

Thơ   •   26.11.2021
Hồi tôi Tám tuổi Tóc ngắn ngang tai Mắt bắt chước ai đã biết thẫm lại buồn buồn Tuy chẳng có điều gì phải buồn Nhà có mẹ có cha Có em trai xinh xắn Có đàn vịt dưới mương, có đàn gà trong chuồng đầy nắng Có đàn bướm từ đâu lấp lánh cuối chiề

Tết không về

Thơ   •   26.11.2021
Cứ hẹn lần năm này sang năm khác Hai chục năm Tết cũ đã phai Hoa tím ta yêu góc đường xơ xác Có còn ai thương rét lộc rét đài? Rong ruổi làm chi bước đường mê mải Để mùa Xuân cũng không kịp trở về Mùi hương cũ nhớ mòn trong ký ức Nhắm mắt vào cố tưở

Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!

Thơ   •   26.11.2021
Ngay cả trong mơ anh cũng làm em đau Vì những yêu thương. Vì điều gian dối Con đom đóm ban đêm cậy có đèn mà lạc lối Lối trong tim lắt léo không ngờ! Anh làm em buồn cả lúc em mơ Anh nói điều em không mong đợi nữa Em muốn tỉnh dậy ngay để lục trong

Thơ đêm trăng

Thơ   •   26.11.2021
Vàng trong trăng sáng Cánh đồng điền thanh Giọt sương lóng lánh Rơi theo mộng lành Sao em lại ngỡ Là không còn anh? Hồn về bước gió Bóng thầm mong manh... Em thương hãy ngủ Anh ngồi đây, em Hôn lên má nhỏ Hôn lên tay mềm Thôi đừng nói nữa Những lời b

Giữa những cơn mơ anh nghĩ về em

Thơ   •   26.11.2021
(Tặng Hải Anh và Linh) Giữa những cơn mơ anh nghĩ về em Vì em là giấc mơ đẹp nhất Anh sợ thức dậy giữa đêm, sợ lạc giữa những điều hư thực Em yêu anh ngập ngừng, em lo lắng, phân vân... Ừ, làm sao đo được tình yêu mà anh cứ nghĩ rằng em chưa

Lớn lên cùng tuổi thơ

Thơ   •   26.11.2021
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi” Những cái tên như khắc chạm trong đầu Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu? Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấ

Một bên vỉa hè

Thơ   •   26.11.2021
Anh sợ ư anh? Anh sợ cơn lá thu rụng ào ào cuối phố? Hay sợ nắng chẳng còn vàng như cũ? Hay sợ vui quá vui, buồn quá buồn                     &nb

Rượu (I)

Thơ   •   26.11.2021
Người say mượn rượu giải sầu Ta không say, biết quẳng đâu nỗi buồn?

Gương mặt anh

Thơ   •   05.01.2022
Sắc cạnh đến lạnh lùng khi giễu cợt những điều em say mê Phủ đầy bóng đêm khi nhớ về quá khứ Mơ màng mến thương khi cùng em trở về tuổi nhỏ Hoang mang thất thần khi dấn thân vào trò chơi anh nghĩ là của em Thế giới rối bời là gương mặt anh Em đã thuộ

Cỏ mật

Thơ   •   26.11.2021
Lá vàng rơi xuống cỏ nằm im Mật đắng cỏ mềm, trăng dịu êm Gỡ rối cỏ bòng, thu lặng lẽ Kết thành nhẫn cỏ gửi vào đêm.                Hoàng Tâm - Hình như em từng ví mình là

Tổ quốc

Thơ   •   04.01.2022
Tôi muốn viết một bài thơ về Tổ Quốc tôi Không dám viết đến cùng những điều thành thật Chỉ nói rằng yêu Dù chưa thực hiểu Lời yêu nói mãi không nhàm Mà không khiến ai trách giận, lạm bàn! Tổ Quốc vang trong lòng tôi hai chữ Việt Nam Cái tên nhọc nhằ

Tình yêu xanh

Thơ   •   26.11.2021
Em nhìn thấy anh trong đời Rất nhiều lần nên không còn xa lạ Chẳng biết nhau nhưng đã như thân quá Để một ngày em thảng thốt gọi: "Anh!" Có một tình yêu mãi mãi còn xanh Kỳ lạ như  con đường hoang không tên gọi Như mùa đông dài c

Trước khi ngủ làm gì?

Thơ   •   04.01.2022
Hôm nay tớ tỉnh dậy Thấy mẹ tớ cười cười Cái quần ướt cả rồi Hình như… Chà, bực thật! Hôm qua tớ rất mệt Phải chạy chơi cả ngày Nên đêm ngủ rất say Say y như là rượu! Tớ có “dầm” một tí Mẹ bảo, phải dậy thôi Để giặt chăn kẻo hôi Và thay quần kẻo ốm N

Cách biệt

Thơ   •   26.11.2021
Em nói em buồn anh cũng chẳng hiểu đâu Vì anh nào thấy mắt em nét quầng xanh thẫm Nào thấy môi em run lên, nước mắt rơi mặn ấm Không chạm được vào tay em lạnh toát nỗi lo sầu Buồn hay vui mình cũng chẳng cùng nhau Cứ bảo lòng gần sợ chi cách biệ

Mưa đông

Thơ   •   26.11.2021
Khe khẽ hình như mưa rơi Đâu đó trong ta mùa đổi Đất lả mềm đi dưới chân Cỏ úa dọc ngang rối bời Đã nghe lạnh dần trên má Bỗng nhớ bàn tay một người Ấp vào chén trà bốc khói Sưởi ấm hồn ta một đời Mùa Đông có cơn mưa Đông Nhẹ bỗng như xa như gần Nhì

Tạm biệt nước Nga

Thơ   •   26.11.2021
Tạm biệt Người, mảnh đất xa xôi Khi tôi ở đâu chỉ là đất ở* Trong im lặng tôi lắng nghe hơi thở Của rừng thông, bãi cát, đất bồi Của đất đen trải thắm dưới chân đồi Của sự sống đang trào dâng kỳ lạ Mỗi mùa xuân bừng lên sắc lá Sắc nắng, sắc trời, sắc

Bồ công anh

Thơ   •   26.11.2021
Em nở dưới trời nắng mới Nụ tròn e ấp, mê say Anh là mặt trời ở xa vời vợi Đi chín mười phương bỗng dừng lại nơi này Anh gửi nắng cho hoa em kết mật, Anh thiêu lòng em cánh hoa bỏng hết rồi Anh giục nụ hoa nở nhanh, nông nổi Anh đã làm em yêu anh khô